Chương 2286 Ta Tình Nguyện Mình Không Phải
Bệ hạ, ta đã phân phó thuộc hạ chuẩn bị yến hội rồi.
Huyền Điểu nói.
Mục Lương nhìn về phía đám người Mễ Nặc, nhẹ giọng hỏi:
- Các ngươi muốn ăn không?
Mễ Nặc nhìn về phía các người thú, biểu cảm mong chờ trên mặt bọn hắn khiến cho nàng không nói lời từ chối được, chỉ có thể gật đầu đáp:
- Mục Lương, bọn hắn đã chuẩn bị xong cả rồi, ăn một chút đi.
- Ừm, vậy ăn một chút.
Mục Lương gật đầu, trong lòng không ôm chờ mong quá lớn đối với yến hội của người thú.
- Mời bệ hạ đi theo ta.
Huyền Điểu giơ tay ra hiệu, tự mình đi trước dẫn đường.
Đoàn người băng qua hành lang điện đá, đi tới phòng yến hội bên cạnh, vừa vào đã thấy một cái bàn dài, mặt trên bày đầy thức ăn.
Sau khi nhìn thấy thức ăn trên bàn, Mục Lương không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bởi vì rất nhiều nguyên liệu nấu ăn đều đến từ vương quốc Huyền Vũ.
- Còn tốt, không phải là thịt tươi.
Mễ Nặc cũng lặng lẽ thở phào một hơi.
Mọi người ngồi xuống, hàn huyên vài câu rồi bắt đầu dùng cơm.
- Không đến nỗi nào.
Ly Nguyệt nhai khoai lang chiên, quay đầu nhìn Mục Lương.
Đáy mắt của anh hiện lên ý cười, cuối cùng chỉ đơn giản ăn vài miếng.
……..
Chủ Thành, tầng hai khu Trung Ương.
Trong một ngôi nhà gần thang cuốn, người của gia tộc Dạ Nguyệt đang ở nơi đó.
- Phanh ~~~
Hi Đức Vưu Kỳ giơ tay nện mạnh xuống mặt bàn, đen mặt hỏi:
- Tại sao hắn lại không đồng ý chứ?
Lão vừa nhận được tin tức do Hi Bối Kỳ truyền đến, Mục Lương từ chối thỉnh cầu xây thành trong vương quốc của hắn, chỉ cho phép nhóm Ma Cà Rồng sống ở trong vương quốc Huyền Vũ với thân phận hợp pháp, không cho phép tộc quần tụ tập cùng một chỗ.
Áo Lợi Tư tức giận nói:
- Đúng vậy, chỉ là xây một tòa lâu đài mà thôi, tại sao hắn lại từ chối chứ?
Áo Lợi Ba trầm giọng nói:
- Ta không rõ, vương quốc Huyền Vũ lớn như vậy, lại có Hi Bối Kỳ ở đây, tại sao Mục Lương lại không đồng ý để chúng ta xây thành?
Hi Bối Kỳ ngồi ở bên cạnh cố nén không trợn trắng mắt, rất muốn xem coi trong đầu của Tam trưởng lão chứa cái gì, là đậu hũ sao?
Hi Đức Vưu Kỳ trầm giọng hỏi:
- Hi Bối Kỳ, tại sao Mục Lương tại không để ta xây thành?
Hi Bối Kỳ nói trịnh trọng và nghiêm túc:
- Lão tổ, nơi này là vương quốc Huyền Vũ, là địa bàn của người khác, không cho xây thì thôi, có được thân phận hợp pháp cũng có thể ở vương quốc Huyền Vũ mà.
Áo Lợi Ba hừ lạnh một tiếng nói:
- Hừ, ta không đồng ý, gia tộc Ma Cà Rồng tôn quý phải ở trong lâu đài mới hợp với thân phận cao quý.
Lần này Hi Bối Kỳ không khỏi trợn trắng mắt, hỏi:
- Nếu người khác muốn xây thành ở trong thành Dạ Nguyệt thì các ngươi sẽ đồng ý sao?
Áo Lợi Ba từ chối không chút do dự:
- Đương nhiên là không được rồi, thành Dạ Nguyệt đã có rất nhiều Ma Cà Rồng, không thể thêm người nữa.
Hi Bối Kỳ tức giận nói:
- Ngươi xem, chính ngươi cũng không muốn, tại sao lại muốn Mục Lương đồng ý với các ngươi?
- ...
Áo Lợi Ba nghe vậy há miệng, nghẹn lời không biết nói cái gì cho phải.
Áo Lợi Tư tức giận nói:
- Hi Bối Kỳ, ngươi có phải người gia tộc Dạ Nguyệt không? Tại sao cứ luôn nói giúp cho người ngoài vậy?
- Ta tình nguyện mình không phải.
Hi Bối Kỳ bĩu môi nói.
- Được rồi, chớ ồn ào.
Hi Đức Vưu Kỳ trừng Áo Lợi Tư một cái.
Áo Lợi Tư tức giận đến nghiến răng, im lặng quay đầu qua chỗ khác.
- Mặc kệ thế nào thì chúng ta vẫn phải xây lâu đài.
Hi Đức Vưu Kỳ đột nhiên lên tiếng.
Hi Bối Kỳ ngây thơ nói:
- Mục Lương đã không đồng ý rồi, lão tổ đừng làm rộn.
Ánh mắt của Hi Đức Vưu Kỳ lóe lên, bình thản nói:
- Không cần lo lắng, khi hắn trở về thì lâu đài đã xây xong rồi, lúc đó hắn sẽ không thể phản đối được nữa.
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Hi Bối Kỳ chớp chớp đôi mắt màu vàng óng.
- Ý của lão tổ là chúng ta lén xây?
Áo Lợi Tư nói với giọng điệu không xác định.
- Ừm, đúng vậy.
Hi Đức Vưu Kỳ gật đầu một cái.