Chương 2364 Ly Nguyệt Dọa Gà Giết Khỉ
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên tia lạnh lẽo, an tĩnh nhìn chăm chú vào Trùng Cộng Hưởng, tiếp tục chờ đợi thành lập liên lạc.
Lại qua đi vài chục phút, tốc độ vỗ cánh của Trùng Cộng Hưởng chợt khựng lại, một giọng nữ trong trẻo lạnh lùng truyền ra.
- Bệ hạ?
Giọng nói của Tô Lâm Y Tư vang lên, nghe có chút khốn đốn.
Anh hờ hững hỏi:
- Vừa rồi ngươi làm gì?
- Mục Lương bệ hạ, ta mới vừa ngủ dậy.
Tô Lâm Y Tư vội giải thích.
Mục Lương nghe vậy ngước mắt nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, nhíu mày hỏi:
- Hiện tại mới tám giờ tối, ngươi lên giường sớm như vậy à?
Tô Lâm Y Tư giải thích:
- Thật xin lỗi, hôm nay ta phải đi dò xét khu vực khai thác mỏ Thép Tím rồi lại đi tới Xưởng Sắt Thép, vừa mới về tới vương cung không bao lâu.
Mục Lương bình tĩnh hỏi:
- Ta hỏi ngươi, vì sao sản lượng Thép Tím tháng này lại thiếu hơn một nửa so với tháng trước?
- Thiếu mất một nửa? Không thể nào!
Tô Lâm Y Tư nghe vậy sửng sốt phản bác.
- Giấy trắng mực đen rành rành, nội dung viết rất rõ ràng.
Mục Lương đạm mạc nói.
Giọng điệu của Tô Lâm Y Tư trở nên nghiêm túc, cung kính nói:
- Xin bệ hạ chờ một chút, ta đi hỏi thuộc hạ.
- Ừm.
Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng.
Được một lúc thì Trùng Cộng Hưởng truyền ra giọng nói tức giận của Tô Lâm Y Tư:
- Người đâu, lập tức gọi người quản lý Xưởng Sắt Thép đến đây, trong vòng mười phút ta phải thấy hắn.
- Bệ hạ, Xưởng Sắt Thép ở bên ngoài thành, sao có thể mang người tới đây trong vòng mười phút chứ.
Giọng nói khổ sở của thuộc hạ cũng thông qua Trùng Cộng Hưởng truyền tới thư phòng Mục Lương.
Xưởng Sắt Thép được xây ở bên trong khu vực khai thác mỏ Thép Tím, cách thành Y Lê một lộ trình không ngắn, nếu người quản lý Xưởng Sắt Thép cưỡi xe thú chạy hết tốc lực thì cũng phải mất một giờ đồng hồ.
Tô Lâm Y Tư lạnh lùng nói:
- Vậy thì dùng Ong Thợ, Mục Lương bệ hạ đang chờ hắn tới.
- Mục Lương bệ hạ!
Thuộc hạ kinh ngạc thốt lên một tiếng.
Mục Lương trầm giọng nói:
- Ta cho ngươi nửa giờ, mau chóng đưa đối phương tới đây.
- Vâng.
Tô Lâm Y Tư âm thầm thở phào một hơi, lạnh nhạt nhìn về phía thuộc hạ.
- Ta hiểu rõ, trong vòng nửa giờ người quản lý Xưởng Sắt Thép sẽ có mặt ở đây.
Cơ thể của thuộc hạ run lên, ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài.
Tô Lâm Y Tư nhìn về phía Trùng Cộng Hưởng, nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Mục Lương bệ hạ, cho dù sản lượng Thép Tím không ăn khớp thì tuyệt đối cũng không có chuyện thiếu hơn một nửa, ta cho rằng chuyện này có vấn đề hoặc hiểu lầm gì đó.
- Điều tra rõ ràng sẽ biết thôi, ngươi đừng để cho ta thất vọng.
Giọng nói lạnh nhạt của Mục Lương vang lên.
- Không đâu, xin Mục Lương bệ hạ yên tâm.
Cơ thể của Tô Lâm Y Tư run lên.
Trong lòng cô rõ ràng, mình có thể ngồi lên vị trí nữ vương vì có Mục Lương và vương quốc Huyền Vũ chống lưng ở phía sau, nếu không vị trí nữ vương là không tới phiên cô.
Ly Nguyệt lạnh nhạt hỏi:
- Tô Lâm Y Tư các hạ, xem ra ngươi có được cuộc sống thư thái hơn nhiều so với trước đây.
Yết hầu của Tô Lâm Y Tư nhấp nhô, nói với giọng điệu không phách lối không nịnh nọt:
- Tiểu thư Ly Nguyệt, chuyện này ít nhiều gì nhờ có Mục Lương bệ hạ hỗ trợ, cho nên ta mới có được cuộc sống như hiện tại.
Ly Nguyệt lạnh giọng hỏi:
- Bệ hạ chúng ta mỗi ngày phải bận rộn đến mười hai giờ đêm, thậm chí suốt đêm không ngủ, còn ngươi thì đã chìm vào giấc ngủ trước tám giờ rồi.
Khi đi ngang qua thư phòng, cô thường xuyên phát hiện Mục Lương nửa đêm vẫn chưa ngủ, thậm chí thức tới tận sáng, có đôi khi ngày hôm sau cô trực đêm trở về còn có thể nhìn thấy Mục Lương đang lật xem văn kiện.
-...
Tô Lâm Y Tư há miệng, một hồi lâu không nói nên lời.
Ly Nguyệt tiếp tục nói:
- Ngươi quản lý vương quốc Lan Lư Ba còn thanh nhàn tự tại hơn trong tưởng tượng của ta nữa.
Tô Lâm Y Tư là vua của một nước, là nữ vương của vương quốc Lan Lư Ba, có thể ngủ trước tám giờ tối thì đúng thật là rất thanh nhàn.
- Tô Lâm Y Tư các hạ, nếu như nhóm Thép Tím này xảy ra vấn đề có liên quan tới phương thức quản lý của ngươi, như vậy ngươi sẽ phải chịu một phần trách nhiệm.
Lời nói của Ly Nguyệt giống như một nhát dao ghim thẳng vào tim Tô Lâm Y Tư.
Khi Mục Lương rời đi thành Y Lê đã giao quyền quản lý Thép Tím cho Tô Lâm Y Tư, nếu bên khu mỏ xảy ra vấn đề dưới con mắt của cô thì cô không cách nào chạy trốn trách nhiệm được.
- Ta hiểu rồi.
Tô Lâm Y Tư trầm mặc đáp.
Trong lòng cô rất trầm trọng, trong đầu nhanh chóng nghĩ đến quá trình vận chuyển Thép Tím, những ai có thể tiếp xúc được Thép Tím?
Mục Lương nhướng mày nhìn về phía cô gái tóc trắng, ánh mắt mang theo thần sắc khen ngợi.
Ly Nguyệt chớp chớp mắt nhìn anh, giống như đang nói ngươi mau khen ta.
Tô Lâm Y Tư hít sâu một hơi, nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Mục Lương bệ hạ, ta sẽ tra rõ chuyện này.
- Ừm, ta cho ngươi một cơ hội.
Mục Lương nhàn nhạt nói.
- Vâng, ta sẽ không để cho ngài phải thất vọng.
Tô Lâm Y Tư gật đầu thật mạnh.
Cô âm thầm thở phào một hơi, trong lòng đã quất đánh kẻ phạm sai lầm tám trăm lần.
Nửa giờ sắp trôi qua, nữ nhân có chút đứng ngồi không yên, tại sao thuộc hạ đi tìm người quản lý Xưởng Sắt Thép vẫn chưa trở lại nữa?
Vương cung có Ong Thợ mà Mục Lương lưu lại, cưỡi Ong Thợ đi Xưởng Sắt Thép rồi đón người trở lại chỉ cần nửa giờ là đủ.
- Tiểu thư Tô Lâm Y Tư, thời gian sắp đến rồi.
Giọng nói trong trẻo và lạnh lùng của Ly Nguyệt vang lên.
- Chờ một chút, chắc bọn hắn sắp trở về rồi…..
Yết hầu của Tô Lâm Y Tư nhấp nhô, đứng dậy nhìn về phía cửa chính Chủ Điện.
Khi trái tim cô chìm xuống thì tiếng bước chân vội vã vang lên.
- Cộp cộp cộp ~~~
- Bệ hạ, ta đã mang người tới đây rồi.
Thuộc hạ toát mồ hôi đầy đầu chạy vào Chủ Điện, phía sau là một đại hán toàn thân là cơ bắp cuồn cuộn.
……..
Tô Lâm Y Tư nhìn về phía người đàn ông phía sau thuộc hạ, đối phương mặc áo khoác ngoài bằng da thú, mặt mày lấm bẩn, trên tóc còn dính đá vụn.
- Bệ hạ.
Người quản lý Xưởng Sắt Thép cung kính hành lễ.
Hắn khó hiểu hỏi:
- Bệ hạ, đã trễ thế này rồi, ngài gọi ta tới đây là vì chuyện gì thế?
Tô Lâm Y Tư liếc nhìn Trùng Cộng Hưởng vẫn đang vỗ cánh bên cạnh, thấy không có động tĩnh gì cho nên hỏi:
- Sản lượng Thép Tím tháng này là chuyện gì đây?
Đại hán nghi ngờ nói:
- Bệ hạ, sản lượng Thép Tím mỗi tháng vẫn luôn là cố định, chẳng lẽ có vấn đề gì sao?
Tô Lâm Y Tư lạnh lùng nói:
- Hừ, ngươi đừng giả vờ không biết, Thép Tím vận chuyển đến vương quốc Huyền Vũ thiếu mất một nửa so với tháng trước!
Đại hán nghe vậy hai mắt trừng lớn, khiếp sợ lên tiếng:
- Làm sao lại có chuyện này được chứ?
Tô Lâm Y Tư hờ hững nói:
- Hừ, Mục Lương bệ hạ đích thân kiểm tra sổ sách, ngươi cần cho ta một giải thích hợp lý.
- Bệ hạ, Thép Tím là do chính ta kiểm tra, chỉ khi nào không thành vấn đề mới cho phép đóng thùng đưa vào kho hàng.
Đại hán vội vàng giải thích.