← Quay lại trang sách

Chương 2576 Hi Bối Kỳ Tỉnh Lại

Nguyệt Thấm Lan cười khổ một tiếng, con gái và Hi Bối thật sự là quá thích ganh đua nhau, giống như một đôi oan gia sống.

- Thực lực bây giờ cũng vẫn cao hơn nàng.

Hi Bối Kỳ nâng cằm lên.

Nguyệt Thấm Lan vươn tay bắn trán cô gái Ma Cà Rồng, buồn cười nói:

- Lúc nào mạnh hơn Mục Lương thì ngươi lại đắc ý.

- Vậy thì ta vĩnh viễn không thể đắc ý.

Hi Bối Kỳ che trán lẩm bẩm.

Cô tự biết bản thân mình tới đâu, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới việc thực lực của mình sẽ mạnh hơn Mục Lương, dù sao thì thực lực bây giờ của cô đều là dựa vào máu của anh ấy mới có được.

Ly Nguyệt dịu dàng nói:

- Làm người cần phải có mộng tưởng chứ.

Hi Bối Kỳ thanh thúy nói:

- Mộng tưởng là mộng tưởng, không phải vọng tưởng.

- Ha ha ha ~~~

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười, lại vươn tay búng trán cô gái Ma Cà Rồng lần nữa.

- Tiểu thư Hi Bối Kỳ, cháo đã nấu xong rồi.

Tiểu Tử thanh thúy lên tiếng gọi.

Hi Bối Kỳ quay đầu đáp:

- Ta biết rồi, múc một chén giúp ta rồi để nguội một hồi.

Cháo mới nấu rất nóng, cần phải để nguội một ít.

- Vâng.

Tiểu Tử lên tiếng, xoay người trở về phòng bếp.

- Đi ăn cháo đi, ta có việc phải vội.

Nguyệt Thấm Lan phất tay, cất bước rời đi.

Hi Bối Kỳ ngây thơ hỏi:

- Ly Nguyệt, ngươi muốn ăn cháo không?

- Không cần đâu, ta không đói.

Ly Nguyệt lắc đầu, rồi nhìn về phía thư phòng, nhỏ giọng nói:

- Ta trở về đây để lấy đồ vật, một chút nữa còn phải trở về sân huấn luyện.

Hi Bối Kỳ gật đầu nói:

- Ồ ồ, ta còn tưởng rằng ngươi theo Mục Lương đến Thiên Cức Quan chứ.

- Không có, hôm nay là Mễ Á đi theo Mục Lương.

Ly Nguyệt giải thích.

- Được rồi, vậy thì ngươi đi mau đi.

Hi Bối Kỳ lý giải gật đầu.

Ly Nguyệt xoay người rời đi, lúc này cô gái Ma Cà Rồng mới đi đến nhà ăn, tiểu hầu gái đã bưng chén cháo đặt ở trên bàn.

- Đúng rồi, An Kỳ đâu?

Hi Bối Kỳ nghĩ tới cô bé Mục Lương mang về, ánh mắt mang theo dò hỏi nhìn về phía Tiểu Tử.

- Ta ở đây.

Tiểu Tử còn chưa kịp trả lời thì An Kỳ đã rụt rè đi vào nhà ăn.

Hi Bối Kỳ ngước mắt nhìn lại, thấy An Kỳ mặc trang phục hầu gái, thoạt nhìn rất ngoan ngoãn, trên mặt còn có nụ cười ngọt ngào.

Cô gái Ma Cà Rồng lập tức khen ngợi:

- Thật đúng là đừng nói, ngươi mặc trang phục hầu gái rất đáng yêu.

- Cảm ơn tiểu thư Hi Bối Kỳ khen ngợi.

Khuôn mặt xinh xắn của An Kỳ ửng đỏ.

Hiện tại, cô bé là tiểu hầu gái thực tập, nếu như trong vòng một tháng không phạm sai lầm thì có thể trở thành tiểu hầu gái chân chính.

Đây là một lựa chọn hai chiều, Nguyệt Thấm Lan cho cô bé một bài kiểm tra với thời gian một tháng, khi kỳ thực tập kết thúc thì An Kỳ vẫn có thể lựa chọn đi hay ở lại cung điện.

Hi Bối Kỳ tò mò hỏi:

- Vậy bây giờ ngươi phụ trách công việc gì trong cung điện thế?

An Kỳ bẻ ngón tay vừa đếm vừa nói:

- Ta phụ trách quét tước và lau chùi Thiên Điện, có rảnh thì sẽ học biết chữ.

Tiểu Tử nói bổ sung:

- Em ấy mới làm hầu gái, rất nhiều chuyện không biết cho nên phải học từ từ.

- Ừ đúng rồi.

Hi Bối Kỳ gật đầu một cái.

Cô múc một muỗng cháo đưa vào trong miệng, đôi mắt màu vàng kim hơi lóe sáng, Tiểu Tử nấu cháo rất ngon.

An Kỳ chớp mắt nhìn cô gái Ma Cà Rồng, yết hầu nhấp nhô.

- Ngươi đói bụng à?

Hi Bối Kỳ nhìn về phía thiếu nữ.

- Không có.

An Kỳ vội vàng lắc đầu, nhưng chẳng mấy chốc thì tiếng bụng đã phản bội cô bé.

- Rột rột ~~~

Khuôn mặt nhỏ của tiểu hầu gái đỏ bừng, lúng túng cúi đầu.

Hi Bối Kỳ cười nói:

- Trong nồi còn rất nhiều cháo, ngươi tự lấy chén múc đi.

- Để ta đi lấy giúp ngươi.

Tiểu Tử cười khẽ một tiếng, xoay người rời đi nhà ăn.

Mặt của An Kỳ càng đỏ hơn, không ngờ bản thân lại đói bụng nhanh như vậy.

Hi Bối Kỳ nghiêm mặt nói:

- Ngươi vẫn còn đang tuổi ăn tuổi lớn, phải ăn nhiều một chút.

- Vâng.

An Kỳ nhỏ giọng đáp.

……..

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương cất bước đi vào cung điện, bên cạnh còn đi theo Mễ Á.

- Bệ hạ đã trở về rồi.

An Kỳ ngoan ngoãn hành lễ.

Cô bé đã học theo các tiểu hầu gái còn lại, thay đổi cách xưng hô gọi Mục Lương là bệ hạ, chỉ khi nào không phải làm việc thì mới gọi anh là Mục Lương ca ca.

Mục Lương gật đầu, bình thản hỏi:

- Ừm, Hi Bối Kỳ đã tỉnh lại chưa?

- Hồi bệ hạ, tiểu thư Hi Bối Kỳ đã tỉnh rồi.

An Kỳ thanh thúy đáp.

- Gọi cô ấy tới thư phòng tìm ta.

Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng, cất bước đi về phía thư phòng.

Bữa tối vẫn chưa làm xong cho nên hắn về thư phòng xử lý văn kiện.

- Vâng.

An Kỳ ngoan ngoãn gật đầu, nhìn bóng dáng Mục Lương hoàn toàn biến mất sau cửa thư phòng thì mới xoay người đi tìm cô gái Ma Cà Rồng.

- Mục Lương đã trở về rồi à?