Chương 2747 Còn Trơn Mềm Hơn Làn Da Của Nữ
Nhân Hắn thuận miệng hỏi
- Sáng nay ăn món gì thế?
- Bệ hạ, bữa sáng có sủi cảo hấp, Hồ Tiên đại nhân muốn ăn.
Ba Phù trả lời.
Thanh Vụ ngoan ngoãn hỏi:
- Bệ hạ còn muốn ăn món khác sao?
- Không cần đâu, ăn sủi cảo hấp là được rồi.
Mục Lương nói không chút để ý.
- Vâng.
Thanh Vụ lên tiếng, tiếp tục trở về phòng bếp bận rộn.
- Mục Lương, chào buổi sáng.
Ngải Lỵ Na và những người khác lục tục đi vào chính sảnh, lên tiếng chào hỏi Mục Lương.
Mục Lương nhẹ gật đầu:
- Chào buổi sáng.
- Cộp cộp cộp ~~~
Nguyệt Phi Nhan đi vào chính sảnh, thoạt nhìn lên có chút thất thần, vừa đi vừa ngáp một cái.
- A cáp ~~~
Cô chào hỏi với giọng lười biếng:
- Mọi người buổi sáng tốt lành.
Ngải Lỵ Na trêu đùa hỏi:
- Trông ngươi như cả đêm không ngủ ấy, tối hôm qua làm ăn trộm à?
Nguyệt Phi Nhan bĩu môi nói:
- Còn lâu nhé, ta thức khuya để chép quân kỷ quân quy.
- A? Tại sao lại phải chép cái đó, ngươi chép cả đêm sao?
Ngải Lỵ Na kinh ngạc hỏi.
- Đúng rồi, ta chép cả đêm, nhưng mà vẫn còn chưa chép xong đây này.
Nguyệt Phi Nhan nói với ánh mắt u oán.
Cô lén lút ăn Phú Năng Trân Châu, biến thành Ba Đầu Sáu Tay rồi hì hục sao chép cả đêm, có điều cho dù là vậy thì cũng không thể hoàn thành trong một đêm được.
Mục Lương bất đắc dĩ nói:
- Ta lại không bảo ngươi đưa ta trong hôm nay, không cần sao chép suốt đêm.
- Vậy chừng nào thì ngươi cần?
Nguyệt Phi Nhan chớp mắt hỏi.
Mục Lương suy nghĩ một chút, nói:
- Ba ngày sau.
- Được rồi, vẫn còn thời gian, ta chậm rãi chép.
Nguyệt Phi Nhan nghe vậy thở phào một hơi, cô còn có việc khác phải làm.
- Ngươi đó.
Mục Lương mỉm cười.
Hi Bối Kỳ lộ ra dáng vẻ có chút hả hê, nhướng mày nhìn cô gái tóc đỏ.
Từ sau khi Nguyệt Phi Nhan bị binh sĩ duy trì trật tự đưa giấy xử phạt, cô gái Ma Cà Rồng lập tức học thuộc quân kỷ quân quy cũng như Quang Vinh và Hổ Thẹn, khi nào rảnh rỗi không có gì làm thì sẽ lấy ra ôn tập mấy lần.
Cô không muốn bởi vì chuyện này mà bị binh sĩ duy trì trật tự đưa giấy phạt, lúc đó sẽ bị cô gái tóc đỏ khinh bỉ.
- Mục Lương, hôm nay ngươi muốn đi làm gì thế?
Ngải Lỵ Na tò mò hỏi.
- Ta dự định đi bắn thử đạn đạo mới, còn phải thăng cấp vệ tinh.
Mục Lương ôn hòa đáp.
Hắn dự định thăng cấp tháp truyền tín hiệu TV thành vệ tinh, ma pháp trận cần dùng đã được khắc xong, chỉ cần cài đặt lên trên tháp tín hiệu là được.
Ngải Lỵ Na thanh thúy hỏi:
- Có cần ta giúp gì không?
- Không cần đâu, ta có thể giải quyết.
Mục Lương mỉm cười.
- Vậy được rồi.
Ngải Lỵ Na gật đầu một cái.
Bữa sáng nhanh chóng được bưng lên bàn, mọi người đi vào nhà ăn rồi ngồi xuống, thưởng thức món sủi cảo hấp nóng hổi.
Sau khi bữa sáng kết thúc, đám người Ly Nguyệt đều ra ngoài làm việc của mình, một mình Mục Lương đi ra ngoài vương quốc Huyền Vũ, tới địa điểm bắn thử đạn đạo lần trước.
Mây mù bãi đáp vẫn còn, hắn đặt linh khí phóng đạn đạo lên trên bệ phóng, lại lấy ra ba quả đạn đạo vỏ Thép Tím.
Trong ba quả đạn đạo này, có hai quả là đạn đạo thông thường, một quả được khắc ma pháp trận không gian, có thể thực hiện nhảy vọt ám ảnh.
- Đừng để ta phải thất vọng đấy.
Mục Lương nhẹ giọng lẩm bẩm.
Đầu tiên hắn bỏ đạn đạo thông thường vào trong linh khí phóng rồi nhấn tinh thạch ma thú.
- Ông ~~~
Ngay sau đó, đạn đạo bị bắn ra ngoài, bay về phía vùng biển của đại lục mới.
Mục Lương lấy TV ra, kết nối với linh khí phát sóng ở trên đạn đạo.
- Mỗi lần bắn thử đều phải lãng phí một món linh khí phát sóng.
Hắn lắc đầu.
- Ầm ầm ~~~
Mấy phút sau, TV truyền ra tiếng gầm rú ngắn ngủi, ngay sau đó âm thanh và hình ảnh bị cắt đứt.
- Nổ rồi.
Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe.
Cơ thể hắn lóe lên và biến mất tại chỗ, bay về phía vùng biển đại lục mới.