Chương 757 Chiến Tranh!
Trên đường, trong bóng đêm, các đặc công cấp A của hai bên lợi dụng các tia sáng nhỏ, có người dựa vào thân xe để bắn, cũng có người dùng vũ khí chém giết đối phương ở khoảng cách gần.
Pằng!
Pằng!
Bang!
Bang!
Tiếng súng bắn tỉa lại lần nữa lần lượt nổ vang!
Tay súng của đối phương có ý định đánh gãy sự chú ý của kẻ địch, chỉ cần giành được một chút sơ hở cho đồng bạn liền có thể phụ trợ đồng bạn giết chết đối phương một cách gọn gàng mà linh hoạt!
Cái chết xảy ra trong mỗi một giây!
Mùi máu tươi đang dần lan tràn trong không khí!
"Lục tiên sinh yên tâm."
"Chúng ta sẽ đến đúng giờ."
Tại chỗ ngồi kế tài xế, sư phụ Mã lại cất tiếng nói.
Nói xong, anh cũng lao vào bên trong bóng đêm.
"Năng lực phản ứng thần kinh của chiến lực cấp A là 120 mili giây, lực bộc phát là 450 kg."
"Tốc độ phản ứng thần kinh toàn diện của chiến lực cấp AA đạt tới 60 mili giây, lực bộc phát vượt qua 800 kg."
Lục Bình nhìn về phía hình ảnh chém giết ngoài cửa sổ. Anh chỉ cảm thấy miệng mình rất khô, không khỏi nuốt xuống ngụm nước bọt, sau đó cố gắng nhớ lại.
Đối với những người có lực phản ứng và lực bộc phát như vậy, cộng với việc tinh thông kỹ thuật giết người và chém giết khoảng cách gần, thì vũ khí lạnh có đôi khi còn có hiệu suất cao hơn cả vũ khí nóng.
Trong một chiếc xe trước chủ xe, bờ môi của quyền sư Lý Đại Chung đã trắng bệch. Anh nín thở, lông tơ đều đang run rẩy. Anh nhìn về phía thiết bị chắn gió thủy tinh ở bên ngoài, nhìn về phía hình ảnh bốn phía ngoài cửa sổ… Những trận chiến không ngừng bùng nổ chỉ vì giết chết kẻ địch kia khiến cho anh cảm thấy sợ hãi.
Lực phản ứng của những người kia tựa như là siêu nhân trong mắt người bình thường.
"Đạn."
"Chém giết."
"Phối hợp."
"Nếu như mình mà xuống xe thì sợ là đều không sống nổi qua ba mươi giây?"
Đây là lần đầu tiên Lý Đại Chung nhìn thấy kiểu chiến đội chém giết như vậy.
⚝ ✽ ⚝
"Con mẹ nó, mình không phải là đang xem phim đó chứ?"
"Mình hiện tại giống như là đang ngồi trên một chiếc thuyền nhỏ trôi nổi trên biển rộng vô biên vô tận. Mà vùng biển này lại đang đón lấy cuồng phong mưa rào, sóng biển ngập trời đang điên cuồng nhấc lên và vỗ xuống!"
Ngón út tay phải của Lục Bình không ngừng cắm sâu vào trong máu thịt, khống chế cảm giác muốn run rẩy.
Nhưng mà, ngoại trừ động tác nhỏ này ra…
Tư thái biểu lộ ra ngoài của Lục Bình vẫn bình đạm thong dong như cũ, hai chân bắt chéo, tay chống cằm, nhìn về phía cảnh tượng giao chiến kinh khủng bên ngoài cửa sổ.
Thậm chí… anh còn nhập nhèm ngáp một cái.
Dưới bầu trời đen không có chút ánh đèn dư thừa.
Vì vậy, trong thành phố toàn là xi măng cốt thép này chợt có sao trời lâu rồi chưa thấy nở rộ rực rỡ khắp bầu trời.
"Thì ra bọn họ vẫn luôn ở đây."
Chủ xe chính là trung tâm của cuộc chiến này.
Dư quang khóe mắt của Lục Bình ngẫu nhiên nhìn thoáng qua bầu trời kia, suy nghĩ trong đầu không ngừng tung bay trong khoảng thời khắc cực nóng này.
Trong một nháy mắt nào đó, anh giống như là nhớ tới tuổi thơ của mình.
Cha mẹ vẫn còn, ông bà cũng ở đó.
Đêm hè chói chang.
Bưng dưa hấu, trải chiếu trên sàn nhà tầng hai, vừa ngắm sao vừa ăn dưa hấu. Lúc kia, bà nội sẽ ngồi ở bên cạnh anh, quạt chiếc quạt hương bồ, đuổi muỗi cho anh.
Đùng!
Còn đang suy nghĩ, bên tai chợt vang lên tiếng nổ nặng nề, mặt đất bắt đầu hơi chấn động. Tiếng động này hung hăng kéo Lục Bình từ trong hồi ức đẹp đẽ trở lại trong hiện thực!
Ánh lửa và máu tươi chập chờn ở bên ngoài cửa sổ xe!
Thân thể Lục Bình căng cứng, không khỏi nín thở. Anh chú ý đến tông sư sư phụ Mã có chiến lực cấp AA vừa mới đi xuống. Đối phương phất tay một cái, chỉ nghe thấy một tiếng vang, trên cánh tay bắt đầu xuất hiện một lưỡi đao sắc bén mà lạnh lẽo, trong tích tắc đã kéo dài cánh tay của sư phụ Mã.
Sư phụ Mã giống như là không có ngửi thấy mùi vị tàn khốc ở bốn phía, anh nhàn nhã giống như là đi bộ hướng về phía chiến trường giao chiến ở phía trước.
Nơi xa có tay súng chiến lực cấp A nhắm chuẩn, ngọn lửa xuyên phá không khí, động năng khủng bố không bị cản trở!
Lực phản ứng của sư phụ Mã đã vượt xa nhận biết của Lục Bình.
Hoặc có thể nói… tất cả những viên đạn kia đều như bị nhấn xuống nút tua chậm ở trong mắt của đối phương.
Anh hơi nghiêng đầu một cái, viên đạn sượt qua một bên!
Cúi đầu xuống, đạn lướt qua lỗ tai!
Thậm chí cơ bắp phần eo đột nhiên khom xuống một cách không phù hợp quy luật bình thường, đạn xuyên qua!
Chỉ nghe thấy tiếng vang lách cách!
Mặt đất dưới chân rạn nứt, thân thể của sư phụ Mã hóa thành một cái bóng đen, nhanh chóng vượt qua khoảng cách mấy chục mét. Đầu của tay súng bắn tỉa cách đó không xa lập tức bay lên không trung!
Từ nổ súng đến tránh né, lại đến đầu người bay trên không trung…
------
Dịch: MBMH Translate