Chương 153 Phong thứ chi nhận(:*).
Coi như là một kiện trang bị không tồi, đối với pháp sư mà nói đây tuyệt đội là một kiện cực phẩm, Tiêu Ngự nhìn thoáng qua một trang bị khác là một thanh chủy thủ.
Phong Thứ chi nhận: Phẩm cấp, Tử trang. Công kích 33-37. nhanh nhẹn +20. lực lượng +20, tốc độ công kích+3, Phản Thủ Bối Thứ, Bối Thứ +1 cấp. yêu cầu lv 10.
Nhìn thấy thanh Phong Thứ Chi Nhận mí mắt của Tiêu Ngự giật giật, cẩn thận cân nhắc một chút dùng Thánh Ngôn Chủy Thủ vẫn hơn, trợ thủ thì dùng Phong Thứ Chi Nhận cùng Xà Nha Chủy Thủ, Xà Nha chủy thủ thì dùng chất độc chậm lại, còn Phong Thứ Chi Nhận chủy thủ thì dùng trí mạng độc, như vậy ba thanh chủy thủ đều đã có đủ rồi. Về phần chủy thủ bị thay thế, Tiêu Ngự chuẩn bị đem đi đấu giá.
Sau khi giết chết Đồ Lục xong, Tiêu Ngự hướng đến Minh Dạ thành mà đi tới.
" Ồ thật là may mắn." Xuyên qua khu vực sa mạc mạn xà đang hoạt động, Tiêu Ngự phát hiện ra một con sa mạc mạn xà đầu lĩnh, cứ việc cách điều chế phương thuốc hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt vẫn còn thông dụng, thì cái này vẫn còn giá cả khá tốt, mặc dù giá cả của nó hiện tại cũng đã có chút giảm nhưng vẫn chắc hơn 10 kim tệ.
Tiêu Ngự hướng tới sa mạc mạn xà đầu lĩnh, liếc mắt vào cái sườn dốc bên cạnh một cái, có bốn người chơi đang đứng ở trên sườn dốc thương lượng một vấn đề gì đó, còn có một đạo tặc đang đi theo sau sa mạc mạn xà đầu lĩnh.
" Đã có người canh me còn mạn xà kia rồi?" Tiêu Ngự nhíu lông mày, điều tra đạo tặc kia một chút.
Ảnh Tử: Nghề Nghiệp đạo tặc, đẳng cấp, lv3.
Vừa nhìn lại cấp bậc mấy người chơi kia một chút, đều mới lv3 cả, phỏng chừng những người này mới vào trò chơi không lâu.
Tiêu Ngự cảm thấy khó khăn, chuyện đoạt quái này là rất đắc tội với người khác, người ta thật vất vả mãi mới canh me được một con quái vật, bị mình giết chết rồi đoạt bảo vật đi, khẳng định đối phương sẽ rất bất bình, thù địch với rất nhiều người chơi là tối kị, nhưng mà rời đi thì lại không cam lòng, năm người kia cấp bậc đều thấp, chưa chắc đã là đối thủ của sa mạc mạn xà đầu lĩnh.
Tiêu Ngự trực tiếp hướng đến mấy người chơi này đi tới.
Đạo tặc kia nhìn thấy Tiêu Ngự đi tới, lộ ra thần sắc cảnh giác, bốn người chơi khác đều như ong vỡ tổ vậy, năm người, trận thế thật dọa người, bất quá năm người chơi lv 3, thật không đủ nhét kẽ răng Tiêu Ngự.
- Ta làm nhiệm vụ đi ngang qua nơi này, phát hiện ra con rắn này, là các ngươi đã nhìn thấy trước, các ngươi muốn động thủ hay không, nếu không ta sẽ sử nó! - Tiêu Ngự nói như vậy là rất khách khí rồi, nếu đổi lại là người có đẳng cấp cao khác đi qua nơi này, khẳng định sẽ đoạt quái rồi nghênh ngang rời đi.
Đạo tặc Ảnh Tử kia chần chừ một chút, bọn họ đang thương lượng cái gì đó.
Sau một lúc lâu, đạo tặc Ảnh Tử nói:
- Chúng ta chưa chắc đã thắng được con rắn kia, nhưng nếu buông tha cho nó lại không cam lòng, như vậy đi, chúng ta làm cái giao dịch, ngươi giết chết con mạn xà kia, chúng ta dùng 80 kim tệ mua cách điều chế hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, thế nào?