← Quay lại trang sách

Chương 182 Năm thợ săn(:*).

Không thể ngờ là khối khoáng thạch, bất quá khối khoáng thạch này là thứ tốt, nghe nói tài liệu cấp côi bảo có thể làm ra đồ vật cấp truyền thuyết, không chỉ có như thế, tài liệu côi bảo này tác động thật sâu vào việc rèn luyện ra những đồ vật tốt, trong lúc độ thuần thục kĩ năng rèn luyện nếu như gặp phải chướng ngại thăng cấp. Vừa lúc có thể sử dụng vật phẩm này tác động vào chướng ngại kĩ năng rèn.

Vật phẩm này cũng không biết có thể bán được bao nhiêu tiền, nhưng chắc chắn sẽ không phải là rẻ, Tiêu Ngự đem lượng ngân tinh hoa thu lại, ngẫm lại mới vừa rồi những trang bị rơi ra từ nham thạch cự nhân tắc tư bị cướp đi, ít nhiều có điểm tiếc nuối, ngẫm lại vẫn là quên đi, thành thật ngồi tại chỗ chờ đợi kĩ năng khôi phục.

Hỗn chiến còn đang tiếp tục, càng ngày càng nhiều người chơi thiên sứ liên minh cùng tà ác liên minh từ bốn phương tám hướng chạy tới đây. Tràng cảnh như vậy Tiêu Ngự đã quá quen thuộc, bên cạnh biên giới thường xuyên sẽ phát sinh quần ẩu như vậy, rất nhiều người chơi đem loại hỗn chiến này trở thành một niềm vui cùng có chuyện để nói. Hi sinh thì tổn thất một kiện trang bị cùng một bậc kinh nghiệm, cắn răng mà nuốt vào bụng, người chơi nào may mắn thu hoạch được mấy cái thì rất tươi tỉnh, hướng đám đồng bạn ra vẻ đây là chiến quả của chính mình.

Cùng với việc nhân số phụ cận gia tăng, tình hình nguy hiểm của nơi này cũng nhanh chóng lên cao.

Tiêu Ngự đang ngồi ở bên bụi cây thấp, một đạo băng cầu giảm tốc rơi trên người Tiêu Ngự, thịch một tiếng nổ tung, trên người Tiêu Ngự bao trùm một tầng băng sương. Quay đầu nhìn lại chuẩn bị phản kích đối thủ, nhưng lại phát hiện đối phương dĩ nhiên là một cái tiểu đội tám người, đang hướng chính mình bao vây lại.

Nếu như bị bọn họ đuổi kịp được thì xong rồi, Tiêu Ngự mở ra Tật Phong Bộ, biến mất ở trong tầm mắt của các người chơi.

- Hắn ở nơi này!

Đức lỗ y cảm giác được vị trí của Tiêu Ngự, đem vị trí của Tiêu Ngự chỉ cho mấy người trong đội, mấy đạo ma pháp hướng Tiêu Ngự bao trùm xuống.

Đào Thoát!

Tiêu Ngự nhanh chóng tránh khỏi mấy công kích ma pháp này, chạy ra khỏi vòng vây của bọn họ, hướng bên ngoài chạy như điên, đem đám người chơi này bỏ xa.

- Để hắn chạt thoát rồi.

Đức lỗ y có chút không cam lòng nói. Cái tên đạo tặc này chạy trốn cũng thật nhanh.

Tiêu Ngự hướng ra phía ngoài chạy. Nghênh đón trước mặt là một tiểu đội sáu người của thiên sứ liên minh, may là Tiêu Ngự đang trong trạng thái Tiềm Hành. Bọn họ căn bản không nhìn thấy được Tiêu Ngự.

"Nơi này không thể nán lại." Liên tiếp gặp phải tiểu đội người chơi của thiên sứ liên minh, Tiêu Ngự ý thức được nguy hiểm đã tới. Còn nán lại chỗ này mà nói, sớm muộn cũng xảy ra chuyện, năng lực cá nhân có hạn, muốn ở trong loại hỗn chiến cường độ cao này sống sót là chuyện phi thường khó khăn. Tiêu Ngự hiểu được, hắn lấy một chọi hai, hoặc lấy một chọi ba có lẽ không có vấn đề gì, nhưng là một người khiêu chiến một cái tiểu đội mà nói, rất không biết lượng sức. Đương nhiên đạt tới một mức độ nào đó đạo tặc có thể làm được, nhưng không thể nghi ngờ là độ khó cực lớn, xuất hiện một sai lầm chút đỉnh cũng đủ để chôn vụi mạng sống của đạo tặc.

Tiêu Ngự quyết định nhanh chóng rồi khỏi chỗ thị phi này, thoát ly khu vực hỗn chiến, hướng phương hướng trước mắt chạy trốn, trên đường lại gặp mấy tiểu đội người chơi của thiên sứ liên minh, cũng có một ít tiểu đội người chơi tà ác liên minh.

Những người này thật đúng là không biết sống chết, bọn họ không biết phía trước có nguy hiểm sao?

Suy nghĩ một chút, những người này hẳn là biết được, bất quá đối với trang bị của người chơi địch nhân lại hấp dẫn bọn họ, khiến cho bọn họ không tiếc sức lực mà liều mạng. 200% lợi ích đủ để làm người khác điên cuồng, càng huống chi loại giết người đoạt bảo là sinh ý không cần vốn liếng.

Gặp phải tiểu đội người chơi thiên sứ liên minh Tiêu Ngự sẽ không xuất thủ, nếu gặp được người chơi thiên sứ liên minh, Tiêu Ngự sẽ không khách khí, dọc theo đường đi giết chết mấy người chơi đối địch, thu hoạch vẫn là rất phong phú.

Tiêu Ngự đem một kiện lam trang cất vào trong hành trang, cảm thấy mỹ mãn vỗ vỗ hành trang của mình, đứng lên hướng phía xa nhìn thoáng qua, Tiêu Ngự hoàn toàn choáng váng.

Phía trước dĩ nhiên lại xuất hiện một cái tổ đội năm người thợ săn, năm người thợ săn này trang bị không tồi, mỗi người đều có một con báo săn am hiểu truy tung.

Ánh mắt đám thợ săn này cùng với ánh mắt Tiêu Ngự cùng một lúc nhìn nhau, Tiêu Ngự thấy được ý cười trong mắt năm người thợ săn, năm người thợ săn gặp phải một người đạo tặc, bọn họ có thể không cười sao?

"Hôm nay vận khí tốt đến như nào, dĩ nhiên gặp phải loại đội ngũ này." Tiêu Ngự cười khổ, nếu không muốn chết chính là nhanh chóng chạy trốn, Tiêu Ngự rất là buồn bực. Loại đội ngũ này đến cùng là như thế nào tổ chức lên, thợ săn từng người tác chiến năng lực là cực mạnh, bình thường không thích tổ đội, năm người thợ săn này dĩ nhiên tổ đội cùng nhau, loại đội ngũ này chạy đến chiến trường, trên chiến trường tuyệt đối là sát thủ của đạo tặc.

Tiêu Ngự quán tiếp một bình cường hiệu dược hoàn phong tốc, mở ra Tật Phong Bộ. Cất bước bỏ chạy.

- Đuổi!

Năm người thợ săn hướng Tiêu Ngự đuổi theo, năm con báo săn tốc độ nhanh chóng hiếm thấy, hướng Tiêu Ngự đuổi theo, trong cự li ngắn bộc phát là sở trường của chúng.

Nếu hướng tới địa phương trống trải chạy trốn, khẳng định sẽ bị năm người thợ săn đuổi tới chết! Tiêu Ngư tâm tư xoay chuyển, hướng đường cũ trở về, một bên chạy nhanh, một bên tìm kiếm tung tích người chơi tà ác liên minh, chỉ có tiểu đội người chơi tà ác liên minh có thể giải cứu hắn.

Năm con báo săn đuổi theo Tiêu Ngự không rời, chứng kiến năm con báo săn ở phía sau. Tiêu Ngự chỉ có thể không nói gì mà cười khổ.

Vù vù vù, vài đạo tên hướng Tiêu Ngự bắn nhanh lại, Tiêu Ngự một cái Mị Ảnh Thiểm Hiện, nhảy về phía trước hai mét, tất cả dám tên này đều đâm vào cái cây phía sau Tiêu Ngự.

- Người này có kĩ năng gì vậy?

- Không biết.

- Tiểu tử này chuồn thật là nhanh, giết hơn ba mươi người đạo tặc, chưa từng thấy ai chạy nhanh như vậy.

Nếu nghe được điều này, Tiêu Ngự không biết là nên khóc hay nên cười đây. Cũng hiểu cho đám người này, bình thường chuyên môn gây khó dễ với đạo tặc, cũng khó trách, trong ân trạch tư đại lục thợ săn khắc chế đạo tặc được cường hóa, làm một người đạo tặc, thật sự là rất không thích tiếp xúc với thợ săn. Đối với thợ săn mà nói, đánh chết đạo tặc là hết sức đơn giản, báo săn có thể truy tung phòng ngừa đạo tặc chạy trốn, áo giáp của đạo tặc phòng ngự cũng không cao, huyết lượng lại ít. Hơn nữa thợ săn còn có công kích từ xa. Dưới tình huống bình thường, thợ săn gặp được đạo tặc sau khi lệnh cho báo săn nhìn chằm chằm đạo tặc không tha, chính mình ở phía sau bắn tên là được, chiến đấu như vậy không cần phí phạm đầu óc.

Phía trước có một cái đội ngũ, bất quá là đoàn đội thiên sứ liên minh, Tiêu Ngự cùng đi sát qua bên người đám người chơi thiên sứ liên minh này, năm con báo săn cũng từ bên người mấy người chơi thiên sứ liên minh này mà qua, đem mấy người người chơi thiên sứ liên minh này bị dọa đến nhảy dựng lên, còn tưởng răng là quái vật gì, vừa mới chuận bị công kích mới phát hiện. Nguyên lai là sủng vật của thợ săn.

Năm con báo săn truy kích một đạo tặc. Tràng diện này vừa nhìn đã thấy khó khăn, mấy người chơi thiên sứ liên minh không khỏi vì Tiêu Ngự mà thương tiếc.

- Tiểu tử đó chạy quá nhanh. Không đuổi kịp.

- Phụ cận này người chơi quá nhiều, nói không chừng sẽ đụng phải đoàn đội tà ác liên minh. Chúng ta hay là thôi đi.

- Hơn nữa chúng ta đã truy đuổi gần 200 mét, vượt quá cự li 200 mét, tốc độ báo săn trên phạm vi lớn sẽ bị hạ thấp, càng không đuổi kịp tiểu tử đó.

Năm người thợ săn này trong lòng cũng có chút lo lắng, hôm nay tình huống thật sự rất quỷ dị, báo săn của bọn họ chạy cự ly ngắn dĩ nhiên không bằng một người đạo tặc, dù là mở Tật Phong Bộ uống dược hoàn nhanh nhẹn, tốc độ di động cũng không trở nên nhanh tới loại trình độ này chứ.

Nếu như không phải tác dụng gia tăng tốc độ của sáo trang, Tiêu Ngự sợ rằng cũng không biết chết thế nào, sau khi chạy ra khỏi 200 mét, năm con báo săn phía sau tốc độ di động ngày càng chậm, từ từ nới rộng khoảng cách với Tiêu Ngự, tâm tình Tiêu Ngự rốt cuộc cũng yên ổn một chút, mấy tên đáng sợ kia cuối cùng vẫn là không đuổi theo chính mình.

Có đoàn đội 10 người chơi tà ác liên minh đang hướng bên này đi đến, Tiêu Ngự khóe miệng lộ ra tiếu ý, hướng đám người chơi này chạy vội tới, họa thủy đông dẫn, chỉ cần năm con báo săn dời đi mục tiêu công kích, thì hắn sẽ an toàn.

Năm con báo săn kia đuổi theo, chứng kiến người chơi tà ác liên minh, ngừng lại, trong miệng phát ra tiếng kêu trầm thấp.

Tiêu Ngự đang ở trong trạng thái Tiềm Hành, đám người chơi tà ác liên minh cũng không có phát hiện ra Tiêu Ngự, chỉ là phát hiện năm con báo săn này, còn tưởng rằng là thợ săn của thiên sứ liên minh phái tới đây khiêu khích.

- Có địch nhân, là báo săn của thợ săn!

Tiểu đội mười người này nhanh chóng làm tốt công việc chuẩn bị chiến đấu.

Thú vương bào hao!

Thú nhân chiến sĩ ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, một cái công kích hướng đám báo săn vọt tới

Chứng kiến đám người chơi tà ác liên mình này cùng đám báo săn đánh nhau, Tiêu Ngự xem như hoàn toàn ung dung, bình yên rời đi.

- Phía trước phát sinh chiến đấu!

Năm người thợ săn quýnh lên, cước bộ nhanh hơn, phát hiện năm con báo săn cùng một tiểu đội 10 người của tà ác liên mình đã bắt đầu giao chiến, báo săn chết mặc dù có thể triệu hoán một lần nữa, nhưng triệu hoàn báo săn một lần nữa sẽ ở vào thời gian trạng thái suy yếu không có lực chiến đấu, bọn họ đương nhiên sẽ không làm cho loại chuyện này phát sinh.

Phía sau theo kịp là một cái đoàn đội thiên sứ liên minh chứng kiến đoàn đội tà ác liên minh cùng với đoàn đội cùng liên minh xảy ra giao chiến, lại đi tới gần, nghĩ đến muốn kiếm chút tiện nghi.

Lại một cái đoàn đội tà ác liên minh chạy tới, lại một cái đoàn đội thiên sứ liên minh chạy tới.

Một hồi toàn diện đại hỗn chiến đang chuẩn bị bộc phát, mà người khởi xướng đại hỗn chiến này là Tiêu Ngự lại lén lút bỏ đi, trốn trong cánh rừng bên cạnh.

Nhìn thoáng qua năm người thợ săn trên chiến trường, bọn họ đang lâm vào vũng bùn hỗn chiến, thợ săn không giống đạo tặc, nghĩ đến muốn ở lại loại hỗn chiến này bứt ra sợ rằng có điểm khó khăn, Tiêu Ngự chơi đùa chủy thủ trong tay, nhìn năm người trợ săn trên chiến trường chuẩn bị lui lại, có chút đăm chiêu, nên trở lại chiến trường đây không?