Chương 213 Tàn sát.
Hệ Thống: Ô Phong bị người chơi tà ác liên minh giết chết.
Hai nhắc nhở của hệ thống làm cho tâm tình của thợ săn trầm xuống tận đáy, trong lòng thật lạnh. Hồi tưởng lại chiến đầu vừa rồi, Tiêu Ngự đã là một bóng ma không thể xóa nhòa trong lòng hắn, sau khi trở lại thành, hai chân thợ săn vẫn như nhũn ra. Sáu người, năm chết một trốn chạy. Việc này hết thảy, tựa như một cơn ác mộng.
Tiêu Ngự tiếp tục đi dạo chợ đêm, thủ vệ dân bản xứ chỉ nhìn thoáng qua, tiếp tục đi tuần tra chợ đêm.
Người chơi vây xem tự động mở một đường tránh cho Tiêu Ngự đi, ánh mắt kính sợ nhìn bóng lưng tiêu sái của Tiêu Ngự. Trong lòng kinh hãi như sóng lớn.
Một đạo tặc vẻ mặt bình thường! một đối sáu lại tàn sát nghiêng về bên một người. Làm cho người khác có cảm giác không thật, song hết thảy lại đúng là việc có thật xảy ra.
Người chơi vây xem đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn Tiêu Ngự rời đi.
Tâm tình Tiêu Ngự lúc này không có bất kỳ dao động nào, chém giết mấy người này, đối với Tiêu Ngự mà nói thật sự làm một chuyện bình thường. Nếu như giết một người là cao thủ, Tiêu Ngự có lẽ còn có thể hưng phấn một chút, vừa mới rửa sạch đám này bất quá chỉ là một chút tạp ngư mà thôi, Tiêu Ngự không có cảm giác thành tựu nào cả, duy nhất cao hứng chính là năm điểm giá trị vinh quang vừa có được.
Đi dạo một hồi trong chợ đêm, phát hiện ra chung quanh có không ít người chơi bày quán, có một lượng người chơi lớn tụ tập quanh các quầy hàng này, trong đám người đó còn có tiếng khắc khẩu, cò kè mặc cả.
" Năm trăm kim tệ, thế nào, năm trăm kim tệ một một cái hành trang mười hai ô thấp nhất rồi, cái này ta có thể bán được giá cao hơn!" Một thanh âm cầu khẩn nói.
" Xin lỗi, ta nói chỉ đổi không bán."
" Ngươi muốn đổi lại vật gì?" Thanh âm kia uể oải vạn phần.
" Ngươi không có thứ ta cần, trừ phi ngươi có thể xuất ra trăm miếng lang nha."
" Một trăm miếng lang nha." Người chung quanh hít một hơi lạnh, ngẫm lại hành trang này cũng thật đáng giá, chính yếu một điểm là, có tiền cũng không biết mua được ở chỗ nào, món đồ này thật sự hiếm."
" Ngươi chờ chút đã, ta đi tìm người, xem có thể thu thập được một trăm miếng lang nha hay không?" Một bóng người vội vã rời đi.
" Hành trang?" hai mắt Tiêu Ngự sáng lên, hành trang là thứ cực kỳ hiếm trên thị trường, nhưng lượng nhu cầu lại rất lớn, cho nên giá cả rất cao, nhưng có giá cũng chưa chắc mua được. Tiêu Ngự trên người có hai hành trang, nhưng cấp bậc tăng lên cần phải mang theo thật nhiều đồ, không gian trong hành trang của Tiêu Ngự ngày càng giật gấu vá vai, nếu như giá cả thích hợp, Tiêu Ngự muốn mua thêm một cái hành trang nữa để dùng.
Người bên cạnh nhìn thấy Tiêu Ngự tự động tránh ra một bên, mấy người chơi dùng ánh mắt kinh sợ nhìn Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự có chút ngạc nhiên, chẳng lẽ mặt mũi mình lớn như vậy?
Tiêu Ngự không biết, trận chiến đầu vừa rồi đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng những người chơi này, tuyệt đại bộ phận người chơi ở đây đều có một loại tâm lý kính sợ cường giả.
Tiêu Ngự đi tới quầy hàng phía trước, phát hiện ra trên quá đặt rất nhiều hành trang, đếm một chút tổng cộng có bảy cái mười hai ô, mười cái sáu ô, cao nhất chính là hai mươi ô.
Không ngờ có hành trang hai mươi ô. Trên người Tiêu Ngự có hai cái hành trang một cái mười hai ô mà thôi, một cái là mười sáu ô hành trang.
Nhìn thoáng qua quán chủ, một băng pháp, trên người mặc nguyên bộ đồ tử trang, trang bị rất không tồi, pháp trượng trên tay là một kiện trang bị cấp truyền thuyết. Người này có tiền, chỉ cần nhìn hành trang trong quầy, đã thấy giá trị xa xỉ rồi.
" Ngươi muốn đổi cái gì?" Tiêu Ngự nhìn băng pháp hỏi.