Chương 259 Bạo hùng.
Cái chuôi Nguyệt Nha chủy thủ này giống như tạo ra bằng bạch ngọc, óng ánh trong suốt, tản ra bạch sắc quang mang nhàn nhạt, bên ngoài tạo hình các loại đồ án thần bí, thanh nhã mà mạnh bạo, xem ra rất là không tầm thường.
Tiêu Ngự cầm Nguyệt Nha chủy thủ, dường như có suy nghĩ, nhìn qua Bạo Hùng phía xa, con Bạo Hùng kia đang nổi điên quét sạch rừng cây lân cận, chỗ nó đi qua, vô số cây cối bị vỗ gãy, đổ rạp xuống.
Các đội viên chỉ có thể tránh ra xa, con gấu này là vô địch, các đội viên không có cách nào oánh nó.
Tiêu Ngự thay Nguyệt Nha chủy thủ, hướng Bạo Hùng chậm rãi ẩn thân đi qua, không có biện pháp nào khác, Tiêu Ngự nhất định phải đi trước thử cái chủy thủ này.
Tiêu Ngự < Tiềm Hành > đến bên cạnh Bạo Hùng, Nguyệt Nha chủy thủ trong tay đâm tới thân thể Bạo Hùng, đinh 1 tiếng, Tiêu Ngự 2 tay run lên, Nguyệt Nha chủy thủ không thể lưu lại trên người Bạo Hùng bất kỳ vết thương gì.
Bạo Hùng cảm giác được công kích của Tiêu Ngự, 1 cái tát ngang qua.
< Đào Thoát >!
Tiêu Ngự 1 chiêu < Đào Thoát > biến ra ngoài.
"Cũng không được." Tiêu Ngự buồn bực nhìn vào chủy thủ trong tay, cái chủy thủ này rốt cuộc là dùng như thế nào?
Bạo Hùng gầm gừ truy kích Tiêu Ngự, dường như đem cây cối chung quanh trút hết, các tảng đá đập thành mảnh nhỏ.
Chờ Bạo Hùng cuồng bạo đi qua cái chủy thủ này có lẽ là có thể dùng! Tiêu Ngự nghĩ thầm, hướng ra phía ngoài chạy trốn, chờ đợi cơ hội.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, con Bạo Hùng kia trút giận hình như đã có chút mệt mỏi, ở trên mặt đất bên cạnh ngồi xuống, Tiêu Ngự hướng con cự hùng nhìn lại, chợt phát hiện ngực cự hùng có 1 mảnh lông tơ màu trắng hình trăng lưỡi liềm.
Thấy được vùng lông tơ hình trăng lưỡi liềm kia, Tiêu Ngự tâm bỗng động, vùng lông tơ kia có lẽ chính là nhược điểm của Bạo Hùng.
2 tay Bạo Hùng đem vùng lông tơ này bảo vệ lại, rất khó công kích được vị trí này.
Tiêu Ngự cắn răng 1 cái, hướng về Bạo Hùng xông lên, đây là 1 lần đánh bạc, nếu như nhược điểm của Bạo Hùng không phải vùng trăng lưỡi liềm kia, cố gắng của Tiêu Ngự sẽ uổng phí, với lại rất có khả năng bị tiêu diệt.
Thấy được Tiêu Ngự xông lên, Bạo Hùng rống lên 1 tiếng giận dữ, giơ tay phải lên hướng về Tiêu Ngự vỗ tới.
Tiêu Ngự thân hình hoa lên 1 cái né qua công kích của Bạo Hùng, tăng tốc độ nhào tới.
Rống! Bạo Hùng tay phải hướng ra phía ngoài quét ra.
Công kích của Bạo Hùng quá rộng, tốc độ cũng nhanh, Tiêu Ngự phát hiện mình căn bản không có cách nào tránh né, bị Bạo Hùng đánh trúng1 đòn.
Tiêu Ngự chỉ cảm thấy 1 luồng lực lượng cường đại từ ngực truyền đến, Tiêu Ngự bị tạt bay ra ngoài.
Tiêu Ngự cổ họng ngòn ngọt, bay ngược lên không trung, nhìn 1 chút huyết lượng bản thân, còn còn lại 15%, Tiêu Ngự nặng nề té rớt ở trên mặt đất, huyết lượng còn sót lại dưới 5%.
Ánh mắt Tiêu Ngự tập trung lên vùng màu trắng trên ngực Bạo Hùng kia, bởi vì động tác vừa rồi khi công kích Tiêu Ngự, ngực Bạo Hùng mất đi phòng hộ.
Tiêu Ngự lấy ra 1 trong bình Trung cấp Dược Hoàn Phục Hồi Máu Trong Nháy Mắt hốc vào, đột nhiên tăng tốc độ 1 chiêu < Đột Tiến > nhằm phía Bạo Hùng lao đến.
"Đi chết đi!" chủy thủ trong tay Tiêu Ngự hóa thành 1 đạo lưu tinh màu trắng, đâm tới ngực Bạo Hùng, Sụt 1 tiếng, Nguyệt Nha chủy thủ trong tay Tiêu Ngự ngập vào vùng lông tơ màu trắng nơi ngực Bạo Hùng kia.
Bạo Hùng rống lên giận dữ, tay phải lấy thế thái sơn áp đỉnh, hướng Tiêu Ngự vỗ xuống.
< Độn hình >!
Tiêu Ngự 1 cái < Độn hình > ngăn chặn công kích của Bạo Hùng, hướng ra ngoài chạy mất tông sao vàng.