Chương 460 Đạo Thần.
Nhiệm vụ đã xong, Tiêu Ngự mở to mắt, lực lượng trên người dần biến mất, chỉ còn lại lực lượng của hạ vị thần. Thế nhưng các hạng mục thuộc tính vẫn rất khủng bố.
Hệ thống: Phản kích Ô Phục Nặc Tư bắt đầu. Minh Dạ Thành mở cửa truyền tống tới Ô Phục Nặc Tư. Thú Nhân Vương Thành mở cửa truyền tống tới Ô Phục Nặc Tư.
Thấy từng cái thông báo của hệ thống, Tiêu Ngự nở nụ cười, bây giờ lấy lực lượng hạ vị thần của hắn làm mấy nhiệm vụ này cũng không còn ý tứ gì nữa. Tiêu Ngự truyền tống về Minh Dạ Thành.
Trong Minh Dạ Thành cực kỳ náo nhiệt, các ngươi chơi đang hưng phấn tổ đội với nhau. Một số đã xuất phát đi thăm dò bản đồ mới. Đối với các ngoạn gia, Ô Phục Nặc Tư là một nơi thần bí chưa hề được biết tới. Cho nên bọn người Tiêu Ngự đã biến thành thần trong lòng bọn họ, giống như Vong Linh Vu Sư Sơn Đức Lỗ, giống như Vu Yêu Vương Khắc Văn Đồ Tư, giống như Minh Thần, giống như Thần Vương Ốc Nhĩ Hi Đức! Tiêu Ngự đã trở thành truyền thuyết, thành sử thi, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới lạc thú của họ trong trò chơi.
Trên đường cái của Minh Dạ Thành, một người mặc áo choàng màu đen chậm rãi bước đi.
Một cô nương chừng mười bảy, mười tám tuổi tò mò nhìn người này. Trên người nàng mặc một bộ bì giáp màu phấn hồng. Trang phục bó sát lộ ra dáng người xinh đẹp của nàng, ánh mắt nàng chớp chớp, tràn ngập linh khí.
Tiêu Cô Nương đánh một cái Điều Tra.
Đạo Thần:???
Cấp bậc: Hạ Vị Thần.
Miệng tiểu cô nương biến thành hình chữ O, giàu to rồi, NPC này cư nhiên là Đạo Thần, không chừng sẽ nhận được nhiệm vụ gì đó từ hắn. Tiểu cô nương linh động, hướng NPC kia đi tới.
"Ai Nha."
Tiểu cô nương đụng vào bả vai vị đạo thần kia, sợ hãi kêu lên một tiếng, té bệt xuống đất.
"Vị tiểu thư mỹ lệ này, ngươi không sao chứ?"
Đạo thần xoay người, duỗi tay ra.
Tiêu cô nương nắm lấy tay Đạo Thần đứng lên. Cung kính nói: "Cám ơn ngài, ngài thật sự là một vị thân sĩ có phong độ."
"Cảm ơn ngươi, được vị tiểu thư mỹ lệ như người khen tặng thục là vinh hạnh của ta." Đạo thần nói.
Hấp dẫn, Tiêu cô nương mơ hồ cảm giác đươc ý cười của Đạo Thần được che dấu dưới lớp pháp bào. Nàng nói:
"Đạo Thần tôn kính, ta cũng là một đạo tặc, xin hỏi ngài có nguyện ý thu ta làm đồ đệ không?"
"Ngươi cũng là đạo tặc?"
Đạo thần kinh ngạc nói.
Điều này ai cũng thấy được, lại còn phải hỏi nữa sao? Thấy Đạo Thần bày ra bộ dáng kinh ngạc, tiểu cô nương bực mình không thôi nhưng vẫn bày ra bộ dáng ôn nhu đáng yêu nói:
"Đúng vậy, đạo tặc quả thực là một chức nghiệp vĩ đại."
"Thu ngươi làm đồ đệ sao..."
Đạo Thần chần chờ.
"Xin hỏi ngài có nguyện ý không?"
Tiểu cô nương khẩn trương nhìn Đạo Thần.
"Nếu muốn trở thành đồ đệ của ta, phải trải qua khảo nghiệm đã". Đạo thần nói.
"Xin hỏi là khảo nghiệm gì?"
"Khảo nghiệm này rất khó, tổng cộng mười vòng, nếu không thể hoàn thành mười vòng này thì thực xin lỗi..."
Đạo Thần đáp.
"Trên con đường theo đuổi lực lượng cường đại, ta không hề sợ hãi gì cả."
Tiểu cô nương kiên định nói.
"Vậy...được rồi."
Đạo thần nói: Đệ nhất nhiệm vu: Tìm kiếm 200 mầm đậu tằm, 100 mầm bí đỏ, 500 hoa quả..."
"200 cái..mầm đậu tằm? 100 cái... mầm bí đỏ?"
Lông mi của tiểu cô nương dính vào nhau, đây là cái nhiệm vụ gì đây? Đạo thần này thực quá cổ quái, lại để người ta đi tìm mấy thứ này.
"Như thế nào, rất khó sao?"
Đạo thần ho khan một tiếng.
"Không, không, ta có thể làm được." Tiểu cô nương nhanh chóng nói.
"Nhiệm vụ thứ hai cũng nói cho ngươi đi, nhiệm vụ vòng hai là tìm kiếm ba mươi cọng lông tơ của chó, màu sắc không được giống nhau."
"Ba mươi cọng lông chó...màu sắc không được giống nhau..."
Tiểu cô nương tí nữa sụp đổ, NPC gì đây? Sao lại tuyên bố cá nhiệm vụ như thế này? Chẳng qua nàng nghe nói tính tình NPC có chút cổ quái đều có bản lĩnh đặc biệc. Nàng lập tức cung kính nói:
"Ta đã nhớ kỹ."
"Tốt lắm, trước tiên hoàn thành mấy cái này đi, chờ ngươi làm xong ta sẽ xuất hiện bênh cạnh ngươi, nói bước tiếp theo cho ngươi." Đạo Thần thần bí nói.
Tiểu cô nương càng xác định NPC trước mắt này tuyệt không đơn giản.
"Tiêu Ngự nhanh lên đi, chúng ta tới đấu giá hành trước mặt nhìn xem. Một giọng nữ thanh thúy từ xa xa truyền tới."
"Biết rồi lão bà, ta đến ngay." Đạo Thần cao giọng đáp, quay đầu lại nói với Tiểu cô nương:
"Nhớ rõ, nhất định phải hoàn thành."
Đạo Thần chạy đi như điên.
Tiểu cô nương sửng sốt nửa ngày rồi mới mắng một tiếng.
"Đi tìm chết đi, tên lừa đảo, cái gì mà Đạo Thần, rõ ràng là một ngoạn gia mà. Tức chết ta mất! A, không đúng, lúc ta điều tra hắn rõ ràng hiện ra thông tin hắn là một hạ vị thần mà."
Tiểu cô nương chần chờ nửa ngày, cắn răng quyết định đi làm nhiệm vụ cổ quái này. 200 mầm đậu tằm phải đi nông trang phía tây Địch Nhã để thu thập, 100 mầm bí đỏ phải đi thôn trang phía nam Thú Nhân Đế Quốc. Buồn bực nhất là lông tơ của chó, phải đi phía Nam Địch Nhã thu thập, 30 cọng lại còn phải khác màu nhau nữa!
Tiểu cô nương phát điên, vò đầu gãi tóc, thở phì phì trên mặt đường.