← Quay lại trang sách

Chương 131 Giải quyết vấn đề thu hoạch phong phú

Đóa hoa trắng rơi xuống lập tức nứt ra, bên trong lăn ra hơn mười quả cầu đen có kích thước bằng đầu ngón tay. “Hạt giống!” Anh mặt Giang Tinh Thần sáng lên, lập tức - chạy đến, ngồi xổm xuống nhặt lên.

- Tiểu tử, ngươi còn chưa từ bỏ ý định, vật kia có trồng cũng không sống được, còn không bằng bỏ lại ở dã ngoại... Lão gia tử ở phía sau hô to. Giang Tinh Thần căn bản không nghe đến lời nói của lão gia tử, hắn vận khởi trận pháp, cẩn thận cảm nhận. “Quả nhiên có nguyên khí dao động!” Tuy rằng bên trong hạt giống nguyên khí dao động giống như còn hơi yếu so với số hạt giống giả kia, nhưng Giang Tinh Thần lại cảm giác được rõ ràng. “Lại tiêu tán nhanh như vậy! Chẳng lẽ đây là nguyên nhân không cách nào trồng sống được hay sao?” Giang Tinh Thần lóe lên ý niệm, lập tức lợi dụng phương pháp cộng hưởng, ảnh hưởng đến dao động nguyên khí trong hạt giống, rất nhanh làm cho chấn động chậm lại, nguyên khí có xu thế tiêu tán cũng ngừng lại. Dừng cách hít thở, Giang Tinh Thần vẫn đang suy tư: “Chẳng lẽ hạt giống lúc mới vừa thoát khỏi mẫu thể đều có nguyên khí. là để thúc đẩy sinh trưởng... nhưng không có khả năng tất cả hạt giống khi vừa mới ra ngoài lập tức đều cắm rễ... Mặt khác lúa mì, lúa nước, hành tỏi gừng gì đó, hạt giống đều không có nguyên khí dao động a, đồng dạng có thể trồng trọt...” - Tiểu tử nghĩ gì thế? Lão gia tử vỗ hắn một chút, cắt ngang suy nghĩ của hắn. - Vật có thể kiếm tiền như vậy đương nhiên đang nghĩ trồng như thế nào! Giang Tinh Thần trợn trắng liếc Lão gia tử, thu lại hạt giống xong, xoay người đi đến bãi sông. - Tiểu tử này thật không biết sống chết, quá quật cường! Lão gia tử lắc đầu, cũng trở về theo hắn. Ăn cơm xong, nghỉ ngơi một lát, mọi người lần nữa lên đường, tiến sâu về phía dãy núi Phiêu Miêu. Còn lộ trình sau đó, mọi người giảm tốc độ lần nữa, Giang Tinh Thần vốn muốn tìm hiểu rõ về hạt giống nhưng sau khi nhận ra hạt giống Câu Liêm biến hóa, lập tức đặt toàn bộ lực chú ý lên hạt giống, đóa hoa, rau dại thậm chí ngay cả thực vật có hoa nở rất lâu, còn chưa sinh ra hạt giống đều phải kiểm tra một lần. Khi hắn không ngừng lục lọi hạt giống, rốt cuộc cũng có chút manh mối. Trong tất cả loại hạt giống chứa nguyên khí chiếm tỷ lệ không lớn. Phần lớn đều không chứa nguyên khí, nhưng hạt giống chứa nguyên khí mọc rõ ràng tốt hơn so với những loại khác, chỉ cần nhìn vẻ ngoài là có thể phân biệt được. Đặc biệt là rau dại lá to, hạt giống gần như đều hàm chứa nguyên khí! Về phần quy luật trong này, Giang Tinh Thần không tìm hiểu, thực vật học có cái gì chi, bộ, họ... hắn đã sớm quên không còn chút nào. Hơn nữa đây là Dị giới không giống với Trái Đất. Hiện tại hắn có thể xác định Minh Tri Trận dẫn đến cộng hưởng nguyên khí, có thể trì hoãn nguyên khí trong hạt giống tiêu tan, như vậy là đủ rồi! Hiện tại điểm duy nhất làm hắn nghi hoặc chính là Huyền Nguyên Thiên Tông dùng phương pháp gì làm cho hạt giống lúa mạch cũng hàm chứa nguyên khí. Nhưng mà hắn cũng biết đây là bí mật của người ta, không phải dễ dàng hiểu được, bởi vậy cũng bỏ qua ý định này. Làm rõ hơn phân nửa nghi hoặc trong lòng, tâm tình Giang Tinh Thần sáng tỏ thông suốt, cảm giác cũng không mệt mỏi như vậy, tốc độ cũng đột nhiên tăng nhanh. - Tiểu tử sao đột nhiên cao hứng như vậy? Lão gia tử đi bên cạnh Giang Tinh Thần, nhỏ giọng hỏi. - Nói ra lão cũng không hiểu! Giang Tinh Thần bĩu môi. - Ôi! Lão gia tử dưới chân lảo đảo, mặt đen lại nói: - Tiểu tử ngươi không đả kích ta trong lòng sẽ khó chịu đúng không... Nói cho ngươi biết, đừng mong ta sẽ lại giải thích những thực vật gì cho ngươi... Lão còn chưa nói hết, chỉ thấy Giang Tinh Thần đột nhiên khoát tay, bước chân ngừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một phương hướng, khóe miệng đều nhanh kéo đến vành tai. “Tiểu tử này lại phát hiện cái gì?” Lão gia tử còn đang suy nghĩ, Giang Tinh Thần đã chạy tới: - Hẹ, này là hẹ gì a.... bánh nhân thịt, bánh rán hẹ, bánh bao hẹ trứng, sủi cảo hẹ thịt heo... Một đám người đều ngừng lại, kinh ngạc quay đầu, mắt thấy Giang Tinh Thần trở nên hưng phấn với một đống có dại, ánh mắt sáng lên, “a a” cười ngây ngô, tất cả không khỏi đều há to miệng, bộ dạng kinh ngạc. - Hắn làm sao vậy, một đống cỏ dại có gì tốt mà hưng phấn! Nhị ca lẩm bẩm. - Tiểu tử này lại phát bệnh gì, ta nghe nha đầu Mị Nhi nói trước đây hắn từng có bệnh! Triệu Đan Thanh nói.. - Ta cũng đoán như vậy, chắc là chưa thích ứng với hoàn cảnh trong núi! Ta đã nói hắn không có tu vi, mệt như vậy làm sao có thể chịu được! Lão Tứ cũng gật đầu đồng ý. - Nếu không chúng ta đi qua đó chế trụ hắn, nhanh chóng quay trở về đi! - Được! Mấy người đồng thời gật đầu, rón ra rón rén đi tới sau lưng Giang Tinh Thần, bọn họ cũng biết mặc dù tiểu tử này không có tu vị nhưng công phu tránh né rất lợi hại. Nhưng mà khi bọn họ vừa mới đến sau lưng Giang Tinh Thần, chuẩn bị ra tay, Giang Tinh Thần đột nhiên đứng lên, xoay người kêu to: - Các ngươi đang làm gì? - Ai da... Mấy người bị dọa giật mình, rống một tiếng, lảo đảo mấy bước, thiếu chút đặt mông xuống đất. - Ngươi không sao? Ngây ngốc nhìn Giang Tinh Thần thật lâu, Triệu Đan Thanh mới hỏi. - Ta đương nhiên không có chuyện gì, trái lại các người lặng lẽ đến gần ta, muốn làm gì? Giang Tinh Thần hỏi ngược lại. Mấy người này không trả lời vấn đề của Giang Tinh Thần, miệng đồng thanh hỏi: - Không có gì sao người lại cười ngốc với đống cỏ dại làm gì? - Có dại! Giang Tinh Thần bĩu môi nói: - Cái này là rau cải cực tốt, dùng để làm nhân... Quên đi, nói ra các ngươi cũng không hiểu, vừa rồi các ngươi muốn dọa ta, hắc hắc, đồ ngon sẽ không có phần cho các ngươi! - Đừng mà, chúng ta không có dọa ngươi, không phải sợ ngươi xảy ra chuyện gì sao! - Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta là vì muốn tốt cho ngươi! Lão gia tử một tay kéo ba người ra, trực tiếp hỏi: - Tiểu tử, cỏ dại này có thể làm cái gì, khi nào thì làm? - Cái này kêu hẹ, không phải cỏ dại! Giang Tinh Thần có chút không nói nên lời, sau đó nhìn thoáng qua họ nói: - Hiện tại ăn không được, cho dù cắt lấy cũng không cách nào làm, cầm trở lại héo mất... Vậy đợi về sau rồi lấy! Nói xong, Giang Tinh Thần ngồi xổm xuống lần nữa, ở trong đám họ đã xuất hiện bọc nhỏ, nhất định là hạt giống. Cái này phải trải qua tự nhiên, thoáng gió, khô ráo mới có thể kết quả. Đương nhiên đó là hẹ trên Địa Cầu, kết quả không phải ở mùa hiện tại, nơi này khẳng định không giống nhau. Đầu tiên Giang Tinh Thần đưa tay ra thử một chút, xác nhận họ không có nguyên khí dao động, lúc này mới rút cả cây hẹ hoàn chỉnh lên, thu vào. -Hứ... Mấy người lão gia tử sau khi nghe thấy sau này mới có thể ăn, lập tức không thấy hứng thú, vẻ mặt khinh thường phất tay, quay đầu đi nơi khác... Hè này dường như mang đến may mắn cho Giang Tinh Thân, gần nửa tháng kế tiếp, hắn lại liên tục phát hiện hạt mè sống hoang dã cùng nấm đầu khi quý giá. Hạt mà không cần nói, có thể ép ra dầu mè, làm thành tượng mè! Nấm đầu khi lại là cực phẩm. Hạt mè cũng không có nguyên khí dao động, điều này làm cho Giang Tinh Thần đoán rằng, chẳng lẽ hạt giống như lúa mì, lúa nước, cái loại đậu, hạt mè mới không có nguyên khí, mà thực vật lá xanh đều có. Hắn không nhớ được sự khác biệt giữa thực vật hạt kín cùng thực vật hạt trần. Nhưng nghĩ lại, đây là hai thế giới, tại sao mình luôn quên mất điểm này. Về phần nấm đầu khi, chẳng những Giang Tinh Thần, ngay cả Lão gia tử bọn họ cũng coi như trận phẩm, vì vật này hàm chứa linh khí, không phải loại có hạt giống hàm chứa linh khí, mà giống với lá cây Vân Vụ, cả cây đều làm chứa linh khí. - Vận số tiểu tử này thật tốt! Chẳng những phát hiện một gốc cây Câu Liêm, hiện tại thậm chí còn tìm thấy cả loại trận phẩm này! Lão gia tử cảm thán lần nữa, trời cao giống như đều chiếu cố tiểu tử này. Đám người Triệu Đan Thanh, Nhị ca, lão Tứ lại không cảm thán như Lão gia tử, chú ý của bọn họ đều tập trung vào nấm đầu khi kia, bên cạnh còn có một đầu bếp siêu cấp mà. Giang Tinh Thần đương nhiên cũng muốn nếm thử mùi vị của trận phẩm này, đời trước hắn không có cơ hội thử qua, quá đắt! Nhưng bây giờ không có điều kiện, hắn cũng không làm được, trước chỉ có thể thu nấm đầu khi lại, chờ trở về làm tiếp. Về phần nguyên khí xói mòn, căn bản không cần lo lắng, hắn còn có Minh Trị Trận. - Huynh đệ à! Đi ra hơn nửa tháng, chúng ta trở về đi, càng đi vào trong dã thú càng nhiều, càng hung mãnh, đoạn đường này chúng ta đã đụng phải không ít! Đi lên trước nữa sẽ thật sự đi vào nơi sâu trong dãy núi Phiêu Miểu, nơi đó yêu thú rất nhiều, cực kì nguy hiểm. Triệu Đan Thanh nói. - Hứ! Ngươi chính là muốn nấm đầu khí, nói đường hoàng như vậy! Giang Tinh Thần bĩu môi nói: - Yêu thú rất nhiều, vậy không phải đúng lúc có thể săn bắn sao? - Oi! Biểu tình gương mặt Triệu Đan Thanh không nói nên lời, giải thích: - Có rất ít đoàn lính đánh thuế săn bắn yêu thú thật sự đi vào sâu trong dãy núi Phiêu Miểu, đều ở hai bên rìa thử vận may, xem xét có thể săn được hay không! Một khi đi vào, gặp phải yêu thú cao cấp nhất định sẽ chết... Không tin người hỏi Lão gia tử! Lão gia tử trịnh trong gật đầu: - Triệu tiểu tử thật đúng là không nói giỡn, yêu thú cấp hai mươi trở lên, ta cũng phải trốn chạy! - Lợi hại như vậy! Giang Tinh Thần trợn tròn mắt, không hiểu hỏi: - Vậy tại sao bọn chúng đều không đi ra ngoài? - Đừng nói yêu thú, cả dã thú cũng muốn chui vào trong! Sâu trong dãy núi Phiêu Miểu có nguyên khí dày dặc hơn so với phía ngoài! Lão gia tử giải thích. - A! Thì ra là như vậy! Giang Tinh Thần chợt hiểu, gật đầu. Nếu Lão gia tử đã nói như vậy, hắn cũng không dám đi vào trong, Đỗ Như Sơn chính là vết xe đổ.. - Được vậy chúng ta trở về đi! Chuyến đi này, thu hoạch đã tương đối lớn, vấn đề rau cải cùng hoa màu trồng trọt | đều được giải quyết, còn tìm ra hẹ, hạt mè! Loại trận phẩm như nấm đầu khi mặc dù không biết trồng trọt thế nào, nhưng có thể ăn một bữa ngon cũng không tệ, huống chi còn có hạt giống Câu Liêm. Nghe được Giang Tinh Thần quyết định trở về, nét mặt Triệu Đan Thanh, Nhị ca, lão Tứ đều buông lỏng, trận phẩm như nấm đầu khí, xem như Càn Khôn Đại Đế còn chưa được ăn. Nhưng mà ngay lúc bọn họ chuẩn bị xoay người trở về, một việc ngoài ý muốn xuất hiện, Lão gia tử đột nhiên dừng bước, trầm giọng nói: - Chú ý, ở hướng tây bắc có người đang đến gần! - Hả! Tất cả mọi người cả kinh, sau đó nhanh chóng phản ứng, Triệu Đan Thanh, Nhị ca, lão Tứ chiếm một phương, tạo thành hình tam giác bảo vệ Giang Tinh Thần ở bên trong, đội viên khác trong nháy mắt xếp thành trận hình xung phong, mũi nhọn hướng về tây bắc.