Chương 234 Thiệp mời
Đổng Hiên bước vào gian phòng, một nốt ruồi màu đen thật to nằm ở cằm vô cùng làm người khác chú ý, để Diệp Chân liếc mắt đã nhận ra hắn.
Đổng Hiên này không phải ai khác, chính là võ giả Hóa Linh cảnh nhất trọng hôm đó muốn cướp hai thanh tàn kiếm màu đỏ trong tay Diệp Chân, cuối cùng lại bị kiếm thế của Diệp Chân áp chế không đánh mà chạy.
Đổng Hiên hiển nhiên cũng nhận ra Diệp Chân, mặt mũi tràn đầy tự tin lập tức hóa thành đầy trời mây khói tán đi, thay vào đó chính là mặt mũi tràn đầy xấu hổ.
Lâu chủ Vạn Tinh Lâu Hải Lạc Sương cũng nhìn ra không đúng.
- Cái này.... Làm sao vậy? Các ngươi quen nhau?
- A, Đổng huynh, chúng ta lại gặp mặt!
Diệp Chân lên tiếng, cũng coi như cho Đổng Hiên một chút mặt mũi, dù sao nếu nói chuyện hôm đó ra, lập tức sẽ để cho Đổng Hiên không còn chút thể diện.
- Nếu đã quen biết, vậy thì tốt! Đổng Hiên, ta muốn mời Trịnh thiếu hiệp này gia nhập Vạn Tinh Lâu chúng ta, cố ý xin ngươi tới luận bàn với Trịnh thiếu hiệp, xem hắn có tư cách tiến vào Vạn Tinh Lâu chúng ta hay không.
Mỹ phụ trung niên Hải Lạc Sương rất khôn khéo, nhưng cũng chỉ khôn khéo mà thôi, tuyệt đối không thể tưởng được chuyện xảy ra giữa Diệp Chân và Đổng Hiên.
Cuối cùng, Hải Lạc Sương lần nữa thi triển phép khích tướng đối với Diệp Chân.
- Trịnh thiếu hiệp, an bài một võ giả Hóa Linh cảnh nhất trọng luận bàn với ngươi, ngươi sẽ không sợ?
Hải Lạc Sương tự mình nói, khuôn mặt Đổng Hiên lại càng ngày càng đỏ.
Nếu không phải hắn hiểu được lâu chủ Hải Lạc Sương là thật không biết chuyện giữa hắn và Diệp Chân, bằng không, hắn cơ hồ cho rằng Hải Lạc Sương đang mượn cơ nhục nhã hắn.
- Hải lâu chủ, không cần so tài nữa. Ta và Trịnh thiếu hiệp đã đánh qua.
Hít sâu một hơi, trước khi Diệp Chân mở lời, Đổng Hiên quyết định nói ra chuyện này.
Thua thì thua, võ giả cả đời trăm ngàn chiến, nào có thường thắng không thua?
- Đã luận bàn?
Tinh minh Hải Lạc Sương rõ ràng ngửi được một tia khác thường, không thích hợp, nếu thắng, Đổng Hiên tuyệt đối sẽ không loại bộ dáng này.
- Đúng vậy, ta thua! Trịnh thiếu hiệp này tuyệt đối có tư cách gia nhập Vạn Tinh Lâu chúng ta!
Đổng Hiên nói.
- Trịnh huynh lại chiến thắng Đổng huynh? Đây chẳng phải là chỉ cần Trịnh huynh gia nhập Vạn Tinh Lâu là có thể có được thân phận Thất Thập Nhị Lưu Tinh? Hơn nữa bài danh còn phía trên Đổng huynh?
Gương mặt Nhâm Anh Hoa kinh ngạc.
Hôm đó Diệp Chân và Đổng Hiên quyết đấu, thời gian rất ngắn, Nhâm Anh Hoa chỉ chăm chú đoạt kiếm cũng không chú ý tới.
Đôi mi thanh tú của lâu chủ Vạn Tinh Lâu Hải Lạc Sương khẽ nhíu, khá ngoài ý muốn.
Nàng vốn muốn mượn tay Đổng Hiên hướng Diệp Chân phơi bày một ít thực lực của Vạn Tinh Lâu. Sau đó dẫn đạo lòng háo thắng của Diệp Chân, thuận thế dẫn Diệp Chân gia nhập Vạn Tinh Lâu.
Không ngờ, lúc trước Đổng Hiên đã bại bởi Diệp Chân.
Nàng cũng không nghĩ ra Diệp Chân giả mạo Trịnh Nghiệp lại có thể lấy tu vi Dẫn Linh cảnh đỉnh phong chiến thắng Hóa Linh cảnh nhất trọng Đổng Hiên.
Nàng thân là lâu chủ, thực lực Đổng Hiên nàng biết được, coi như trong số các võ giả Hóa Linh cảnh nhất trọng, Đổng Hiên cũng là cao thủ.
Ngoài ý muốn là ngoài ý muốn, nhưng ánh mắt Hải Lạc Sương nhìn về phía Diệp Chân lại càng thêm hứng thú.
Thiên tài như vậy, càng phải dẫn vào Vạn Tinh Lâu mới tốt.
Điều này nói rõ, nàng hôm nay lần này tới đúng rồi, tới đúng rồi, tới đáng giá.
Thiên tài có thể vượt cấp khiêu chiến, coi như trong một ít đại tông môn cũng không gặp được nhiều.
- Đổng Hiên, ngồi đi! Đến, nói một chút tình huống ngươi giao thủ với Trịnh thiếu hiệp?
Hải Lạc Sương thuận miệng hỏi một câu, bản ý là muốn rõ ràng một chút đối với thực lực của Diệp Chân, nhưng không ngờ, lần nữa khiến biểu lộ của Đổng Hiên trở nên vô cùng mất tự nhiên.
Ngay cả biểu lộ của Diệp Chân cũng biến thành có chút không được tự nhiên.
Không hiểu tại sao Diệp Chân nghe Hải Lạc Sương nói có cảm giác giống như nàng chuyên môn mời Đổng Hiên đến nhục nhã.
Vượt quá Diệp Chân dự kiến, Đổng Hiên lại rất lưu manh.
Bưng một chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
- Chưa ra một chiêu, ta đã thất bại!
- Chưa ra một chiêu....
Thần sắc Lâu chủ Vạn Tinh Lâu Hải Lạc Sương lần thứ nhất có chút khống chế không nổi thoáng co quắp.
Nàng nghĩ tới thật nhiều khả năng, nhưng nghĩ không ra loại tình huống này.
Chưa ra một chiêu?
Cái này quá thần thoại!
Coi như Đổng Hiên gặp phải võ giả Hóa Linh cảnh nhị trọng, cũng có thể gắng gượng trước mấy chục chiêu.
Nếu không phải Hải Lạc Sương có tự tin tuyệt đối, bằng không, nàng đều phải hoài nghi có phải mình nghe lầm hay không.
- Ây.... Trịnh thiếu hiệp thật sự là chân nhân bất lộ tướng, đến, ta mời ngươi một chén!
- Đổng Hiên, võ đạo một đường, kỳ ngộ ngàn vạn, mỗi người đều có duyên phận của mình, lại không nhưng bởi vậy mất võ đạo chi tâm! Ừm, ta xem trọng ngươi, cố gắng tu luyện!
Ứng phó Diệp Chân một câu, Hải Lạc Sương ngay trước mặt Diệp Chân nói với Đổng Hiên vài câu. Nhất là câu cuối cùng để Đổng Hiên đang buồn bực lại khôi phục một chút tự tin.
Lời nói này của Hải Lạc Sương làm cho hảo cảm của Diệp Chân đối với nàng tăng lên rất nhiều, Lâu chủ Vạn Tinh Lâu này nhìn qua vẫn rất đáng tin cậy.
- Trịnh thiếu hiệp, thực lực của ngươi quả thật làm cho ta kinh ngạc, có điều, ta vẫn muốn trịnh trọng mời ngươi gia nhập Vạn Tinh Lâu! Gia nhập Vạn Tinh Lâu chúng ta, đối với ngươi chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu. Vạn Tinh Lâu chúng ta có tài nguyên và tin tức, tuyệt đối là ngươi khó có thể tưởng tượng!
Hải Lạc Sương thành khẩn nói.
- Tài nguyên và tin tức khó có thể tưởng tượng? Vậy có công pháp và bí tịch Địa Giai thượng phẩm hay không?
Diệp Chân thuận miệng hỏi.
- Có!
Hải Lạc Sương trả lời làm cho Diệp Chân rất ngoài ý muốn, phải biết, cho dù chưởng môn Tề Vân tông Quách Kỳ Kinh tu luyện cũng chỉ là công pháp Địa Giai thượng phẩm, Vạn Tinh Lâu thậm chí có?
- Nhưng phải cần rất nhiều tinh điểm, cũng tức là cái gọi là điểm cống hiến mới có thể đổi được.
Hải Lạc Sương bổ sung làm cho Diệp Chân có chút minh bạch cách Vạn Tinh Lâu sinh tồn, có điều, Diệp Chân vẫn còn có chút chưa từ bỏ ý định.
- Có thể trợ giúp võ giả ngưng tụ Hạt giống Linh Lực như Uẩn Linh Đan, Vạn Tinh Lâu các ngươi có hay không?
Diệp Chân hỏi.
- Cái này.... Tạm thời không có!
- Có điều, chúng ta có tin tức Uẩn Linh Đan!
Trên mặt Diệp Chân vừa mới hiển hiện vẻ thất vọng, đột ngột địa biến thành kinh hỉ, vội vàng hỏi.
- Ở đâu?
- Muốn biết? Vậy thì phải gia nhập Vạn Tinh Lâu chúng ta, mới có tư cách biết đến!
Cho tới giờ khắc này, Hải Lạc Sương mới một lần nữa tìm về tự tin trước mặt Diệp Chân Nàng, xem như biết khuyết điểm của Diệp Chân.
- Àh, vậy quên đi!
Hải Lạc Sương lần nữa ngạc nhiên.
- Trịnh thiếu hiệp không suy nghĩ một chút? Cùng loại với tin tức về Uẩn Linh Đan, Vạn Tinh Lâu chúng ta có rất nhiều!
- Sau này hãy nói đi, bây giờ còn không muốn!
Diệp Chân kiên định lắc đầu.
Vẫn là câu nói kia, Diệp Chân không muốn tùy tiện gia nhập một tổ chức xa lạ, ít nhất phải điều tra sơ qua rồi mới đưa ra quyết định.
Nghe vậy, ánh mắt Hải Lạc Sương có chút sáng ngời, lần này, bên trong lời nói của Diệp Chân hình như có lưu đường sống.
Tùy ý nói chuyện phiếm một hồi, Hải Lạc Sương chủ động đứng dậy cáo từ.
Khi đứng dậy rời đi, Hải Lạc Sương đột nhiên lấy ra một thiệp mời có chút tinh xảo đưa cho Diệp Chân.
- Trịnh thiếu hiệp, nghe tiểu Nhâm tử nói, ngươi cố ý cạnh tranh tàn kiếm các màu phun trào ở Linh Kiếm Phần Sơn, tấm thiệp mời này là một thiệp mời đấu giá hội. Bên trên có ghi địa điểm và ngày tháng. Nghe nói, bên trong ít nhất có xuất hiện năm tàn kiếm màu đỏ.
- Cảm ơn!
Tiếp nhận thiệp mời, thần sắc của Diệp Chân rất lạnh nhạt nói một tiếng cám ơn, cũng không thèm để ý.
Hải Lạc Sương cũng không nhiều lời, nàng mang theo Đổng Hiên rời đi.
Đã có như thế, Diệp Chân và Nhâm Anh Hoa cũng qua loa thu tràng.
Ba ngày sau, Diệp Chân cầm thiệp mời trong tay, sớm nửa canh giờ đã tới trước nơi tên là phòng đấu giá Thiên Bảo, làm cho Diệp Chân ngoài ý muốn chính là mặc dù đã tới trước sớm nửa canh giờ, nhưng trước cửa phòng đấu giá vẫn xếp thành hàng dài.
Có điều, tốc độ cũng không phải quá chậm, một phút đồng hồ sau cũng sắp đến phiên Diệp Chân.
Nhưng khi sắp đến phiên Diệp Chân, phía trước một tên võ giả lại xảy ra xung đột với thủ vệ phòng đấu giá.
- Tiên sinh này, xin ngươi đưa ra thiệp mời, không có thiệp mời là không thể đi vào!
Thủ vệ chỉ có tu vi Chân Nguyên cảnh, rất khách khí, nhưng thái độ võ giả Dẫn Linh cảnh hậu kỳ đối diện này lại rất kiên định.
- Dựa vào cái gì? Ta mang đủ bạc tới tham gia đấu giá hội, vì sao không cho ta vào?
Võ giả trung niên bị ngăn lại nổi giận.
- Cút ngay cho ta, ngươi chỉ là một Chân Nguyên cảnh nho nhỏ mà dám ngăn cản ta, không nhường nữa lão tử dùng ngân phiếu đập chết ngươi!
Võ giả trung niên tức giận lấy ra bó lớn vàng bạc phiếu hướng về phía thủ vệ kia quơ quơ.
- Ngươi nện một cái thử xem?
Âm thanh lạnh như băng đột ngột từ trong thông đạo bên cạnh truyền đến, một lão giả tản ra khí tức khủng bố, đột ngột từ cửa vào thông đạo chắp tay phóng ra.
- Hóa Linh cảnh!
Diệp Chân nhíu mày.
- Đây là một đấu giá hội chỉ mời những người nhất định, không có thiệp mời, đừng nói là ngươi là một võ giả Dẫn Linh cảnh, cho dù Hóa Linh cảnh cũng đừng mơ tưởng bước vào đại môn này nửa bước!
Thanh âm lão giả Hóa Linh cảnh kia không cao, nhưng khí thế quanh người lại làm võ giả trung niên gây chuyện sợ đến biến sắc.
- Tiền... Tiền bối, xin hỏi như thế nào mới có thể lấy được thiệp mời, có thể dùng bạc mua sao?
Thái độ của trung niên võ giả lập tức mềm nhũn ra.
- Muốn mua? Vậy ngươi tự mình tìm mua đi, mua được lại nói!
Lão giả chắp tay khó chịu phất phất tay, giống như đuổi ruồi đuổi võ giả trung niên kia chạy mất.
- Người kế tiếp!
Thủ vệ cao giọng hô to một tiếng:
- Tiên sinh này, xin ngươi đưa ra thiệp mời!
Có người làm chỗ dựa, thủ vệ thanh âm càng thêm kiên cường.
Diệp Chân đưa lên thiệp mời Hải Lạc Sương cho hắn, sau khi thủ vệ kiểm tra, có chút xoay người nói mời Diệp Chân.
Tấm kia thiệp mời một lần nữa vào lòng, sắc mặt Diệp Chân lại trở nên ngưng trọng thêm mấy phần.
Lúc trước nhận lấy Lâu chủ Vạn Tinh Lâu Hải Lạc Sương đưa tới thiệp mời, Diệp Chân cũng không để ý, còn hai chữ quý giá không hề nghĩ ngợi qua. Hiện tại xem ra không giống nhau.
Nếu không có thiệp mời này, chỉ sợ Diệp Chân cả cửa vào khu đấu giá đều vào không được.
- Hải Lạc Sương này đang biểu hiện ra năng lượng của Vạn Tinh Lâu cho ta biết, nói cho cùng, vẫn muốn ta gia nhập Vạn Tinh Lâu! Có điều, mặc kệ ta có gia nhập Vạn Tinh Lâu hay không, nhân tình này, lại thiếu!
Trong khi đang suy nghĩ, Diệp Chân bước vào bên trong phòng đấu giá.
Thiệp mời Hải Lạc Sương đưa cho Diệp Chân là thiệp dành cho khách quý, mặt trong bên cạnh người hầu trực tiếp đưa lên lầu hai, ở đây số lượng khách quý không nhiều, có thể thấy được Vạn Tinh Lâu quả thực có chút năng lượng.
Khi Diệp Chân bước vào khách quý, nhìn thấy bên trong Lâu chủ Vạn Tinh Lâu Hải Lạc Sương đã sớm đang ngồi đột nhiên có chút ngẩn ra.
- Hải lâu chủ, sao cô cũng ở đây?