← Quay lại trang sách

Chương 254 Toái Ngọc Chiến Thể

Trên không An Thai Sơn, trưởng lão Kiếm Nguyên tông Trí Thắng đã tìm tòi một ngày, cưỡng chế lấy vội vàng xao động trong lòng, ở trên không trung tìm tới một đỉnh núi lại một đỉnh núi, thần sắc vô cùng tiều tụy.

Mặc cho bất kể ai tiêu hao cuồng bay một ngày một đêm, lại ngựa không ngừng vó hao tổn tinh thần lục soát núi, cũng sẽ có bộ dáng này của Trí Thắng.

Cũng nhờ hắn là võ giả Hồn Hải cảnh, nếu đổi thành võ giả Dẫn Linh cảnh, chỉ sợ sớm đã ngã xuống.

Hết cách rồi, mấu chốt là nội dung phù tấn mà Trí Thắng nhận được do Trâu Trì phát ra kia quá mức kinh người.

- Người hại ta, Diệp Chân, báo thù cho ta!!!

Ngắn ngủi chín chữ, mỗi một chữ đều như thiên quân chấn động đến hai mắt Trí Thắng choáng váng.

Diệp Chân là ai?

Một con tôm nhỏ Dẫn Linh cảnh đỉnh phong.

Trâu Trì là ai?

Trưởng lão Kiếm Nguyên tông. đại năng Hồn Hải cảnh, trưởng lão có nhiều mưu trí hơn người, có danh hiệu trí kế bách xuất.

Nếu không phải rõ ràng Trâu Trì không nói bừa, Trí Thắng đều cho rằng Trâu Trì đang đùa hắn.

Nhưng chuyện kế tiếp để Trí Thắng triệt để điên cuồng - không có tin tức!

Hắn một phát hơn mười đạo phù tấn, từng cái như đá chìm đáy biển, không có bất kỳ đáp lại, trưởng lão Trâu Trì thực sự xảy ra chuyện.

Cuồng bay một ngày một đêm, Trí Thắng chạy tới phương hướng đại khái của đạo phù tấn cuối cùng của Trâu Trì phát ra, đau khổ tìm tòi, một ngày không ngừng tìm kiếm, không ngừng phát ra phù tấn, nhưng không có bất kỳ kết quả gì, làm cho một lòng Trí Thắng hung hăng chìm xuống dưới.

- Ừm? Nơi đó có cái cột cờ?

Đột nhiên, một đỉnh núi thấp bé ở xa xa để Trí Thắng chú ý, mấy hơi sau Trí Thắng đã rơi xuống phía trên đỉnh núi này.

Trên đỉnh núi, một đống đá khá lớn chất đống nhìn qua có chút tươi mới, bên trong đống đá, cắm một cây gỗ thô, trên gỗ, cột một chiếc áo màu tím rách rưới.

Nháy mắt nhìn thấy quần áo rách rưới này, sắc mặt Trí Thắng đại biến, hắn nhớ mang máng, lúc hắn và Trâu Trì phân biệt, Trâu Trì mặc một áo bào tím.

Ầm!

Chưởng lực khẽ phát, đống đá bắn ra tứ tán, hù dọa vô số chim bay trong núi rừng, ánh mắt trưởng lão Trí Thắng lại ngây người.

- Trâu trưởng lão!

Âm thanh bi thiết khiến gân xanh trên trán Trí Thắng hiện ra.

Ở trong đống đá, đầu Trâu Trì còn tại đó, một đôi mắt trợn trừng, tràn đầy oán khí, chết không nhắm mắt!

Cầm nhẹ đầu Trâu Trì, một khối lụa trắng đầy chữ bằng máu xuất hiện trong đôi mắt Trí Thắng, để trưởng lão Kiếm Nguyên tông này muốn rách cả mí mắt.

- Diệp Chân tặc tử, Trí Thắng ta thề với trời. Cuộc đời này nhất định phải nghiền xương ngươi thành tro!

Tiếng rống giận dữ kinh thiên động địa của Trí Thắng kinh động đến vô số chim rừng, Yêu thú bên trong An Thai Sơn, uy áp kinh khủng của cường giả Hồn Hải cảnh không giữ lại chút nào tán phát ra ngoài cả kinh Yêu thú trong núi rừng gần đó chạy tứ phía, thậm chí dẫn động một trận thú triều cỡ nhỏ trong núi rừng.

Nửa ngày sau, triệt để lục soát trong phạm vi ngàn dặm nơi phát hiện nơi đầu trưởng lão Trâu Trì mà không có phát hiện bất luận đầu mối gì, Trí Thắng chỉ có thể vô cùng khuất nhục mang theo đầu Trâu Trì cùng thư Diệp Chân để lại rời đi.

Hai lần, Trí Thắng đều là người nhặt đầu, còn có một phong huyết thư Diệp Chân lưu lại tràn đầy trào phúng, khiến hắn có một loại cảm giác vô lực thật sâu, nhưng càng nhiều là khuất nhục.

Nếu có thể lựa chọn, hắn tình nguyện hơn một tháng trước không nhặt được đầu của Huyết Hồ Kiếm Doãn Khai Niên, không có sự kiện kia, hắn hôm nay cũng sẽ không nhặt được đầu trưởng lão Trâu Trì.

Nhưng trên đời này cũng không có thuốc hối hận.

Mặc dù cảm giác khuất nhục vạn phần, trưởng lão Trí Thắng vẫn phải mang đầu của Trâu Trì và thư Diệp Chân để lại về Kiếm Nguyên tông.

....

Đêm khuya, trong độc viện một tửu lâu ở một trấn nhỏ của Huyễn Thần đế quốc, Diệp Chân ngâm mình trong thùng tắm nước ấm, phi thường thoải mái duỗi cái lưng mệt mỏi.

Mệt mõi do mấy ngày phong trần liên tiếp theo việc tắm một thùng nước nóng, lại dùng mỹ thực đã tiêu tán không còn, cả người lại trở nên thần thái sáng láng.

- Chắc người của Kiếm Nguyên tông cũng đã tìm được đầu của Trâu Trì? Không biết sẽ là ai chứ?

Diệp Chân có chút xuất thần.

Bản thân Phù Vân Động là một hiểm địa, bên trong lại có một bí cảnh cỡ nhỏ, Diệp Chân tự nhiên không muốn bại lộ, càng không muốn để người Kiếm Nguyên tông phát hiện cái này, cho nên, hứn cố ý xâm nhập vào ngàn dặm trong An Thai Sơn làm bố trí, lúc này mới cưỡi Vân Dực Hổ đi suốt đêm hướng về phía Huyễn Thần đế quốc.

Có trời mới biết đạo phù tấn trước khi Trâu Trì chết kia sẽ đưa tới bao nhiêu người, Diệp Chân cũng không muốn lại vào hiểm cảnh.

Cưỡi tiểu Miêu ở trên không trung cuồng bay hai ngày hai đêm tiến vào cảnh nội Huyễn Thần đế quốc, Diệp Chân thu lại tiểu Miêu, trở xuống mặt đất, chạy đi giống như một võ giả bình thường.

Không chỉ có một, Diệp Chân ở Ma Hồn bí cảnh vì tranh đoạt Chiến Hồn Huyết Kỳ mà làm ra chuyện quá lớn, xử lý mười đệ tử tinh anh của Huyễn Thần tông, làm cho Huyễn Thần tông cũng hận không thể giết hắn cho thống khoái, tại Huyễn Thần đế quốc, Diệp Chân vẫn phải che dấu hành tích, cẩn thận làm việc.

Ngâm mình trong thùng tắm phát ra nhiệt khí bốn phía, Diệp Chân lấy ra chiếc nhẫn trữ vật cướp được từ Trâu Trì kia, hắn rất muốn biết, thân gia một trưởng lão trong tông môn, một đại năng Hồn Hải cảnh đến cùng có bao nhiêu kinh người?

Nháy mắt thần niệm tràn vào trữ vật giới chỉ của Trâu Trì, lông mày Diệp Chân nhíu một cái, hơi có chút thất vọng.

Trữ vật giới chỉ có chút nhỏ, chỉ là trung phẩm bảo giới dài rộng cao mười mét.

Nhiều nhất trong nhẫn là vàng bạc và Linh Tinh.

Mấy chục vạn lượng kim, kim phiếu khoảng chín trăm vạn lượng thông hành khắp thiên hạ, ngân phiếu ước chừng một ngàn vạn. Chiếm cứ không gian trung phẩm bảo giới lớn nhất là hơn tám vạn viên Hạ phẩm Linh Tinh.

Phần tài phú này, không nhiều cũng không hề ít, miễn cưỡng đủ lên thân gia một đại năng Hồn Hải cảnh. Tăng thêm tiền hàng Diệp Chân đoạt được từ trong trữ vật giới chỉ trên người của hai người từ Điền Phong và Hà Khánh Băng, còn có mười hai trữ giới chỉ nhặt được bên trong Phệ Huyết đằng lâm, miễn cưỡng có thể kiếm ra mười lăm vạn viên Hạ phẩm Linh Tinh.

- Trung phẩm Linh Tinh? Mới một trăm viên?

Trong góc một rương nhỏ bên trong phát hiện một trăm viên trung phẩm Linh Tinh làm cho thần sắc của Diệp Chân không có chút ba động. Đối với tay đang cầm ba ngàn viên trung phẩm Linh Tinh như Diệp Chân mà nói, một trăm viên trung phẩm

Linh Tinh thực sự không tính là gì.

- Ừm, Cửu Chuyển Hoàn Linh đan? Đồ tốt!

Phát hiện mấy chục bình đan dược làm cho Diệp Chân không khỏi đại hỉ, nhất là Cửu Chuyển Hoàn Linh đan khôi phục Linh Lực cùng Hóa Linh Đan có thể tăng tốc rèn luyện Hậu Thiên linh thể, những thứ đan dược này là xài bạc đều không nhất định có thể mua được.

Giống như linh đan chuyên dụng cho võ giả Hóa Linh cảnh tu luyện càng trân quý, cơ hồ trong tất cả tông môn, Hóa Linh đan này đều là tài nguyên chiến lược, ra ngoài không có bán.

Giống như trên người hai tên võ giả Hóa Linh cảnh Điền Phong và Hà Khánh Băng, Diệp Chân lại chỉ đã tìm được một viên Hóa Linh Đan, bởi vậy có thể thấy được Hóa Linh Đan trân quý cỡ nào.

Mà bây giờ, Diệp Chân từ chỗ của Trâu Trì lấy được năm bình, phần này thu hoạch rất lớn.

Đáng tiếc là, tìm khắp cả trữ vật giới chỉ của Trâu Trì cũng không có phát hiện bất kỳ một bản bí tịch nào. Diệp Chân vẫn còn muốn tìm đến mấy quyển bí tịch kiếm pháp Kiếm Nguyên tông, tập luyện thật tốt, tìm ra sơ hở, nói không chừng ngày sau lúc đối chiến với Kiếm Nguyên tông, Kiếm Nguyên đế quốc có tác dụng lớn!

- Ừm, ngọc phù?

Một khối ngọc phù màu vàng sáng hoàn toàn khác phù tấn bình thường đột nhiên xuất hiện bên trong thần niệm của Diệp Chân.

- Chẳng lẽ là bí tịch?

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân lấy ngọc phù màu vàng sáng kia ra. Dựa theo phương pháp tra khống ngọc phù truyền tin, dán ngọc phù màu vàng sáng này lên trán, một tia thần niệm chậm rãi thăm dò vào.

Xoạt!

Thoáng chốc, quang hoa trước mắt Diệp Chân đại biến.

Một võ giả toàn thân là khải giáp màu xanh ngọc xuất hiện trong đầu Diệp Chân, làm cho Diệp Chân giật mình là bộ dáng của khải giáp xanh ngọc kia giống như đúc với khải giáp xanh ngọc có lực phòng ngự kinh người mà Trâu Trì đã từng thi triển.

Cơ hồ là đồng thời, lượng lớn tin tức như thủy triều tràn vào trong đầu Diệp Chân, làm cho não Diệp Chân chớp mắt hỗn loạn.

Sau nửa ngày, tin tức tràn vào trong đầu triệt để được Diệp Chân sửa sang lại.

- Toái Ngọc Chiến Thể?

Thần sắc Diệp Chân có chút ngạc nhiên.

Ngọc phù màu vàng sáng này ghi lại một loại phương pháp tu luyện Hậu Thiên linh thể đặc thù, gọi Toái Ngọc Chiến Thể! Cũng chính là Hậu Thiên linh thể mà Trâu Trì thi triển.

Toái Ngọc Chiến Thể, một loại Hậu Thiên linh thể, phẩm giai Địa Giai thượng phẩm.

Lúc tu luyện cần thu nạp các loại linh khí bên trong ngọc thạch để thối luyện nhục thân, tổng cộng chia làm tứ trọng, theo thứ tự là Thanh Ngọc chiến thể, Xích Ngọc chiến thể, Tử Ngọc chiến thể, Toái Ngọc chiến thể.

Nếu luyện thành đệ nhất trọng là tu thành Thanh Ngọc Chiến Thể.

Cường độ nhục thân của Thanh Ngọc chiến thể tương đương với Hậu Thiên linh thể phổ thông, sức khôi phục của Thanh Ngọc chiến thể cũng chỉ hơi mạnh hơn Hậu Thiên linh thể phổ thông một chút, nhưng quan trọng là có thể ngưng tụ thành một tầng Thanh Ngọc Linh Giáp có thể so với trung phẩm Bảo Giáp, lực phòng ngự hết sức kinh người.

Theo như bên trong ngọc phù ghi lại, khải giáp xanh ngọc bảo vệ quanh người Trâu Trì chính là Thanh Ngọc Linh Giáp.

- Toái Ngọc Chiến Thể đệ nhất trọng Thanh Ngọc Linh Giáp đã kinh người như vậy, uy lực của Toái Ngọc chiến thể đệ nhị trọng, đệ tam trọng, đệ tứ trọng sẽ kinh người cỡ nào?

Toái Ngọc Chiến Thể giới thiệu làm cho Diệp Chân kinh hãi.

Toái Ngọc chiến thể đệ nhị trọng Xích Ngọc Chiến Thể, cường độ nhục thân gấp hai Hậu Thiên linh thể phổ thông, sức khôi phục cũng gấp hai, có thể ngưng ra một tầng Xích Ngọc Linh Giáp, lực phòng ngự của nó có thể so với thượng phẩm Bảo Giáp.

Toái Ngọc chiến thể đệ tam trọng Tử Ngọc chiến thể, cường độ nhục thân cùng sức khôi phục đều gấp ba Hậu Thiên linh thể phổ thông, kinh người hơn chính là, có thể ngưng ra một tầng Tử Ngọc Linh Giáp, lực phòng ngự nó có thể so với cực phẩm

Bảo Giáp.

Về phần Toái Ngọc Chiến Thể đệ tứ trọng, năng lực phòng ngự càng kinh người, có điều, theo như trong bí tịch ghi lại, hiếm có người có thể luyện thành Toái Ngọc Chiến Thể đệ tứ trọng.

Không chỉ có Toái Ngọc Chiến Thể đệ tứ trọng rất khó tu luyện, mà tu luyện tam trọng còn lại như Tử Ngọc, Xích Ngọc, Thanh Ngọc Chiến Thể cũng vô cùng khó khăn.

Điểm này, hẳn có thể thấy được trên người Trâu Trì.

Thời gian Trâu Trì đạt được Toái Ngọc Chiến Thể chắc cũng không ngắn, nhưng với địa vị của trưởng lão Kiếm Nguyên tông, tài lực hùng hậu như vậy hỗ trợ mà chỉ mới luyện Toái Ngọc Chiến Thể đến đệ nhất trọng - Thanh Ngọc Chiến Thể mà thôi.

Nhưng chỉ là đệ nhất trọng Thanh Ngọc Chiến Thể, mà lực phòng ngự có thể so với Bảo Giáp trung phẩm, kinh người như thế.

Nếu Diệp Chân tu thành, tăng thêm Hắc Phong Bảo Giáp mặc trên người, tương đương với hai trung phẩm Bảo Giáp điệp gia phòng ngự, đến lúc đó, chỉ sợ một kích toàn lực của cường giả Hồn Hải cảnh cũng đánh giết không được Diệp Chân?

- Cái này... Toái Ngọc Chiến Thể này tuyệt đối là đồ vật trân quý nhất trên người Trâu Trì!

Sau khi xem xong, mặt mũi Diệp Chân tràn đầy kinh hỉ không thể che hết, phần bí tịch này, tuyệt đối là chí bảo vô giá, là thứ mà cường giả Hồn Hải cảnh đều đỏ mắt.

Hẳn là Trâu Trì thu hoạch tư nhân bên ngoài tông môn, nếu bí tịch của tông môn, Trâu Trì tuyệt đối sẽ không mang trên người.

Khi Diệp Chân mừng như điên, trưởng lão Trí Thắng một mặt bi thương, phong trần mệt mỏi về tới Kiếm Nguyên tông!