← Quay lại trang sách

Chương 273 Kẻ

Đấu giá hội đang tiếp tục, đồ tốt cũng càng ngày càng nhiều...

Ngoại trừ chuôi Cổ Nguyệt kiếm trung phẩm bảo kiếm đưa ra sớm nhất, lại xuất hiện thêm ba kiện trung phẩm Bảo khí, tất cả đều là vũ khí. Có điều, thuộc loại đều tương đối ít được dùng, lần lượt là ba loại đao, búa, chùy.

Ba kiện trung phẩm Bảo khí này cũng không phải Phân Hương Đan Vương cung cấp, mà khách nhân tham gia buổi bán đấu giá này cung cấp, hẳn đang xử lý bảo bối bản thân không dùng đến.

Có điều, mặc dù vô cùng ít được dùng, nhưng ba kiện trung phẩm Bảo khí này cũng có giá gần hai mươi vạn khối Hạ phẩm Linh Tinh.

Sau đó là rất nhiều bản công pháp Địa Giai trung phẩm, thậm chí còn có một bản đao pháp bí tịch Địa Giai thượng phẩm, có điều, Diệp Chân không cần những thứ này.

Vừa rồi tranh giành Toái Ngọc chân kinh đã tốn mất một nửa Hạ phẩm Linh Tinh của Diệp Chân, hôm nay mục đích chính yếu nhất là Uẩn Linh Đan, mọi thứ đều chuẩn bị vì nó.

- Kiện vật phẩm thứ hai mươi bảy đấu giá hôm nay, chính là đan dược Phân Hương Đan Vương tỉ mỉ luyện chế Địa Giai thượng phẩm Quy Phủ đan. Tác dụng rất cường đại, có thể cường tráng ngũ tạng lục phủ, lúc sở dụng có thể rút ngắn thời gian võ giả Hóa Linh cảnh cường hóa tạng phủ, có thể giúp cho võ giả Hóa Linh cảnh hậu kỳ rút ngắn thời gian đại thành Hậu Thiên linh thể trên phạm vi lớn.

Ba bình Quy Phủ đan, mỗi bình mười viên, giá khởi điểm mỗi bình là một trăm vạn lượng hoàng kim, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn mười vạn lượng hoàng kim.

- Quy Phủ đan? Thật sự có Quy Phủ đan xuất hiện!

Tiếng nói người bán đấu giá vừa dừng lại, ánh mắt Lục La và Hàn Thái cùng lúc trợn tròn, không chỉ có Lục La và Hàn Thái. Trong nháy mắt, võ giả Hóa Linh cảnh trong hoa viên bị dẫn nổ nhiệt tình, nhất là những võ giả Hóa Linh cảnh còn chưa đại thành Hậu Thiên linh thể.

Diệp Chân phát hiện, Văn Thiên Ngọc đối diện trong góc, sau khi nhìn thấy Quy Phủ đan lên đài, ngay lúc đó ngồi thẳng cả người, trong mắt một mảnh hừng hực.

Vì bây giờ Văn Thiên Ngọc có tu vi Hóa Linh tứ trọng, cách Hậu Thiên linh thể đại thành còn cách xa một bước, nhu cầu cấp bách chính là Quy Phủ đan, Văn Thiên Ngọc đến đây chắc vì Quy Phủ đan.

- Một trăm hai mươi vạn lượng hoàng kim!

- Ta ra một trăm ba mươi vạn!

- Một trăm năm mươi vạn lượng hoàng kim!

....

- Ta ra năm trăm năm mươi vạn lượng hoàng kim!

Cuối cùng, bình Quy Phủ đan thứ nhất bị Mạc Tâm Thủy của Thần Ẩn sơn trang ra giá năm trăm năm mươi vạn lượng hoàng kim lấy đi, bình thứ hai bị một tên võ giả

Hóa Linh cảnh vô danh ra giá bảy trăm vạn lượng hoàng kim lấy đi.

Đương nhiên, khi bình Quy Phủ đan cuối cùng bắt đầu bán đấu giá, Văn Thiên Ngọc trong nhã tọa số mười ba dùng một ánh mắt làm bộ đáng thương nhìn về phía sư tôn hắn.

Hắn rất muốn gọi giá, nhưng sau khi bị Diệp Chân gài bẫy hố đi gần hai trăm vạn lượng hoàng kim của bản thân, hắn không có dũng khí đó, cũng không dám kêu giá.

- Bình thứ ba, ngươi tăng giá đi!

Thiên Trụ chân nhân khẽ thở dài một hơi, mặc dù biểu hiện Văn Thiên Ngọc hôm nay khiến hắn rất căm tức. Nhưng chung quy cũng là đồ đệ hắn, thể diện của hắn trong Thanh La tông, vẫn phải dựa vào Văn Thiên Ngọc chống đỡ.

- Bốn trăm vạn!

- Ta ra bốn trăm năm mươi vạn!

- Bốn trăm sáu mươi vạn!

- Ta ra năm trăm vạn lượng hoàng kim!

Văn Thiên Ngọc tăng giá thêm cực kỳ thống khoái, dù sao phía sau hắn có một tên đại năng Hồn Hải cảnh chèo chống. Mặc dù đối đầu những thế gia đại tộc này, cũng có mấy phần phấn khích.

- Ta ra sáu trăm vạn lượng hoàng kim!

Văn Thiên Ngọc gào thét tăng giá, cũng hướng người khác lộ ra ý chí hắn nhất định phải có một bình Quy Phủ đan cuối cùng này.

Không thể không nói, khi Văn Thiên Ngọc cạnh tranh bình Quy Phủ đan, vẫn rất có sách lược. Đại thủ bút và tiếng hô tăng giá nhất định phải khiến cho rất nhiều người rút lui.

Hơn nữa giá sáu trăm vạn lượng hoàng kim cũng đã đủ cao, tương đương với năm vạn khối Hạ phẩm Linh Tinh, cũng không phải một con số nhỏ, một vị cường giả Hồn Hải cảnh cũng chỉ có hai ba mươi vạn Hạ phẩm Linh Tinh.

- Sáu trăm vạn lượng hoàng kim lần thứ nhất, còn có ai tăng giá hay không?

Người bán đấu giá mỉm cười đánh xuống đấu giá chùy:

- Sáu trăm vạn lượng hoàng kim lần thứ hai....

Mắt thấy bình Quy Phủ đan này sắp tới tay, tay Văn Thiên Ngọc hưng phấn đều hơi phát run. Nếu một bình Quy Phủ đan này tới tay, ít nhất có thể tiết kiệm thời gian hai, ba năm hắn khổ tu, giúp hắn đại thành Hậu Thiên linh thể.

Nếu hắn đại thành Hậu Thiên linh thể, vô luận thi đấu tông môn năm nay hay thi đấu bài danh Hắc Long bảng Hắc Long Cổ Địa đều có thể thu hoạch được hạng cao hơn, thành tích tốt hơn, ban thưởng tốt hơn!

Nói không chừng, năm nay hắn có thể tiến vào ba mươi người đứng đầu Hắc Long bảng, ngẫm lại cũng làm người ta kích động.

- Sáu trăm vạn lượng hoàng kim lần thứ ba, còn có....

- Ta ra bảy trăm vạn lượng hoàng kim!

Thanh âm Diệp Chân vang lên vô cùng từ tốn, Văn Thiên Ngọc đã sờ đến trên trữ vật giới chỉ chuẩn bị lấy ra hoàng kim, đột ngột cứng đờ.

Thần sắc Văn Thiên Ngọc như nuốt phải một con ruồi khó chịu.

Đây chính là quả báo đến quá nhanh.

Hắn vừa rồi quấy rối Diệp Chân, tăng giá lung tung, không ngờ, bây giờ Diệp Chân bắt đầu ra tay với hắn.

- Ta ra... Bảy trăm năm mươi vạn lượng hoàng kim!

Văn Thiên Ngọc tăng giá thêm đến mức dị thường khó khăn, bởi vì hắn phát hiện, sắc mặt sư tôn Thiên Trụ chân nhân đã trở nên rất khó coi, hiển nhiên đang bất mãn, dù sao số tiền của Thiên Trụ chân nhân có cũng không phải gió lớn thổi tới, hơn nữa võ giả tu vi càng cao, tu luyện tiêu hao càng lớn.

- Tám trăm vạn!

Diệp Chân tăng giá thêm vô cùng nhẹ nhàng, trên mặt, lại tràn đầy trào phúng.

Hắn còn tưởng rằng hôm nay Văn Thiên Ngọc chuyên môn tới đánh xì dầu, không ngờ, hắn có mục tiêu.

Có mục tiêu tốt, nếu không có mục tiêu, Diệp Chân sẽ không có cơ hội trừng trị hắn.

- Ta ra... Tám trăm mười vạn!

Cắn răng, không quan tâm sắc mặt sư tôn Thiên Trụ chân nhân rất khó coi, Văn Thiên Ngọc tăng giá lần nữa.

- Tám trăm năm mươi vạn!

Diệp Chân tăng giá thêm vẫn rất chậm rãi, nhưng âm thanh tăng giá này, lại làm cho khuôn mặt Văn Thiên Ngọc hoàn toàn biến thành màu đen.

- Ta ra....

- Đủ rồi!

Âm thanh Thiên Trụ chân nhân quát tháo khiến cho một tia hi vọng cuối cùng của Văn Thiên Ngọc hoàn toàn bị tuyệt, không có sư tôn ủng hộ, hắn không giành được Quy Phủ đan này.

Sắc mặt Văn Thiên Ngọc trắng nhợt, thân hình mềm nhũn ngã ngồi trong ghế, trong ánh mắt tràn đầy thất vọng. Không có Quy Phủ đan, trong vòng một năm hắn không thể đại thành Hậu Thiên linh thể, lại càng không cần phải nhắc tới thu hoạch được thứ tự tốt hơn trong bài danh thi đấu của Hắc Long bảng.

Cuối cùng, bình Quy Phủ đan thứ ba này rơi vào trong tay Diệp Chân với giá cao tám trăm năm mươi vạn lượng hoàng kim.

- Đây là có chuyện gì? Thân gia của tiểu tử này xuất ra đều sắp vượt qua tài sản một cường giả Hồn Hải cảnh, chẳng lẽ hắn không muốn cạnh tranh Uẩn Linh Đan?

Trong nhã tọa Số 10, gương mặt Hồ Soái Hồ đại công tử tay cầm quạt xếp buồn bực.

- Lại có người ra tay hào phóng như thế, vì sao trước kia ta căn bản chưa từng nghe qua?

Vẻ mặt chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên cũng nghi hoặc, ánh mắt thỉnh thoảng hướng về nhã tọa số chín của Diệp Chân, muốn từ trên mặt Diệp Chân nhìn ra chút gì, nhưng đó là một gương mặt hoàn toàn xa lạ.

- Kẻ hố người nên chuẩn bị có tâm thế bị người hố lại!

Nhìn Quy Phủ đan vừa mới cầm tới tay, Diệp Chân hừ nhẹ một tiếng, không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể truyền khắp toàn trường. Văn Thiên Ngọc cũng vừa lúc nghe được.

Nghe vậy, sắc mặt Văn Thiên Ngọc đột nhiên tái đi, có một loại xúc động muốn thổ huyết.

Một tia hối hận nồng nặc nổi lên trong lòng, sớm biết như thế, lúc trước không nên hố Diệp Chân? Hiện tại tốt rồi, Diệp Chân không chỉ hố lại, còn hố mấy năm tiền đồ của chính hắn.

- Chư vị, bây giờ chính là áp trục đại bảo của đấu giá hội lần này, Uẩn Linh Đan!

- Hôm nay tới nơi này, phần lớn đều hướng về viên Uẩn Linh Đan này, tác dụng Uẩn Linh Đan mọi người đều biết, ta cũng không muốn nói nhiều, có điều, có một việc phải thông báo cho các vị quý khách.

Khi đang nói chuyện, người bán đấu giá giơ lên bình chứa Uẩn Linh Đan đan.

- Vì để luyện chế viên Uẩn Linh Đan này, riêng phần chuẩn bị linh dược, Phân Hương Đan Vương phải chuẩn bị thời gian năm năm, hao phí vô số tâm huyết.

Quá trình luyện chế Uẩn Linh Đan rất lâu, hết sức hao tâm tổn sức. Vì đảm bảo không có gì bất ngờ xảy ra, Phân Hương Đan Vương đang trong quá trình luyện chế viên thuốc này, riêng Ninh Thần Ngọc Dịch cũng đã tiêu hao hết hai phần, những đan dược nâng cao tinh thần càng nhiều vô số.

- Hơn nữa, theo lão nhân gia nói, lần tiếp theo hắn khai lò luyện chế Uẩn Linh Đan, nhanh nhất cũng phải năm năm sau, hơn nữa điều kiện tiên quyết là tập hợp đủ linh dược.

Hơn nữa, xác suất lần tiếp theo luyện chế Uẩn Linh Đan xuất đan có thể sẽ thấp hơn một ít, bởi vì trên tay Phân Hương Đan Vương đã không còn Ninh Thần Ngọc Dịch có thể nâng cao tinh thần cho hắn.

- Tốt, các vị quý khách cũng biết giá trị của một viên Uẩn Linh Đan, cũng gấp không thể cầu. Một viên Uẩn Linh Đan này, giá quy định năm vạn khối Hạ phẩm Linh Tinh, mỗi lần tăng giá, không thể ít hơn năm ngàn khối Hạ phẩm Linh Tinh.

- Ta ra mười vạn Hạ phẩm Linh Tinh, hôm nay Uẩn Linh Đan này, Hồ Soái ta chắc chắn phải có được, ai cũng đừng nghĩ đoạt với ta!

Ngay từ khi bắt đầu đấu giá, xe ngựa của Hồ gia Đại công tử Hồ Soái rõ ràng, rất muốn giết chết những người cạnh tranh khác.

Vì, Hồ Soái là người thừa kế duy nhất của Thiết Thành Hồ gia, nếu tu vi vẫn luôn không cách nào đột phá đến Hóa Linh cảnh, có thể tưởng tượng kết cục sau này của hắn.

- Thiết Thành Hồ gia, Thần Ẩn sơn trang ta cũng không sợ! Mười hai vạn khối Hạ phẩm Linh Tinh!

Thần hãm sơn trang Mạc Tâm Thủy cũng không chút khách khí đối chọi gay gắt.

- Mười lăm vạn!

Thanh âm Chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên vừa ngắn vừa gấp rút, nhưng cũng biểu lộ lòng tin hắn nhất định phải có được.

Về phần những người khác, trực tiếp trợn tròn mắt.

Bây giờ mới bắt đầu tăng giá, đã tăng gấp ba, chiếu theo xu thế này, nào có chỗ cho bọn hắn lên tiếng, ba người Thiết Thành Hồ gia, Thần Ẩn sơn trang, chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên đã bao tròn.

Diệp Chân cũng có chút giật mình, Uẩn Linh Đan này rõ ràng là một viên đan dược có thể nghịch thiên cải mệnh, căn bản cũng không phải người bình thường có khả năng giành được.

Chiếu theo xu thế đấu giá này, đừng nói Diệp Chân hắn trước đây tiêu hao hơn phân nửa tài sản, nếu không tiêu hao, chỉ sợ cũng không giành được viên Uẩn Linh Đan này.

May mắn chính là, Diệp Chân đã sớm chuẩn bị, bằng không, thực sự một chuyến tay không.

- Hai mươi vạn khối Hạ phẩm Linh Tinh!

Thời điểm tăng giá, Hồ gia Đại công tử Hồ Soái trực tiếp từ trong nhã tọa đi ra, tròng mắt trừng lên đỏ bừng hướng về phía tứ phương quát lên.

- Tình cảnh của ta, các ngươi đều biết! Trừ phi không còn Hồ gia, thì Uẩn Linh Đan này nhất định phải cướp được. Họ Chớ, họ Bộ, muốn liều mạng, thì tới đi!

Hồ Soái quen thói hung ác, Bộ Trường Thiên vốn do dự, hai mươi vạn khối Hạ phẩm Linh Tinh đổi một viên Uẩn Linh Đan, không đáng giá, nhưng đây chưa phải mức giá cuối cùng.

- Liều mạng thôi!

- Ta ra hai mươi mốt vạn!

Thần Ẩn sơn trang Mạc Tâm Thủy cũng không nguyện ý lập tức vứt bỏ.

- Hai mươi lăm vạn khối Hạ phẩm Linh Tinh! Họ Mạc, có gan ngươi thêm đi, ta hôm nay thông báo cho tất cả, ai tới ta đều liều mạng!

Sắc mặt Mạc Tâm Thủy Thần Ẩn sơn trang ngồi trong nhã tọa cũng biến đổi, khẽ thở dài một tiếng, từ bỏ đấu giá. Hồ gia đại thiếu gia Hồ Soái kia đang trong tình cảnh lúng túng, người người đều biết.

Vì viên Uẩn Linh Đan này, Hồ Soái có thể nổi điên, có thể dùng hết thân gia, nhưng bọn hắn không được. Hơn nữa đấu giá với một người điên, cũng không phải lựa chọn đúng đắn.

- Tốt, thuộc về ngươi!

- Đa tạ!

Hồ Soái Hồ đại công tử nói một tiếng cám hiếm thấy ơn, ánh mắt cháy sáng nhìn về phía người bán đấu giá, thúc giục người bán đấu giá hoàn thành đấu giá.

Giá tiền hai mươi lăm vạn khối Hạ phẩm Linh Tinh này đã hiếm có người đoạt.

Về phần cường giả Hồn Hải cảnh, càng không có khả năng xuất thủ. Bởi vì đồ đệ bọn họ không cần, cường giả Hồn Hải cảnh thu thân truyền đệ tử, làm sao sẽ thu thiên phú thấp?

Người bán đấu giá cũng không ngờ, Uẩn Linh Đan cạnh tranh kịch liệt nhất, vậy mà dăm ba câu đã hoàn thành cạnh tranh. Có điều, giá cả thành giao lại cao hơn so với trong dự đoán của bọn hắn, chỉ là, không kịch liệt giống như trong tưởng tượng.

- Hồ công tử ra giá hai mươi lăm khối Hạ phẩm Linh Tinh, viên Uẩn Linh Đan này, còn có tăng giá tiếp hay không, nếu như lại không có người tăng giá, viên này Uẩn Linh Đan, sẽ thuộc về Hồ công tử....

- Từ từ!

Thanh âm Diệp Chân từ tốn vang lên.

Con mắt Hồ Soái đang chờ lấy kết thúc đấu giá nghe được thanh âm Diệp Chân, khuôn mặt bất ngờ tức giận:

- Tiểu tử, ngươi làm sao? Thế nào, ngươi còn muốn tranh giành? Trước đó đã ném ra hơn ba ngàn vạn lượng hoàng kim? Ngươi lấy cái gì tranh với ta?