Chương 276 Thích Khách Bị Chết Biệt Khuất Nhất Từ Trước Đến Nay
Bên trong Thần đô không là chỗ ở cho đám người Diệp Chân, ba người trở lại quán rượu nội thành đã sắp giờ Tý...
Trở lại trong phòng của mình, Diệp Chân nhiều lần suy tư, vẫn không kiềm chế được sự hưng phấn. Diệp Chân quyết định, hiện tại sẽ phục dụng Uẩn Linh Đan, nhất cử đột phá đến Hóa Linh cảnh.
- Tiểu Miêu, ra đi, trông coi thật tốt cho ta!
Một tiếng meo ô vang lên, hình thể thu nhỏ lớn chừng bàn tay của Vân Dực Hổ tiểu Miêu giống như tiểu u linh màu đen ẩn vào một góc trong phòng Diệp Chân.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ, Diệp Chân cũng không vội vã phục dụng Uẩn Linh Đan, mà trước hành công hai lần, làm cho trạng thái của mình khôi phục đến đỉnh cao nhất.
- Không sai biệt lắm....
Diệp Chân lấy viên Uẩn Linh Đan lớn cỡ trứng bồ câu kia ra, ngậm vào trong miệng, dùng Linh Lực khẽ quấn, ép xuống dưới đáy đầu lưỡi.
Phương pháp phục dụng Uẩn Linh Đan rất ý tứ, không phải lấy được, nuốt vào là có thể đột phá đến Hóa Linh cảnh. Uẩn Linh Đan chỉ ẩn chứa một tia linh khí tiên thiên huyết mạch, tác dụng chủ yếu là bổ sung linh khí tiên thiên huyết mạch vào trong huyết mạch thiên phú của võ giả.
Phải phục dụng ngay thời khắc mấu chốt trong lúc ngưng tụ thành hạt giống Linh
Lực, nếu dùng sớm hoặc quá trễ thì hiệu quả sẽ suy giảm lớn.
Bắt đầu vận chuyển pháp môn ngưng tụ hạt giống Linh Lực bên trong công pháp Ngũ
Chuyển Dưỡng Nguyên, Linh Lực tràn đầy trong đan điền Diệp Chân bắt đầu phồng lên.
Tần suất phồng lên càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, thời gian dần trôi qua, dưới sự phồng lên có quy luật, Linh Lực trong đan điền Diệp Chân hiện lên hình dáng vòng xoáy.
Một vòng xoáy Linh Lực bằng phẳng dần hình thành trong đan điền Diệp Chân, vòng xoáy Linh Lực bằng phẳng đó cực kỳ giống một hạt giống. Nhưng mà đó cũng không phải hạt giống Linh Lực.
Nếu ngưng tụ Hạt giống Linh Lực đơn giản như vậy, một cửa Hóa Linh cảnh sao có thể khốn sát ngàn vạn võ giả?
Thần niệm tụ lại, lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân cũng lấy một loại tần suất đặc thù phồng lên, loại tần suất đặc thù này làm cho Lực lượng Thần Hồn cũng đưa tới cộng hưởng.
Ông!
Bốn đạo âm thanh đồng thời vang lên, nhưng mà trong đó chỉ có một đạo âm thanh hết sức vang dội. Đạo âm thanh vang dội nhất chính là từ bên trong đạo thiên phú huyết mạch thứ nhất chú thành Kiếm Mạch thần thông của Diệp Chân.
Ngay vào lúc đó, ba đạo thiên phú huyết mạch khác cũng đồng thời hiển hiện trong cơ thể Diệp Chân. Hiển hiện bốn đạo thiên phú huyết mạch, một chút huyết sắc linh quang hiện lên không ngừng du động trong thiên phú huyết mạch.
Diệp Chân minh bạch, chút ít huyết sắc linh quang này chính là tiên thiên Linh Lực mấu chốt nhất trong thiên phú huyết mạch, cũng là mấu chốt ngưng tụ thành Hạt giống Linh Lực.
Dưới tình huống bình thường, mỗi võ giả, bên trong mỗi một đạo thiên phú huyết mạch có tiên thiên huyết mạch linh khí không sai biệt lắm. Cho dù có chỗ khác biệt cũng chỉ chênh lệch trên dưới không nhiều.
Loại tình huống này sẽ làm thiên phú huyết mạch thứ nhất của võ giả khác biệt to lớn.
Thiên phú huyết mạch của nhiều võ giả, có linh khí tiên thiên huyết mạch nhiều hơn, xác xuất một lần duy nhất ngưng tụ thành Hạt giống Linh Lực thành công rất cao. Trái lại, võ giả có thiên phú huyết mạch ít, linh khí tiên thiên huyết mạch sẽ ít, xác xuất một lần duy nhất ngưng tụ Hạt giống Linh Lực thành công sẽ thấp.
Hơn nữa loại linh khí tiên thiên linh mạch này là dùng một lần thiếu một lần, rất khó bổ sung.
Dưới tình huống bình thường, thiên phú huyết mạch của Diệp Chân là tứ mạch, xác xuất một lần duy nhất ngưng tụ thành Hạt giống Linh Lực thành công tiếp cận năm thành. Nhưng năm thành này không giống với năm thành tỷ lệ thắng khi đánh bạc.
Lúc đánh bạc, cược ba bốn lần, bốn năm lần, luôn có thể đoán mò trúng một lần.
Nhưng năm thành này là loại ngươi chỉ có năm phần thực lực lại đi làm chuyện cần cực kỳ nhiều thực lực mới có thể thuận lợi hoàn thành, xác xuất thành công sẽ có bao nhiêu?
Quan trọng nhất chính là, lần thứ nhất thất bại, sau này xác xuất thành công ngưng tụ Hạt giống Linh Lực sẽ càng ngày càng thấp, bởi vì Linh Lực tiên thiên huyết mạch sẽ càng ngày càng ít.
Mà Uẩn Linh Đan chính là đan dược chuyên môn bổ sung Linh Lực tiên thiên huyết mạch này.
Bốn đạo thiên phú huyết mạch trong cơ thể nháy mắt hiển hiện, thần niệm của Diệp Chân thúc giục, bốn đạo thiên phú huyết mạch đột ngột hướng vào trong đan điền, giống như bốn cây cột, trực tiếp cắm vào vòng xoáy Linh Lực ngưng tụ trong đan điền.
Nháy mắt, bốn đạo thiên phú huyết mạch chìm vào vòng xoáy hình dẹp, một chút Linh Lực tiên thiên huyết mạch bên trong bốn đạo thiên phú huyết mạch lập tức tuôn ra từ trong bốn đạo thiên phú huyết mạch, giống như là cắm rễ, rải hướng về phía vòng xoáy Linh Lực.
Cơ hồ là đồng thời, thần sắc của Diệp Chân rùng mình, thời khắc mấu chốt ngưng tụ Hạt giống Linh Lực đã đến.
Thế nhưng ở trong nháy mắt này, Diệp Chân khẽ cau mày một chút, bên trong con mắt như đá quý của Vân Dực Hổ tiểu Miêu, một thân ảnh màu đen vô thanh vô tức tiềm nhập vào trong nội viện của Diệp Chân.
- Có thích khách?
Thần sắc của Diệp Chân đột ngột cả kinh, lúc này ngưng tụ Hạt giống Linh Lực đã bắt đầu, chỉ cần dừng lại, sẽ lập tức thất bại và tiêu hao hết một bộ phận Linh
Lực tiên thiên huyết mạch. Coi như Diệp Chân có Uẩn Linh Đan bổ sung, ngưng tụ thêm Linh Lực thì xác xuất thành công cũng phải giảm bớt đi nhiều.
- Chỉ có thể nhìn tiểu Miêu thôi!
Diệp Chân ngưng tụ tâm thần, tậptrung vào trong đan điền đang ngưng tụ Hạt giống Linh Lực, cũng không tiếp tục quan sát đối phương.
Có Vân Dực Hổ tiểu Miêu ở đó, trừ phi đại năng Hồn Hải cảnh, chứ võ giả Hóa Linh cảnh bình thường đừng mơ tưởng lặng yên không tiếng động lẻn vào. Chỉ cần náo ra động tĩnh, Hàn Thái, Lục La bên cạnh đều sẽ bị kinh động.
Cũng ngay lúc này, khi Diệp Chân đang lựa chọn lấy hay bỏ, thân ảnh màu đen trong sân vô thanh vô tức gần sát cửa sổ gian phòng Diệp Chân.
Hơi quan sát cửa sổ một chút, bóng đen kia đã biết kết cấu của cửa sổ.
Làm một sát thủ phi thường có kinh nghiệm, kinh nghiệm của Quỷ Ảnh Nhi đơn giản phong phú đến biến thái, bất kỳ cửa sổ hoặc đồ dùng trong nhà nào, hắn chỉ cần liếc mắt nhìn đã có thể lấy thủ pháp cơ hồ không có bất kỳ thanh âm nào mở ra, lặng yên không tiếng động ẩn vào, sau đó trước đó mục tiêu kịp phản ứng, một đao săn giết!
Là một trong năm đại thích khách nổi danh nhất ở Thần đô, hôm nay, công việc của Quỷ Ảnh Nhi tiếp được tương đối vội vàng, thậm chí ngay cả tu vi cụ thể của mục tiêu đều không tự mình quan sát qua, chỉ nghe người ủy thác tự thuật.
Chủ yếu là yêu cầu của người ủy thác người quá gấp, chỉ yêu cầu đêm nay ra tay, qua đêm nay sẽ muộn. Nhưng mà, xem trên phân thượng giá trên trời - mười vạn Hạ phẩm Linh Tinh, hắn vẫn tiếp nhận ủy thác.
Đương nhiên, chủ yếu nhất là, mục tiêu chỉ có tu vi Dẫn Linh cảnh đỉnh phong. Ở trước mặt một sát thủ Hóa Linh cảnh tứ trọng, chỉ cần là ám sát, đừng nói Dẫn Linh cảnh đỉnh phong, cho dù cường giả Hóa Linh cảnh ngũ trọng, hắn cũng có khả năng giải quyết.
Về phần mục tiêu có hai đồng bạn là Hóa Linh nhị và tam trọng, Quỷ Ảnh Nhi hắn vô cùng tự tin. Động tác của hắn, tuyệt đối sẽ không kinh động bọn hắn.
Gần sát cửa sổ, chủy thủ đen như mực xuất hiện trong tay Quỷ Ảnh Nhi, đây cũng là chỗ cao minh của hắn.
Lục thức của võ giả đều vô cùng mẫn cảm, bình thường chủy thủ đều có phản quang, phi thường dễ dàng kinh động mục tiêu, nhưng cái chủy thủ màu đen này của hắn sẽ không có bất luận khả năng phản quang nào.
Lặng yên không tiếng động xoa dầu trơn đặc chế lên chủy thủ mỏng như cánh ve, cầm chủy thủ màu đen trượt vào trong khe hở cửa sổ, trong nháy mắt tiếp theo, cửa sổ đóng chặt chậm rãi một tia trượt ra.
Bất luận Linh Lực ba động nào cũng có thể kinh động mục tiêu. Cho nên, Quỷ Ảnh Nhi dùng lực lượng thuần túy nhất, có lẽ, chỉ có nháy mắt đao phong sát qua cổ mục tiêu, lúc đó mới có thể vận dụng một chút xíu Linh Lực.
Hơn nữa, Quỷ Ảnh Nhi một mực lấy làm cho mục tiêu vô thanh vô tức chết ở trong lúc ngủ mơ. Đây là một trong những vinh dự cao nhất của một thích khách.
Quỷ Ảnh Nhi vẫn cho rằng, thích khách cùng sát thủ có khác biệt về bản chất.
Thích khách là việc cần kỹ thuật, mà sát thủ là man lực.
Quỷ Ảnh Nhi trọn vẹn dùng nửa khắc đồng hồ công phu mới lặng yên không tiếng động mở nửa cửa sổ, mặc dù mở chỉ có phân nửa, nhưng đã đủ để hắn tiến vào.
Thân hình Quỷ Ảnh Nhi nhẹ nhàng giống như viên hầu leo lên bệ cửa sổ, chuẩn bị nhảy vào trong gian phòng, cũng ngay thời điểm này, thần sắc Quỷ Ảnh Nhi biến đổi, cảm giác trên đỉnh đầu có đồ vật gì đang chăm chú nhìn mình.
Nháy mắt nghiên đầu, quỷ ảnh thấy một đôi con ngươi như bảo thạch đang gắt gao theo dõi hắn.
Là một tiểu hắc miêu.
Tâm vừa mới nhấc lên, Quỷ Ảnh Nhi hơi thở ra một hơi, ánh mắt chậm rãi dời xuống. Đối phó với mèo chó giữ nhà, Quỷ Ảnh Nhi hắn cũng rất có bản lãnh.
Giống như ban đêm bị mèo con nhìn chằm chằm, động tác nhất định phải chậm, nhất định phải chậm, đừng dùng ánh mắt đối mặt với nó, không cần có bất kỳ địch ý nào, tiểu miêu sẽ không có bất kỳ động tĩnh.
Quỷ Ảnh Nhi cảm thấy, tiểu hắc miêu này cũng như thế, mặc dù Quỷ Ảnh Nhi cảm thấy ánh mắt tiểu hắc miêu này sáng quá.
Quỷ Ảnh Nhi chậm chạp hạ thấp ánh mắt, thân hình giống như ốc sên bò xuống dưới.
Cũng ngay lúc này, tiểu hắc miêu đang bám trên cửa sổ bỗng nhiên động.
Hắc quang lóe lên, tiểu hắc miêu nhanh như tia chớp đánh về phía Quỷ Ảnh Nhi.
Cảm giác được tiểu Miêu đánh tới sau đầu, phản ứng đầu tiên của Quỷ Ảnh Nhi chính là chẳng lẽ pháp môn đối phó chó mèo này mất linh rồi?
- Không tốt, mục tiêu có khả năng bị đánh thức, ta phải tăng tốc....
Ầm!
Cơ hồ là ngay khi trong đầu Quỷ Ảnh Nhi vừa mới dâng lên ý nghĩ này, tiểu Miêu đã nhanh như tia chớp nhào tới chỗ phần gáy của hắn.
Tốc độ của Tiểu Miêu quá nhanh, căn bản không cho phép Quỷ Ảnh Nhi phản ứng.
Quan trọng nhất chính là, cho đến bây giờ, Quỷ Ảnh Nhi chưa dám vận dụng Linh Lực.
- Tiểu súc sinh!
Đột nhiên, Quỷ Ảnh Nhi đang muốn đưa tay bắt tiểu hắc miêu, trong đôi mắt bay lên thần sắc kinh hãi muốn tuyệt, thân hình trùng điệp trầm xuống, giống như bị vật nặng vạn cân đè xuống, một tư thế chó gặm bùn xuất hiện, trực tiếp rơi xuống trong phòng, phát ra âm thanh ầm ầm.
Thân hình Vân Dực Hổ tiểu Miêu cơ hồ trong nháy mắt khôi phục kích thước bình thường, thể trọng hơn vạn cân kia giống như một ngọn núi nhỏ đè trên người Quỷ
Ảnh Nhi.
Nếu Quỷ Ảnh Nhi thôi động Linh Lực, chút trọng lượng ấy hắn hoàn toàn có thể kháng trụ, nhưng hắn là thích khách, trước khi ra tay, hắn không dám vận dụng chút xíu Linh Lực, sợ kinh động mục tiêu.
Hắn càng không biết, tiểu hắc miêu trong mắt của hắn chính là một đầu Yêu thú Vân Dực Hổ Địa Giai trung phẩm kinh khủng!
Nháy mắt hiện ra bản thể bổ nhào về phía Quỷ Ảnh Nhi, chân trước Vân Dực Hổ đặt tại phần cổ Quỷ Ảnh Nhi nhanh như tia chớp vung lên.
Răng rắc!
Giống như phát một cành cây khô bị gãy, cổ Quỷ Ảnh Nhi đã bị lợi trảo của Vân Dực Hổ một phân thành hai, máu tươi nóng cuồn cuộn phun ra ngoài, Quỷ Ảnh Nhi ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không phát ra đã bị tiểu Miêu kết liễu.
Nếu đối chiến chính diện, Vân Dực Hổ tiểu Miêu muốn xử lý một võ giả Hóa Linh cảnh tứ trọng có thể rất khó khăn, nhưng đối đầu với một gia hỏa Hậu Thiên linh thể gà mờ không vận dụng bất kỳ Linh Lực gì, mà còn đánh lén, độ khó kia, so với chém dưa thái rau không sai biệt lắm.
Đến chết, Quỷ Ảnh Nhi cũng không hiểu nổi mình chết thế nào.
Một trong năm đại thích khách của thần đô Huyễn Thần đế quốc, Quỷ Ảnh Nhi, cứ như vậy không minh bạch biến mất.
Mà ở trong một góc trong quán rượu nơi Diệp Chân ở, có hai người đang lo lắng chờ đợi kết quả.