Chương 307 Tam Sắc Linh Sơn
Dưới thủy triều hồ điệp, đạo lôi quang và kiếm quang của Diệp Chân hỗn hợp thành một, như băng tuyết tan rã thật nhanh, sau đó thuận thế nhào tới ngực Diệp Chân...
Tất tất tất!
Khi thanh âm tinh mịn vang lên thanh thúy, Thanh Ngọc Linh Giáp quanh người Diệp Chân rạn nứt từng khúc, mỗi một khối thanh ngọc cấu thành Thanh Ngọc Linh Giáp lớn chừng bằng móng tay đều hiện đầy vết rạn chi li, đến biên giới gần như phá thành mảnh nhỏ.
Ngực Diệp Chân chập trùng vài cái, vận chuyển Linh Lực, Thanh Ngọc Linh Giáp lập tức bình phục.
- Không tệ, có thể tiếp được một kích năm thành công lực của ta, Trịnh Phù Vân, ngươi có thể kiêu ngạo!
Ánh mắt Hoa Vô Song nhìn về phía Diệp Chân hơi có một tia kinh ngạc.
Một chiêu này vốn thăm dò, nhưng Hoa Vô Song không ngờ, Diệp Chân vậy đón nhận nhẹ nhàng như thế.
Nhưng thực sự nhẹ nhàng thế sao?
Chỉ có Diệp Chân tự biết.
Một chiêu Hồ Điệp Thủ này, sau khi oanh nát Bát Phương Phong Vân Lạc, thiếu chút nữa đánh vỡ Thanh Ngọc Linh Giáp của Diệp Chân, trong lòng Diệp Chân khiếp sợ không nói nên lời.
- Tuyệt đối là võ kỹ Địa Giai thượng phẩm! Hồ Điệp Thủ này tuyệt đối là võ kỹ
Địa Giai thượng phẩm!
Diệp Chân âm thầm kinh hô.
- Còn hai chiêu, ra chiêu đi!
Lúc Diệp Chân hô quát, Xích Ngọc Linh Lực quanh người đã bắt đầu vận chuyển.
- Trịnh Phù Vân, một chiêu này, ta sẽ vận dụng chín thành thực lực, nhưng đáng tiếc, thật khó mới gặp phải một người khiến ta thưởng thức, lại sắp bị ta tự tay chém giết!
Linh Lực hai màu xanh đỏ đột nhiên quấn lên ngón tay thon dài của Hoa Vô Song, tần suất hai tay rung động rất kỳ dị, Linh Lực hồ điệp đột ngột bay ra hình thành một đạo thủy triều hồ điệp, hướng về Diệp Chân phóng đi.
Đồng dạng là Hồ Điệp Thủ, nhưng Hồ Điệp Thủ lần này lại không giống lần trước.
Hồ Điệp Thủ lần này phân biệt rõ ràng hai màu, một nửa là Thủy hệ Linh Lực một nửa Hỏa hệ Linh Lực, đôi cánh thủy hỏa kia mỗi khi vỗ một chút, hình như cũng ẩn chứa sức mạnh cực kỳ khủng bố.
Những nơi thủy hỏa hồ điệp đi qua, không khí đồng thời bị lửa thiêu, bị nước phá. Loại lực lượng này xưa nay khó có thể hòa hợp phá hư tất cả. Toàn bộ trong hư không đều phát ra một loại tiếng bạo liệt phanh phanh, như muốn bị lực lượng này ném vỡ.
- Lần này, Trịnh Phù Vân hẳn phải chết!
Gương mặt Thiên Trụ chân nhân chờ mong, chờ mong tràn đầy tàn nhẫn.
- Đúng vậy. Trịnh Phù Vân hẳn phải chết! Một chiêu này, mới bày ra chỗ kinh khủng của thủy hỏa Linh Lực mà Thiên Nam Hoa gia sở hữu, nếu dựa vào tu vi của lão phu, muốn tiếp được một chiêu này cũng có chút cố hết sức.
Phía sau một cây đại thụ, trên mặt Văn Thiên Ngọc kết đầy vết sẹo căm hận nhìn chằm chằm vào Hồ Điệp Thủ đang đánh về phía Diệp Chân, trong miệng không ngừng nỉ non.
- Quá dễ dàng, quá dễ dàng! Để hỗn đản này chết đi như thế quá dễ dàng, quá dễ dàng!
- Chuyện này...
Tâm Bích Tâm chân nhân và Thương Mộc chân nhân treo cao, gương mặt lộ ra vẻ lo lắng, chỉ có Lục La nhìn chằm chằm Diệp Chân, trong lòng chỉ có một suy nghĩ.
- Đại biểu ca, đừng quên huynh là nửa vua sơn lâm!
- Đây là chín thành thực lực của ngươi sao?
- Xích Ngọc Ấn!
Một đạo khí tức khủng bố tản ra từ ấn ký màu đỏ nhạt đột ngột bay ra từ trước ngực Diệp Chân, như thiểm điện đón lấy Hồ Điệp Thủ hai màu nước lửa, bỗng nhiên trầm xuống phía dưới.
- Trấn cho ta!
Quang hoa màu đỏ vô hạn đột ngột tán ra từ Xích Ngọc Ấn như vô tận núi cao gia trì, tốc độ Hồ Điệp Thủ như thiểm điện đánh về phía Diệp Chân đột ngột chậm lại.
- Ừm?
Con ngươi Hoa Vô Song đột ngột sáng ngời, sau đó cười nhạo.
- Ta vận dụng chín thành thực lực, Hồ Điệp Thủ của ta, ngươi làm sao có khả năng trấn...
Ngay lúc đó, bờ môi trên dưới Diệp Chân chạm một cái, phun ra một chữ lãnh khốc vô tình
- Bạo!
Trong chốc lát, Xích Ngọc Linh Lực bên trong ấn tỷ màu đỏ nhạt đột ngột giống biển gầm bộc phát ra, năng lượng cuồng bạo trực tiếp dẫn nổ sự cân bằng kì diệu giữa hai thuộc tính nước và lửa trong thủy hỏa hồ điệp.
Loại cân bằng kỳ diệu này bị phá hư, lập tức.... Xung khắc như nước với lửa.
Lượng lớn thủy hỏa Linh Lực hỗ trợ lẫn nhau sinh ra năng lượng kinh khủng như nổ tung.
- Không tốt!
- Không tốt!
Hai tiếng la hét đồng thời từ trong miệng Hoa Vô Song và chưởng môn Thanh La tông Qua Vạn Phong.
Khi la to, Hoa Vô Song lách mình vội vàng thối lui, Hoa quản gia, còn có tám tên hộ vệ Thiên Nam Hoa gia Hồn Hải cảnh, khuôn mặt lộ vẻ kinh hãi, lách mình vội vàng thối lui.
- Lui, mau lui lại!
Qua Vạn Phong điên cuồng hét lên khàn cả giọng, khi cuồng hống, tiểu đỉnh màu thúy lục hư huyền trong không trung bỗng nhiên đại phóng quang hoa, hình thành bức tường linh lực màu ngọc bích bảo vệ mấy ngàn ngọn núi Thanh La tông, sau đó nhanh chóng rút nhỏ đi mấy ngàn lần, trực tiếp áp đến nơi giao thủ giữa Diệp Chân và Hoa Vô Song.
Nói cho đúng, bức tường linh lực màu ngọc bích kia trong tích tắc co lại đến địa phương Xích Ngọc Ấn và Hồ Điệp Thủ nổ tung.
Linh Lực hai màu nước lửa bị Xích Ngọc Ấn nổ tung bạo thành một mảnh, chấn động để linh bích do thúy lục tiểu đỉnh ngưng tụ chấn động vô cùng kịch liệt, vang lên tiếng oanh minh.
Về phần Diệp Chân, khi trong miệng quát ra chữ “Bạo”, đã lách mình vội vàng thối lui, còn nhanh hơn tất cả mọi người.
Diệp Chân đã dự đoán trước, mà tất cả đều nhờ vào sức mạnh tông môn.
Bên trong Tề Vân tông có rất nhiều bản chép tay do các tiền bối bảo tồn trong lúc tu luyện, có đề cập qua, hai loại lực lượng thủy hỏa một khi va chạm sẽ dẫn phát nổ tung hai loại lực lượng cường đại đến gấp mấy lần, người tu luyện Thủy hệ hoặc Hỏa hệ Linh Lực, nhất định phải tuyệt đối cẩn thận, chớ để bị loại sóng xung kích này ngộ thương.
Lúc này, phần đông các đệ tử Thanh La tông đang quan chiến mới phản ứng được, loạn như ong vỡ tổ lui về phía sau, bao gồm Văn Thiên Ngọc trốn ở phía sau cây, cũng chật vật lui về phía sau.
Trên bầu trời, Thiên Trụ chân nhân, Chấp pháp trưởng lão Tạ Luật, Bích Tâm chân nhân, Thương Mộc chân nhân, mấy trưởng lão Thanh La tông lại đồng thời trợn tròn mắt, chẳng ai ngờ rằng, một chiêu tất sát của Hoa Vô Song lại cho ra kết quả như thế này.
- Trịnh Phù Vân, ranh con ngươi muốn hủy Thanh La tông chúng ta sao? Ngươi muốn diệt tuyệt Thanh La tông chúng ta sao? Hù chết lão phu!
Trong nháy mắt tiếp theo, tiếng rống giận dữ của Qua Vạn Phong vang lên, mồ hôi lạnh cuồn cuộn trên mặt mo, mặt cơ hồ không còn chút máu.
Ngẫm lại tình cảnh vừa rồi, nếu không phải hắn đã sớm tế ra Linh khí trấn tông, có thể kịp thời ứng đối. Một chiêu vừa rồi kia, một nửa đệ tử chân truyền Thanh La tông bọn hắn, chỉ sợ sẽ hóa thành tro bụi.
Lượng lớn thủy hỏa Linh Lực bộc phát ra lực lượng, ngay cả cường giả Hồn Hải cảnh cũng phải bị thương, nếu không cẩn thận, thậm chí là trọng thương.
Không chỉ như vậy, mấy ngọn núi phụ cận, chỉ sợ cũng phải bị hủy diệt, chớ nói chi đệ tử trên ngọn núi.
Qua Vạn Phong vừa hô, cả đám trưởng lão Thanh La tông nghĩ mà sợ, mang đệ tử của bản thân chạy tránh ra thật xa.
Linh bích do tiểu đỉnh thúy lục phát ra chậm rãi tán đi, hố to trống rỗng chiếm diện tích trăm mét, sâu hon năm mươi mét xuất hiện, bên trong linh bích, mọi thứ đều hóa thành tro bụi dưới lực lượng kinh khủng kia.
Trên bầu trời, gương mặt Hoa Vô Song ngạc nhiên.
Hắn cũng không ngờ, một chiêu này của hắn lại bị Diệp Chân phá vỡ như vậy, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, lui nhanh. Hắn cũng sẽ không thể chịu đựng được lực lượng khủng bố như thế mà nổ tung.
Nguyên bản, hắn còn tự tin một chiêu này sẽ gạt bỏ Diệp Chân, kết quả lông tóc Diệp Chân không thương, ngược lại còn khiến hắn chật vật lui về phía sau.
Lúc trước, lại nói đến quá vẹn toàn, ánh mắt của hắn nhìn bốn phương tám hướng, gương mặt Hoa Vô Song chợt trắng noãn, không khỏi hiện lên vẻ lúng túng.
- Một chiêu cuối cùng, mời!
Thân hình Diệp Chân lóe lên, bay lên bầu trời, kiểu tình huống vừa rồi, trước đó Diệp Chân cũng không ngờ tới, nếu thật sự diệt phần lớn đệ tử tinh anh của Thanh La tông, tình huống đó Diệp Chân cũng không nguyện ý nhìn thấy.
- Tốt!
- Chiêu thứ ba!
Lần này, Hoa Vô Song không còn nói nhảm, thanh âm trở nên kiên nghị, ánh mắt sâm lãnh, ai nấy đều thấy được, lần này Hoa Vô Song nhất định sẽ hạ ngoan thủ.
Ba chiêu không giải quyết được một võ giả Hóa Linh cảnh nhị trọng, không chỉ Hoa Vô Song gánh không nổi cái danh này, Thiên Nam Hoa gia càng gánh không nổi.
Khi tiếng nói rơi xuống đất, thủy hỏa nhị sắc Linh Lực từ đan điền Hoa Vô Song tuôn trào ra, Linh Lực quang diễm kia, Hoa Vô Song tiếp tục dùng thủy hỏa nhị sắc.
Xoát!
Hoa Vô Song bỗng nhiên mở quạt xếp, khi thủy hỏa Linh Lực tuôn trào, hắn bước ra một bước, cánh quạt lay động, nhẹ nhàng hướng về Diệp Chân đánh ra.
- Hoa tâm động, như núi dời!
Vỗ nhẹ một cái, một ngọn núi cao ngưng tụ thành từ thủy hỏa Linh Lực thuần túy trấn áp xuống về đầu Diệp Chân.
Lúc đánh ra, toà thủy hỏa linh sơn này trong thời gian ngắn to lên thêm sáu thành, trực tiếp bao lấy Diệp Chân ở trung tâm, bao trùm phạm vi ngàn mét.
Ngay lúc đó, một đạo lực lượng màu trắng xám đột ngột từ quạt xếp của Hoa Vô Song bay ra, bao trùm vây quanh Thủy Hỏa Linh Sơn.
Trong thời gian ngắn, Thủy Hỏa Linh Sơn biến thành tam sắc Linh Sơn.
- Kèm theo thuộc tính lực lượng, thượng phẩm Bảo khí?!
Tiếng kinh hô vang thành một mảnh, ai cũng không ngờ tới, quạt xếp trong tay Hoa Vô Song lại là một thanh thượng phẩm Bảo khí.
Ngay cả cường giả Hồn Hải cảnh đều không có một thượng phẩm Bảo khí.
- Lần này, Hoa Vô Song bạo phát ra lực lượng vô cùng lớn, lại có thượng phẩm Bảo khí tăng phúc, Trịnh Phù Vân hẳn phải chết không nghi ngờ!
Gương mặt Thiên Trụ chân nhân chờ mong.
- Đúng vậy, Trịnh Phù Vân hẳn phải chết không nghi ngờ! Nhưng, nội tình Thiên Nam Hoa gia thật thâm hậu! Ta đoán, cũng do tu vi Hoa Vô Song không đủ, nếu tu vi đủ, đoán chừng Linh khí đều sẽ có.
Chấp pháp trưởng lão - Tạ Luật có chút nóng mắt.
- Chết đi, tốt nhất hóa thành tro bụi!
Văn Thiên Ngọc bị tất cả mọi người tránh như ôn thần cắn răng nghiến lợi nguyền rủa.
Trong lầu các, Lục La nắm chặt trong lòng bàn tay, tràn đầy mồ hôi, cắn chặt hàm răng.
- Đại biểu ca, huynh làm được, huynh là nửa vua sơn lâm, nhất định được!
Ánh mắt chưởng môn Thanh La tông - Qua Vạn Phong lại trừng giống như đèn lồng, tiểu đỉnh thúy lục sắc hư huyền trên bầu trời Thanh La tông, quang hoa thúy lục sắc không ngừng phụt ra hút vào, thời khắc chờ lệnh, chuẩn bị tùy thời ra tay bảo hộ tông môn.
Trên bầu trời, Diệp Chân cúi xuống, mặc dù chưa từng liếc mắt nhìn, nhưng tất cả quỷ tích vận động của tam sắc Linh Sơn đều xuất hiện trong đầu hắn.
Được Kiếm Tâm Thông Minh hỗ trợ, sự khủng bố của tam sắc Linh Sơn, Diệp Chân hiểu rõ từ lâu.
Nếu muốn đón đỡ, đừng nói Diệp Chân – một võ giả Hóa Linh cảnh nhị trọng, ngay cả cường giả Hồn Hải cảnh cũng phải nuốt hận dưới một chiêu này.
Không phải bị thương mà trực tiếp sẽ bị diệt tuyệt.
Tam sắc Linh Sơn chỉ là đạo công kích thứ nhất, trí mạng nhất là trong sự cân bằng của thủy hỏa trong Thủy Hỏa Linh Sơn được lồng vào tam sắc Linh Sơn bị phá vỡ sẽ đưa tới năng lượng bạo liệt.
Về phần khủng bố đến mức nào, chiêu Hồ Điệp Thủ vừa rồi kia đã từng gặp qua.
Mà một chiêu này, Hoa Vô Song vận dụng toàn bộ thực lực, lại được thượng phẩm Bảo khí tăng thêm.
- Ai....
Qua Vạn Phong nhìn chằm chằm cuộc chiến mà khẽ thở dài một hơi, trong tiếng thán tràn đầy uyển tiếc. Dựa vào nhãn lực của hắn, tự nhiên có thể nhìn ra Diệp Chân tuyệt đối không tiếp nổi tam sắc Linh Sơn này.
Đừng nói Diệp Chân không tiếp nổi, ngay cả trong Thanh La tông, có thể an toàn không việc gì tiếp được một chiêu này, cũng chỉ có người chưởng môn là hắn.
Khi Qua Vạn Phong thở dài, Diệp Chân lại động.