← Quay lại trang sách

Chương 358 Chiêu Thức Dã Nguyên Tự Sáng Tạo

Ầm ầm!

Đông đông đông!

Âm thanh lôi quang và âm thanh địa từ Linh Lực đặc hữu chấn trái tim người ta rung động không ngừng vang lên trên lôi đài số tám.

Địa từ Linh Lực màu bạc khi thì ngưng đọng như bàn thạch, khi thì nhanh như linh xà, làm cho thân hình Mạc Tâm Thủy trên không trung không ngừng lệch vị trí.

Nhưng lôi quang của Mạc Tâm Thủy cũng làm cho Dã Nguyên không dám có chút chủ quan.

Nếu công kích quá nhiều, ngân liên quanh người dùng làm cho phòng ngự địa từ quá ít, lôi quang của Mạc Tâm Thủy sẽ làm cho Dã Nguyên nếm đủ tư vị, loại tư vị này, Dã Nguyên đã hưởng qua một lần, hiểm tránh khỏi tuyệt sát của Mạc Tâm Thủy, lại cũng không dám lại triệt để buông ngân liên địa từ công kích.

Trong lúc nhất thời, hai người giết đến khó phân thắng bại, thiên địa biến sắc.

Bên trên đôi mắt đẹp của Thải Y nổi lên một tia ngưng trọng, sắc mặt Diệp Chân, vốn xiết chặt sau đó trở nên bình thường.

- Thải Y, nếu muội đối đầu với hai người này, định làm như thế nào?

- Linh Lực của hai người này đều thuộc loại đặc thù, hơn nữa công thủ đều không tầm thường, ta đối đầu bọn hắn, lựa chọn tốt nhất chính là đánh bằng linh hồn, cái khá, đều tương đối cố hết sức.

Thải Y nói.

- Diệp Chân ca ca, huynh có cách đối phó không?

- Ta?

- Tạm thời vẫn không, lúc giao thủ mới biết được.

Linh Lực của Dã Nguyên và Mạc Tâm Thủy đều vô cùng đặc thù, võ kỹ cũng vô cùng hiếm thấy, chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu.

- Diệp Chân ca ca, huynh cảm thấy, hai người kia ai sẽ thắng?

- Khó nói, luận thực lực, đều tương xứng, mấu chốt phải xem ai còn có che dấu sát chiêu.

- Cũng.... Mau xem!

Đột nhiên, trên lôi đài đầu rồng, sau khi dùng một chiêu đánh lui Mạc Tâm Thủy, Dã Nguyên như cóc bò ẩn náu dưới đất, theo thời khắc, bụng hắn lên âm thanh tiếng sấm nổ, ngân quang địa từ linh lực quanh người đột ngột bùng lên.

Ngân liên cùng loại với địa từ linh giáp quấn quanh toàn thân Dã Nguyên đột ngột tăng vọt, biến lớn, thành dài, địa từ linh lực ba động tăng đến cực hạn, ngân quang bùng phát.

Khi quan chiến, Diệp Chân đã sớm phát hiện địa từ Linh Lực của Dã Nguyên có hai loại trạng thái, một loại là ngân quang bùng lên, một loại khác là quang hoa thu liễm.

Khi ngân quang bùng lên, hấp lực của địa từ linh lực đối Ngũ Hành tinh kim sẽ biến lớn, độ sáng ngân quang càng cao, hấp lực càng lớn, lúc quang hoa thu liễm, hấp lực sẽ hoàn toàn biến mất.

Lúc này, ngân quang địa từ Linh Lực của Dã Nguyên bùng lên đến cực hạn, dưới thanh thiên bạch nhật, độ sáng kia che cả mặt trời.

- Không xong....

Diệp Chân thầm hô một tiếng, hai tay cùng lúc phát lực, cầm Huyền Dương kiếm trong tay.

Cơ hồ là đồng thời, Huyền Dương kiếm trên tay Diệp Chân truyền ra một cỗ hấp lực cường tuyệt, không chỉ có Huyền Dương kiếm, mà cả trữ vật giới chỉ trên ngón tay Diệp Chân cũng truyền tới một cỗ hấp lực cường tuyệt.

Cỗ hấp lực kia quấn đến ngón tay Diệp Chân đau nhức, ngay cả gương mặt xinh đẹp của Thải Y cũng lộ ra vẻ đau xót, ngón tay của nàng cũng bị trữ vật giới chỉ trên đó quấn đến đau nhức.

Diệp Chân không khỏi hãi nhiên.

Chỉ hấp lực thôi đã có thể làm cho ngón tay hắn và Thải Y cảm thấy đau nhức, Dã Nguyên đây là…?

Cũng trong nháy mắt này, âm thanh đao kiếm xuy xuy xuy xuy ra khỏi vỏ giống như thủy triều bạo dũng.

Trong nháy mắt, hình như có mấy ngàn chuôi đao kiếm đồng thời ra khỏi vỏ.

Hưu hưu hưu hưu!

Thanh âm duệ khí phá không vang thành một mảnh.

Đao kiếm trên người võ giả xung quanh vây tụ ở lôi đài số tám, vũ khí kim loại các loại trong thời gian ngắn thoát ly khống chế của chủ nhân vội vàng từ bốn phương tám hướng tụ tập đến phía trên Dã Nguyên.

Lập tức, trên đỉnh đầu Dã Nguyên tụ tập một mảng lớn "Mây đen" đen nghịt. Có đao kiếm, có thương, có chùy có giản, lại còn các loại đồ trang sức.

Xung quanh lôi đài, một chút nữ võ giả đã bởi vì lỗ tai bị xé vỡ mà khóc lớn, hấp lực trong nháy mắt đó trực tiếp hút toàn bộ kim sức, vòng cổ, khuyên tai trên lỗ tai các nàng.

- Mạc Tâm Thủy, nếm thử sát chiêu ta tự sáng tạo đi!

- Vạn Kiếm Quy Tông!

Thoáng chốc, địa từ ngân liên xoay quanh người Dã Nguyên bay lên, xoay tròn trên đỉnh đầu, ngàn chuôi đao, trang sức các loại lập tức phát sáng, nương theo tiếng rống giận dữ của Dã Nguyên, cùng địa từ ngân liên xông về phía Mạc Tâm Thủy.

Trận kia thế, như vạn tên cùng bắn.

Mây đen già thiên cái địa đồng thời xông về Mạc Tâm Thủy!

Chỗ chết người nhất chính là, địa từ ngân liên bị Dã Nguyên tụ tập lúc này lóe ra ngân quang địa từ, lăng lệ vạn phần.

Trên bầu trời, Mạc Tâm Thủy hít vào một hơi khí lạnh, ngự lôi kiếm đặc chế trong tay phát ra tầng tầng kiếm ảnh, hạn lôi trận trận, từng đạo từng đạo lôi quang phá toái hư không đánh về phía các loại vũ khí đồ trang sức.

Lôi quang của Mạc Tâm Thủy dày đặc nhưng không chịu nổi số lượng nhiều vũ khí đồ trang sức của Dã Nguyên đập tới, chỉ đánh bay mười mấy thanh kiếm, đã có mấy chục món trang sức ẩn chứa địa từ Linh Lực đánh tới phía trên linh cương hộ thể của Mạc Tâm Thủy, đánh cho linh cương hộ thể lóe lên kịch liệt.

Mà lúc này, uy lực mạnh nhất của địa từ ngân liên cũng xen lẫn vào ngàn vạn vũ khí đồ trang sức đánh tới Mạc Tâm Thủy.

Lôi quang trên tay lóe lên, một mặt lôi thuẫn che trước ngực, thời khắc thân hình Mạc Tâm Thủy bay ngược, lớn tiếng quái khiếu.

- Ta nhận thua, ta nhận thua!

Trên lôi đài số tám, Dã Nguyên nghe vậy lại vô tội giang tay.

- Cái này, Mạc huynh, một chiêu này.... Ta chưa thể nhận thả tự nhiên....

- Ta....

Lôi thuẫn trước ngực trong thời gian ngắn chôn vùi mấy lần, Mạc Tâm Thủy càng khóc không ra nước mắt, một chiêu này, quá con mẹ nó kinh khủng, quả thực tập trung lực võ giả toàn trường đến công kích hắn.

Một đạo hào quang đột ngột bay ra, giống như màn bảo hộ phật quang trước người Mạc Tâm Thủy, địa từ ngân liên kia như giao long cùng hơn một ngàn đao kiếm đồ trang sức đồng thời va chạm lên màn hào quang, chớp mắt chôn vùi.

- Đa tạ.... Thanh Dực trưởng lão!

Mạc Tâm Thủy có chút chật vật nuốt nước miếng một cái, chắp tay hướng về phía Thanh Dực vừa xuất thủ trên bầu trời.

- Đây là chức trách của lão phu.

Thật ra Thanh Dực cũng đổ mồ hôi, vừa rồi trong lúc cấp thiết, muốn cứu viện Mạc Tâm Thủy, nhưng uy thế kia, cường giả Hồn Hải cảnh như hắn trong lúc cấp thiết vội vàng ra tay cũng chưa chắc có thể ngăn lại tất cả công kích, cho nên đành vận dụng Hắc Long lệnh bài mới xem như thành công.

- Dã huynh, cái thế này của ngươi, mượn thật tốt!

Gương mặt của Mạc Tâm Thủy bực bội, nếu không phải xung quanh có mấy ngàn võ giả quan chiến, sao Dã Nguyên có thể thi triển ra một chiêu này?

- Vận khí, thỉnh thoảng mới có thôi!

- Hi vọng lần sau ta và ngươi còn có cơ hội tái chiến!

Nói xong, Mạc Tâm Thủy buồn bực quay người, Dã Nguyên trong thời gian ngắn thành tiêu điểm của ngàn người chỉ trỏ.

- Mẹ nó, bảo kiếm của lão tử bỏ ra mười vạn lượng bạch ngân mua được...! Cong!

- Bảo đao của ta!

- Hạ phẩm Bảo khí ta vừa mua không lâu, thế nào đã rách ra, Dã Nguyên, bồi ta, ngươi bồi ta!

- Lỗ tai của ta....

Toàn bộ lôi đài lập tức náo thành một mảnh, âm thanh chất vấn, tiếng mắng chửi lập tức bao phủ Dã Nguyên.

Dã Nguyên vừa muốn xuống đài, thần sắc đột nhiên chuyển sang lạnh lẽo.

- Mẹ nó. Tên nào mắng thêm một chữ nữa, có bản lĩnh, tới chiến một trận với lão tử! Nếu ngươi thắng, lão tử cả quần cộc đều thường cho ngươi!

- Ngươi, ngươi, còn có ngươi, mắng hăng lắm, có gan tới đây!

Dã Nguyên chỉ tay giận mắng.

Vừa rồi biểu hiện ra chiến lực khủng bố, cộng thêm tiếng mắng vang lớn, lập tức làm cho tiếng mắng chửi yếu bớt đi vài phần.

- Hừ. Ta nhổ vào! Ngay cả vũ khí của mình cũng bảo hộ không được, kêu la cái gì, có tư cách gì mà kêu! Ai lại nói, lão tử lại hút ngươi một lần!

Trừng mắt, địa từ ngân liên của Dã Nguyên lần nữa sáng lên.

Hung uy lập tức làm cho người người ngậm miệng, ai dám chửi, địa từ ngân liên của Dã Nguyên chỉ đi qua, chỉ có thể tự nhận không may.

- Dã Nguyên này có chút đáng ghét! Hắn làm hư vũ khí của người khác, cho dù không bồi thường, cũng phải nói lời xin lỗi.

Khuôn mặt của Thải Y trầm xuống.

Dã Nguyên đang diễu võ dương oai không biết sao, trong lòng đột nhiên cả kinh, dâng lên một loại nguy cơ vô hình. Tròng mắt quay tròn dạo qua một vòng, đáy lòng có chút lo sợ xuống đài.

- Trận tiếp theo, ai tới!

Thanh Dực mở miệng.

- Ta tới!

Tả Tân của Huyễn Thần tông vượt lên trước nhảy lên lôi đài.

- Ta khiêu chiến Tất Chính tổ thứ mười một.

Trong mắt Tả Tân lóe quang hoa trí tuệ, hắn có tính toán của mình.

Vừa rồi thực lực đám người biểu hiện ra rung động ánh mắt của hắn, một người còn mạnh hơn người một.

Nguyên bản hắn cảm thấy trên đầu của hắn cũng chỉ có ba người Hoa Vô Song, Bộ

Trường Thiên, Mạc Tâm Thủy, nhưng không ngờ, Dã Nguyên, Diệp Chân, Thải Y, một so một còn biến thái hơn cho nên lập tức thay đổi chiến pháp.

Trận thi đấu xếp hạng này, thừa dịp trạng thái tốt, trước cầm xuống một trận thắng thì đỡ một trận.

Lựa chọn của Tả Tân phi thường chính xác, Tất Chính đến từ một võ đạo thế gia của Cổ An quốc, rất mạnh, nhưng đối mặt với Tả Tân hắn, xuất từ danh môn đại phái, đã tham gia một lần Hắc Long Bảng, vẫn kém một chút.

Giao thủ mấy chục chiêu thì bị Tả Tân đánh xuống lôi đài.

Đào Huy lựa chọn không sai biệt lắm với Tả Tân, thật ra cũng không nhiều người cho hắn lựa chọn.

Những cường giả như Diệp Chân, Bộ Trường Thiên, Thải Y, Hoa Vô Song, Dã Nguyên, Mạc Tâm Thủy đã chiến xong, có thể cho Đào Huy lựa chọn cũng chỉ có ba tên bao gồm Bạch Tâm.

Có điều, Đào Huy cũng không lựa chọn Bạch Tâm.

Hải tuyển tam quan cửa thứ hai Vụ Hải Mê Tâm, Bạch Tâm xếp hạng thứ hai, bởi vì biểu hiện biến thái của Thải Y xếp hàng thứ nhất, vì thế, trưởng lão Trí Thắng cố ý đã cảnh cáo hắn, nói hắn cẩn thận Bạch Tâm.

Chí ít trước khi không biết đến thực lực của Bạch Tâm, không thể đối chiến với Bạch Tâm.

Không thể nghi ngờ, lựa chọn của Đào Huy chính xác, hơn nữa ra tay cũng vô cùng tàn nhẫn.

Vừa ra tay đã vận dụng sát chiêu của Bàng Bân từng thi triển, Tiểu Chu Tước Linh Tượng kiếm trận.

Có điều, thực lực của Đào Huy cường hãn so Bàng Bân, nhẹ nhõm vận dụng kiếm trận.

Một kiếm bại địch!

Nếu không phải đối thủ của Đào Huy nhận thua nhanh, nếu Thanh Dực ra tay chậm chút, danh ngạch tử vong đầu tiên khi thi đấu xếp hạng mười vị trí đầu sẽ xuất hiện.

- Trận thứ sáu của vòng thứ nhất, cũng là một trận cuối cùng, Bạch Tâm đối chiến Lãnh Đào!

Bạch Tâm một thân y phục nhẹ nhàng đi lên lôi đài số tám giằng co cùng một chỗ với Lãnh Đào cầm ngân thương.

- Mời!

Một chữ ‘mời’ ra miệng, ngân thương trong tay Lãnh Đào đột ngột hóa thành trăm ngàn hàn tinh, lóe lên thương cương trực tiếp bao phủ toàn thân Bạch Tâm.

Cơ hồ là đồng thời, một cỗ khí tức kỳ dị đột ngột bay lên từ trên người Bạch Tâm.

Nháy mắt khí tức kỳ dị này bay lên, lông mày Diệp Chân đột nhiên giương lên, mặt lộ vẻ kinh hãi.

- Rất quen thuộc!