Chương 425 Trợ Trụ Vi Ngược?
Chư vị, tiểu tử đưa cho các ngươi phần kinh hỉ này như thế nào?
Nhìn đám người chấn kinh ngạc nhiên, Diệp Chân cười lạnh.
Nửa bên nhục thân rách rưới, Hoa Diễn nhìn nhi tử Hoa Trúc của mình biến thành thịt nát, suy nghĩ lại một chút Hoa gia gần như chết hết, sắc mặt đột ngột tái, ngực đau nhức, một ngụm máu tươi từ trong miệng cuồng phún.
Vừa phun ra một ngụm máu, nhục thân nửa bên rách rưới của Hoa Diễn vừa mới đè xuống thương thế cũng lần nữa bộc phát, máu tươi chảy ngang!
Sắc mặt Phù Đông Hưng trong thời gian ngắn âm trầm tới cực điểm.
- Diệp Chân, ngươi muốn chết!
- Hừ, Phù chưởng giáo, câu nói này, những người khác của Huyễn Thần tông các ngươi đã nói với ta vô số lần!
- Nhưng bây giờ, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!
Hừ lạnh một tiếng, linh kiếm dài trăm trượng sau lưng Phù Đông Hưng lần nữa sáng lên. Đây là một trong chú mạch thần thông của Phù Đông Hưng, tên Cự Linh Thần kiếm, uy lực cực kì khủng bố!
Vừa rồi dưới một kiếm kia, Linh Lực màn sáng của Thiên Linh Chu cấp Tướng lập tức bị nổ nát!
- Đồng dạng, câu nói này, ta cũng nghe qua vô số lần, nhưng ta… còn sống được thật tốt!
Oanh!
Theo âm thanh cười nhạo của Diệp Chân, một đạo Kinh Hồn Lôi Quang từ trong lòng bàn tay hắn như thiểm điện bổ ra, trên dưới quanh người Phù Đông Hưng từ trong tới ngoài run rẩy một hồi, Cự Linh Thần kiếm vừa mới ngưng tụ lại suýt nữa tán đi.
Nhưng coi như không tán đi, quanh người trong ngoài run sợ cũng bỏ lỡ thời khắc tốt nhất đánh chết Diệp Chân.
Cơ hồ là đồng thời, tiểu Miêu một mực đang nghỉ ngơi đột nhiên chui xuống dưới chân Diệp Chân, chở Diệp Chân phóng lên tận trời.
Thuận tay, hai vệt huyết quang lần nữa phân biệt chui vào trong cơ thể Diệp Chân và tiểu Miêu. Diệp Chân lần nữa vận dụng Chiến Hồn Huyết Kỳ tăng thực lực.
Không có cách, ai bảo tu vi của Diệp Chân quá thấp.
Hiện tại, Diệp Chân rất muốn tăng tu vi, nếu hắn có tu vi Hồn Hải cảnh, cũng sẽ không bị động giống bây giờ.
- Tiểu tạp chủng, ngươi còn muốn trốn? Hôm nay, lão phu trước đập chết ngươi!
Vừa mới đè xuống thương thế, Hoa Diễn bạo hống một tiếng, thân hình hóa thành lưu quang xông về phía Diệp Chân.
Hậu phương, tiếng kêu thảm thiết của Huyễn Thương đột ngột truyền đến, Huyễn Thương chậm một bước bị Huyết Linh mang huyết hà biến thành Huyết Long đột ngột nuốt vào.
- Thái Thượng trưởng lão!
Vừa mới đang muốn truy sát Diệp Chân, Phù Đông Hưng bi thiết hô to một tiếng, muốn rách cả mí mắt!
Không chút do dự. Phù Đông Hưng từ bỏ truy sát Diệp Chân. Cự Linh Thần kiếm trăm trượng sau lưng mang theo uy thế kinh thiên động địa bổ về phía Huyết Long do Huyết Linh biến thành.
Thiên Huyễn Linh Kiếm quang hoa đột ngột nổ tung đến cực hạn, chia ra làm mười đâm về phía Huyết Long.
Phốc!
Phù Đông Hưng há mồm phun một bản mệnh linh huyết màu tím nhạt về phía Thiên Huyễn Linh Kiếm.
Có bản mệnh linh huyết tương trợ, Thiên Huyễn Linh Kiếm bùng lên quang hoa hóa thành mười đạo kiếm quang giống như mười đầu linh giao, mỗi một đầu đều đâm vào Huyết Long.
Những năm nay, Huyễn Thần tông có thể tiếu ngạo toàn bộ Huyễn Thần đế quốc, ngoại trừ môn hạ có rất nhiều cường giả Hồn Hải cảnh ra, cường đại nhất là hai Thái Thượng trưởng lão!
Hai Thái Thượng trưởng lão Chú Mạch cảnh khiến bất kỳ tông môn nào cũng không dám làm gì Huyễn Thần tông.
Nhưng cùng Hoa gia một trận chiến, thái thượng Nhị trưởng lão Huyễn Mông bị thương nặng, sống chết không rõ, bây giờ nếu thái thượng Đại trưởng lão Huyễn Thương lại đình trệ ở chỗ này, lại thêm tông môn vẫn lạc gần sáu thành trưởng lão Hồn Hải cảnh, loại tình huống này, Huyễn Thần tông rất có thể sẽ triệt để từ đỉnh tiêm rơi xuống, thậm chí trực tiếp mất đi địa vị lãnh tụ Huyễn Thần đế quốc.
Cho nên, cho dù như thế nào, Phù Đông Hưng cũng không thể để Huyễn Thương xảy ra chuyện.
Một bản mệnh linh huyết vừa rồi chính là Phù Đông Hưng liều mạng!
Một bản mệnh linh huyết đủ sẽ khiến Phù Đông Hưng mất mười năm khổ tu!
Ngao!
Huyết Long do Huyết Linh hóa thành đột ngột phát ra một tiếng hét thảm, mười đầu kiếm giao xông vào trong huyết hà làm Huyết Long chia năm xẻ bảy, một Cự Linh Thần kiếm kia thậm chí đả thương bản thể của hắn!
Thời khắc Huyết Long chia năm xẻ bảy, Huyễn Thương vừa mới bị Huyết Long thôn phệ đào thoát.
Nhưng coi như đào thoát cũng không khá hơn chút nào, sắc mặt trắng bệch không nói, trong huyết hà, Huyết Độc còn theo cánh tay phải hắn bị thương trước đây trực tiếp ngâm vào trong cơ thể.
Khi hắn trần trụi đi ra, phổi trực tiếp hư thối, thi thể nhanh chóng mục nát.
Nhưng Huyễn Thương cũng cao minh!
Tụ linh thành đao, một đao xuống dưới, trực tiếp chém đứt nữa bên phổi bị nát, rất nhiều rất nhiều đan dược nhét vào trong miệng, trong chớp mắt, nửa bên phổi bị nát lại nhúc nhích sinh ra mầm thịt mới!
Thấy tình huống vậy, Thiên Huyễn Ưng Vương và Phù Đông Hưng căn bản không dám có bất kỳ chủ quan, gắt gao bảo hộ bên người Huyễn Thương!
Oanh!
Nhìn Hoa Diễn đang điên cuồng lao về phía mình, thần sắc Diệp Chân đột ngột mãnh liệt, một chỉ nhanh chóng ra, một đạo Kinh Hồn Lôi Quang như thiểm điện bổ về phía Hoa Diễn.
Nhưng lần này, Hoa Diễn đã sớm chuẩn bị, thân hình hơi biến hóa trực tiếp tránh khỏi lôi quang.
- Chết đi!
Một hỏa diễm đại thủ đột ngột từ phía sau Hoa Diễn nhô ra, như thái sơn áp đỉnh hướng về phía Diệp Chân.
Thần thông võ kỹ phủ kín, há là một võ giả Hóa Linh cảnh nho nhỏ như Diệp Chân có khả năng phản kháng?
- Họ Diệp, lần này, lão phu phải rút thần luyện hồn của ngươi, làm cho ngươi cầu sinh không thể, muốn chết không được, cả ngày lẫn đêm....
Khóe miệng Diệp Chân đột nhiên hiện lên một tia cười nhạo, làm cho Hoa Diễn hận đến cắn răng nghiến lợi ngẩn người.
Hoa Diễn quay đầu lại nhìn thấy Huyết Linh đang vội vàng xông về phía hắn, trong ánh mắt đỏ bừng tràn đầy tham lam, nhìn chòng chọc vào nửa bên nhục thân rách rưới của Hoa Diễn.
Tinh huyết của cường giả Chú Mạch cảnh, đối với Huyết Ma bọn hắn, không thua gì Tiên đan diệu dược.
Thấy thế, Hoa Diễn cười lạnh.
- Hừ, bên trong Huyết Hà Động ngươi có huyết hà hộ thể, ta còn sợ ngươi! Bây giờ đã ra ngoài, còn muốn đến uy hiếp ta, muốn chết!
Rầm rầm rầm!
Cơ hồ ngay khi Hoa Diễn cười lạnh, một đạo lại một đạo Kinh Hồn Lôi Quang đột ngột từ trong lòng bàn tay Diệp Chân oanh ra, mặc dù Hoa Diễn có chỗ chuẩn bị, huyễn thân chớp nhoáng, nhưng Kinh Hồn Lôi Quang này quá nhanh, hắn vẫn bị một đạo Kinh Hồn Lôi Quang đánh trúng.
Cảm giác tê dại từ trong tới ngoài đột ngột truyền đến, ngay cả Linh Lực đều có chút không kế!
- Hắc hắc!
Huyết Linh phát ra một tiếng cười tham lam âm hiểm, huyết quang quanh người đột ngột bạo sáng đến cực hạn.
- Hấp Huyết Đại Pháp!
Một cỗ hấp lực cường tuyệt truyền đến, máu tươi tí tách nửa bên nhục thân rách rưới của Hoa Diễn đột nhiên biến thành từng đạo huyết tiễn bay ra ngoài.
Những huyết tiễn hối hả bay về phía huyết quang, nháy mắt dung nhập làm cho huyết quang quanh người của Huyết Linh bùng lên.
Trong thời gian ngắn, sắc mặt Hoa Diễn trở nên trắng bệch! Nửa bên nhục thân rách rưới bay ra huyết tiễn từ lúc mới đầu bằng cây tăm giờ tăng vọt đến lớn chừng chiếc đũa.
Tinh huyết quanh người nhanh chóng xói mòn khiến Linh Lực quanh người Hoa Diễn nhanh chóng suy yếu, ngay cả hỏa diễm cự thủ vừa mới bắt thân Diệp Chân cũng tán loạn giữa không trung.
- Không!
Tiếng rống giận dữ như thú bị nhốt tuôn ra từ trong miệng Hoa Diễn, thủy hỏa nhị sắc Linh Lực đồng thời tuôn ra bên ngoài trong thời gian ngắn bị Hoa Diễn khống chế!
Phanh phanh phanh phanh!
Dày đặc hủy hỏa Linh Lực nổ tung, đột ngột cắt đứt Hấp Huyết Đại Pháp của Huyết Linh, thần sắc Hoa Diễn có chút buông lỏng.
Oanh!
Nhưng ngay lúc này, một đạo Kinh Hồn Lôi Quang nổ vang trên đỉnh đầu Hoa Diễn, Linh Lực của Hoa Diễn vừa mới nổ lên đột nhiên tản ra.
Huyết Linh khặc khặc cười một tiếng, huyết quang quanh người bùng lên, lần nữa thi triển Hấp Huyết Đại Pháp!
- Diệp Chân. Ngươi còn có lương tri hay không. Ngươi có biết ngươi đang trợ trụ vi ngược, cùng Huyết Ma làm bạn hay không?
Thấy một màn như vậy, Phù Đông Hưng đại nghĩa lẫm nhiên giận dữ mắng mỏ Diệp Chân, hắn cũng muốn cứu viện, nhưng đây là thời khắc mấu chốt để Huyễn Thương chữa thương, xa xa càng có hai Huyết Ma tôn giả nhìn chằm chằm, hắn nào dám khinh thường rời đi!
- Trợ Trụ vi ngược?
Nghe vậy, Diệp Chân đột nhiên cười lạnh.
- Ta coi như không trợ trụ vị ngược? Sau khi Hoa Diễn được cứu, sẽ bỏ qua ta à?
Sẽ bỏ qua cả nhà của ta? Hoặc nói, Phù Đông Hưng ngươi sẽ bỏ qua cho ta?
Oanh!
Đang khi nói chuyện, lại một đạo Kinh Hồn Lôi Quang oanh lên đỉnh đầu Hoa Diễn, làm cho Hoa Diễn vừa mới tụ lên thủy hỏa Linh Lực lần nữa trì trệ!
Nghe thế, thần sắc Phù Đông Hưng trì trệ, trực tiếp nghẹn lời, trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra lời nào phản bác Diệp Chân.
Thật ra, nếu như đổi thành hắn, chỉ cần có cơ hội, hắn cũng sẽ làm vậy!
- Không...
Hoa Diễn lần nữa gầm thét, nhưng mà, một tiếng gầm thét này giống như anh hùng xế chiều, tiếng rống cuối cùng đã biến thành âm thanh mềm yếu vô lực.
Bị hai đạo Kinh Hồn Lôi Quang của Diệp Chân trì hoãn, huyết tiễn Huyết Linh hút ra từ trên người Hoa Diễn đã từ cây tăm mảnh tăng vọt đến lớn bằng ngón cái, hơn nữa không chỉ một đạo!
Vẻn vẹn hai hô hấp, tinh huyết quanh người Hoa Diễn đã bị Huyết Linh hút đi chín thành.
Tinh huyết chính là căn bản của con người!
Tu vi cường đại đến Chú Mạch cảnh, nếu có một chút bí pháp và linh đan diệu dược khôi phục, gãy chi cũng có thể tái sinh, nhưng không có tinh huyết thì triệt để xong đời.
Trong nháy mắt tiếp theo, cả người Hoa Diễn rơi trên mặt đất, cả người đã biến thành bộ xương, nhưng vẫn nghễnh đầu, ánh mắt tận oán độc nhìn chằm chằm vào Diệp Chân.
Yết hầu không ngừng rung rung, muốn nói cái gì, nhưng tinh huyết quanh người tổn thất lại làm cho hắn không còn một chút lực lượng nào.
Ách!
Lực lượng Thần Hồn bàng bạc đột ngột từ trên người Hoa Diễn đã biến thành bộ xương bay lên, như gió lốc xông về phía Diệp Chân.
Lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân xiết chặt, nhưng không phải Thần Hồn công kích cường đại như Diệp Chân tưởng tượng.
Lực lượng Thần Hồn phóng tới Diệp Chân, chỉ mang cho Diệp Chân một câu nguyền rủa vô cùng oán độc.
- Diệp Chân, ngươi chờ..... Hơn mười năm sau, Hoa... Gia tổ tông ta..... Trở về, tất nhiên sẽ diệt ngươi... Cả nhà, diệt... Tề Vân tông... Sinh linh Hắc Thủy quốc để tế điện... Chúng ta....
- Hoa gia tổ tông à....
Hút khô tinh huyết của Hoa Diễn, lúc này đôi mắt của Huyết Linh nhìn về phía Huyễn Thương đang chữa thương, trong mắt tràn đầy vẻ tham lam.
Tinh huyết quanh người của một cường giả Chú Mạch cảnh Hoa Diễn đã làm cho tổn thất của hắn được tận bổ, trực tiếp khôi phục được trạng thái đỉnh phong, nếu lại thôn phệ tinh huyết của Huyễn Thương, vậy tu vi của hắn nói không chừng còn có thể càng tiến một bước.
- Tiểu tử, chúng ta hợp tác một chút, như thế nào?
Huyết Linh nhìn Huyễn Thương, trong mắt hiện ra quỷ kế!
- Diệp Chân, ngươi dám!
Phù Đông Hưng quá sợ hãi, lúc này, Huyễn Thương đang chữa thương đóng chặt hai con mắt đột nhiên mở ra.
- Chưởng giáo, mau đi thôi!
Trong nháy mắt tiếp theo, Thiên Huyễn Linh Kiếm của Phù Đông Hưng đột ngột bay ra, xoáy lên ba người, hóa thành một đạo kiếm quang trong nháy mắt trốn xa!
Oanh!
Không một dấu hiệu nào, một đạo Kinh Hồn Lôi Quang nổ vang trên đỉnh đầu Huyết Linh, khiến cho Huyết Linh phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết!