Chương 427 Bắt Giữ
Trong đại điện tông môn của Thanh La tông, Chưởng môn Qua Vạn Phong và mười sáu trưởng lão trước mắt đang tông tề tụ một đường, nghị luận ầm ĩ.
Thỉnh thoảng, còn có trưởng lão thu được lệnh triệu tập của Qua Vạn Phong chạy tới tiến vào trong đại điện nghị sự.
Bên ngoài đại điện, tám đệ tử chân truyền treo cao trên không bốn phía, tinh quang bắn ra, con ngươi như chim ưng nhìn chằm chằm động tĩnh tứ phương, thỉnh thoảng hướng về hư không đánh ra một đoàn Linh Lực, phòng thủ nghiêm mật tới cực điểm.
Bọn hắn đạt được mệnh của chưởng môn rằng, cho dù một con ruồi cũng không thể tới gần đến đại điện tông môn ngoài trăm thước.
Không gì khác, lúc này trong đại điện tông môn nghị luận chính là chuyện tuyệt mật, có chút tiết lộ có khả năng mang đến hoạ lớn ngập trời cho Thanh La tông!
Lúc này, trong đại điện Thanh La tông lại nhao nhao thành một mảnh.
- Chưởng môn, ta đề nghị lập tức xuất động, chia ra giết Dương Sơn, bình định Nam Sơn, đi đầu thu phục hai địa phương có ba Linh Tinh khoáng mạch, đây chính là năm đó Huyễn Thần tông cướp đi từ trong tay Thanh La tông chúng ta.
- Sau đó lại giết đến Từ Quốc, Toàn Phong Cốc, những trung phẩm Linh Tinh khoáng mạch bị cướp đoạt, lại chiếm trước mỏ đồng bên trong Toàn Phong Cốc, sau đó yên lặng quan sát tình thế, rồi quyết định bước kế tiếp hành động!
Đại trưởng lão Tử Thạch vội vàng.
- Chưởng môn, tuyệt đối không thể!
- Bên trong tình báo của chúng ta chỉ được biết Trưởng lão Huyễn Thần tông hao tổn gần nửa, trên thực tế, mặc dù thực lực Huyễn Thần tông đại tổn, nhưng tuyệt đối không thương cân động cốt.
Đại trưởng lão Tử Thạch nói chưa xong, Thiên Trụ Chân Nhân đã nhảy ra phản đối.
- Nếu chúng ta tùy tiện hành động chọc giận Huyễn Thần tông, khỏi cần phải nói.
Nếu hai Thái Thượng trưởng lão của bọn họ đích thân đến hỏi tội, chúng ta ứng đối ra sao?
- Thảm bại tám mươi năm trước, chẳng lẽ chưởng môn quên rồi? Một lần kia, Huyễn Thương, Huyễn Mông của Huyễn Thần tông giá lâm Thanh La tông, mấy câu đã lấy đi một phần ba địa bàn và Linh Tinh khoáng mạch của Thanh La tông!
- Lần này nếu lại có ngoài ý muốn, vậy Thanh La tông ta còn có hi vọng sao?
- Thiên Trụ, ngươi bị Huyễn Thần tông dọa sợ mất mật rồi à? Theo như ngươi nói, chẳng lẽ chúng ta từ bỏ cơ hội trăm năm khó gặp này?
Tử Thạch giận dữ mắng mỏ.
- Đại trưởng lão, cũng không phải từ bỏ. Mà nhất định phải có tình báo xác thực!
Bằng không. Một khi có sai, Thanh La tông chúng ta... Thua không nổi....
...
Toàn bộ trong đại điện tông môn nháo nhào thành một đoàn.
Làm cho chưởng môn Qua Vạn Phong cau mày, tâm phiền ý loạn.
Không sai, Thanh La tông làm đại tông môn thứ hai trong Huyễn Thần đế quốc. Tình báo về Huyễn Thần tông luôn đứng đầu một mực ép bọn hắn một đầu vừa ra, bọn hắn biết được đầu tiên.
Nhưng mà, địa vị nhãn tuyến bọn hắn xếp vào Huyễn Thần tông cũng không cao. Lấy được tình báo cũng không quá kỹ càng.
Trong tình báo chỉ nói, trưởng lão trong tông thương vong gần nửa, đệ tử chân truyền tử thương một phần ba, đệ tử phổ thông tử thương vô số, Huyễn Thần tông đại loạn.
Nhưng mấu chốt nhất, lực lượng đứng đầu nhất Huyễn Thần tông, tình huống của hai
Thái Thượng trưởng lão và chưởng giáo Phù Đông Hưng lại không biết.
Huyễn Thần tông đại loạn, cơ hội này quá hiếm có.
Cẩn thận tính toán, hơn mấy trăm năm mới có một cơ hội như vậy.
Cứ thế từ bỏ, ai cũng không cam lòng!
Nhưng nếu có hành động, nếu thực lực cao tầng Huyễn Thần tông lông tóc không tổn hao gì hoặc tổn thất không lớn?
Khi đó, Thanh La tông sẽ tại tự rước lấy nhục.
- Chưởng môn, xuất binh đi!
- Chưởng môn, tuyệt đối không thể!
....
- Báo chưởng môn, đệ tử Tề Vân tông Hắc Thủy quốc Diệp Chân cầu kiến!
Tiếng báo của đệ tử thủ điện làm cho cả đại điện tông môn lập tức an tĩnh.
Nhưng chỉ an tĩnh mấy hơi, tiếng quát mắng vang lên.
- Hỗn trướng, cũng không nhìn là lúc nào! Còn cho ngoại nhân thông truyền?
- Lúc này, người nào cũng không gặp!
- Ngươi là đệ tử nhà ai, một chút nhãn lực cũng không có?
- Để hắn đợi đi! Chưởng môn rảnh rỗi tự nhiên sẽ gặp hắn!
Đệ tử thông truyền bị giáo huấn đến đỏ bừng cả khuôn mặt, nhưng vẫn kiên trì nói.
- Đệ tử cũng không muốn, nhưng mà hắn lấy ra thông hành lệnh phù chưởng môn ban cho, còn dâng lên một phong thư tự tay viết, nói chưởng môn xem sẽ hiểu!
Phần đông trưởng lão Thanh La tông ngây ra một lúc, thần sắc Qua Vạn Phong lại vô cùng kinh ngạc.
Không gì khác, thông truyền khác thường.
Trước đây, Diệp Chân xuất nhập Thanh La tông đều dùng giả danh Trịnh Phù Vân để che giấu tai mắt người khác.
Lần này, Diệp Chân lại trực tiếp dùng tên thật thông báo trước mặt mọi người, thật sự có chút ngoài dự liệu.
Đột nhiên, Qua Vạn Phong nghĩ tới một câu cuối cùng từ bên trong tình báo Huyễn Thần tông truyền đến. Cao tầng Huyễn Thần tông và đám người Hoa gia hình như cùng nhau đuổi theo giết một thanh niên đột nhiên hiện thân!
Chẳng lẽ người kia là Diệp Chân?
- Tin đâu, trình lên!
- Cho mời!
- Mộc Phong trưởng lão, làm phiền ngươi thay mặt bản tọa đi nghênh đón một!
Không chỉ mời, Qua Vạn Phong còn trực tiếp bảo một tên trưởng lão trong tông tiến đến nghênh đón!
- Chưởng môn, Diệp Chân là một ngoại nhân, sao có thể cho vào đại điện nghị sự tông ta?
Chấp pháp trưởng lão Tạ Luật cực kỳ bất mãn.
- Chưởng môn, Diệp Chân là một hậu bối, người có phải quá đề cao hắn rồi hay không?
Một mực đối đầu với Diệp Chân, Thiên Trụ Chân Nhân cũng khó chịu.
Mặc dù Qua Vạn Phong đã hạ lệnh làm cho bọn hắn không cho phép tiết lộ tin tức vè Diệp Chân, nhưng tuyệt không đại biểu cho thù hận giữa bọn họ và Diệp Chân tan thành mây khói.
Qua Vạn Phong không nói chuyện, chỉ đưa thư Diệp Chân tự tay viết trong tay ra.
Tất cả trưởng lão, từng người truyền đọc, thanh âm phản đối lập tức biến mất.
Đối với Thanh La tông hiện tại, tình báo có quan hệ Huyễn Thần tông, tuyệt đối là quan trọng nhất.
- Chưởng môn, coi chừng tiểu tử này giở trò lừa bịp, tiểu tử này luôn vô cùng gian trá....
- Hừ, ta thấy nhân phẩm của đồ tế kia so với môn hạ Thiên Trụ của ngươi tốt hơn không chỉ gấp mười!
Bích Tâm Chân Nhân hừ lạnh một tiếng!
- Tốt, không được ầm ĩ, đừng làm cho người khác chế giễu!
Qua Vạn Phong không nhịn được phất tay.
...
- Diệp Chân, ngươi nói ngươi biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ của cao tầng Huyễn Thần tông, việc này thực sự?
Qua Vạn Phong thấy Diệp Chân vừa mới đến đại điện tông môn đã lên tiếng hỏi.
- Thiên chân vạn xác!
- Mau mau nói!
Sắc mặt Qua Vạn Phong vui mừng!
- Hừ, họ Diệp, nếu ngươi dám nói một câu nói dối, lão phu diệt cả nhà ngươi!
Không đợi Diệp Chân mở miệng, tiếng Thiên Trụ Chân Nhân âm trầm uy hiếp vang lên khiến sắc mặt Diệp Chân đột ngột trầm xuống, thân hình bỗng nhiên chuyển về hướng Thiên Trụ Chân Nhân!
- Thiên Trụ, ngươi muốn diệt ta cả nhà? Có gan, ngươi nói thêm câu nữa!
Thần sắc của Diệp Chân trở nên vô cùng nguy hiểm!
- Lão phu đã nói, ngươi lại có thể cầm lão phu như thế nào? Hừ, nếu ngươi hôm nay dám nói một câu lời nói dối. Lão phu sẽ diệt cả nhà ngươi, ranh con!
Oanh!
Cơ hồ là đồng thời, một đạo lôi quang đột nhiên oanh ra từ trong lòng bàn tay!
- Cẩn thận!
Phần đông trưởng lão trong đại điện đồng thời kinh hô.
- Muốn chết!
Nhìn thấy Diệp Chân ngang nhiên động thủ, Thiên Trụ giận tím mặt, nháy mắt đang muốn thôi động Linh Lực. Lôi quang đã ầm ầm nổ vang trên đỉnh đầu hắn.
Một loại cảm giác tê liệt trước nay chưa có từ đột ngột truyền khắp toàn thân.
Ngay cả Linh Lực vừa mới nhắc tới cũng trong khoảnh khắc này tán đi.
Một tia sợ hãi đột ngột nổi lên trên gương mặt Thiên Trụ!
Hưu!
Thiên Trụ Chân Nhân chỉ có thể trơ mắt nhìn Huyền Dương kiếm của Diệp Chân phun ra kiếm cương thẳng tắp đâm về chỗ ấn đường giữa lông mày hắn.
- Không được!
- Thủ hạ lưu tình!
Một màn ngoài ý muốn này làm cho sắc mặt tất cả các trưởng lão Thanh La tông đại biến. Chưởng môn Qua Vạn Phong càng cầu tình!
Bởi vì từ khi Diệp Chân động thủ đến khi lôi quang oanh ra quá nhanh, nhanh đến tất cả mọi người phản ứng không kịp, chớ nói chi trợ giúp!
Xùy!
Kiếm cương đột ngột đâm phá mi tâm Thiên Trụ Chân Nhân, một tia máu tươi từ mi tâm hắn chảy xuống, kiếm cương băng lãnh trên đỉnh đầu khiến cho Thiên Trụ Chân Nhân đột nhiên rùng mình!
Cảm giác tử vong đột ngột lan khắp toàn thân!
Thiên Trụ Chân Nhân đột nhiên hiểu, hôm nay nếu không phải trong đại điện Thanh La tông, hắn có thể đã bị Diệp Chân xử lý!
- Lão già, ngươi có thể thử thôi động Linh Lực một chút! Nhìn xem Linh Lực từ trong đan điền của ngươi tuôn ra nhanh, hay kiếm cương của ta đâm vào xương đầu của ngươi nhanh hơn!
Âm thanh cười nhạo của Diệp Chân khiến sắc mặt Thiên Trụ Chân Nhân lần nữa biến đổi, Linh Lực vừa mới khởi động, lặng yên tán đi.
Hắn bốc lên không nổi cái hiểm kia!
Lại không dám cược!
Bởi vì có chút sai lầm, thua chính là mạng nhỏ của hắn!
- Diệp Chân, mau dừng tay, ngươi biết đây là nơi nào sao? Dám hành hung?
- Hỗn đản, ngươi đây là lấn Thanh La tông chúng ta không người?
Trong lúc nhất thời, các trưởng lão Thanh La tông có giao hảo với Thiên Trụ nhao nhao nổi giận quát Diệp Chân, nhưng cho dù người khác nói thế nào, Diệp Chân vẫn bất động, kiếm cương phun ra nuốt vào ấn đường trên trán Thiên Trụ, khiến cho bất luận kẻ nào cũng không dám có hành động thiếu suy nghĩ!
Nhưng càng nhiều hơn là thanh âm hít một hơi lãnh khí!
Ai cũng nghĩ không ra, Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong như Thiên Trụ Chân Nhân lại bị Diệp Chân - tu vi chỉ có Hóa Linh cảnh tam trọng một chiêu bắt giữ!
- Xin lỗi, xin lỗi cho ta! Ta hôm nay sẽ tha ngươi một ngựa!
- Phi, có gan thì giết ta!
Thiên Trụ lại ăn chắc Diệp Chân tuyệt đối sẽ không dám giết hắn trong đại điện Thanh La tông, ngược lại chửi Diệp Chân.
- Hừ, ngươi thật coi ta không dám sao?
- Bị bốn cường giả Chú Mạch cảnh truy sát, ta đều có thể chạy thoát, nơi này sao?
Đột nhiên, Diệp Chân cười lạnh một tiếng, quát to.
- Tiểu Miêu!
Hô!
Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lập tức chui ra từ trong ngực Diệp Chân, chui vào dưới chân hắn, một đôi cánh thịt chấn động, lượng lớn vân khí lập tức tụ đến, tụ đầy toàn bộ đại điện Thanh La tông.
- Qua chưởng môn, nếu không chúng ta thử một lần, ta làm thịt lão già Thiên Trụ này, xem các ngươi có thể đuổi theo ta hay không?
Trong thanh âm của Diệp Chân tràn đầy ý cười, nhưng lại có một loại cảm giác làm cho tất cả mọi người phát lạnh từ đáy lòng.
Tất cả mọi người nhìn ra được, đều nghe được, Diệp Chân cũng không phải đang nói đùa, là thật!
Ngay cả Thiên Trụ vừa mới tức miệng mắng to, thanh âm cũng ngừng, dù hắn có là cường giả Hồn Hải cảnh, cũng không thể không khiếp đảm trước mặt tử vong!
- Diệp Chân, không được làm loạn!
Qua Vạn Phong cau mày, có chút bất mãn Thiên Trụ Chân Nhân, một chuyện thật tốt, lại bị Thiên Trụ làm thành bộ dáng này.
- Diệp Chân, Thiên Trụ Chân Nhân cũng là lời nói vô tâm, ngươi không cần để vào trong lòng, thả hắn đi!
- Lời nói vô tâm?
- Tạ Luật, ngươi khắp nơi khó xử ta, hôm nay qua đi, ta nhất định phải diệt cả nhà ngươi!
Đột nhiên, tiếng Diệp Chân gầm thét như sấm hướng về phía Chấp pháp trưởng lão Thanh La tông - Tạ Luật.
- Ngươi dám!
Con mắt Tạ Luật trong nháy mắt trừng tròn xoe, sau khi gầm thét lên tiếng, lúc này mới kịp phản ứng, đây là Diệp Chân chơi mánh, sắc mặt trong lúc nhất thời không khỏi trở nên vô cùng khó coi!
- Qua chưởng môn, ta hảo tâm đến đây đưa tình báo cho các ngươi cần nhất, trưởng lão Thanh La tông các ngươi lại muốn diệt cả nhà của ta, việc này, ngươi nói làm sao bây giờ?
Lông mày Qua Vạn Phong lập tức khóa thành chữ xuyên, việc này, một chuyện so một chuyện càng đau đầu.
Chỗ chết người nhất chính là, Diệp Chân không chỉ có chế trụ Thiên Trụ Chân Nhân, còn chiếm lý!
- Chỉ có thể như vậy....