← Quay lại trang sách

Chương 435 Mạc Điển Chi Mưu

A? Nơi này không tệ, Thiên Lôi tương đối ổn định, tương đối thích hợp cho ta tiếp tục tu luyện!

Ngay khi Diệp Chân đi vào sâu trong Phi Lôi Lĩnh, ánh mắt đột nhiên đã tập trung vào một nham tương đài, đó là cự thạch bị Thiên Lôi hòa tan về sau dần dần ngưng kết nham tương.

Nham tương đài này ở nơi sâu nhất của Phi Lôi Lĩnh, cứ mỗi mười hơi có một Thiên Lôi đánh xuống, tiếp tục không ngừng, tần suất vô cùng ổn định, vô cùng thích hợp cho Diệp Chân tu luyện.

Chỉ vì vài dặm xung quanh có bão tố Thiên Lôi tán loạn, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vốn dĩ cảnh giới không thể hộ vệ cho Diệp Chân ở nơi này, Diệp Chân chỉ có thể để tiểu Miêu từ bỏ, rút về trong ngực của hắn.

Không có cách, Diệp Chân dẫn động Thiên Lôi tu luyện Kinh Hồn Thiên Lôi, muốn Thiên Lôi Châu tăng kích thước, cần tần suất Thiên Lôi tương đối ổn định, như vậy mới có hiệu suất cao nhất, cũng an toàn nhất.

Diệp Chân đã đi vòng vo hơn nửa ngày, mới tìm được một nơi như thế.

Về phần cọc gỗ bị sét đánh, hơn hai tháng trước đã bị Diệp Chân từ bỏ.

Không gì khác, nơi đó tần suất Thiên Lôi đánh xuống đã quá chậm, theo không kịp nhu cầu của Diệp Chân.

Tính toán ra, Diệp Chân đã tu luyện trong Phi Lôi Lĩnh sáu tháng, đây đã là Diệp Chân lần thứ ba thay đổi địa điểm, hơn nữa, đã tiến vào nơi sâu nhất của Phi Lôi Lĩnh.

Mà Thiên Lôi Châu bên trong đan điền lôi khiếu của Diệp Chân cũng từ lúc ban đầu có kích thước hạt gạo, lớn mạnh tăng gấp bội gần bằng nắm tay, bên trong chứa đựng Kinh Hồn Thiên Lôi, nếu không có mười vạn đạo, cũng có sáu bảy vạn đạo.

Nguyên bản, việc tu luyện Kinh Hồn Thiên Lôi có thành tựu, Diệp Chân hẳn phải rời khỏi Phi Lôi Lĩnh.

Nhưng, Diệp Chân có chút nuối tiếc hiệu quả của thiên lôi tôi thể, sau khi phối hợp với Bách Thảo Chú Thể đan, tốc độ tu vi tăng lên vô cùng kinh người.

Từ khi tu vi của Diệp Chân đột phá đến Hóa Linh cảnh tứ trọng đã được ba tháng, bây giờ tu vi càng liên tục đột phá, một tháng trước đã đột phá đến Hóa Linh cảnh tứ trọng trung kỳ, tốc độ tu luyện này, dùng từ thần tốc đều không thể hình dung.

Cho nên, Diệp Chân dự định tiếp tục khổ tu ở Phi Lôi Lĩnh thêm một tháng, muốn Bách Thảo Chú Thể đan phát huy hết hiệu quả mới rời đi.

Thân hình lóe lên, Diệp Chân rơi vào dưới nham tương đài, vừa mới ngồi xuống khoanh chân, một đạo Thiên Lôi đã ầm ầm đánh xuống, bị Diệp Chân thuận thế đưa vào trong cơ thể.

Sau mấy hơi, Diệp Chân hoàn toàn rơi vào trong trạng thái tu luyện, mặc dù không có Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu bảo hộ, về phương diện an toàn, Diệp Chân cũng không có quá nhiều lo lắng.

Vừa tới nơi sâu nhất của Phi Lôi Lĩnh, ít ai lui tới, dù cường giả Hồn Hải cảnh cũng vô pháp hành động tự nhiên ở nơi đây.

Thứ hai, khi Xích Ngọc chiến thể của Diệp Chân đạt đến tiểu thành, bây giờ Diệp Chân cũng không còn để cho mặc người xoa dẹp bóp tròn.

Diệp Chân không biết, khi hắn thu tiểu Miêu vào trong ngực từ bỏ bảo hộ, một cặp mắt ẩn trong tầng mây cách đó vài dặm đột ngột dâng lên ý mừng.

- Hừ, chú ý hơn ba tháng, rốt cục lão phu cũng chờ được cơ hội!

Tứ trưởng lão Mạc Điển của Thần Ẩn sơn trang một thân huyền y đột ngột xuất hiện ở trong tầng mây phương xa.

- Xem ra, bí pháp dẫn Thiên Lôi nhập thể này rất có duyên với lão phu.

Trong mắt Mạc Điển viết đầy vẻ chờ mong.

Ước chừng hơn ba tháng trước, ngay khi Mạc Điển đang du đãng tu luyện trong Phi Lôi Lĩnh đột nhiên nhìn thấy một màn cực kỳ kinh người.

Một màn này chính là Diệp Chân dẫn Thiên Lôi nhập thể mà lông tóc không hao tổn.

Nếu không tu luyện Lôi hệ Linh Lực thì không biết một màn này đến cùng kinh người đến mức nào.

Thần Ẩn sơn trang chủ tu Lôi Linh Lực, trong gia tộc chỉ cần cường giả có thành tựu tu luyện, hàng năm đều sẽ có một phần ba thậm chí nhiều thời gian hơn ở Phi Lôi Lĩnh.

Nhưng, mặc dù bọn hắn chủ tu Lôi Linh Lực, nhưng tu luyện trong Phi Lôi Lĩnh cũng phải thận trọng tránh đi Thiên Lôi, nếu không cẩn thận sẽ bị Thiên Lôi đánh trọng thương, cho dù tu vi đạt tới Hồn Hải cảnh ngũ trọng như Mạc Điển, đối mặt với thiên lôi này, cũng phải cẩn thận từng li từng tí.

Lúc bọn hắn tu luyện ở Phi Lôi Lĩnh, chủ yếu hút chụp nguyên khí Lôi hệ tản ra khi Thiên Lôi đánh xuống.

Vì Thiên Lôi không ngừng đánh xuống trong Phi Lôi Lĩnh, nguyên khí Lôi hệ Thiên Địa cực kỳ dồi dào, bọn hắn là võ giả chủ tu Lôi Linh Lực, hiệu quả tu luyện vô cùng tốt, không thua gì một người có trung phẩm linh mạch tu luyện.

Cho nên khi Mạc Điển vô tình nhìn thấy một màn Diệp Chân dẫn Thiên Lôi nhập thể, triệt để bị chấn động.

Thân là võ giả chủ tu Lôi Linh Lực, hắn biết rõ dẫn Thiên Lôi nhập thể, đến cùng có bao nhiêu khó khăn!

Trước màn kia lập tức khiến cho Mạc Điển có một loại xúc động khó hiểu.

Bởi vì chuyện của Mạc Đồng, Thiếu trang chủ Mạc Tâm Thủy nghiêm khắc xử trí, khiến uy vọng Tứ trưởng lão của hắn trong Thần Ẩn sơn trang giảm sút, có chút cảm giác không ngẩng đầu được lên.

Hơn nữa Thiếu trang chủ còn nghiêm lệnh hắn không cho phép lại trêu chọc Diệp Chân, miễn mang đến họa diệt môn cho Thần Ẩn sơn trang, chỉ thiếu bắt hắn lập Thần Hồn lời thề.

Dưới sự cảnh cáo của Mạc Tâm Thủy, Mạc Điển vốn không nguyện ý động đến Diệp Chân.

Nhưng trong lúc vô tình nhìn thấy bí pháp Diệp Chân dẫn Thiên Lôi nhập thể lại làm cho tâm Mạc Điển động.

Sau khi xử lý Diệp Chân, hắn không chỉ có thể đạt được bí pháp dẫn Thiên Lôi nhập thể mà Diệp Chân tu luyện, hơn nữa còn có thể đem đầu của Diệp Chân về Thần Ẩn sơn trang.

Không phải Thiếu trang chủ Mạc Tâm Thủy nới Diệp Chân vô cùng khủng bố sao, bao nhiêu lợi hại không cho ta trêu chọc sao?

Bây giờ ta đem đầu hắn trở về, ngươi sẽ nói thế nào?

Đến lúc đó, không chỉ có thể hung hăng trút cơn giận, còn có thể hung hăng đả kích khí diễm của Mạc Tâm Thủy, để danh vọng bản thân vang xa.

Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, Mạc Điển theo dõi Diệp Chân từ xa.

Nhìn chằm chằm, thoáng cái hơn ba tháng.

Hơn ba tháng nay, hôm nay lần thứ nhất Mạc Điển tìm được cơ hội hạ thủ.

Trước đó, Diệp Chân đổi địa điểm tu luyện lần ba, nhưng vô luận đổi được chỗ nào, Yêu Thú Địa Giai thượng phẩm Vân Dực Hổ Vương đều cho hộ vệ Diệp Chân.

Chỉ cần Mạc Điển có chút động tác, Vân Dực Hổ Vương tuyệt đối có thể lập tức cảnh báo.

Quan trọng hơn, Mạc Điển cũng dị thường cẩn thận.

Nếu Mạc Tâm Thủy nói Diệp Chân vô cùng kinh khủng, chiến lực vô cùng kinh người, hơn nữa Thiên Nam Hoa gia và Huyễn Thần tông đồng đều bị Diệp Chân quấy nát, mặc dù cũng không phải Diệp Chân trực tiếp ra tay, nhưng những việc này, cũng khiến cho Mạc Điển nâng cao cảnh giác!

Hắn tin tưởng, Diệp Chân khẳng định có chỗ hơn người.

Nhất là sau khi dẫn lôi nhập thể lông tóc đều không bị gì, muốn không lợi hại cũng khó khăn!

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Mạc Điển cảm thấy giao phong chính diện, nếu hắn có thể chiến thắng Diệp Chân. Nhưng cũng rất khó cầm chân Diệp Chân, dù sao Diệp Chân còn có một đầu Yêu thú Địa Giai thượng phẩm Vân Dực Hổ Vương tương trợ.

Không thể lưu lại Diệp Chân, cũng không cách nào đạt thành mục đích của hắn.

Chính diện giao phong không được thì đánh lén, Mạc Điển tự tin, hắn là một cường giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng, đánh lén một võ giả chỉ có tu vi Hóa Linh cảnh tứ trọng còn không thể thành công, vậy hắn sẽ tìm khối đậu hũ đập đầu chết đi cho rồi.

Mạc Điển quyết định sách lược đánh lén, nhưng vẫn luôn không có cơ hội.

Hiện tại, cơ hội tới!

Mạc Điển thôi động một hạng bí thuật thu liễm khí tức quanh người. Đem tinh lực ba động quanh người, Linh Lực ba động thu liễm đến gần như bằng không, từ từ bên trong lôi quang đầy trời tiếp cập Diệp Chân.

Bốn dặm!

Ba dặm!

Hai dặm!

Một dặm!

Khi khoảng cách chỉ cách Diệp Chân năm trăm mét, Mạc Điển không dám tiếp tục động.

Bí thuật hắn dùng để thu liễm khí tức quanh người, nếu thi triển toàn lực, có thể lặng yên không tiếng động tiếp cận võ giả đồng cấp chừng năm trăm mét.

Nhưng, Mạc Điển cũng không dám mạo hiểm!

Khoảng cách năm trăm mét, đối với hắn là một võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong đã đủ!

Về phần thời cơ đánh lén, Mạc Điển căn bản không cần cân nhắc.

Cứ cách mỗi mười hơi Diệp Chân dẫn Thiên Lôi nhập thể, chính là hắn thời cơ xuất thủ!

Mạc Điển tin tưởng, nếu Diệp Chân có thể dẫn Thiên Lôi nhập thể, nhưng mỗi một lần dẫn Thiên Lôi nhập thể, tuyệt đối sẽ không nhẹ nhõm!

Mười!

Chín!

Tám!

Sau khi một đạo Thiên Lôi đánh về phía đỉnh đầu của Diệp Chân, Mạc Điển bắt đầu tính theo thời gian, thời điểm Thiên Lôi đánh xuống lần tiếp theo, chính là thời điểm hắn ra tay.

Bốn!

Ba!

Hai!

Đếm ngược đến hai nháy mắt, Lôi Linh Lực trong đan điền của Mạc Điển đột ngột tuôn trào ra, bàng bạc Linh Lực cuồng bạo ba động, Diệp Chân cả kinh mở mắt.

Khi Diệp Chân mở mắt, hơn mười đạo kiếm quang màu đen lóe sáng, dệt thành một mảnh kiếm võng, hướng về đầu Diệp Chân bổ tới.

Oanh!

Ngay lúc đó, Thiên Lôi trên đỉnh đầu ầm ầm đánh xuống đúng giờ!

- Chết đi!

Bổ ra hơn mười lôi kiếm, thân hình Mạc Điển khẽ động, như thiểm điện đánh về phía Diệp Chân, một thanh lôi chùy đã ngưng tụ trên tay của, tùy thời chuẩn bị oanh ra!

Tấn Lôi Kiếm là tuyệt kỷ sở trường của Mạc Điển, lấy kiếm ngự lôi, lại được lôi quang trợ kiếm, khiến cho kiếm quang nhanh chóng như Bôn Lôi, kiếm thế tật mãnh, lại có uy lực của lôi quang, cho dù võ giả đồng cấp, dưới Tấn Lôi Kiếm của hắn cũng chịu thua thiệt.

Xuy xuy xùy!

Thời khắc suýt xảy ra tai nạn, trên mặt Diệp Chân có bất kỳ phản ứng gì, Tấn Lôi Kiếm và thiên lôi đồng thời đánh vào trên người hắn.

Nhìn thấy Diệp Chân trúng kiếm, Mạc Điển cuồng hỉ, lôi chùy trong tay giương cung không phát, tay trái bỗng nhiên oanh ra một đạo lôi liên, hắn chuẩn bị bắt giữ Diệp Chân, sau khi ép hỏi ra bí pháp dẫn động Thiên Lôi, sẽ giết chết Diệp Chân!

Nhưng lúc Mạc Điển mừng rỡ, đột nhiên thấy một đôi mắt lạnh lùng theo dõi hắn, trong ánh mắt, ngoại trừ băng lãnh túc sát ra, còn có một tia khinh thị khó hiểu!

Sau đó, Mạc Điển thấy chủ nhân của cặp mắt đột nhiên giương một tay lên!

Oanh!

Một đạo thiên lôi đen nhánh như nghiên mực còn đáng sợ hơn chiêu thức hắn oanh ra ba phần đột ngột từ trong lòng bàn tay Diệp Chân bay ra, lôi quang cực kỳ tật mãnh, khi Mạc Điển nhìn thấy lôi quang thì giống như bị sét đánh!

Không, là bị sét đánh thật!

Giống bị Thiên Lôi oanh đến, trong thời gian ngắn, toàn thân Mạc Điển không không tự chủ được run rẩy, cả người cháy đen một mảnh, thậm chí Mạc Điển ngửi được mùi hương của da thịt bị đốt cháy khét.

Nhưng làm cho Mạc Điển hoảng sợ cũng không phải những thứ này.

Chính là một tia Thần Hồn công kích theo Thiên Lôi đánh vào trong cơ thể hắn.

Tia Thần Hồn công kích này không mạnh, nhưng có uy mãnh xen lẫn hùng hồn của Thiên Lôi, trong nháy mắt oanh đến nơi sâu nhất của hồn hải!

Thoáng chốc, Mạc Điển chỉ cảm thấy hồn hải run rẩy dữ dội, trong đan điền vừa mới nhấc lên Linh Lực lại đã sụp đổ tứ tán, một loại sợ hãi trước đó chưa từng có đột ngột hiển hiện trong lòng.

Một chiêu này, Mạc Điển nhớ tới cảnh cáo của Thiếu trang chủ Mạc Tâm Thủy!

Nguyên lai, là thật!

- Không ngờ, ta vẫn đánh giá thấp hắn....

Thời khắc lẩm bẩm, con mắt Mạc Điển đột ngột trừng lớn đến cực hạn, trong thời gian ngắn bị vẻ sợ hãi lấp đầy.

Bởi vì Mạc Điển nhìn thấy, liên tiếp lôi quang đen nhánh như nghiên mực còn kinh khủng hơn so với Thiên Lôi, bay ra từ trong lòng bàn tay của Diệp Chân!