Chương 440 Bạch Tâm Phối Hợp
Không nói trưởng lão Tuyết Đao Vạn Tịch Phong lại có thể đánh bại Thiên Huyễn Ưng Vương Huyễn Thần tông, còn có thể bất phân thắng bại với Thanh Dực đã vẫn lạc, đây là nguyên nhân Tuyết Đao lưu lại cho Huyễn Thần tông mấy phần sắc mặt!
Nghe được thuyết pháp này, phản ứng đầu tiên của Diệp Chân là không thể!
Nhưng sau đó, trong đôi mắt dâng lên vô tận vẻ kinh ngạc.
Trưởng lão Thanh Dực đã vẫn lạc của Huyễn Thần tông, mặc dù Diệp Chân không trực tiếp giao thủ qua, nhưng trong giải thi đấu luận võ Hắc Long Bảng, Thanh Dực đã từng mấy lần nhúng tay vào luận võ, làm cho Diệp Chân cảm nhận được Thanh Dực cường đại.
Về phần Thiên Huyễn Ưng Vương, thì mấy lần giao thủ với Diệp Chân, Thiên Huyễn Ưng Vương cường đại cỡ nào, Diệp Chân lại quá rõ ràng.
So với thực lực Tuyết Đao hôm nay biểu hiện ra, Diệp Chân làm sao cũng không thể tin được Tuyết Đao đã từng đã đánh bại Thanh Dực cùng Thiên Huyễn Ưng Vương.
Đừng nói Thanh Dực và Thiên Huyễn Ưng Vương.
Lấy thực lực Tuyết Đao biểu hiện ra, chỉ sợ ngay cả Tứ trưởng lão Thần Ẩn sơn trang Mạc Điển trước đây chết ở trong tay hắn đều có chỗ không bằng.
Mạc Điển bị bốn đạo Kinh Hồn Thiên Lôi mới bị triệt để oanh sát, oanh thành tro bụi, hơn nữa tu vi của Mạc Điển chỉ có Hồn Hải cảnh ngũ trọng, vẫn chưa tới đỉnh phong.
Hôm nay tu vi Tuyết Đao cao tới Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, vẻn vẹn trúng một chiêu Kinh Hồn Thiên Lôi của Diệp Chân, biểu hiện ra trạng thái đã không sai biệt lắm với Mạc Điển.
Diệp Chân đoán, không dùng đến bốn đạo, có lẽ ba đạo Kinh Hồn Thiên Lôi, Diệp Chân có thể oanh Tuyết Đao thành than đen.
Quan trọng nhất chính là, khi Diệp Chân dùng bốn đạo Kinh Hồn Thiên Lôi oanh sát Mạc Điển, bởi vì Mạc Điển đang trộm tập Diệp Chân, ngay cả linh cương hộ thể đều không chống đỡ, một kích bị trọng thương.
Nhưng giờ, khi Tuyết Đao Thiên Việt khoảng trống mà đến. Diệp Chân thấy được rõ ràng, linh cương hộ thể quanh người trầm tĩnh, nhưng mà, một Kinh Hồn Thiên Lôi oanh kích thậm chí so với Mạc Điển không chịu nổi.
Nói một cách khác, chiến lực xếp hạng thứ hai Vạn Tịch Phong trong miệng Bạch Tâm, trưởng lão Tuyết Đao đã từng lực bại Thiên Huyễn Ưng Vương và Thanh Dực, chiến lực chân thật, ngay cả tu vi vừa mới Hồn Hải cảnh ngũ trọng Mạc Điển cũng không bằng.
Quỷ dị!
Quá quỷ dị!
Diệp Chân tin tưởng, Bạch Tâm tuyệt đối sẽ không lừa hắn, càng không có lý do lừa hắn!
Nhưng hết lần này tới lần khác, chuyện quỷ dị như vậy lại xảy ra.
Trong lòng Diệp Chân quanh quẩn lấy cảm giác không hợp lý càng ngày càng thịnh, luôn cảm thấy việc này hôm nay, khắp nơi đều lộ ra quỷ dị, lập tức cũng mặc kệ
Bạch Tâm. Ngưng thần tĩnh tư, cần lấy điểm manh mối này, cẩn thận suy tư.
Bạch Tâm tính tình trầm tĩnh, cũng cực kỳ nhu thuận, nhìn thấy Diệp Chân lâm vào trong trầm tư, cũng không quấy rầy Diệp Chân, chỉ là thả chậm tốc độ dẫn đường cho tiểu Miêu.
Vì tìm ra loại cảm giác quỷ dị này, Diệp Chân đem chuyện đã xảy ra hôm nay, sau khi tao ngộ hai trưởng lão Hoa Đức, Tôn Tử Ôn, lại đến sau này tao ngộ Tuyết Đao, Bạch Tâm, chưởng môn Vạn Tịch Phong - Dịch Hàn Sương, liên tiếp những chuyện đã xảy ra, từ đầu tinh tế gỡ một lần.
Lúc ban đầu, tao ngộ bọn người Hoa Đức, Tôn Tử Ôn, Diệp Chân cũng không nghĩ lại qua, nhưng bây giờ bình tĩnh lại, suy nghĩ từng chi tiết một lại khiến Diệp Chân lập tức phát hiện hết này đến điểm đáng ngờ khác.
Cục!
Chuyện hôm nay là một cái bẫy!
Đây là cảm giác đầu tiên của Diệp Chân sau khi chải vuốt lại ký ức một lần!
Vì sao lại có loại cảm giác này?
Trùng hợp!
Thật trùng hợp!
Hai trưởng lão Hoa Đức và Tôn Tử Ôn sớm không xuất hiện, muộn không xuất hiện, hết lần này tới lần khác ngay lúc Diệp Chân đẩy cửa lò gạch ra lại dẫn người từ bốn phương tám hướng xuất hiện.
Không chỉ có phát ra Báo Động Phù, hơn nữa một mực chắc chắn Diệp Chân chính là yêu nhân gì đó, hơn nữa là không phân xanh đỏ đen trắng đã hạ sát thủ đối với Diệp Chân.
May mắn, thực lực Diệp Chân tương đối mạnh hung hãn, một chiêu đã đánh lui hai người bọn hắn.
Trái lại nghĩ, nếu hôm nay võ giả xuất hiện ở trần thi lò gạch trước đó không phải Diệp Chân, là những người khác?
Hơn nữa tu vi chiến lực, vừa lúc có thể bị Hoa Đức và Tôn Tử Ôn thu thập hết?
Trước mắt bao người, yêu nhân làm cho lòng người hai châu Việt, Vạn bàng hoàng, chỉ sợ sẽ phải đền tội!
- Hỗn trướng!
Suy nghĩ cẩn thận việc này, Diệp Chân không tự chủ được phát ra một tiếng gầm thét, làm cho Bạch Tâm phía trước dẫn đường giật mình kêu lên.
- Diệp sư huynh, thế nào?
- Không có việc gì!
Diệp Chân tùy ý khoát tay, tiếp tục suy nghĩ chuyện này.
Có thể tưởng tượng, hai trưởng lão Hoa Đức và Tôn Tử Ôn này tại trước mắt bao người, chém giết yêu nhân, không chỉ có thể thu hoạch được một trăm vạn Hạ phẩm Linh Tinh do bản thân Vạn Tịch Phong treo giải thưởng.
Hơn nữa, càng có thể danh dương hai châu Việt, Vạn thậm chí toàn bộ Huyễn Thần đế quốc, được cả danh và lợi!
Đây là Diệp Chân đoán ra được nguyên nhân vì sao hai người Hoa Đức và Tôn Tử Ôn phải thiết lập ván cục này.
May mắn hôm nay gặp phải Diệp Chân, bằng không, bằng không thì lại có một võ giả phải chết oan, chân chính yêu nhân hoặc nói Huyết Ma làm ác sẽ ung dung bên ngoài.
Nhưng điều Diệp Chân phỏng đoán lại có mấy điểm đáng ngờ.
Đầu tiên, quá xảo hợp!
Trước đây, Diệp Chân từng điều tra mỗi một chuyện, Diệp Chân triệt để lục soát qua phương viên trăm dặm, đều không phát hiện thi thể bách tính bình thường bị
Huyết Ma sát hại.
Hẳn là Huyết Ma vì che giấu hành tích mà trực tiếp tiêu hủy thi thể, hoặc nói, trực tiếp thu thi thể chứa vào trong trữ vật giới chỉ mang đi.
Nhưng cuối cùng này một xuất hiện, lại ngoài ý muốn xuất hiện thi thể, hơn nữa cách thôn không xa, rất dễ dàng có thể phát hiện, giống như phối hợp với hành động hai trưởng lão Vạn Tịch Phong vu oan.
Chỗ chết người nhất chính là, hai trưởng lão Hoa Đức và Tôn Tử Ôn lại chờ đợi cách đó không xa.
Một phỏng đoán cực kỳ đáng sợ đột ngột hiện lên Trong lòng Diệp Chân.
Nếu phỏng đoán này của Diệp Chân là chính xác, vậy thì chuyện này sẽ vô cùng kinh khủng.
Đây là nghi điểm thứ nhất.
Nghi điểm thứ hai là Hoa Đức và Tôn Tử Ôn lại nhận ra Diệp Chân!
Diệp Chân có thể kết luận, hắn tuyệt đối chưa từng gặp qua hai người.
Trước đây Diệp Chân hành tẩu bên trong Huyễn Thần đế quốc, dùng đều giả danh Trịnh Phù Vân, hơn nữa thay đổi dung mạo! Lấy chân dung tên thật hành tẩu bên trong Huyễn Thần đế quốc, Diệp Chân còn là lần đầu tiên.
Nhưng trong nháy mắt gặp mặt thứ nhất, Hoa Đức lại trực tiếp gọi ra tên Diệp Chân!
Chuyện này, hết sức quỷ dị!
Phải biết, cho dù ở bên trong Hắc Thủy quốc, cơ hồ mỗi một võ giả và mỗi một bách tính bình thường đều biết tên Diệp Chân, nhưng biết thì biết, chờ những người này chân chính thấy Diệp Chân, vẫn gặp mặt không nhận thức!
Nghi điểm thứ ba, chính là thực lực.
Thực lực hai trưởng lão biểu hiện ra hết sức không chịu nổi!
Một Kinh Hồn Lôi Quang của Diệp Chân trực tiếp từ phía trên không trung đánh cho hai người rơi xuống mặt đất.
Kinh Hồn Lôi Quang là thuộc tính tổn thương đặc biệt, hắn xa xa không đạt được loại trình độ khủng bố này?
- Bạch sư muội, ta có một ý nghĩ nho nhỏ. Không biết Bạch sư muội có thể phối hợp với ta nếm thử một chút hay không?
Diệp Chân đột nhiên mở miệng nói.
- Diệp sư huynh thỉnh giảng!
- Ta có một lôi pháp, muốn thử xem uy lực cụ thể của nó, muốn mời Bạch sư muội…
Diệp Chân lời nói còn chưa nói xong, trên mặt Bạch Tâm đã lộ ra thần sắc vô cùng kinh khủng.
- Diệp sư huynh, tiểu muội rất muốn giúp ngươi! Nhưng tiểu muội đoán một Thiên Lôi kia của ngươi đánh xuống, ta coi như không chết chỉ sợ đời này cũng xong rồi! Ta cũng không muốn biến thành than cốc giống Tuyết Đao trưởng lão như vậy đâu!
Theo bản năng, Bạch Tâm khẽ vuốt mái tóc màu đen một chút, vừa rồi, Tuyết Đao trưởng lão dưới Kinh Hồn Thiên Lôi của Diệp Chân, không chỉ tóc, ngay cả lông mày cũng hóa thành tro bụi.
Nghe vậy, Diệp Chân vì đó ngạc nhiên.
- Bạch sư muội đã hiểu lầm! Không phải Kinh Hồn Thiên Lôi, ta chính là lại không hiểu chuyện, cũng sẽ không cầm Bạch sư muội tới thử nghiệm Kinh Hồn Thiên Lôi, ừm, là một đạo lôi quang như vậy.
Đang khi nói chuyện, Diệp Chân tiện tay đánh ra một đạo Kinh Hồn Lôi Quang.
Tinh tế chỉ có đũa nhọn phẩm chất Kinh Hồn Lôi Quang, làm cho Bạch Tâm thoáng thở dài một hơi.
- Diệp sư huynh, làm sao phối hợp với ngươi?
Bạch Tâm hỏi.
- Ừm, ngươi ở phía xa, ta dùng lôi quang oanh ngươi, ngươi giả như bị đột nhiên tập kích, ứng đối đạo lôi quang tập kích này!
- Tốt!
Khi đáp ứng, Bạch Tâm có chút lui về phía sau, thối lui đến trăm thước trên không trung.
- Lại hướng lui về phía sau, lui về phía sau đến năm trăm mét!
Diệp Chân nói.
Bạch Tâm đáp ứng quay người bay ra sau, cơ hồ nháy mắt Bạch Tâm quay người bay ra sau, một đạo Kinh Hồn Lôi Quang đột ngột từ trong lòng bàn tay Diệp Chân bay ra, thẳng tắp đánh vào đỉnh đầu Bạch Tâm.
Sau khi thát ra một tiếng kinh hô nhọn ghét, linh cương hộ thể và Linh Lực quanh người Bạch Tâm đột ngột bởi vì Thần Hồn rung động mà tán đi, đang ngự không nàng đã mất đi mọi lực lượng chèo chống.
Kinh hô một tiếng, thân hình Bạch Tâm giống như hòn đá thẳng tắp từ phía trên không trung rơi xuống mặt đất.
Nhưng chỉ vẻn vẹn rơi xuống dưới không được năm mươi mét, bàng bạc Linh Lực đột ngột từ trong người Bạch Tâm tuôn trào ra, trong thời gian ngắn đã dừng lại trên không trung.
Trong nháy mắt tiếp theo, một lần nữa ngự không phi hành đến trước mặt Diệp Chân, Bạch Tâm khẽ cau mày phàn nàn Diệp Chân.
- Diệp sư huynh, ngươi muốn cho tiểu muội xấu mặt cũng không cần làm như vậy với tiểu muội chứ?
Bạch Tâm có chút tức giận, vừa rồi nếu nàng phản ứng hơi chậm một chút, sẽ trực tiếp từ trên cao rơi vào mặt đất, mặc dù lấy Hậu Thiên linh thể đại thành của nàng, từ trên cao rơi xuống cơ bản không sẽ tới thương thế quá lớn.
Nhưng một nữ nhi, trực tiếp quẳng chó gặm bùn, tuyệt đối là một chuyện phi thường mất mặt.
Đối mặt Bạch Tâm tức giận, Diệp Chân cũng không giải thích cái gì, chỉ hỏi một vấn đề.
- Bạch sư muội, tu vi chiến lực của ngươi, so với trưởng lão Hoa Đức, Tôn Tử Ôn của Vạn Tịch Phong các ngươi thì như thế nào?
- Đương nhiên xa xa không bằng! Mặc dù ta tu luyện Tịch Diệt kiếm điển, chiến lực có lẽ có thể so sánh với trưởng lão Hồn Hải cảnh nhất trọng thậm chí nhị trọng, nhưng tuyệt đối so với không được với cường giả cao tới Hồn Hải cảnh tam trọng và tứ trọng như Hoa trưởng lão và Tôn trưởng lão.
- Đúng rồi, Diệp sư huynh, ngươi hỏi cái này có ý gì?
Lời nói không hỏi xong, sắc mặt Bạch Tâm đột ngột đại biến.
Hiển nhiên, nàng đã minh bạch nguyên nhân Diệp Chân làm thí nghiệm như thế, ý tứ tại sao lại hỏi như vậy.
Bởi vì, hôm nay nháy mắt nàng nhìn thấy báo động đuổi gấp tới, xa xa, đã thấy hai trưởng lão Hoa, Tôn vừa mới bị Diệp Chân một người một Kinh Hồn Lôi Quang từ phía trên không trung đánh xuống.
Vừa rồi nàng đã thể nghiệm qua, uy lực đạo Kinh Hồn Lôi Quang này của Diệp Chân cũng không phải quá mạnh, chủ yếu là lôi điện lực lượng có chút đặc thù, lại có thể chấn động Thần Hồn.
Nhưng ngay cả nàng đều có thể nhận được oanh kích sau này cấp tốc phục lên ngự không, nhưng hai trưởng lão Hoa, Tôn, lại thẳng tắp cắm đến trên mặt đất, hơn nữa thần sắc dị thường sợ hãi.
- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Làm sao lại xuất hiện loại tình huống này?
Lần này, ngay cả Bạch Tâm đều ý thức được quỷ dị ở trong chuyện này, gương mặt kinh ngạc.
- Vì sao lại xuất hiện loại tình huống này?
Đột nhiên, Diệp Chân cười lạnh.
- Ta nghĩ, ta khả năng đã tìm được đáp án, nhưng mà, chưa phải cực kỳ xác định!
- Bạch sư muội, ta muốn nhờ ngươi một chuyện!
- Diệp sư huynh thỉnh giảng!
- Bạch sư muội, một hồi về tông, ta muốn mời ngươi tận lực theo ta làm bạn, có một số việc, ta muốn tùy lúc hướng ngươi thỉnh giáo!
Diệp Chân nói.
Khuôn mặt Bạch Tâm không giải thích được đỏ lên, cúi đầu khẽ lên tiếng!