← Quay lại trang sách

Chương 535 Kinh Hỉ Thượng Phẩm Linh Viện

Khối Linh Lực trong tay Diệp Chân mang theo một dải tiếng rít phá không hung hăng đánh vào trên đầu Vu Hoài Tùng, trực tiếp đập Vu Hoài Tùng bay trên mặt đất, trợn trắng mắt, co quắp.

Cường giả Chú Mạch cảnh mạnh hơn nữa, yếu hại chung quy là yếu hại, đập đầu đầu vẫn sẽ choáng, lực đạo khối linh lực của Diệp Chân khá lớn, trực tiếp đập vỡ đàuu của Vu Hoài Tùng, dọa Diệp Chân kêu to một tiếng.

Nếu đánh chết, sẽ phiền toái.

Thần niệm quét qua, mới phát hiện chỉ gãy xương sau đầu, cách đánh chết còn rất xa.

- Đừng....

Vừa rồi sau lưng Diệp Chân vang lên thanh âm đột nhiên ngừng lại, nhưng thanh âm này, lại dọa Diệp Chân kêu to một tiếng, đột ngột xoay người liền thấy một lão già đầu tóc bạc trông coi Trúc Hải Linh Viện đang đứng sau lưng hắn nhìn Vu Hoài Tùng ngã trên mặt đất, vô cùng ngạc nhiên.

Lông mày Diệp Chân lại khẽ nhíu.

Có chút cổ quái.

Khi lão tóc bạc này xuất hiện, Diệp Chân một điểm cảm giác đều không có, thậm chí lúc trước còn ngộ nhận thanh âm Vu Hoài Tùng.

Nhưng nghĩ lại, Diệp Chân đã trở nên bình thường, lão giả tóc bạc này cũng đã đạt tới tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong không biết bao nhiêu năm, mà chính hắn, cũng chỉ có tu vi Hồn Hải cảnh nhất trọng, hơn nữa Thần Hồn tu vi cũng chỉ hơi mạnh.

Lúc này lão giả tóc bạc xem ra có chút chật vật, trước ngực quần áo rách một mảng lớn, hình như bị người dùng chưởng lực xé rách.

- Ai, nói gọi ngươi không cần đến, toàn bộ Linh Viện đã có người, ngươi còn đến?

Lão giả tóc bạc dùng trúc trượng trong tay chỉ vào Vu Hoài Tùng hôn mê ngã xuống đất, có chút tức giận.

Nghe lão giả tóc bạc này nói xong, Diệp Chân lập tức lý giải đại khái mọi chuyện. Vu Hoài Tùng trước mắt này cũng muốn tiến vào trong Trúc Hải Linh Viện tu luyện, nhưng tới chậm một bước, không có Linh Viện.

Có lẽ đến đúng lúc, vừa vặn nhìn thấy Diệp Chân tiến đến, nên đuổi vào, còn xảy ra một chút xung đột với lão giả tóc bạc thủ viện, chuyện phía sau, Diệp Chân đều đã trải qua.

Vu Hoài Tùng ỷ vào tu vi, muốn trắng trợn cướp đoạt Linh Viện Diệp Chân đã lập thành. Không ngờ, dưới sự khinh thường, lại bị Diệp Chân thu thập.

Đương nhiên, cũng không phải Vu Hoài Tùng chủ quan, nói cho đúng, là do tu vi của Diệp Chân vừa mới đột phá đến Hồn Hải cảnh, chiến lực tăng vọt, Vu Hoài Tùng đụng vào trên họng súng.

- Tiểu hỏa tử, có thể thu thập gia hỏa này. Không tệ!

Lão giả tóc bạc giơ ngón tay cái lên cho Diệp Chân, ánh mắt trần trùng trục lại hướng về phía Diệp Chân chỉ dùng Xích Ngọc Linh Giáp che khuất nửa người dưới.

Mặt mo Diệp Chân đỏ ửng, tranh thủ thời gian tìm quần mặc vào tại chỗ, nhìn Vu Hoài Tùng trên đất, lại giận không chỗ phát tiết, đều do gia hỏa Vu Hoài Tùng này quá mức phách lối, để Diệp Chân gặp tai bay vạ gió.

Chỉ là người này bây giờ bị Diệp Chân đánh nằm trên mặt đất, do thu thập có chút hơi quá. Nhưng, cứ như vậy đi qua hắn, chưa có chút hết giận.

Kiếm quang trong tay khẽ động, xoát xoát xoát, vải rách bay tán loạn, nửa người dưới của Vu Hoài Tùng, bị Diệp Chân dùng kiếm phơi bày, đương nhiên, Diệp Chân không có hứng thú thưởng thức đồ chơi kia.

Hàn quang lóe lên trong lòng bàn tay, sớm đã thật lâu không dùng Linh Lực bí thuật Hàn Băng sát khí đột ngột chụp vào nửa người dưới Vu Hoài Tùng.

Xoạt xoạt xoạt!

Trong rừng trúc hơi nước rất nặng, trải qua thời gian ngắn, nửa người dưới Vu Hoài Tùng, bị một tầng băng cứng thật mỏng băng phong, bao gồm thứ kia của hắn.

- Ha ha, có thể biến thành thái giám hay không, xem vận khí của ngươi!

Khẽ cười một tiếng, Diệp Chân lại hướng vị lão giả tóc bạc chắp tay.

- Xin lỗi đã liên lụy tiền bối!

Lão giả tóc bạc phất phất tay, híp mắt cười nói.

- Không ngại, nhưng, gia hỏa này rất nhanh tỉnh lại, ngươi vẫn nên tranh thủ thời gian tiến vào Linh Viện! Gia hỏa này có chút bối cảnh, làm việc không chút kiêng kỵ, ngươi tiến vào Linh Viện, có màn sáng Linh Viện thủ hộ ngăn cách, hắn không làm gì ngươi được.

- Đa tạ tiền bối chỉ điểm!

Vừa chắp tay, Diệp Chân đã bước vào Linh Viện.

Nhìn thấy Diệp Chân tiến vào Linh Viện, lão giả tóc bạc lắc đầu, điểm trượng trúc, cũng nhanh chóng rời đi.

Ngay lúc đó, Vu Hoài Tùng phát ra một âm thanh thống khổ liên tiếp, chậm chạp tỉnh dậy.

Trong nháy mắt tiếp theo, âm thanh thống khổ liên tiếp của Vu Hoài Tùng biến thành một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên!

- Bảo bối của ta, bảo bối của ta làm sao mất cảm giác, ai, ai làm!

Phía trước Linh Viện số sáu mươi tám, Vu Hoài Tùng nửa người dưới của bản thân, kêu thảm như heo bị làm thịt.

Hàn khí Hàn Băng sát khí của Diệp Chân cực nặng, trải qua một chút, đã để nửa người dưới của hắn chết lặng không chịu nổi.

May mà Hậu Thiên linh thể của Vu Hoài Tùng đã rèn luyện đến cực hạn, tu luyện lại là Hỏa hệ Linh Lực, Hàn Băng sát khí này của Diệp Chân, Linh Lực bí thuật tu luyện lúc còn là Dẫn Linh cảnh, uy lực không mạnh.

Không bao lâu, sương mù bốc lên, Vu Hoài Tùng mới kinh hồn muốn đứng lên, cái đầu sưng to vô cùng lớn đầy máu.

Khi đứng lên, Vu Hoài Tùng một mặt sát khí xông về Linh Viện số sáu mươi tám, hướng về phía Linh Viện số sáu mươi tám rống giận.

- Hỗn đản, cút ngay đi ra cho ta!

- Mau cút đi ra!

- Lại không lăn ra, lão tử sẽ lấy cái mạng nhỏ của ngươi!

Khi Vu Hoài Tùng ở ngoài cửa Linh Viện tức miệng mắng to, Diệp Chân đã sớm hút vào thiên địa nguyên khí có nồng độ đậm đặc trong Linh Viện với tốc độ kinh người.

Nhìn một tia Linh Lực mờ mịt từ ngón tay thổi qua, dù hít một hơi, cũng có vô số sương mù mờ mịt bị hút vào trong phế phủ, trong ngực tràn ngập Linh Lực, khi Linh Lực tiến vào trong cơ thể, ngọc vỡ tâm kinh đã bắt đầu tự động vận chuyển, luyện hóa hút vào trong cơ thể thiên địa nguyên khí.

- Trong linh viện, dù ngồi bất động, tu vi cũng có thể tăng trưởng!

Gương mặt Diệp Chân giật mình!

Ngoại môn Linh Viện số sáu mươi tám, Vu Hoài Tùng lửa giận công tâm lại gần muốn điên cuồng!

- Hỗn đản, cút ra ngay cho ta, lại không lăn ra, lão tử đánh nát tòa Linh Viện này, lôi ngươi ra!

- Lăn ra đây!

Trong tiếng rống giận dữ, một quyền ấn màu đỏ đột ngột hiện lên ở trước ngực Vu Hoài Tùng, dưới lửa giận công tâm, Vu Hoài Tùng ý muốn công kích Linh Viện số sáu mươi tám này.

Trong Linh Viện, Diệp Chân vô cùng kinh hãi, không ngờ, Vu Hoài Tùng này điên cuồng như thế!

- Vu Hoài Tùng nếu ngươi dám hư hao một tơ một hào Linh Viện này, lão phu dám đảm bảo, ai cũng không gánh nổi ngươi! Thượng phẩm Linh Viện, chính là tài nguyên quan trọng nhất của thần giáo, không ai dám xúc phạm!

Thanh âm già nua đột ngột vang lên trên không Linh Viện số sáu mươi tám, Diệp Chân nghe được, đây là thanh âm lão giả tóc bạc kia.

- Lão già!

Vu Hoài Tùng hận hận mắng một tiếng, quyền ấn màu đỏ bồng bềnh trước ngực đột ngột tán đi, tuy hắn tùy tiện, nhưng vài chuyện căn bản có hơi liên quan đến giáo quy thần giáo, thật không dám làm.

- Tốt, hỗn đản, ngươi không ra, hôm nay lão tử nhớ kỹ ngươi! Biết đằng sau ta là ai không? Dám chọc ta, thật không biết chữ “chết” viết như thế nào!

- Tiểu tử. Trước hết để cho ngươi tu luyện năm ngày, ngươi đợi cái chết đến đi!

Không thể làm gì uy hiếp vài câu, Vu Hoài Tùng mang theo một bụng tức giận rời đi, chính như lão giả tóc bạc nói, chỉ cần đi vào Linh Viện này, ai cũng không có cách nào.

Còn về Vu Hoài Tùng, nổi giận đùng đùng rời đi Trúc Hải Linh Viện, đến cửa ra vào, vừa lúc lại nhìn thấy lão giả tóc bạc.

Lão giả tóc bạc như thường ngày. Mặt mũi hiền lành, cười híp mắt, ai đến đều là như vậy.

Nhưng nụ cười này đặt ở trong lúc trong bụng Vu Hoài Tùng đầy lửa giận, lại có ý nghĩ khác.

- Lão già, ngay cả ngươi cũng dám chế giễu lão tử! Hôm nay để ngươi biết lão tử lợi hại như thế nào, ta cũng không tin đánh không lại!

Lông mày giương lên hiểm ác, linh quang màu đỏ quanh người trào lên. Vu Hoài Tùng xông lên một trận quyền cước với lão giả tóc bạc, phanh phanh phanh không chút dung tình nào.

Có lẽ già rồi, không có hỏa khí, có lẽ cảm thấy chơi không lại Vu Hoài Tùng, lão giả tóc bạc dứt khoát không hoàn thủ, một mực không ngừng duy trì hộ thể linh cương, mặc cho Vu Hoài Tùng quyền đấm cước đá đối với hắn.

Hộ thể linh cương bị đánh tan, lập tức một lần nữa ngưng kết. Trúng vào một quả đấm, cũng không rên một tiếng, chỉ là, khuôn mặt, vẫn như cũ cười híp mắt.

Dù bị đánh, bị đánh hung ác, cũng cười híp mắt, hết sức quỷ dị!

Đánh đủ rồi, một bụng hỏa khí phát tiết đã không còn, lúc này Vu Hoài Tùng mới hài lòng rời đi.

Lúc rời đi, chỉ tay lão giả tóc bạc nổi giận mắng.

- Bạch lão đầu, lần sau nhớ kỹ, vĩnh viễn giữ một gian Linh Viện cho lão tử, lúc nào lão tử đến, cũng phải có Linh Viện, nếu không có, lão tử gặp ngươi một lần đánh một lần!

- Nhớ kỹ, sau năm ngày lão tử lại đến, Linh Viện trong kia, nhất định phải giữ lại cho lão tử!

Nói xong, Vu Hoài Tùng lại quay đầu nhìn trong Trúc Hải Linh Viện vị trí của Diệp Chân.

- Hừ, hỗn đản, nhìn lão tử chơi chết ngươi như thế nào?

Liên tiếp ném ngoan thoại, Vu Hoài Tùng nghênh ngang rời đi!

Về phần thương thế trên đầu, trải qua một chút thời gian, đã khôi phục sáu bảy phần, còn lại, chính là xương ống đầu. Sức khôi phục Hậu Thiên linh thể bị hắn rèn luyện đến cực hạn, thật không đơn giản.

- Vu Hoài Tùng hỗn đản này, cũng may cho ngươi là có giáo quy ước thúc, bằng không....

Trong Linh Viện số sáu mươi tám, Diệp Chân hừ lạnh một tiếng, hít sâu một hơi, vừa rồi Vu Hoài Tùng mang tới điểm điểm không vui, đã bị Diệp Chân đều đuổi ra cơ thể.

Bước vào tĩnh thất, khoanh chân ngã ngồi, vận chuyển ngọc vỡ tâm kinh, từng đạo từng đạo thiên địa nguyên khí mờ mịt lập tức tiến vào từ miệng mũi Diệp Chân, trong cơ thể bốn đạo thiên phú huyết mạch cũng đồng thời như trụ trời xuyên thẳng vào thiên địa nguyên khí dày đặc.

Lượng lớn thiên địa nguyên khí, lập tức như thủy triều tràn vào trong cơ thể

Diệp Chân, khi vận chuyển Toái Ngọc Chân Kinh, Linh Lực trong đan điền Diệp Chân, dựa vào mắt thường có thể thấy được phương thức vội vàng bắt đầu tăng trưởng.

- Tốc độ tăng lên tu vi của thượng phẩm linh mạch này quả nhiên không phải bình thường, tốc độ tăng lên tu vi, so với trung phẩm Linh Viện trọn vẹn gia tăng lên nhanh ba thành!

Cũng chớ xem thường tăng lên ba thành này, chủ yếu là thiên địa nguyên khí có chút nồng hậu dày đặc trong Chân Linh Vực, cơ số lớn, chênh lệch xem ra cũng có chút nhỏ.

Đối đầu với Hắc Long Vực, một chút có thể nhìn ra khác biệt to lớn.

Ở trong trung phẩm Linh Viện ở Chân Linh Vực tu luyện một năm, giống như tu luyện trung phẩm linh mạch bốn năm trong Hắc Long Vực, sau khi tăng lên ba thành, tu luyện một năm trong thượng phẩm Linh Viện ở Chân Linh Vực, hơn năm năm tu luyện trung phẩm linh mạch trong Hắc Long Vực!

Chênh lệch một năm và năm năm!

Cả đời của võ giả, có thể có bao nhiêu cái năm năm?

Nhưng khi Diệp Chân vừa mới đạt được cái kết luận này, lông mày Diệp Chân đột ngột nhíu lại.

- Hình như không thích hợp... Tốc độ tăng lên tu vi này, hình như không chỉ tăng lên ba thành?

Chủ yếu là Diệp Chân mới vừa tiến vào thượng phẩm Linh Viện tu luyện, thể hội mới không đến một khắc đồng hồ, thời gian quá ngắn, không cách nào đưa ra phán đoán hữu hiệu.

Thời khắc nghi hoặc, Diệp Chân tịnh tâm lại, một lòng một ý bắt đầu tu luyện, đồng thời tinh tế trải nghiệm sự khác biệt tu luyện trong thượng phẩm Linh Viện và tu luyện trong trung phẩm Linh Viện.

Sau một ngày, Diệp Chân đang tu luyện bên trong bỗng nhiên mở mắt, trong ánh mắt, tràn đầy kinh hỉ khó tin!