← Quay lại trang sách

Chương 588 Tàn Nguyệt Hình Phù

Lưu Hồng?

Mặc dù bị chém bay nửa sọ não, Tiêu Hy chạy đến trước tiên vẫn nhận ra người trước mắt này đúng là Lưu Hồng, đội trưởng vệ giáp đội thứ ba của hắn.

Thần sắc Tiêu Hy lập tức căng thẳng.

Hắn không phải phái Lưu Hồng đi làm “chuyện kia” sao, sao lại bị giết chết trong tổng đàn, bị ai giết?

Làm thống lĩnh phòng thủ tổng đàn Nhật Nguyệt thần giáo tháng này, trong tổng đàn lại phát ra Huyết Khô Lâu báo động, Tiêu Hy vô cùng lo lắng chạy tới, nghĩ đến cùng là loại động tĩnh gì, có thể phát động Huyết Khô Lâu báo động?

Rất hiển nhiên, Lưu Hồng chết, căn bản không đạt được cấp bậc này. Đừng nói Lưu Hồng chết, ngay cả một vị đường chủ trong Nhật Nguyệt thần giáo chết, sợ cũng không đạt được cấp bậc phát ra Huyết Khô Lâu báo động.

Nhưng, Hình đường chấp sự phát ra báo động Huyết Khô Lâu.

Bản năng, Tiêu Hy cảm thấy có gì đó quái lạ, vì sự kiện kia để Tiêu Hy mơ hồ có chút bất an.

Cảm thấy hơi lo sợ, Tiêu Hy đột ngột tiến lên, định xem xét thương thế Lưu Hồng, không ngờ tới, hắn vừa mới lên trước, thân hình một vị chấp Hình đường sự lóe lên, ngạnh sinh sinh ngăn chặn đường đi của hắn, cái mũi thiếu chút nữa đều đụng phải trên mặt của hắn.

- Vì sao?

Tiêu Hy bỗng nhiên nhíu mày.

- Trước khi Đồ trưởng lão đến, bất kỳ người nào cũng không được tiếp xúc Lưu Hồng!

Tên chấp sự Hình đường kia cực kỳ cứng rắn nói.

- Lưu Hồng là người của bản thống lĩnh, hắn đã chết, chẳng lẽ bản thống lĩnh ngay cả xem xét một nguyên nhân chết đều không được?

Nổi giận quát một tiếng, Tiêu Hy dịch bước, định vòng qua sự ngăn cản của tên chấp sự Hình đường, xem xét nguyên nhân cái chết của Lưu Hồng.

Tên chấp sự Hình đường mặc huyết sắc áo choàng lại cười lạnh một tiếng, thân hình lóe lên lần nữa, một lần nữa ngăn cản trước người Tiêu Hy.

- Trước khi Đồ trưởng lão đến, trừ phi giáo chủ đích thân tới, bất kỳ kẻ nào khác đều không được tiếp xúc thi thể Lưu Hồng!

- Ngươi!

Tiêu Hy giận dữ. Lần này, tên chấp sự Hình đường một chữ đều không nói, xoát khẽ vươn tay, đem một cái phù lệnh trong lòng bàn tay thủ sẵn đẩy tới.

Phù lệnh hiện lên huyết sắc, chính là huyết ngọc tốt nhất hiếm thấy luyện thành, hiện lên hình bán nguyệt. Ở giữa một chữ “Hình” hết sức thanh minh!

Nhìn thấy huyết sắc nguyệt hình phù, sắc mặt Tiêu Hy đột ngột biến đổi, lập tức không một tiếng động.

Tàn nguyệt hình phù này đại biểu cho quyền lực chí cao vô thượng của Hình đường, trừ phi giáo chủ đích thân tới, nếu trong Nhật Nguyệt thần giáo bất kỳ kẻ nào nhìn thấy tàn nguyệt hình phù này đều muốn né tránh.

- Như thế xem ra, ngay cả bản tọa, cũng vô pháp tra xét, chỉ có thể chờ đợi Đồ trưởng lão chạy tới!

Trên bầu trời, một đạo lưu quang đột ngột rơi vào bên cạnh Tiêu Hy, là Kỷ Nguyên Tú Đại thống lĩnh Nhật Nguyệt thần vệ.

Ngay lúc đó, Nhị Thống lĩnh Trần Trường Hưng, Phó giáo chủ Điền Quý Chương, Diêu Sâm, Trầm Thương đường chủ Nhật Diệu đường, Phó đường chủ Vu Hàn Tinh, Phong Khinh Nguyệt đường chủ Nguyệt Hoa đường, Chu Khiến - đường chủ Nội Sự đường, các cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo, còn có hơn mấy chục vị Nhật Nguyệt thần giáo, số lượng không nhỏ vì Huyết Khô Lâu báo động, chạy tới đây.

Khi nhìn thấy thi thể Lưu Hồng, đám người đều lộ ra vẻ tò mò, có người không nhịn được hướng phía trước, nghênh đón, lại là một đạo tàn nguyệt hình phù dị thường bắt mắt.

Khi nhìn thấy tàn nguyệt hình phù này, ngay cả Phó giáo chủ Điền Quý Chương và Diêu Sâm cũng cả kinh.

Nếu báo động phù Huyết Khô Lâu là báo động cực kỳ cao, vậy tàn nguyệt hình phù đại diện cho quyền lực cao nhất Hình đường, tuỳ tiện sẽ không vận dụng loại tàn nguyệt hình phù này tới dọa người.

Hơn nữa, tàn nguyệt hình phù chỉ có Hình đường trưởng lão Đồ Đức mới có. Nói một cách khác, Hình đường trưởng lão Đồ Đức đã biết chuyện này, chỉ là lúc này không biết đi nơi nào.

- Đại thống lĩnh, tháng này vị thống lĩnh nào phụ trách phòng thủ?

Điền Quý Chương mở miệng.

- Là Tiêu thống lĩnh!

- Tiêu thống lĩnh, hôm nay vị đội trưởng nào dưới tay ngươi tuần thú?

Ngay sau đó, Phó giáo chủ Diêu Sâm bắt đầu truy vấn, trên tràng diện tụ tập cao tầng như này, xưa nay Diêu Sâm không bao giờ chịu làm người phía sau.

Nghe vậy, thần sắc Tiêu Hy đột ngột có chút khó coi.

- Chính là giáp đội của Lưu Hồng.

Trên mặt Diêu Sâm đột ngột hiện ra một tia trầm thống.

- Tối nay tuần thú là Lưu Hồng, đội trưởng giáp đội Lưu Hồng lại chiến tử ở nơi này, xem ra có ngoại địch xâm lấn.

Nói tới chỗ này, mục đích chân thực của Diêu Sâm đã bại lộ ra, định tính giải vây!

Trước khi Hình đường trưởng lão Đồ Đức đến, định tính chuyện này trước!

Không hề nghi ngờ, hôm nay chết chính là Lưu Hồng - đội trưởng vệ giáp đội thứ ba Nhật Nguyệt thần vệ, vô luận chết thế nào, Tiêu Hy khẳng định phải gánh trách nhiệm.

Mà Tiêu Hy là người Diêu Sâm hắn tin cậy ủng hộ nhất, cũng là thủ hạ đắc lực nhất, Diêu Sâm nhất định phải bảo vệ.

Nghe đến đó, Điền Quý Chương lại không thuận theo.

- Nếu có ngoại địch xâm lấn, vì sao Lưu Hồng không có phát ra báo động gì? Lưu Hồng là Chú Mạch cảnh tứ trọng, ngoại địch xâm lấn, ta nghĩ chưa hẳn!

Một bên bác bỏ, một bên nghĩ đến lời nói Diệp Chân trước đó, một cơ hội thu thập Tiêu Hy, chẳng lẽ Diệp Chân chỉ cơ hội này?

Nhưng thấy thế nào đều không giống.

Dù chuyện này thấy thế nào đều không có quan hệ gì với Diệp Chân, hơn nữa, một đội trưởng chết, còn chưa thể hạ bệ Tiêu Hy.

Nhưng càng làm cho Điền Quý Chương không nghĩ ra là một đội trưởng chết, làm sao lại đưa tới gây động tĩnh lớn? Không chỉ có đã dẫn phát báo động Huyết Khô Lâu, còn đưa tới tàn nguyệt hình phù của Hình đường?

- Hừ, Điền phó giáo chủ, vậy ngươi nói một chút, đây không phải ngoại địch xâm lấn? Đánh không thành nên tước mất sọ não Lưu Hồng?

Nói xong, ánh mắt Diêu Sâm lại trừng mắt về phía Tiêu Hy.

- Tiêu thống lĩnh, còn không tranh thủ thời gian liên lạc thủ vệ các nơi, nhìn xem có tổn thất hoặc có dấu hiệu ngoại địch xâm lấn không?

- À đúng, ta lập tức hỏi thăm, vừa rồi quá sốt ruột, ta suýt nữa quên mất chuyện này!

Tiêu Hy vội vàng ứng tiếng, câu nói này của Diêu Sâm, mấu chốt là nửa câu sau, dấu hiệu ngoại địch xâm lấn.

Vệ giáp đội thứ ba do hắn quản, dấu hiệu ngoại địch xâm lấn, nếu không có, hắn phát đi đạo phù tấn, cũng có thể làm ra.

Chỉ cần có dấu hiệu ngoại địch xâm lấn, chuyện hôm nay, có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, Tiêu Hy hắn cũng không bị gì.

Vừa rồi hoảng hồn, Tiêu Hy lại quên đi.

Thời khắc ứng thanh, thần niệm Tiêu Hy khẽ động, lấy ra một thanh phù tấn, đang muốn tung ra.

Cũng trong lúc này, một đạo quang hoa đột ngột từ trên trời giáng xuống.

- Tiêu thống lĩnh, không cần hỏi thăm, bản tọa đã tra xét, tất cả địa phương yếu hại, đều không tổn thất, càng không có hình bóng ngoại địch xâm lấn!

Áo choàng huyết sắc to lớn từ trên trời giáng xuống, trong lúc mơ hồ, thậm chí tản ra mùi máu tươi khiến cho các cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo tập hợp một chỗ cùng nhau lùi lại bên ngoài, trưởng lão Đồ Đức đến.

Đồ Đức khiến thần sắc Tiêu Hy khẽ giật mình, trong lúc lơ đãng, ánh mắt cũng có chút bối rối.

Không phải ngoại địch xâm lấn, vậy vì sao Lưu Hồng chết?

Tiêu Hy muốn nhìn trên mặt trưởng lão Đồ Đức nhìn ra chút gì, nhưng Đồ Đức chỉ nhìn hắn một cái, đã đổi ánh mắt.

Ai cũng không có chú ý tới, khi Hình đường trưởng lão Đồ Đức nhìn, hai tên chấp sự Hình đường người khoác huyết sắc áo choàng đã vô thanh vô tức đứng ở sau lưng Tiêu Hy, mà Tiêu Hy còn không tự giác!

- Chư vị, bản tọa có chút việc chậm trễ, nhưng chư vị vẫn xem thứ này trước một chút!

Khi đang nói chuyện, trong tay Đồ Đức có thêm một chồng ngọc phù, ngón tay nhẹ nhàng nhất chà xát, cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo tinh chuẩn dị thường bay về phía tụ tập.

Tiêu Hy cũng đưa tay đón, lại là khoảng trống.

Trong nháy mắt, khuôn mặt Tiêu Hy trợn tròn.

Người khác đều có nhưng hắn không có, chuyện này đại biểu rất vấn đề!

Trong lúc nhất thời, thần niệm như bay, một đám cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo, toàn bộ đều đang xem nội dung ngọc phù, vẻn vẹn nhìn thoáng qua, vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên dị thường khó coi, nhất là Đại thống lĩnh Kỷ Nguyên Tú!

Mà những người khác, rốt cuộc cũng hiểu rõ hôm nay vì sao một đội trưởng chết, lại có ra động tĩnh lớn như vậy!

Phòng ngự đồ!

Vậy mà nhìn thấy phòng ngự đồ Nhật Nguyệt thần giáo tháng này trong ngọc phù!

Nếu rơi vào trong tay địch nhân, sợ có thể vô thanh vô tức tấn công tổng đàn Nhật Nguyệt thần giáo.

Mà phòng ngự đồ, tuyệt đối không nên xuất hiện trong tay trưởng lão Hình đường như Đồ Đức.

Vòng phòng ngự mỗi tháng, do thống lĩnh trực tiếp làm ra phòng ngự đồ, nộp đến trong tay Đại thống lĩnh lập hồ sơ, phòng ngự cùng tháng, sẽ theo phương án phòng thủ chấp hành.

Trừ phòng ngự lập hồ sơ trong tay Đại thống lĩnh, ngay cả thống lĩnh đang trực tiếp, cũng không thể tư tồn phòng ngự đồ, vì phòng ngừa phòng ngự đồ rò rỉ ra bên ngoài.

Nhưng bây giờ lại xuất hiện nửa bức phòng ngự đồ.

- Xin hỏi Đồ trưởng lão, nửa bức phòng ngự đồ này từ đâu có?

Đại thống lĩnh Kỷ Nguyên Tú hỏi.

Nghe vậy, Đồ Đức đột nhiên cười lạnh.

- Kỷ Đại thống lĩnh, vấn đề này, ta cũng đang muốn hỏi ngươi! Vì sao phòng ngự đồ thần giáo sẽ rò rỉ ra ngoài?

- Đây, ta thật sự không biết, phòng ngự đồ lập hồ sơ chỗ ta, còn phong ấn rất tốt, chính là ta cũng không có nhìn qua!

Nghe được mấy chữ “Phòng ngự đồ”, trong mắt Tiêu Hy khẩn trương, lại càng thêm lo lắng! Vì, hắn rõ ràng nhất một phần phòng ngự đồ phát ra từ đâu.

- Bản tọa vừa rồi phát cho chư vị nửa bức phòng ngự đồ là phát hiện từ trên thi thể Lưu Hồng! À, có hai khối ngọc phù màu xanh, ghi lại nửa bức phòng ngự đồ dị thường kỹ càng!

Nói đến đây, Đồ Đức nhìn về phía Tiêu Hy.

- Tiêu thống lĩnh, chuyện này, ngươi giải thích thế nào?

Tiêu Hy khẩn trương nuốt nước miếng một cái, kiên định lắc đầu.

- Ta không biết, tháng này, sau khi ta đưa phòng ngự đồ lập hồ sơ nộp lên cho Đại thống lĩnh, rồi an bài phòng ngự, chưa từng ghi chép qua ngọc phù!

- Huống chi, ta biết rõ quy củ thần giáo, sao lại để phòng ngự đồ rò rỉ?

Đồ Đức lại cười lạnh.

- Chẳng lẽ phòng ngự đồ này do bản tọa tiết lộ? Người tới, bắt giữ Tiêu Hy cho ta!

Thoáng chốc, hai tên chấp sự Hình đường lúc trước vô thanh vô tức tiếp cận đến sau lưng Tiêu Hy nhào tới, nhưng, Tiêu Hy còn tính là người biết chuyện, trước mắt, biết không phản kháng được.

Nếu hắn dám phản kháng, vậy hôm nay tội danh này, nhất định là của hắn!

- Đồ trưởng lão, oan uổng, ta oan uổng!

Đồ Đức lại hung hăng cười lạnh, bộ dáng kia càng khiến cho Tiêu Hy sợ đến đáy lòng chột dạ, Hình đường kinh khủng hắn phi thường rõ ràng! Tiến vào Hình đường, coi như cường giả Chú Mạch cảnh, cũng đừng hòng bảo trụ bất kỳ bí mật gì!

- Có oan uổng hay không, vào Hình đường, sẽ biết!

Đồ Đức lại đột ngột nhìn về phía Đại thống lĩnh Kỷ Nguyên Tú:

- Đại thống lĩnh, làm phiền ngươi cũng đi với ta một chuyến, phòng ngự đồ lập hồ sơ phong ấn kia, bản tọa muốn nghiệm nhìn một phen!

Không đợi Kỷ Nguyên Tú có phản ứng, ánh mắt Đồ Đức vừa nhìn về phía Trần Trường

Hưng Nhị Thống lĩnh.

- Trần Thống lĩnh, tháng này phòng ngự thần giáo do ngươi lập tức tiếp quản, lập tức một lần nữa an bài phòng ngự! Còn có, đội thần vệ thứ ba vệ tạm thời giao cho ngươi an trí!

- Không, Đồ trưởng lão, ta oan uổng, ta tuyệt đối không có rò rỉ phòng ngự đồ, tuyệt đối không có rò rỉ, ta dám phát hạ thần hồn lời thề!

Một bên cầu khẩn, Tiêu Hy một bên dùng ánh mắt hướng Phó giáo chủ Diêu Sâm cầu cứu.

Nhưng đối mặt ánh mắt cầu cứu của Tiêu Hy, Diêu Sâm lại làm như không thấy! Đừng nói hắn cứu không được, chuyện này, hiện tại hắn dính cũng không dám dính, loại sự tình rò rỉ phòng ngự tổng đàn này liên quan đến tồn vong sinh tử của thần giáo, ai dính ai không may!

Coi như hắn hiện tại không dính, nếu thật thẩm ra chút gì, sợ Phó giáo chủ như hắn cũng sẽ bị liên luỵ.

- Mang đi!

Đồ trưởng lão gào to một tiếng!

- Chậm đã!

Một giọng nữ đột nhiên vang lên!