Chương 608 Cá Ướp Muối
----
- Diệp Chân tất thắng!
- Diệp Chân tất thua!
Hai ý kiến hoàn toàn tương phản khiến cho các cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo không khỏi hai mặt nhìn nhau, ngoài ý muốn, ngay cả giáo chủ Giản Thiên Hùng cũng không khỏi nhíu mày, ẩn ẩn lộ ra bộ dáng hơi đau đầu.
Hai tiếng quát này, tự nhiên đến từ nhật nguyệt song kiều Phong Khinh Nguyệt và Vu Hàn Tinh. Nhưng, Vu Hàn Tinh đang tận lực đối nghịch với Phong Khinh Nguyệt, sau khi Phong Khinh Nguyệt vừa mới nói Diệp Chân tất thắng, Vu Hàn Tinh lập tức lên tiếng phản bác, hai đạo ánh mắt như mũi tên lập tức ầm vang đụng nhau trong hư không.
- Vu phó đường chủ, ngươi đã tin tưởng với Tang Bá Toàn như vậy, dám cá cược với ta không?
Bỗng nhiên, Phong Khinh Nguyệt giương lên cổ tay trắng, Tử Thanh song hoàn va chạm phát ra một tiếng vang giòn.
- Ta cược một đôi Tử Thanh song hoàn, ngươi đánh cược gì?
Thần sắc Vu Hàn Tinh bỗng nhiên khẽ giật mình, Tử Thanh song hoàn đối với Phong Khinh Nguyệt đại biểu cho cái gì, nàng lại quá rõ ràng, nàng cho rằng lúc này hành vi Phong Khinh Nguyệt có mấy phần hờn dỗi, nhưng mới mở miệng, áp lên Tử
Thanh song hoàn, xác thực ngoài dự liệu.
- Khinh Nguyệt, so một trận....
- Im miệng, Khinh Nguyệt cho ngươi gọi?
Phong Khinh Nguyệt lệ quát một tiếng, khiến cho Vu Hàn Tinh trực tiếp sợ run thất thần, nửa ngày mới phản ứng được, tình hình này, để Giản Thiên Hùng lần nữa nhíu mày.
- Đánh cược hay không? Ta dùng Tử Thanh song hoàn, cược Diệp Chân tất thắng! Nếu ngươi không dám, thì ngoan ngoãn im miệng, đừng nói Diệp Chân tất thắng gì, ngay cả phán đoán của bản thân cũng không dám kiên trì, ít khẩu thị tâm phi ở đây!
Phong Khinh Nguyệt có chút hùng hổ dọa người.
Một hai, rồi hai ba lần bị Phong Khinh Nguyệt vả mặt, khác thường, Vu Hàn Tinh cũng không có nổi giận, càng không có mắng chửi người, mà lộ ra một loại bộ dáng cực kỳ ủy khuất, bộ dáng này để Diệp Chân cảm thấy rất quỷ dị.
Chuyện này không khoa học.
Trước đó, Vu Hàn Tinh đụng phải Phong Khinh Nguyệt, lần đó không phải mở miệng một tiếng "Tiểu xướng phụ"? Mắng một lần so một lần càng khó nghe.
Lần này lại trở nên ngoan ngoãn?
Nếu giáo chủ Giản Thiên Hùng ở đây. Thái độ cũng không thể xoay chuyển lớn như vậy, chí ít, Phong Khinh Nguyệt đối đãi Vu Hàn Tinh, vẫn như cũ không giả sắc từ như trước.
Trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ ủy khuất, Vu Hàn Tinh đột ngột cắn răng một cái, đưa tay lấy cây kia trâm vàng trên đầu xuống, Diệp Chân nhớ rõ. Cây trâm vàng này của Vu Hàn Tinh cũng là một kiện Hạ phẩm Linh khí.
- Tốt, Phong đường chủ ngươi nhất định phải cược, vậy ta cũng cược, nhưng, ta chỉ có món Hạ phẩm linh này....
- Tốt. Linh khí chính là lập thân chi khí của võ giả, há có thể lấy cược làm đấu khí? Đã các ngươi ý kiến khác biệt, nhìn là được!
Ngoài ý muốn, thanh âm Giản Thiên Hùng vang lên, tức thời ngăn lại trận đánh cược này.
Diệp Chân thầm kêu một tiếng đáng tiếc, kém một chút, Phong Khinh Nguyệt có thể cược được một kiện Hạ phẩm linh khí.
Một tia đắc ý từ trong mắt Vu Hàn Tinh chợt lóe lên, thần sắc Phong Khinh Nguyệt lại trở nên có chút khó coi, có chút tức giận cắn môi một cái.
Như Giản Thiên Hùng nói, phán đoán của nàng có mấy phần đấu khí, lại thêm Phong Khinh Nguyệt muốn cược vô cùng kiên quyết như thế, để cho nàng cũng không thể cất cẩn thận.
Nếu cường giả trong Chú Mạch cảnh, cũng không phải người người đều có được Hạ phẩm Linh khí.
- Các ngươi thấy thế nào?
Ngược lại, giáo chủ Giản Thiên Hùng lại hỏi thăm người khác.
- Giáo chủ, Diệp Chân là ta đề cử, ta tự nhiên xem trọng Diệp Chân!
Điền Quý Chương nói.
- Điền phó giáo chủ, ta đối với nhãn lực kình của ngươi, thật sự là....
Diêu Sâm đối chọi gay gắt lắc đầu.
- Nếu Diệp Chân thiên phú dị bẩm, dựa vào tu vi Hồn Hải cảnh tam trọng đối chiến với Tang Bá Toàn là Chú Mạch cảnh nhị trọng, vốn rất khó thủ thắng. Huống chi, giờ phút này hắn trọng thương chưa lành, còn bị phế đi một tay?
- Giáo chủ, thuộc hạ cảm thấy phần thắng của Tang Bá Toàn lớn hơn một chút!
Trầm Thương - đường chủ Nhật Diệu đường, nói.
- Điền phó giáo chủ có thể đề cử Diệp Chân. Nghĩ đến thực lực Diệp Chân, cũng không kém bao nhiêu. Nhưng, Diệp Chân trọng thương chưa lành, đúng là một sự thật. Thuộc hạ cảm thấy, tỷ số thắng giữa Diệp Chân và Tang Bá Toàn, chia 3-7!
Câu trả lời của Chu Lệnh tương đối láu cá.
- Giáo chủ, thuộc hạ cảm thấy, tỷ số thắng Tang Bá Toàn cao hơn!
Hà Dương Tín mới nhập chức thống lĩnh Nhật Nguyệt thần vệ, áp lực khá lớn.
- Xem ra mọi người đều có khuynh hướng về Tang Bá Toàn, Đồ trưởng lão, ngươi cảm thấy thế nào?
- Ta?
Đồ trưởng lão vẫn luôn nửa khép lấy hai con ngươi nhấc lên mí mắt một cái.
- Lão phu cũng cảm thấy, Diệp Chân có thể sẽ thắng! Người phi thường làm chuyện phi thường, bằng không, dựa vào tu vi Hồn Hải cảnh tam trọng, làm sao dám đứng ở chỗ này?
- Úc?
Giản Thiên Hùng phát ra một tiếng ý vị thâm trường âm, ánh mắt nhìn về phía Đại thống lĩnh Kỷ Nguyên Tú, sau lập tức hiểu ý, hét lớn một tiếng.
- Luận võ bắt đầu!
Trong tiếng quát, Kỷ Nguyên Tú bay thẳng lên giữa không trung, linh quang quanh thân và thần hồn ba động ẩn ẩn phát ra, vẫn luôn ở vào trạng thái vận sức chờ phát động, hiển nhiên, chuẩn bị ứng phó khi luận võ tình huống ngoài ý muốn.
Nếu thật sự để giáo chủ xuất thủ, Đại thống lĩnh hắn này, không quá xứng chức!
- Mời!
- Mời!
Khi chữ “Mời” ra miệng, khí thế vô cùng sắc bén đột ngột từ quanh thân Tang Bá Toàn phun ra, hư ảnh một cây trường thương màu bạc, đột ngột từ phía sau Tang Bá Toàn bay lên, trong thời gian ngắn ngân thương nhào vào trong lòng bàn tay Tang Bá Toàn, Tang Bá Toàn và ngân thương hòa làm một thể, hào quang chói mắt đột ngột nổ tung.
Khi sắp dung nhập, ngân thương có chút biến hóa, hàng ngàn hàng vạn điểm ngân tuôn ra trước người Tang Bá Toàn, hướng về trên người Diệp Chân đánh tới.
Mỗi một đạo ngân mang đều phát ra tiếng xé gió chói tai, ngàn vạn đạo ngân mang xé gió hội tụ vào một chỗ, hội tụ thành một đạo như sét đánh cổn lôi thanh.
Kinh khủng hơn chính là, hàng ngàn hàng vạn điểm ngân mang phá không đánh cho luồng khí xoáy hội tụ vào một chỗ, hòa với một đạo cổn lôi thanh ngưng tụ thành một đạo ngân quang lóng lánh như giao long khí xoáy, vô cùng bá khí xông về Diệp Chân.
Phích Lịch Long Thương!
Thần thông võ kỹ Thiên giai trung phẩm - Phích Lịch Long Thương!
Vừa bắt đầu, Tang Bá Toàn đã vận dụng thần thông võ kỹ mạnh nhất của bản thân, thề phải trong thời gian ngắn nhất đánh bại Diệp Chân.
Bên này Tang Bá Toàn thanh thế kinh người, trái lại Diệp Chân bên này, cũng rất bình thường.
Một ấn tỷ màu tím nhẹ nhàng trồi lên trước ngực, chỉ ẩn ẩn tản ra một loại lực lượng ba động huyền ảo, hơn nữa vì Toái Ngọc Chân Kinh thúc giục, mặt ngoài Tử
Ngọc linh lực không ngừng sụp đổ hướng vào phía trong, cơ hồ không cảm giác được bao nhiêu lực lượng ba động.
Từ trên thanh thế, Diệp Chân tất bại hoàn toàn!
- Niên huynh, ngươi cảm thấy ai sẽ thắng?
Hai bên pháp đàn, một bên khác Tả Hùng và Niên Tinh Hà nói chuyện với nhau, ánh mắt lại nhìn chòng chọc vào hai người tỷ võ, không nguyện ý buông tha bất kỳ một chi tiết nào.
- Đường chủ các trưởng lão đều nói sự tình không chính xác, chúng ta....
Đột nhiên, sắc mặt Niên Tinh Hà đột ngột biến đổi.
Trong chiến trường, Diệp Chân giương một tay lên, Tử Ngọc Ấn tỉ trước ngực xẹt qua một dải tử quang, kia hàng ngàn hàng vạn điểm ngân mang nghênh hướng Phích Lịch Long Thương do Tang Bá Toàn đánh ra.
- Chỉ có ngần ấy bản sự?
Tang Bá Toàn đột ngột nhe răng cười, Phích Lịch Long Thương này của hắn tổng cộng có mười ba chủng biến hóa, trước mắt chỉ là một loại bình thường nhất.
- Giết!
Thân hình Tang Bá Toàn như điện. Nhân thương hợp nhất, hóa thành một đường sáng đánh tung về phía Diệp Chân.
- Trấn áp!
Đôi môi Diệp Chân khẽ chạm, phun ra hai chữ thật đơn giản, nhưng hai chữ thật đơn giản này, đối với Tang Bá Toàn, như sấm sét giữa trời quang!
Hào quang màu tím đột ngột từ trên Toái Ngọc Ấn bộc phát ra, những nơi hào quang đi qua, mọi thứ vì đó đình chỉ, chung quanh hào quang màu tím của Toái Ngọc Ấn, một cỗ vòi rồng bão tố lăng không ra.
Một màn này khiến cho sắc mặt các cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo đột ngột biến đổi.
Vòi rồng không khí, chỉ có lực lượng cường đại trong nháy mắt khu trừ hoàn toàn không khí khu vực đó mới có thể sinh ra. Bình thường cường giả Chú Mạch cảnh, đều không nhất định có thể làm được, Diệp Chân này lại xuất hiện!
Phanh tư!
Tiếng va chạm rợn người đột ngột vang lên.
Lúc hàng ngàn hàng vạn điểm ngân mang Phích Lịch Long Thương của Tang Bá Toàn tụ lại bị hào quang màu tím phát ra từ Toái Ngọc Ấn trấn áp, từng chút bộc phát sau đó vỡ nát.
Nhưng, Toái Ngọc Ấn trong hư không lại không nhúc nhích!
- A?
Một màn này, làm cho tất cả mọi người kinh hãi.
Tang Bá Toàn lại trợn to hai mắt, ngân thương trong lòng bàn tay đột nhiên xoay tròn, đạo Phích Lịch Long Thương kia đột nhiên như gió lốc chuyển động.
Long Toản Thương!
Đây là một chiêu mạnh nhất trong thần thông võ kỹ Phích Lịch Long Thương của hắn, ngay cả võ giả Chú Mạch cảnh tam trọng cũng không dám chính diện đón đỡ, chắc có thể oanh phá Diệp Chân Toái Ngọc Ấn.
Nhưng, ngay lúc đó, Diệp Chân lại quát nhẹ một chữ.
- Bạo!
Chữ này truyền vào trong tai Tang Bá Toàn, cũng không có cảm giác nhiều lắm, nhưng hậu quả nổ tung của chữ này. Lại làm cho sắc mặt hắn trong nháy mắt mất đi huyết sắc.
Khi lực lượng Toái Ngọc Ấn trên trời hướng vào phía dưới sụp đổ được lực lượng thần hồn Diệp Chân dẫn đạo, trong thời gian ngắn đã mất đi cân bằng nổ tung, tử sắc quang hoa nổ tung từ trong đến ngoài, bầu trời lập tức bị tử mang che đậy, cả mặt trời treo cao trên thiên không đều trong nháy mắt đã mất đi màu sắc.
Tang Bá Toàn vừa mới ngưng tụ thành Long Toản Thương dưới tử mang như canh nóng giội tuyết, cấp tốc tan rã! Nhưng, uy lực Long Toản Thương cũng cao minh, chặn đại bộ phận lực lượng Toái Ngọc Ấn nổ tung.
Nhưng dư uy còn lại, cũng không phải Tang Bá Toàn có thể ngăn cản. Toái Ngọc Ấn của Diệp Chân, có thể trực tiếp trấn áp vỡ vụn thần thông võ kỹ Xích Diễm Thiên Võng do Tiêu Hy - cường giả Chú Mạch cảnh ngũ trọng thi triển, chớ nói chi Tang Bá Toàn chỉ là võ giả Chú Mạch cảnh nhị trọng thi triển thần thông võ kỹ.
Dù hắn thi triển Thiên giai trung phẩm thần thông võ kỹ, cũng không được!
Xoạt!
Một tiếng vang giòn, dưới dư uy trùng kích Toái Ngọc Ấn, thân hộ thể linh giáp của Tang Bá Toàn trực tiếp nát vụn, dư uy tử mang oanh trên ngực Tang Bá Toàn, bước ngoặt nguy hiểm, ngân thương trong lòng bàn tay vừa thu lại, ngân mang nổ tung, tiếp nhận một chiêu này của Diệp Chân!
Nhưng, không đợi Tang Bá Toàn buông lỏng một hơi, một âm thanh thê lương khác trong tiếng xé gió, lại xuất hiện thêm một ấn tỷ màu tím phá vỡ hư không, như thiểm điện hướng vào đầu Tang Bá Toàn chụp xuống!
- Trấn áp!
Sau khi thanh âm Diệp Chân vang lên, vô số hào quang màu tím trong nháy mắt hướng về chụp xuống vào đầu Tang Bá Toàn.
Khi bị hào quang màu tím Toái Ngọc Ấn trấn áp, Tang Bá Toàn như một đoạn gỗ, trực tiếp bị Diệp Chân đánh xuống từ trong không trung, lúc hai chân trùng điệp rơi xuống đất, hào quang màu tím Toái Ngọc Ấn theo sát tới, như rơi xuống một tòa sơn mạch, tiếp tục đánh tung trên đỉnh đầu Tang Bá Toàn.
Ầm!
Dưới lực lượng kinh khủng trấn áp, hai đầu gối Tang Bá Toàn đột ngột mềm nhũn, tự nhiên quỳ rạp xuống đất, cái quỳ này như tuyết lở, khi lực lượng kinh khủng trấn áp xuất hiện, thân eo mềm nhũn, trong thời gian ngắn, Tang Bá Toàn như một đầu cá ướp muối, nằm rã trên mặt đất!