← Quay lại trang sách

Chương 659 Đêm Tặng

Diệp Chân, lão phu có việc muốn nói với ngươi, ngươi đã nghỉ chưa?

Đem khuya, Diệp Chân đang gấp rút tế luyện câu thông Đại Thế Chuy, nghe được ngoài lều vang lên giọn của giáo chủ Giản Thiên Hùng, không khỏi kinh hãi.

Nhanh chóng thu lại Đại Thế Chuy, Diệp Chân vội vàng đứng dậy đi ra ngoài tiếp đón, nói đùa gì chứ, giáo chủ đêm khuya tự mình đến đây, đừng nói Diệp Chân chưa ngủ, nếu ngủ rồi thì cũng phải đứng dậy.

- Giáo chủ, sao ngài lại tới đây?

- Thế nào, không chào đón ta sao?

Tâm tình Giản Thiên Hùng rất tốt, với lại lúc riêng tư uy thế của giáo chút cũng thu liễm lại đôi chút.

- Sao có thể chứ, giáo chủ mời ngồi.

- Diệp Chân, trận đấu ngày mai đối với ngươi có ý nghĩa gì?

Giản Thiên Hùng trực tiếp hỏi.

- Giáo chủ, kẻ thù của ta chỉ còn lại ba người Diêm Dịch Quân, Vân Sách và Thương Lệnh Kỳ, những người khác đều không phải đối thủ của ta.

Diệp Chân trả lời rất tự tin.

- Vậy đối phó ba người này có gì khó khăn?

Giản Thiên Hùng hỏi.

- Nói sao đây, ta biết không nhiều về thực lực của ba người này, nhất là Diêm Dịch Quân, tất cả đều phụ thuộc vào lúc so tài!

Diệp Chân nói.

Câu trả lời của Diệp Chân khiến Giản Thiên Hùng có chút bất đắc dĩ, đối với Diêm Dịch Quân đến từ tổng lâu của Vạn Tinh Lâu, hoàn cảnh của hắn khá đáng thương, căn bản cũng có chút giống với Diệp Chân, cho nên cũng không giúp được gì.

- Vậy đối phó với Vân Sách và Thương Lệnh Kỳ thì sao, ngươi có kế hoạch gì sao?

Giản Thiên Hùng hỏi.

- Vân Sách thì là tấn công và phòng ngự siêu mạnh, giáo chủ cũng biết bí thuật của ta rất nhiều, đối phó với hắn cũng không quá khó khăn, nhưng cũng phải xem lúc so tài thế nào, cả Thương Lệnh Kỳ cũng vậy!

Diệp Chân trả lời rất không rõ ràng.

- Vân Sách thì đúng như ngươi nói có một kiện Linh khí tấn công trung phẩm và linh khí phòng ngự hạ phẩm, rất khó đối phó. Nhưng mà, hắn có một nhược điểm ngươi phải lợi dụng cẩn thận.

Giản Thiên Hùng nói.

- Nhược điểm gì?

Diệp Chân hiếu kỳ hỏi.

- Linh lực!

- Tu vi của Vân Sách không cao, chỉ có Chú Mạch cảnh tam trọng, mà lại kích hoạt đồng thời cả một kiện Linh khí tấn công trung phẩm và một kiện linh khí phòng ngự hạ phẩm thì cực kỳ tiêu hao linh lực.

- Nhất là Phúc Hải Ấn kia, tiêu hao cực kỳ nhiều, cho nên đòn tấn công của hắn căn bản không có cách nào trụ lâu được!

- Dưới tình huống đó, Vân Sách xem như không để ý đến phòng ngự, cao lắm cũng chỉ có thể kích hoạt Phúc Hải Ấn tấn công năm lần, sau năm lần, hắn cũng chỉ có thể dựa vào đan dược để khôi phục linh lực, nhưng cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà.

Lúc chiến đấu với hắn, ngươi có thể lợi dụng điểm này!

Dừng một chút, Giản Thiên Hùng lại nói.

- Nói đến Thương Lệnh Kỳ, bản thân lực chiến võ kỹ thần thông của Thương Lệnh Kỳ chỉ thuộc trung thượng, nhưng hắn có bộ bí thuật ma âm, khi dùng lực chiến của hắn lập tức tăng lên đến trình độ đỉnh tiêm, mà Thương Lệnh Kỳ là võ giả duy nhất có tu vi cao tới Chú Mạch cảnh tứ trọng đỉnh phong.

Tu vi của hắn vô cùng tinh thâm, ngươi chiến đấu với hắn, phải tận lực tốc chiến tốc thắng, nếu hắn phát hiện bí thuật của Ma Âm không có bao nhiêu tác dụng đối với ngươi, hắn sẽ thay đổi chiến lược làm ngươi tiêu hao chiến lực, ngươi sẽ gặp phiền toái.

Nói đến đây, Giản Thiên Hùng nhìn thoáng qua Diệp Chân, lấy ra một khối ngọc phù rồi nói.

- Đây là một bộ bí thuật có thể tĩnh tâm thủ hồn, sau khi tu luyện nó sẽ hành động trong lúc chiến đấu, có thể tăng khả năng phòng ngự đáng kể trên diện rộng trước đòn tấn công của thần hồn.

- Sau khi tu luyện thành công có thể giảm bớt sự tấn công của Ma Âm Thương Lệnh Kỳ, ít nhất sáu thành! Mà với tư chất của ngươi, chỉ cần một đêm là có thể tu luyện thành công.

Nói rồi, Giản Thiên Hùng đẩy ngọc phù đến trước mặt Diệp Chân.

Nhung Diệp Chân không tiếp nhận ngay, mà trầm ngâm.

Một lúc lâu sau đó, Diệp Chân lắc đầu.

- Giáo chủ, ta xin nhận ý tốt của ngươi, nhưng bí thuật thủ hồn này ta không cần đến!

- Vì sao?

Giản Thiên Hùng rất bất ngờ.

- Giáo chủ, ta có một võ kỹ thần thông tốt hơn pháp môn tấn công phòng ngự ma âm, tên là Kiếm Tâm Thông Minh.

- Võ kỹ thần thông Kiếm Tâm Thông Minh? Ngươi làm sao có thể tu luyện thành công cái đó? Ngươi mới là Hồn Hải cảnh, làm sao có thể tu luyện thành công chú mạch thần thông?

Sắc mặt Giản Thiên Hùng như gặp phải quỷ.

Diệp Chân cũng không giấu giếm, đem toàn bộ cơ duyên Hắc Long Vực tu thành công Kiếm Tâm Thông Minh kể lại.

Kỳ thật Diệp Chân đã sớm tính toán nói bí mật này, chỉ là hôm nay mới có cơ hội thích hợp.

Tại sao lại muốn nói bí mật này với Giản Thiên Hùng?

Chưởng môn của năm thế lực lớn cũng không phải bị mù, Diệp Chân bây giờ chỉ có tu vi Hồn Hải cảnh ngũ trọng nhưng lực chiến lại mạnh như vậy, ai lại không hiếu kỳ?

Diệp Chân đoán chưng, giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo cũng rất muốn biết bí mật trên người hắn.

Để cho người ta nghi ngờ thậm chí động thủ, không bằng chủ động nói một phần bí mật, cứ như vậy, Diệp Chân không chỉ được Giản Thiên Hùng tín nhiệm, mà còn có thể để Giản Thiên Hùng thay Diệp Chân ngăn cản một phần phiền toái lớn.

Tỷ như, kẻ ham muốn đến từ thần giáo lại có thể trở thành hậu phương vững chắc cho Diệp Chân.

- Cơ duyên trên thiên hạ này không thiếu chuyện lạ, Diệp Chân ngươi thật sự có phúc…

Giản Thiên Hùng tán thưởng.

- Loại võ kỹ thần thông hỗ trợ này vốn cực kỳ hiếm thấy, nếu có vô tình tìm được cũng rất khó tu luyện thành công, cũng như lão phu, đã nhiều năm như vậy mới tìm thấy phụ trợ…

Nói đến đây, Giản Thiên Hùng dừng lại một chút, trực tiếp bỏ qua câu này, tiếp tục nói.

- Trách không được lực chiến của ngươi lại xuất chúng đến thế, nguyên lai ngươi đã sớm đúc thành công một mạch thần thông!

- Đã như vậy thì lão phu đành lấy lại bí thuật thủ hồn này vậy, nhưng mà lão phu còn chuẩn bị một vật cho ngươi, xem như lão phu đưa phần thưởng cho ngươi sớm một chút đi!

Giản Thiên Hùng nói.

Hai mắt Diệp Chân đột nhiên sáng lên.

Một bộ bảo giáp sáng lấp lánh hiện ra khí tức lửa nóng nhàn nhạt đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Chân.

- Hoả Lân Bảo Giáp! Dùng da lưng của yêu thú Hoả Lân thiên giai hạ phẩm làm nguyên liệu chính, lại còn được đại sư luyện khí rèn đúc mấy tháng mới ra được bảo giáp cực phẩm này, giáp này không chỉ có năng lực phòng ngự cực cao, mà đối với Linh lực Hàn Băng cũng có thể khắc chế!

- Nó là một trong những vật yêu thích của một vị trưởng lão, lão phu đêm khuya mang đến đây, chính là hy vọng có thể giúp ngươi trong trận đấu ngày mai!

- Hỏa Lân Bảo Giáp? Tạ giáo chủ ban thưởng.

Diệp Chân ngây ra một lúc lập tức phản ứng lại, cái này căn bản là bảo bối Giản Thiên Hùng mang tới để chống lại Âm La Băng của Diêm Dịch Quân.

- Ngươi cũng là vì thần giáo liều mạng, đây là thứ ngươi nên nhận được!

Nói rồi, Giản Thiên Hùng bước nhanh ra khỏi lều trại, lúc ra tới cửa, đột nhiên quay người lại nói.

- Diệp Chân, lão phu nói chuyện không thích che giấu!

- Ngươi hẳn cũng biết, sở dĩ hôm nay lão phu đến nhắc nhở ngươi, chủ yếu là để ngươi biểu hiện ra năng lực chiến đấu mạnh mẽ! Trước đó, hưởng thụ được đãi ngộ này chỉ có Niên Tinh Hà!

- Chỉ là hiện nay, lại trở thành ngươi!

- Đây mọi việc đều là do năng lực của các ngươi quyết định.

- Đương nhiên, chỉ cần sau này ngươi cống hiến nhiều cho thần giáo, phát huy năng lực càng nhiều, lão phu sẽ chỉ cho ngươi nhiều thứ hơn, tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi!

Nháy mắt thanh âm phát ra, thân hình Giản Thiên Hùng đã biến mất không thấy gì nữa, Diệp Chân lại nghĩ về những lời hắn nói.

Thời gian một đêm để khôi phục lại các loại linh đan diệu dược chồng chất, sự giúp đỡ từ các cao thủ của các thế lực lớn, để thương thế của các võ giả ngay ngày đầu tiên của năm vòng chiến đấu hoàn toàn khôi phục, từng người đều trở nên mạnh mẽ và long tinh hổ mãnh, cực kỳ có tinh thần bàn tán dưới võ đài.

Đương nhiên, võ giả bị chém giết chỉ có thể vĩnh viễn biến mất.

Trận đấu ngày thứ hai mà mọi người chờ mong đã bắt đầu trình diễn.

Vòng thứ nhất của trận đầu rút thăm là Tạ Trí hôm qua bị Vân Sách đánh nát xương ngực, đáng tiếc, vận khí, hoặc nói vận may của tên Tạ Trí này thật sự ….

Số thẻ mà hắn rút được sau khi khôi phục lại sau trận đầu tiên là số ba của Diệp Chân.

Mặc dù nói mỗi một võ giả đều muốn cùng tất cả mọi người dự thi ở đây đánh nhau một trận, đánh trước hay đánh sau cũng không có gì khác biệt, rút đến ai cũng không liên quan đến vận khí.

Nhưng đây vẫn là một tin dữ với Tạ Trí của Thiên La Môn sau sáu trận vẫn không có được điểm tích luỹ nào.

Có thể nhìn ra được, Tạ Trí hình như rất tự tin, muốn cùng Diệp Chân đấu một trận.

Nhưng nhìn ánh mắt của môn chủ Thiên La Môn đành có chút không cam lòng trực tiếp nhận thua, ngay cả luận võ đài cũng không lên.

Phải nói là, luận võ ngày thứ hai, Thiên La Môn lại mở đầu vô cùng tồi tệ.

Các võ giả dự thi thi đấu xếp hạng Quy Linh đã được chia làm nhiều cấp độ.

Đụng tới võ giả cấp độ khác biệt, trên cơ bản đều lập tức chịu thua.

Giống như bốn người Diêm Dịch Quân, Thương Lệnh Kỳ, Vân Sách, Diệp Chân được đưa vào nhóm võ giả đầu tiên, nhóm thứ hai hoặc thứ ba. Nếu đánh trúng võ giả ở nhóm thứ nhất, gần như tất cả mọi người ngay cả võ đài cũng không lên trực tiếp nhận thua.

Mặc dù bản thân không muốn nhưng cũng phải nhận thua trước sự quát mắng của chưởng môn.

Đương nhiên cũng có ngoại lệ, tỷ như Niên Tinh Hà của Nhật Nguyệt thần giáo. Hắn nằm ở giữa nhóm thứ nhất và nhóm thứ hai. Đụng trúng võ giả của nhóm thứ nhất, Giản Thiên Hùng cũng sẽ để hắn ra sân, nhưng sẽ chú ý trình độ, nếu có chút yếu thế sẽ lập tức nhận thua.

Loại tình huống này, mấy tên võ giả chân chính liều mạng xuất hiện.

Nhất là Diệp chân chú ý tới ba tên võ giả khác trong nhóm thứ nhất, gần như hiếm có cơ hội để xuất thủ.

Điều đáng nói là vòng thứ hai Diệp Chân rút thăm trúng Niên Tinh Hà.

- Ta nhận thua.

Trên đài luận võ, Niên Tinh Hà trầm mặc hồi lâu rồi nói ba chữ kia. Đương nhiên, sau ba chữ kia, Giản Thiên Hùng có nghiêm nghị quát lên thế nào hắn cũng không biết.

Nhưng mà, Diệp Chân nhìn ra được, Niên Tinh Hà rất không tình nguyện, trong đôi mắt ẩn giấu rất nhiều sự không cam lòng, lần trước thi đấu tuyển chọn trong Nhật Nguyệt thần giáo, Niên Tinh Hà thua rất không cam tâm.

Trong giải đấu xếp hạng Quy Linh này, vì đại cục, hắn cũng chỉ có thể nhượng bộ, không có cách nào khác, ai bảo ngày đầu tiên hắn đã thua một ván, mà Diệp Chân lại chém đầu Bạch Cốt công tử Lệ Khắc Sở một cách kinh hoàng.

Loạ tình huống này dù có đổi người khác làm giáo chủ thì cũng sẽ để Diệp Chân làm hạt giống tuyển thủ số một, mà không phải Niên Tinh Hà hắn.

Lúc đi xuống võ đài, Niên Tinh Hà quay đầu nhìn chằm chằm Diệp Chân một lúc, ánh mắt rất phức tạp, nhưng nhiều hơn là sự không cam lòng và khiêu chiến.

Sau khi có Linh khí hạ phẩm Diễm Phong Quang Kiếm, lòng tin và lục chiến của Niên Tinh Hà tăng mạnh.

Khác với vận khí của Tạ Trí Thiên La Môn, hôm qua Vân Hâm của Thanh Vân Bảo cũng không được điểm tích luỹ nào, nhưng hôm nay sau khi hồi phục đã thể hiện sức mạnh tuyệt vời.

Đến vòng thứ tư, bốn trận chiến thắng bốn, nhận được bốn mươi điểm tích luỹ.

Mà ngày thứ hai luận võ lại vô củng tẻ nhạt vô vị, cũng tại vòng thứ tư nâng cao đỉnh điểm.

- Vòng thứ tư trận thứ ba, số ba đối chiến số hai!

Môn chủ Thiên La Môn mặt không thay đổi gọi số rút thăm được, nhưng kết quả rút thăm này vốn không có gì lạ, lại làm cho đám võ giả dưới đài trong nháy mắt liền có tinh thần, toàn bộ đều ngồi thẳng dậy,

Số ba là Diệp Chân, số hai lài là cao thủ trẻ tuổi nổi danh đã lâu, đệ nhất công tử trong tứ đại công tử Thanh Lam võ đô, Ma Âm công tử Thương Lệnh Kỳ.

Hai người cùng thuộc nhóm võ giả thứ nhất, cũng là trận đấu đầu tiên giữa các võ giả của nhóm thứ nhất.

Mà vô luận Diệp Chân hay Thương Lệnh Kỳ, hai người ở tám trận đấu trước đều toàn thắng.

Cho tới bây giờ, võ giả toàn thắng còn có Diêm Dịch Quân, tổng cộng có ba người.

Nói một cách khác, trong trận chiến giữa Diệp Chân và Thương Lệnh Kỳ này, nếu ai thắng thì sẽ tiến gần hơn đến vị trí đầu một bước.

Cuộc chiến này, giống như một phát súng vào tim, lập tức làm cả đấu trường náo nhiệt hẳn lên.