Chương 673 Lựa Chọn Thần Thông Võ Kỹ
Mặt khác, xét thấy ba người Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả Hùng làm ra cống hiến to lớn đối với thần giáo, bản giáo chủ đặc cách bọn hắn có thể tham gia… Thần tế sang năm! Đây cũng là thưởng lớn thần bí lúc trước bản giáo chủ hứa hẹn bọn cho hắn!
- Thần tế?
Ba người Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả Hùng đồng thời ngẩn người, những ban thưởng trước bọn họ cũng đều biết là cái gì, nhưng thưởng lớn thần bí này lại làm cho bọn họ nghe được không hiểu ra sao.
Tham gia.... Thần tế?
Đây là ban thưởng gì? Sẽ có chỗ tốt gì?
Càng làm cho ba người Diệp Chân ngoài ý muốn chính là, lúc này cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo ở bên trong thần điện nghe được hai chữ "Thần tế", đại đa số đều là gương mặt mờ mịt và nghi hoặc, hiển nhiên, cũng lần đầu tiên nghe được chữ này.
Thậm chí ngay cả rất nhiều cao tầng mặc phục sức Kim Nguyệt của thần giáo cũng bộ dáng mờ mịt.
Chỉ có các cao tầng mặc phục sức Xích Nhật của Nhật Nguyệt thần giáo mới khác một chút, một loại biểu tình khiếp sợ, hình như rất kinh ngạc khi giáo chủ sẽ làm ra quyết định như vậy, bao gồm Vu Hàn Tinh phẩm giai Kim Nguyệt cũng chấn động kinh ngạc, hiển nhiên biết việc này.
Trừ cái đó ra, biểu hiện của Phong Khinh Nguyệt cũng có chút cổ quái, nhưng mà Ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân càng nhiều hơn chính là kinh hỉ.
- Giáo chủ, để bọn hắn tham gia thần tế, nhân số có phải.... Quá nhiều hay không?
Không có dấu hiệu nào, một thanh âm cực kỳ già nua vang lên trong đại điện, làm cho đại đa số người đều kinh hãi.
- Thái trưởng lão, đây là lời hứa bản giáo chủ trước lúc bọn hắn tham gia Quy Linh đại hội đã đưa ra, mà lại chỉ là lúc thần tế tăng thêm ba người mà thôi, huống hồ, thần tế càng nhiều dựa vào là vận khí của người đó!
Giản Thiên Hùng nói.
Nhẹ "Úc" một tiếng, thanh âm vừa rồi đột ngột xuất hiện lại lần nữa yên lặng, Bọn người Diệp Chân thậm chí không nghe được nơi phát ra thanh âm.
Cái này khiến Diệp Chân khá giật mình, nội tình Nhật Nguyệt thần giáo còn thâm hậu hơn nhiều so với hắn tưởng tượng!
- Chư vị đều thấy được. Đối với người làm ra cống hiến cho thần giáo, võ giả ra hết sức, cho tới bây giờ bản giáo chủ đều không tiếc ban thưởng, chỉ cần một lòng vì thần giáo, bản giáo chủ tuyệt đối sẽ trọng thưởng.
- Mà cho dù trong quá trình đang âm thầm làm việc vì thần giáo chết trận. Bản giáo chủ cũng sẽ không bạc đãi hắn!
- Chu đường chủ, tìm tới quan hệ huyết thống trực hệ ba đời của Dư Hách, Trang Linh, nếu như bọn hắn nguyện ý, toàn bộ tiếp vào trong trang viên của thần giáo ở lại, cha mẹ của bọn hắn, theo nguyệt lệ Nhật Nguyệt thần vệ mà cung cấp nuôi dưỡng, những người khác toàn bộ theo nguyệt lệ nhật nguyệt thiết vệ cung cấp nuôi dưỡng.
- Nếu như bọn hắn không nguyện ý, cũng đúng hạn đưa nguyệt lệ được hưởng đến đó, khác an bài phân đường phái chuyên gia bảo hộ. Không được lãnh đạm!
- Thuộc hạ tuân mệnh!
Chu Lệnh đáp.
- Mặt khác, nếu bên trong người thân của bọn hắn có người tập võ, tiếp vào trong thần giáo toàn lực bồi dưỡng, có thể hưởng nguyệt lệ của Nhật Nguyệt thần vệ, tình huống của bọn hắn, mỗi một năm báo cáo với ta một lần, không được sai sót!
Giản Thiên Hùng nói tiếp.
- Giáo chủ yên tâm. Thuộc hạ nhất định an bài thỏa đáng việc này.
Chu Lệnh đảm bảo nói.
An bài sau cùng của Giản Thiên Hùng làm cho Diệp Chân có chút ngoài ý muốn.
Lại còn có thể nhớ rõ Dư Hách và Trang Linh đã chiến tử trong thí luyện bí cảnh.
Cũng coi như không tầm thường. Chỉ về điểm này, Giản Thiên Hùng đã được sự tôn trọng của Diệp Chân.
Đại hội ở thần điện như vậy kết thúc, tiếp đó, chính là tiệc rượu cuồng hoan.
Nhật Nguyệt thần giáo bày rượu yến vì khánh công của ba người Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả Hùng, đương nhiên càng quan trọng hơn là, Nhật Nguyệt thần giáo cũng đang ăn mừng vì quyền sử dụng tiên cảnh linh mạch đoạt được sau ba mươi lăm năm.
Cơ hồ mỗi người đều rất cao hứng, cho dù những giáo chúng vĩnh viễn không có khả năng tiến vào bên trong cực phẩm linh mạch tu luyện.
Đối bọn hắn mà nói, toàn bộ cao tầng đi cực phẩm linh mạch tu luyện, như vậy trống ra thượng phẩm Linh Viện. Mới là thu hoạch lớn nhất của bọn hắn.
Hình như mỗi người đều có thể tiên đoán được, tương lai tu vi của mình trong vòng năm năm sẽ có một tăng lên trên diện rộng, tu vi tăng lên, địa vị cũng sẽ tăng lên, thậm chí cả cuộc đời đều sẽ đạt được thăng hoa.
Đây là một trận cuồng hoan!
Nội bộ Nhật Nguyệt thần giáo cuồng hoan lớn.
Đại đa số người, đều tại vây quanh bốn người Điền Quý Chương, Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả Hùng mời rượu, họ đoán được, tương lai năm năm, bốn người này tuyệt đối sẽ là nhân vật chạm tay có thể bỏng trong Nhật Nguyệt thần giáo.
Nhất là ba người Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả Hùng được giáo chủ coi trọng, tiền đồ vô lượng, người không quen cũng cười vây lên, chết sống muốn mời một chén rượu.
Diệp Chân lại lúc rượu hàm tai nóng, lặng lẽ né ra ngoài.
- Thế nào, không thích loại tràng diện này?
Phong Khinh Nguyệt xuất hiện sau lưng.
- Có một loại cảm giác không chân thật, cảm giác không chân thật, tự nhiên không thích.
Diệp Chân nói.
- Vậy ngươi thích gì?
- Nếu có thể lựa chọn, ta thích....
Thanh âm ngừng lại, ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía Phong Khinh Nguyệt, khiến cho Phong Khinh Nguyệt không khỏi một trận hoảng hốt, dưới ánh mắt nhìn soi mói của hắn, đột nhiên cúi xuống trán.
- Ừm.... Cùng nàng uống rượu!
Lời nói của Diệp Chân khiến cho Phong Khinh Nguyệt thở dài một hơi, không biết sao, trong lòng lại hiện lên thất vọng, mặc dù như thế, Phong Khinh Nguyệt vẫn cười nói.
- Vậy tốt, cùng uống đi, loại không khí này, ta cũng không thích đấy!
- Nhưng mà, trước tiên phải nói rõ, chỗ ta không có rượu!
- Yên tâm, lần này, ta mời!
Cười, Diệp Chân và Phong Khinh Nguyệt cùng đi hướng về phía Nguyệt Hoa đường.
Nhưng mà, bọn hắn ai cũng không chú ý tới, kiến trúc nơi xa có một phương thân ảnh đang nhìn, một bóng người cao to, vẫn luôn đưa mắt nhìn bóng lưng của bọn hắn đi xa, thần sắc dị thường phức tạp.
Mà trong tiểu viện của Phong Khinh Nguyệt, hoa tiền nguyệt hạ, rượu ngon mỹ nhân....
Uống rượu với Phong Khinh Nguyệt chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn, hai người hàn huyên rất nhiều, Phong Khinh Nguyệt cũng lôi kéo Diệp Chân hỏi rất nhiều về tình huống bên trong thí luyện bí cảnh hung hiểm thế nào.
Diệp Chân và Phong Khinh Nguyệt cũng nói về thần tế của Nhật Nguyệt thần giáo.
Theo Phong Khinh Nguyệt nói, thần tế của Nhật Nguyệt thần giáo là một lần tế thần đại điển, có quy cách phi thường cao và hạn chế nhân số nghiêm khắc.
Về phần cái khác, Phong Khinh Nguyệt cũng không hiểu, nghe nói phải xem vận khí.
Tế thần đại điển của Nhật Nguyệt thần giáo ba năm một lần, tính toán ra, Phong Khinh Nguyệt đã tham gia tế thần đại điển ba lần, lại không thu hoạch được gì.
Mà nội bộ thần giáo đối với chuyện thần tế đều có chút kiêng kị, ai cũng không nói, cho nên Phong Khinh Nguyệt biết đến cũng rất ít.
Nhưng có một chút lại khiến Diệp Chân coi trọng.
Thái Thượng trưởng lão không hiện thân dù chuyện bên trong Nhật Nguyệt thần giáo lớn nhỏ thì, trừ thần tế mỗi ba năm một lần.
Trước đó, tính cả hai Thái Thượng trưởng lão, giáo chủ Giản Thiên Hùng, toàn bộ bên trong Nhật Nguyệt thần giáo có thể tham gia thần tế, chỉ có chín người.
Chỉ từ số lượng đó xem ra, thần tế này xác thực không phải bình thường, nhưng mà chỗ tốt cụ thể thế nào, chỉ có thể chờ đợi sang năm tham gia mới có thể biết.
Nhưng Diệp Chân tin tưởng, có thể làm cho một Thái Thượng trưởng lão đứng ra ngăn cản chuyện tốt, tuyệt đối không kém.
Giản Thiên Hùng trọng thưởng cho ba người Diệp Chân, Niên Tinh Hà, Tả Hùng, như vậy bắt đầu từ ngày hôm say, cả ba người Diệp Chân triệt để thu hoạch ban thưởng.
Thật ra Giản Thiên Hùng ban thưởng ngoại trừ ban thưởng thân phận, tổng cộng có năm cái, theo thứ tự là thời gian tu luyện trong tiên cảnh linh mạch, số lần lĩnh hội Nhật Nguyệt thần đàn, công pháp, tư cách thăm viếng tượng thần, thần tế!
Trong năm cái này, thần tế phải đợi đến sang năm mới có thể, thăm viếng tượng thần thì mỗi tháng đều tiến hành, cách lần thăm viếng tiếp theo còn hơn mấy ngày.
Còn lại ba cái đầu, Diệp Chân cẩn thận cân nhắc qua, số lần lĩnh hội Nhật Nguyệt thần đàn sẽ áp sau, kém nhất, cũng phải chờ tu vi của hắn đột phá đến Chú Mạch rồi mới lĩnh hội.
Thời gian nửa năm tu luyện trong Tiên cảnh linh mạch, Diệp Chân nhất định phải đi, Diệp Chân tương lai tăng lên tu vi, tất cả phải nhờ nó.
Quan trọng nhất chính là chuyện đêm tối ở Tiên Quang Sơn khi trước, Diệp Chân thẳng thắn nói hắn đã đúc một mạch, theo Giản Thiên Hùng nói tương lai tu vi Diệp Chân đột phá đến Chú Mạch cảnh sẽ là chuyện thuận lý thành chương.
Chú Mạch cảnh, vốn khó khăn nhất chính là chú mạch, đây là một tử quan miệng, bây giờ Diệp Chân mạch đã sớm đúc thành, như vậy đột phá sẽ là chuyện rất dễ dàng.
Theo Giản Thiên Hùng đoán, tu vi của Diệp Chân hẳn có thể thuận lý đột phá đến Chú Mạch cảnh nhất trọng đỉnh phong.
Mà có tư cách tiến vào tiên cảnh linh mạch tu luyện, Diệp Chân có thể đột phá trong thời gian rất ngắn.
Nói một cách khác, không bao lâu nữa Diệp Chân sẽ là võ giả Chú Mạch cảnh.
Nhưng mà, trước khi đến tiên cảnh linh mạch đột phá, Diệp Chân còn có hai chuyện phải làm.
Một là chọn thần thông võ kỹ chuẩn bị tu luyện, hai là giúp tiểu Miêu tấn giai.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Chân tiến về Nội Sự đường tìm kiếm Chu Lệnh.
Bí tịch điển tàng của Nhật Nguyệt thần giáo do Nội Sự đường chủ quản.
- Ha ha, Diệp Chân, ngươi đã tới chậm!
Khi nhìn thấy Diệp Chân, Chu Lệnh thật xa đã cười lên ha hả.
- Tới chậm, làm sao?
Thần sắc của Diệp Chân có chút lạnh nhạt, bởi vì nhi tử Chu Cửu Thiên không có nhân tính của Chu Lệnh, Diệp Chân vẫn luôn tận lực duy trì một khoảng cách với đối phương!
Có loại nhi tử đó, dung túng loại nhi tử đó, Chu Lệnh cũng không phải người tốt lành gì.
Nếu không tất yếu, Diệp Chân sẽ không nguyện ý liên hệ với Chu Lệnh.
- Hai người Niên Tinh Hà và Tả Hùng từ tối hôm qua sau khi yến hội kết thúc đã dây dưa đến chỗ lão phu đi thần thông võ kỹ muốn tu luyện ở bí điển lâu, ngươi còn thật có thể bảo trì bình thản, lại chờ đến buổi sáng hôm nay.
Chu Lệnh cười nói.
- Cũng không kém nửa ngày như thế!
- Cũng đúng, Diệp Chân ngươi chọn là thần thông võ kỹ Thiên giai thượng phẩm, không người nào tranh đoạt với ngươi, cũng không kém nửa ngày này, đi bên này!
Chu Lệnh vừa nói vừa dẫn đường.
Sau khi được Chu Lệnh dẫn thông qua tầng tầng kết giới Linh Lực, Diệp Chân và Chu Lệnh một đạo bước vào Bí Điển Lâu ở lầu bốn của Nhật Nguyệt thần giáo.
Lầu một của Bí Điển Lâu cất giữ Địa Giai võ kỹ, chủng loại số lượng phong phú, lầu hai cất giữ thần thông võ kỹ thiên giai hạ phẩm, số lượng cũng không ít, về phần lầu bốn, cất giữ chính là thần thông võ kỹ Thiên giai thượng phẩm.
- Diệp Chân, thần thông võ kỹ Thiên giai thượng phẩm không có nhiều, cho dù toàn bộ Nhật Nguyệt thần giáo, cất giữ thần thông võ kỹ Thiên giai thượng phẩm cũng chỉ có bảy bản.
- Ừm, chính là bảy bản trước mắt ngươi, mỗi một bản, đều là thần thông võ kỹ uy lực vô tận, ngươi có thể tùy tiện lựa chọn, đúng rồi, trong những ngọc giản này có tóm lược của những thần thông võ kỹ đó, ngươi có thể tùy tiện xem!
Chu Lệnh nói.
- Vâng, cám ơn!
Diệp Chân tiện tay cầm lấy một khối ngọc giản, lật ra xem.
- Đây là.... Thiên cơ tỏa linh kiếm trận...