← Quay lại trang sách

Chương 684 Thoát Khốn Và Cuồng Hỉ

Phốc!

Phốc phốc!

Diệp Chân cố gắng muốn ói bùn đất trong miệng ra, thế nhưng bờ môi vừa mới khẽ động, bùn đất chen vào trong miệng Diệp Chân càng nhiều hơn.

Nếu như lúc này có người có thể nhìn thấy biểu lộ Diệp Chân, như vậy nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.

Đúng vậy, quá đặc sắc!

Lần thứ nhất thể nghiệm cảm giác bị chôn sống.

Nếu không phải Diệp Chân trước đây đã sớm bóp nát một viên Ma Vân Quả, động quật sụp đổ sát na, Ma Vân bình chướng ngăn cản một chút, Diệp Chân đoán chừng hắn có khả năng đã bị trọng lượng trăm vạn cân kia nện cho thành thịt vụn.

Về phần chiến giáp Tử Ngọc, vẻn vẹn ngăn trở trong tích tắc đã vỡ vụn, uy lực như thiên địa vẫn vô cùng kinh khủng.

May mắn có Ma Vân bình chướng và linh giáp Tử Ngọc chèo chống, trước mắt Diệp Chân chỉ bị chôn sống, chỉ là đứt mất hai cây xương sườn, chung quy vấn đề không lớn.

Chôn sống đối với người bình thường mà nói đó là một con đường chết.

Nhưng đối với võ giả có tu vi cường đại mà nói, chôn sống cũng không phải chuyện kinh khủng gì quá mức, bởi vì võ giả có thể chuyển thành nội tức, thuần túy dựa vào linh lực sẽ có thể chèo chống một đoạn thời gian rất dài.

Nhưng mà linh lực trong cơ thể tiêu hao hết Diệp Chân e là cũng phải xong đời.

Nói một cách khác, Diệp Chân nếu như chôn sống ở chỗ này thời gian dài không thoát ra được, chỉ sợ cũng thật sự sẽ an nghỉ ở chỗ này.

- Nếu như Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú Vương này đem trọn đầu sơn động đều làm cho sập, vậy kia.....

Với hậu quả này, Diệp Chân không dám tưởng tượng.

Nếu thật sự là dạng kia, bây giờ không chỉ xâm nhập Hắc Tu Sơn, Diệp Chân đoán chừng chiều sâu theo bọn hắn lúc trước tiến xuống hẳn là xâm nhập vào nền đất khoảng ngàn mét.

Diệp Chân lúc này, hẳn bị chôn ở dưới lòng đất Hắc Tu Sơn.

- Hi vọng không nên quá thảm, hi vọng Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú Vương có phạm vi sát chiêu không nên quá rộng....

Thoát khốn là chuyện thứ nhất, dĩ nhiên cần phải hiểu rõ lòng đất này sụp đổ đến cùng có phạm vi lớn bao nhiêu.

Thần niệm Diệp Chân trong nháy mắt thả ra ngoài, toàn lực thôi động cũng chỉ ngoại phóng đến bên ngoài một ngàn năm trăm mét mà thôi.

Bên trong thần niệm cảm ứng, phạm vi một ngàn năm trăm mét tất cả đều là một mảnh đen sì, thông đạo phụ cận bốn phương thông suốt toàn bộ đều sập.

Trong nháy mắt tiếp theo, thần niệm Diệp Chân rơi vào tinh hồn châu Kim Bối Thạch Thú Vương bên trong Thận Long Châu. Thần niệm lập tức bám vào dọc theo ra ngoài, không chỗ nào không có Thổ linh lực.

Ba hơi về sau, Diệp Chân thở ra một hơi.

Phạm vi sát chiêu Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú Vương sau cùng ước chừng khoảng tầm năm dặm, toàn bộ sụp đổ phạm vi chỉ có hai ngàn năm trăm mét, hai ngàn năm trăm mét bên ngoài, trước đây thông đạo hiện lên nửa sụp đổ, bên ngoài ba ngàn mét thông đạo lại hoàn hảo không chút tổn hại.

Loại tình huống này Diệp Chân chỉ cần mở ra một đầu thông đạo ba ngàn mét là có thể chạy thoát.

Nhưng mà vấn đề bây giờ là toàn thân Diệp Chân bị ép tới gắt gao, căn bản ngay cả nhúc nhích cũng không được, nhất là một tảng đá lớn đặt ở trước ngực không chỉ đè gãy hai khối xương sườn của Diệp Chân mà còn để Diệp Chân không cách nào phát ra sức lực.

Nếu không phải Vân Dực Hổ Vương trong ngực thoáng chia sẻ một chút, Diệp Chân lúc này e là gãy cũng không phải hai khối xương sườn mà bảy tám khối xương sườn.

- Làm sao thoát khốn đây?

Diệp Chân nhíu mày lâm vào khổ sở.

Mấy hơi về sau, thần sắc Diệp Chân lần nữa buông lỏng.

- Có!

Hiện tại vấn đề lớn nhất là không cách nào khai thác không gian dể Diệp Chân có thể hoạt động. Nhưng mà trong giới chỉ trữ vật của Diệp Chân có được khỏang không gian lớn.

Thần niệm khẽ động, đoàn bùn đất lớn đặt ở trong tay trái Diệp Chân lập tức tiêu thất trong hư không, cũng bị Diệp Chân cất vào bên trong giới chỉ trữ vật.

Hỏng bét là vừa mới phát triển ra một chút không gian như vậy, bùn đất mềm nát lập tức rớt xuống, lấp kín không gian vừa mới đưa ra!

May mắn chính là không gian trong giới chỉ trữ vật của Diệp Chân lại khá lớn. Mà trên người Diệp Chân lại mang giới chỉ trữ vật, không chỉ có một!

Ngay sau đó, Diệp Chân thận trọng đưa bùn đất vào bên trong giới chỉ trữ vật.

Ngọn núi ngoại trừ bùn đất bên ngoài, còn có đại lượng tảng đá, đang tháo không một bộ phận bùn đất về sau. Tại đây chút tảng đá chống đỡ dưới, xem như cho Diệp Chân đưa ra một cái hoạt động không gian.

Có bước đầu tiên thoát khốn, chuyện kế tiếp đã vô cùng đơn giản.

Giơ chỉ như đao, dùng sức đào thông đạo ra bên ngoài, bùn đất và hòn đá ở trước mặt linh lực còn không bằng đậu hũ, loại tình huống này, Diệp Chân dùng tốc độ thoát khốn là thật nhanh.

Ước chừng sau một canh giờ, Diệp Chân đã đào bới ra một lối đi, thành công thoát khốn!

Điên cuồng hít một hơi mang theo vài phần thổ mùi tanh của không khí nóng bức, lần thứ nhất, Diệp Chân cảm thấy được hô hấp là một việc thoải mái như vậy. Đồng thời, thần sắc Diệp Chân cũng biến thành vô cùng cảnh giác!

Sát na khi Quỷ Ảnh và Phù Lãng vọt tới hắn, Diệp Chân đã dậy lên lòng nghi ngờ!

Bởi vì chính sự va chạm kia đã va Diệp Chân vào bên trong hang ổ Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú, cũng đem Diệp Chân đẩy vào tuyệt cảnh.

Diệp Chân cảm thấy, tiểu đội Hầu Bá cầm đầu săn giết, khả năng cũng không có đơn giản như mặt ngoài.

Lúc này nhớ tới lúc trước võ giả bán tình báo kia nói kia tình huống đợi chờ hơn một tháng thì càng thêm khả nghi.

Thần niệm lần nữa đi dọc theo Thổ linh lực, về sau khi đã xác định bên trong thông đạo không có ai, lúc này Diệp Chân mới có thể yên lòng.

Nhưng mà, thoát khốn cũng không đại biểu đã kết thúc.

Nếu như việc Diệp Chân thoát khốn vô cùng đơn giản, chuyện trước đó vất vả cùng bốc lên nguy hiểm sinh tử không phải đã hoàn toàn uổng phí.

Diệp Chân nhất định phải cầm tới một viên Cấn Thổ Linh Châu, dù chuyện này rất nguy hiểm.

Tìm một đầu thông đạo, bên trong giới chỉ trữ vật đầy bùn đất, Diệp Chân lần nữa thận trọng chui trở về hang ổ Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú.

Lần này, Diệp Chân càng thêm cẩn thận, bởi vì hơi không lưu ý rất có khả năng sẽ lần nữa dẫn phát chấn động, lần nữa chôn sống hắn.

May mắn là lúc trước chém giết Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú chừng mười hai con, phạm vi phân bố cũng khá lớn, rất dễ dàng, Diệp Chân đã tìm được hai thi thể Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú, thành công đào được hai viên yêu đan thuần túy của yêu thú Thổ hệ.

Chỉ cần triệt để rèn luyện tạp chất trong đó thì có thể để hai viên yêu đan Thổ hệ thuần túy này biến thành Cấn Thổ Linh Đan, sau đó Diệp Chân sẽ có thể lấy tay đúc luyện võ mạch đạo thần thông thứ ba.

Khi cất kỹ yêu đan chuẩn bị rời đi, bước chân Diệp Chân bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía lòng đất.

Diệp Chân lập tức nhớ tới nơi dưới lòng bàn chân bốn năm mét còn chôn một tên đại gia hỏa nữa!

Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú Vương!

Đây chính là yêu thú Vương cấp hiếm thấy, không phải yêu thú Thiên giai phổ thông.

Nói cách khác, nếu như có thể đem nó móc ra, bên trong Thận Long Châu của Diệp Chân nói không chừng lại có thể gia tăng thêm một viên tinh hồn châu.

Nhưng mà, độ khó này rất lớn!

- Thế đạo này, nào có việc không mạo hiểm mà có thể cầm tới chỗ tốt?

Ánh mắt ngưng tụ, Diệp Chân lập tức có quyết định.

Diệp Chân cẩn thận quan sát một vòng không gian hắn ở trong lòng núi này khai thác ra, cần phải quy hoạch hợp lý mới có thể đào được tên đại gia hỏa kia!

Đào móc ngọn núi, loại chuyện này là việc vô cùng ngoài ý muốn, vừa mới mở đào không lâu, Diệp Chân lại lần nữa bị chôn sống một lần, Diệp Chân phí hết công phu thật lâu mới lần nữa thoát khốn.

Nhưng mà, Diệp Chân vẫn không có từ bỏ.

Sau khi khổ tư một phen, lấy hai cái khung xương lúc trước đào được Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú để chống đỡ, từ từ hướng về phía dưới đào, từ từ tiến gần đến thi thể Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú Vương.

Khi con ngươi màu vàng to lớn của Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú Vương kia xuất hiện ở trước mặt Diệp Chân, vẻ mừng như điên đột ngột nổi lên trên gương mặt hắn!

Trong nháy mắt tiếp theo, bàn tay Diệp Chân liền hướng về phía trán Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú Vương!

Ánh sáng khởi động!