Chương 738 Liên hợp bức thoái vị
----
- Nếu bọn hắn giết tận đến thần giáo, tên kia ngược lại rất nhanh nhẹn!
Khuôn mặt Tả Hùng xúi quẩy:
- Ngươi không biết, Cam Như Tùng, lão tặc này dùng bảy ngày công phu luồn lên nhảy xuống, liên hợp lại tứ đại thế lực khác trong Thanh Lam võ đô.
- Cái gì? Liên hợp đại thế lực khác tứ?
Diệp Chân đột ngột hít vào một hơi.
- Đúng vậy, cũng chính là mười bảy ngày trước, Phòng Lệ Phong lão già kia mang theo một nhóm đông người xông vào thần giáo, có bọn người Tam trưởng lão Thiên La Môn Quý Tuyên, Đoàn Anh Niên Trường Sinh giáo, Vân Xung Cao Vân gia bảo và Phòng Lệ Phong cùng nhau vọt vào trong thần giáo.
Đáng hận nhất vô sỉ nhất chính là Vạn Tinh Lâu, tam đại thế lực khác, cũng phái các trưởng lão cao tầng thống lĩnh, còn Vạn Tinh Lâu lại là lâu chủ Diêm Tông tự mình ra mặt.
- Những gia hỏa vô sỉ này tụ tập trong thần giáo, từng người từng người luôn miệng nói ngươi cả gan làm loạn, vô cùng hung tàn, mấy thành ma đầu, muốn để giáo chủ giao ngươi ra, giao cho bọn hắn thay trời hành đạo!
Một bên nói, Tả Hùng một bên nghiến răng vang khanh khách.
- Đáng hận chính là, những cao tầng kia trong thần giáo, ở trước mặt những người này, tập thể không có tiếng nói! Bọn hắn cũng không nghĩ một chút hiện tại hưởng thụ cực phẩm linh mạch, là ai liều tới lấy mạng?
Thời khắc mấu chốt, không ai đứng ra, tập thể đều sợ hãi.
Nghe vậy, Diệp Chân lại nở nụ cười khổ, một chiêu này của Huyền Nguyệt tông, thật có chút hung ác.
Liên hợp tứ đại thế lực Thanh Lam võ đô cùng một chỗ bức thoái vị.
Vạn Tinh Lâu tất nhiên không cần phải nói, chính là tử địch với Diệp Chân, trước đây Diệp Chân lại chém giết thiên tài võ giả Diêm Dịch Quân của Vạn Tinh Lâu Diêm gia, đừng nói là có người mời, chỉ cần nghe mùi vị, sợ đều sẽ theo gió tám trăm dặm đến gây sự với Diệp Chân.
Thù hận giữa Trường Sinh giáo và Diệp Chân bắt đầu từ Dương Chính Tích chưa từng đứt đoạn, về sau lại thêm lời đồn, song phương càng thủy hỏa bất dung, có một vương giả Khai Phủ cảnh triệu tập, tự nhiên là muốn tới gây sự với Diệp Chân.
Vân gia bảo vốn dĩ không có nhiều ân oán với Diệp Chân. Nhưng, Vân Sách bị Diệp Chân trực tiếp biến thành ngu ngốc, thậm chí bảo chủ Vân gia bảo Vân Xung Tiêu còn tự mình cầu khẩn, thù này kết lớn.
Lúc này tự nhiên sẽ đến gây sự với Diệp Chân.
Về phần Thiên La Môn, ân oán với Diệp Chân thật đúng chưa quá mức phải như vậy, tất cả đều gặp nhau trong thí luyện bí cảnh và trên bài danh thi đấu Quy Linh.
Song phương lẫn nhau có một lượng đệ tử tử thương, rất bình thường.
Những ân oán kia, mỗi năm năm ngũ đại môn phái sẽ tới một lần, theo lý thuyết, Thiên La Môn không nên lẫn vào trong chuyện này.
Nhưng vấn đề là, Thiên La Môn dính vào, chuyện này, đã không giống vậy.
Suy nghĩ sơ qua, Thiên La Môn là ngượng nghịu mặt mũi. Đi ngang qua sân khấu, bay theo chiều gió, nhưng sự tình không phải chỉ đơn giản như vậy, nếu Thiên La Môn có kế hoạch gì khác, như vậy lần này Huyền Nguyệt phần phát khởi nhằm vào bức Diệp Chân ra mặt, khả năng muốn thay đổi địa vị.
Trong nháy mắt, Diệp Chân nghĩ đến rất nhiều khả năng, ánh mắt sáng rực nhìn về phía Tả Hùng.
Thái độ giáo chủ gì?
Thần sắc Tả Hùng trở nên có chút lúng túng:
- Lần này, thái độ giáo chủ cũng có chút trở nên tế nhị, không nói đồng ý, cũng không nói cự tuyệt.
Nhưng, ta cảm thấy giáo chủ khẳng định vẫn che chở ngươi, hơn nửa tháng này, giáo chủ vẫn luôn cãi cọ với bọn họ. Cũng thật không dễ dàng!
Nói đến đây, thần sắc Tả Hùng buồn bã:
- Chỉ là, những người khác trong giáo không được tốt lắm, chúng ta nghĩ ngươi thông suốt cũng biết. Lại không có phù tấn của ngươi, muốn từ nơi Nội Sự đường lấy được phù tấn ấn ký của ngươi, đều không lấy được!
Bất đắc dĩ, mới dùng phương pháp ngu ngốc này, ở chỗ này chờ ngươi! Đây, vẫn do đạt được Niên thống lĩnh hạ lệnh huynh đệ dưới tay hắn phối hợp, bằng không, ta cũng không có nhiều nhân thủ như vậy có thể dùng.
Tả Hùng nói.
- Niên thống lĩnh, Niên Tinh Hà?
Diệp Chân giật mình.
- Đúng vậy, ngươi còn không biết, Niên Tinh Hà đã thăng nhiệm thống lĩnh địa doanh Nội Sự đường, chủ quản tình báo sự vụ.
Tả Hùng nói.
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, sau lại báo!
Diệp Chân hướng về phía Tả Hùng trịnh trọng ôm quyền thi lễ, nói thật, mang theo trên trăm người không ngủ không nghỉ chắn mười ngày qua, phần nhân tình này, phần kiên trì này, đủ để Diệp Chân ghi nhớ trong lòng.
Trong Nhật Nguyệt thần giáo, người như Chu Lệnh, Diêu Sâm muốn đối phó Diệp Chân thậm chí bỏ đá xuống giếng, Diệp Chân rất rõ ràng.
Nhưng hành động của Điền Quý Chương, để Diệp Chân có chút tức giận.
Diệp Chân rất rõ ràng Điền Quý Chương là lão hồ ly, thời khắc mấu chốt tuyệt đối không đáng tin cậy. Nhưng Diệp Chân không nghĩ tới, Điền Quý Chương lão hồ ly này, sự tình muốn mạng như thế, hoàn toàn không để ý trước đây Diệp Chân mang đến cho hắn các ích lợi gì, thậm chí ngay cả phù tấn cũng không phát cho hắn một cái, thật sự để Diệp Chân cười chê chi cực.
Ngược lại hai người Tả Hùng và Niên Tinh Hà, vụng trộm mật báo cho hắn, để Diệp Chân vô cùng cảm động.
- Diệp đường chủ đừng nói vậy, trong thí luyện bí cảnh, nếu không phải ngươi, mạng nhỏ của ta đã sớm xong…
- Nếu nể mặt Diệp mỗ, về sau hãy gọi nhau là huynh đệ!
Diệp Chân thô bạo đánh gãy lời nói của Tả Hùng, Tả Hùng lại đại hỉ:
- Tốt, chỉ cần Diệp Đường…
Bị Diệp Chân nhìn chằm chằm, Tả Hùng có chút xấu hổ mở miệng:
- Ta lớn hơn mấy tuổi, sau này huynh đệ ngươi chỉ cần không quên người ca ca này, cứ mở miệng, du là chiến đấu nguy hiểm, tuyệt đối không một chút nhíu mày!
- Tả đại ca về sau muốn làm chuyện phóng hỏa giết người uống rượu tìm mỹ nữ, nhất định không thể quên ta!
Nói xong, Diệp Chân và Tả Hùng liếc mắt nhau, đồng thời cười lên ha hả.
- Đúng rồi, Tả đại ca, ngươi có gặp qua Phong Khinh Nguyệt không?
Sau khi cười xong, Diệp Chân hỏi.
Tả Hùng bỗng nhiên vỗ đầu một cái:
- Nhìn ta, đang muốn nói với ngươi chuyện này đây, chín ngày trước Phong đường chủ trở về, khi trở về thần sắc có chút cổ quái.
Nhưng vừa nghe đến vấn đề này, đã vội vã đi tìm giáo chủ, sau đó, cũng không biết!
- Không biết? Có ý tứ gì?
Diệp Chân ngạc nhiên, gương mặt lo lắng.
- Sau khi nàng đi tìm giáo chủ, chưa có huynh đệ nào gặp qua Phong đường chủ, mấy ngày nay, ta không có trong thần giáo, cũng không tin tức dư thừa truyền đến!
Ngươi chờ một chút, ta phát phù tấn hỏi Niên Tinh Hà một chút, tên kia đối với sự tình Phong đường chủ khẳng định để bụng.
Lời nói một nửa, thanh âm Tả Hùng lại dừng lại, gương mặt xấu hổ:
- Huynh đệ, ngươi nhìn cái miệng này của ta, ngươi đừng…
Diệp Chân ngăn động tác Tả Hùng lại:
- Tả đại ca, Diệp Chân ta có nhỏ mọn như vậy sao?
- Vậy ta phát phù tấn?
- Không cần, đợi ta trở về tự mình đi tìm nàng, chỉ cần biết rằng nàng về tới thần giáo, ta đã an tâm.
Diệp Chân nói.
Sắc mặt Tả Hùng lại đại biến.
Cái gì, huynh đệ, ngươi còn muốn trở về? Trở về làm gì, trở về chịu chết sao?
- Giáo chủ lại đang cùng bọn hắn quần nhau, cũng bảo ngươi ra ngoài tu luyện để kéo dài, ta đoán chừng giáo chủ có sách lược làm cho chính bọn hắn tản đi!
Nếu ngươi trở về, chẳng phải dê vào miệng cọp sao?
Nếu ngươi hiện thân trong Thanh Lam võ đô, đến lúc đó, chỉ sợ giáo chủ đều sẽ không bảo hộ được ngươi!
- Huynh đệ, nghe ta khuyên một lời, mau chóng rời đi nơi này, tìm nơi khổ tu đợi yên lặng trên hai ba năm trở lại! Đến hai ba năm, những người kia cũng phải giải tán.
Tả Hùng khổ sở khuyên.
Thần sắc Diệp Chân đột nhiên mãnh liệt:
- Nếu những người kia tìm không thấy ta, liên hợp lại vây công thần giáo thì sao?
Thần sắc Tả Hùng ngẩn ngơ.
Chuyện kia bọn hắn không dám? Hơn nữa chuyện này cũng không thể nào bình an vô sự trăm năm?
- Trước kia không dám, vì không có ngoại lực tham gia, nhưng hiện tại có Huyền Nguyệt tông một đại gia hỏa như thế nhúng tay vào, rất khó nói chắc!
Vả lại, ai nói ta không thể đối đầu với bọn hắn, ta nhất định phải trốn, nhất định phải như chó nhà có tang, mai danh ẩn tích?
Thoáng chốc, Diệp Chân hào khí ngất trời!
Trên mặt Tả Hùng lần nữa hiện ra sầu khổ.
Huynh đệ, ân oán võ giả chúng ta giải quyết rất nhanh. Thà bị gãy chứ không chịu cong, nhưng có đôi khi, nên cúi đầu lúc cũng phải cúi đầu, huống hồ, ngẫu nhiên cúi đầu, cũng không phải chuyện ghê gớm gì…
- Tả đại ca. Ngươi nhìn ta là người lỗ mãng ngốc nghếch như vậy sao?
Diệp Chân cười nói.
Tả Hùng lắc đầu:
- Nhưng…
- Tả đại ca, để ta ngẫm lại đối sách!
Nghe vậy, Tả Hùng gật đầu lia lịa.
Suy nghĩ mấy hơi, Diệp Chân đột nhiên ngẩng đầu hỏi:
- Tả đại ca. Ngươi nói, mỗi ngày tiến về thần giáo nháo đằng, chỉ có Phòng Lệ
Phong Trưởng Lão Phong Huyền Nguyệt tông đúng không? Những người khác, tổng cộng có bao nhiêu người Huyền Nguyệt tông tới?
- Tính cả Cam Như Tùng, tổng cộng có sáu người! Những người khác hẳn đều ở lại trong Thanh Lam võ đô, lúc đến bọn hắn phát ngôn rất bừa bãi, nhất định phải bắt được ngươi.
Tả Hùng đáp.
Ánh mắt Diệp Chân khẽ động, lại hỏi:
- Vậy điểm dừng chân của bọn hắn, ngươi biết không?
Tả Hùng lắc đầu:
-Đây, ta không biết! Nhưng, chưởng quản Nội Sự đường Địa tự doanh Niên Tinh Hà khẳng định biết, ta phát cái phù tấn hỏi xem.
Nói xong, Tả Hùng đột nhiên dùng một loại ánh mắt vô cùng cổ quái nhìn về phía Diệp Chân:
- Huynh đệ, ngươi không phải muốn mời người tìm bọn hắn gây chuyện?
Tuyệt đối không nên có ý nghĩ như vậy, Cam Như Tùng kia, là một vương giả Khai Phủ cảnh, vương giả Khai Phủ cảnh, sau lưng còn có một con quái vật khổng lồ như
Huyền Nguyệt tông, đừng nói trong Thanh Lam võ đô, toàn bộ trong Chân Linh Vực, đều không có bao nhiêu người dám chọc.
Nếu ngươi đi tìm người, chỉ sợ người còn chưa mời đến, bọn hắn trước hết đã giết người.
- Tả đại ca, ta cảm thấy ta có ngu như vậy sao? Yên tâm đi, ngươi chuẩn bị nhìn một trận trò hay!
Thần sắc Diệp Chân trở nên vô cùng chắc chắn:
- Hiện tại, ngươi phát một phong phù tấn cho Niên Tinh Hà, hỏi một chút điểm dừng chân của bọn họ.
Tả Hùng nhìn Diệp Chân mấy lần, vẻ mặt nghi hoặc, hắn thực sự nghĩ mãi không rõ Diệp Chân muốn làm gì, bất đắc dĩ, chỉ có thể theo lời Diệp Chân, phát ra một đạo phù tấn hỏi thăm Niên Tinh Hà, bởi vì, vô luận hắn thấy thế nào, Diệp Chân đều không giống người vờ ngớ ngẩn.
Ước chừng một khắc đồng hồ sau, Tả Hùng thu được tin tức trả lời Niên Tinh Hà gửi tới, bên trong có liên quan tới điểm dừng chân một đoàn người Huyền Nguyệt tông, rất kỹ càng, thậm chí có cả danh sách tu vi những người đó.
Ngoại trừ Cam Như Tùng là vương giả Khai Phủ cảnh, còn có hai vị Chú Mạch cảnh thất trọng, một võ giả trung niên Chú Mạch cảnh lục trọng, mặt khác có một người trẻ tuổi, tu vi chỉ có Chú Mạch cảnh nhị trọng.
- Tốt, Tả đại ca, ta đi trước, ngươi đi thần giáo chờ ta!
Diệp Chân vỗ bả vai Tả Hùng nói, lời còn chưa dứt, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lặng yên không tiếng động xuất hiện dưới hông Diệp Chân, vọt ra ngoài.
Nhìn Diệp Chân đi xa, Tả Hùng cũng gấp rống to:
- Huynh đệ, trở về! Mau trở lại, tứ đại thế lực khác Huyền Nguyệt tông liên hợp, phát động mấy ngàn người, bố trí bốn phương tám hướng tuần tra trongThanh Lam võ đô, liền chờ ngươi xuất hiện tự chui đầu vào lưới -
- Yên tâm đi, bằng bọn hắn, không thể phát hiện…
Chỉ nghe được mấy chữ, Diệp Chân biến thành một đầu dây thanh âm đã biến mất, thần sắc Tả Hùng ngẩn ngơ, nhìn thân hìnhDiệp Chân trong thời gian ngắn biến mất không thấy gì nữa, trong nháy mắt hít vào một ngụm khí lạnh, thần sắc trở nên vô cùng kinh ngạc.
- Thoáng qua hơn trăm dặm, đây là dạng tốc độ gì?