← Quay lại trang sách

Chương 740 Năng lực thiên phú mới của Tiểu Miêu

----

- Tốt, phù tấn đã phát, cũng đến lúc đưa các ngươi lên đường!

Khi Diệp Chân lên tiếng, ba người Truy Hồn Tiễn Cốc Bất Phàm, Nghiêm Xương, Vũ

Hán Khoa biến sắc, ánh mắt lập tức hơi hoang mang.

- Dõng dạc, chỉ bằng ngươi, tu vi Chú Mạch cảnh nhất trọng, còn muốn đưa chúng ta lên đường? Để cho ta tới trước tiễn ngươi lên đường!

Cốc Bất Phàm quát lớn một tiếng, quang hoa lóe lên, một thanh cự cung cao tới hai mét, hắc sắc băng lãnh xuất hiện trong tay của hắn.

Bảo cung tới tay, một cỗ sát khí khó tả lập tức bay lên quanh thân Cốc Bất Phàm.

Đồng thời, khí thế quanh thân Nghiêm Xương và Vũ Hán Khoa cũng nâng lên đến cực hạn, toàn lực đề phòng, nhưng, đối tượng đề phòng bọn hắn lại không phải Diệp Chân.

Diệp Chân chỉ là một võ giả Chú Mạch cảnh nhất trọng, bọn hắn căn bản không thèm để ý, bọn hắn đề phòng lực lượng hậu thuẫn với Diệp Chân, vương giả Khai Phủ cảnh kia có khả năng ẩn nấp bên ngoài.

Về phần tiểu Miêu trên đầu vai Diệp Chân, bọn hắn căn bản không có chú ý, hình thể tiểu Miêu quá nhỏ, chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, mặc dù linh khí quanh thân lập loè, nhưng khí tức quá yếu.

Đây có quan hệ với Càn Khôn Như Ý bí thuật tiểu Miêu tu luyện, hình thể thu nhỏ, khí tức quanh người cũng sẽ biến yếu biên độ lớn.

- Thật sao?

Khóe miệng Diệp Chân đột ngột hiển hiện một tia cười lạnh, đơn chưởng lật một cái, một đạo chưởng ấn thổ hoàng sắc đột ngột vỗ xuống đầu Cốc Bất Phàm!

Hưu!

Tiếng rít linh tiễn phá không đột ngột vang lên, ngón tay buông lỏng, ba đạo linh tiễn hắc sắc như lôi điện nghênh hướng Khôn Nguyên Thần Chưởng của Diệp Chân:

- Chưởng pháp này của ngươi, cũng quá yếu.....

Lời nói còn chưa dứt, sắc mặt Truy Hồn Tiễn Cốc Bất Phàm đột ngột kịch biến:

- Ngươi.... Chú Mạch cảnh tam trọng, tu vi của ngươi, đạt đã đến Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong, làm sao có thể?

Khi Diệp Chân triệt để buông ra khí tức, Cốc Bất Phàm đã chấn kinh.

Đương nhiên, chỉ là chấn kinh, cũng không có bao nhiêu sợ hãi!

Vì dựa vào chiến lực Cốc Bất Phàm, khi hắn còn là Chú Mạch cảnh nhất trọng, đã khiêu chiến rất nhiều võ giả Chú Mạch cảnh tam trọng, thậm chí cũng đấu qua với võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng. Cho nên, dù Diệp Chân đột nhiên bộc lộ ra khí tức cao tới Chú Mạch cảnh tam trọng, Cốc Bất Phàm cũng không sợ hãi.

Nhưng thật sự bị kinh hãi!

Hai năm trước khi Cốc Bất Phàm gặp Diệp Chân trong Ma Hồn bí cảnh, hắn là tu vi gì, Diệp Chân lại có tu vi gì?

Hắn Cốc Bất Phàm là Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, cách đột phá đến Chú Mạch cảnh chỉ kém nửa bước!

Còn Diệp Chân có tu vi gì?

Diệp Chân chỉ có tu vi Hóa Linh cảnh ngũ trọng, còn chưa đạt tới đỉnh phong, so sánh với hắn, kém hơn một đại cảnh giới.

Nhưng hiện tại thế nào, hắn có tu vi gì, Diệp Chân lại có tu vi gì?

Tu vi của hắn chỉ có Chú Mạch cảnh nhị trọng, mà tu vi Diệp Chân đã cao tới Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong!

Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong, nếu hắn bế quan khổ tu, muốn đạt tu vi tới Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong, dưới tình huống mọi việc thuận lợi, cũng phải sau hai năm mới có thể đạt tới.

Vì vậy Cốc Bất Phàm chấn kinh có thể hiểu, thậm chí, so với lúc Lỗ Kiêu nhìn thấy Diệp Chân còn khiếp sợ hơn.

Nhưng, không đợi Cốc Bất Phàm bớt chấn kinh, hắn lần nữa bị kinh hãi.

Thổ hoàng sắc chưởng ấn đè xuống, ba đạo linh tiễn hắc sắc của hắn bắn về phía Diệp Chân lại bị ngạnh sinh đập tan!

Đây chính là Hắc Sát Linh Tiễn do Hắc Sát Phá Linh Cung của hắn bắn ra, ngay cả võ giả Chú Mạch cảnh tam tứ trọng có thần thông võ kỹ cũng có thể trực tiếp đánh xuyên.

Hơn nữa, linh tiễn của hắn, khi đối phó với các loại thuẫn pháp, chưởng pháp, quyền pháp, rất có ưu thế, một điểm phá nát!

Nhưng, lại bị trực tiếp đập tan!

Ngay lúc đó, thần sắc Nghiêm Xương trưởng lão Huyền Nguyệt tông biến đổi, kinh hô lên:

- Bất Phàm, cẩn thận, đây là Khôn Nguyên Thần Chưởng Thiên giai thượng phẩm thần thông võ kỹ, vô cùng nặng nề!

Mặc dù lên tiếng nhắc nhở Cốc Bất Phàm, Nghiêm Xương vẫn không có bất kỳ ý tứ can thiệp vào trận chiến này, vẫn luôn như Vũ Hán Khoa gắt gao đề phòng tình hình xung quanh, dự định một khi có ngoại lực tham gia, sẽ toàn lực xuất thủ!

Đáng tiếc là, bọn hắn không thấy được, một khắc này, con mắt Cốc Bất Phàm đột ngột trợn tròn, thần sắc như đã gặp quỷ, tròng mắt sắp rơi ra!

Vừa rồi Diệp Chân đánh ra một chưởng Khôn Nguyên Thần Chưởng trực tiếp đập nát ba đạo Hắc Sát Linh Tiễn Cốc của Bất Phàm, duy uy vẫn còn, đã hướng về đầu Cốc Bất Phàm đổ ập xuống.

Thân hình Cốc Bất Phàm vội vàng thối lui, trong tay một cự cung hắc sắc thoáng hiện, mũi cung như trường thương đâm về phía thổ hoàng sắc chưởng ấn.

Tại Trong ý nghĩ của Cốc Bất Phàm, Khôn Nguyên Thần Chưởng này của Diệp Chân lợi hại hơn nữa, trước đó đã đập nát ba đạo Hắc Sát Linh Tiễn của hắn cũng đã tiêu hao ở mức độ rất lớn.

Khi cự cung của hắn cái cả đâm đến, khẳng định sẽ vỡ vụn, hắn có thể thừa cơ phản kích.

Nhưng làm hắn ngạc nhiên là, trong quá trình Thổ Hoàng Sắc Chưởng Ấn của Diệp Chân hướng về đỉnh đầu của hắn đè xuống, khí tức lại bắt đầu tăng lên, theo tốc độ ánh sáng bắt đầu phi tốc tiêu thăng.

Trong thời gian tích tắc, Khôn Nguyên Thần Chưởng vốn dĩ có chút khí tức suy yếu, đã tăng vọt mấy lần, thậm chí so với khí tức lúc Diệp Chân vừa mới đánh ra còn cường đại hơn, tản ra một loại lực lượng ba động cực kỳ khủng bố!

Lực lượng ba động cực kỳ khủng bố này trực tiếp kinh động đến Nghiêm Xương và Vũ

Hán Khoa trưởng lão Huyền Nguyệt tông đang đề phòng bốn phía.

Nhưng, đã không kịp!

Ầm!

Chờ khi bọn hắn nhìn qua, Khôn Nguyên Thần Chưởng của Diệp Chân đã đánh bay Hắc Sát Linh Cung trong tay Cốc Bất Phàm, oanh đến phía trên bên ngoài thân hộ thể linh giáp của Cốc Bất Phàm.

Lực lượng Cốc Bất Phàm ngưng trọng hộ thể linh giáp va chạm kịch liệt với lực lượng Khôn Nguyên Thần Chưởng của Diệp Chân, thanh âm lạch cạch lạch cạch bên tai không dứt.

Đó là thanh âm hộ thể linh giáp vỡ vụn của Cốc Bất Phàm, thần sắc Cốc Bất Phàm, lúc này đã trở nên vô cùng kinh hãi, hoàn toàn không có thái độ thong dong như trước!

Dưới tình huống bình thường, lúc chiến đấu giữa các võ giả tu vi chênh lệch không quá lớn, như tràng diện của Diệp Chân và Cốc Bất Phàm, khi chờ một phương oanh phá hộ thể linh giáp một phương khác, uy lực võ kỹ cũng phải suy yếu rất nhiều trên diện rộng, nếu thiết thiết thực thực oanh đến trên nhục thân, chỉ riêng cường độ Hậu Thiên linh thể rèn luyện đến cực hạn, cũng không tạo ra bao nhiêu tổn thương.

Nhưng, tình huống hiện tại lại không bình thường, vì đang trong quá trình oanh kích, thời khắc Khôn Nguyên Thần Chưởng của Diệp Chân đánh tới, đã mượn nhờ thiên địa nguyên khí hội tụ từ bốn phương tám hướng, thật nhanh khôi phục sức mạnh!

Nếu so sánh, vốn dĩ lực phòng bị lực lượng của Cốc Bất Phàm là sáu, sức mạnh công kích của Diệp Chân là tám, một kích tám thành đập không chết, nhưng trong tám thành lại tại không ngừng khôi phục lực lượng, lực lượng phòng ngự của Cốc Bất Phàm lại không ngừng bị suy yếu, từ sáu yếu còn bốn, thậm chí có thể một, hai!

Mà lúc này, sức mạnh công kích của Diệp Chân đã tăng vọt đến mười!

Phốc!

Huyết nhục văng khắp nơi!

Kết quả loại tình huống này, lực lượng phòng ngự của Cốc Bất Phàm không ngừng bị suy yếu, bị lực lượng một chưởng của Diệp Chân vẫn đang tiếp tục hồi phục thậm chí tăng cường công kích đến!

- Cứu....

Tiếng thét chói tai Cốc Bất Phàm cầu cứu, chỉ gọi ra một chữ, đã bất chợt ngừng lại!

Cả người như một khối dưa hấu, bị Khôn Nguyên Thần Chưởng của Diệp Chân trực tiếp đập bạo, huyết dịch văng khắp nơi, tứ chi đứt đoạn văng tứ phía.

Đây chính là uy lực kinh khủng sau khi kết hợp của Khôn Nguyên Thần Chưởng và năng lực khống chế Thổ linh lực!

Bản thân Khôn Nguyên Thần Chưởng là một võ kỹ tương đối trung dung, có thể phòng có thể thủ, nhưng lực phòng ngự và công kích đều không quá xuất sắc, thuộc về hàng thông thường trong Thiên giai thượng phẩm thần thông võ kỹ.

Nhưng được phối hợp thêm với năng lực khống chế Thổ linh lực Diệp Chân có trước mắt, đã triệt để thoát thai hoán cốt.

Loại năng lực khống chế Thổ linh lực này, có thể khiến Khôn Nguyên Thần Chưởng trong quá trình công kích không ngừng hội tụ thiên địa nguyên khí để Thổ linh lực tiếp tục lớn mạnh và khôi phục, phát huy ra chiến lực ngoài dự liệu!

Giống như lúc này biểu lộ Nghiêm Xương và Vũ Hán Khoa hai vị trưởng lão Huyền Nguyệt tông, trực tiếp kinh đến ngây ngốc.

Thậm chí Vũ Hán Khoa có chút không tin mọi việc trước mắt là thật, trong thời gian ngắn, bàng bạc lực lượng thần hồn đã ngưng tụ đến cực hạn, muốn xem thử khả năng có phải huyễn cảnh hoặc vị tồn tại kinh khủng ngoài cửa kia hỗ trợ cho Diệp Chân hay không?

Thời gian quá ngắn!

Một chiêu!

Chỉ một chiêu, hơn nữa, Truy Hồn Tiễn Cốc Bất Phàm cũng là đệ tử thiên tài có chiến lực cực kỳ mạnh mẽ được công nhận trong Huyền Nguyệt tông, lúc còn là Chú Mạch cảnh nhất trọng đã vượt cấp chém giết một vài vị võ giả Chú Mạch cảnh tam trọng.

Trước mắt, lại bị Diệp Chân một chưởng oanh sát!

Dù tu vi Diệp Chân có cao tới Chú Mạch cảnh tam trọng, cũng không thể nào một chưởng oanh sát?

Đừng nói Diệp Chân, ngay cả bọn hắn, có lẽ đánh bại Cốc Bất Phàm dễ dàng, nhưng muốn một chưởng oanh sát, tuyệt đối không thể!

Trong mắt Vũ Hán Khoa sợ đến cực hạn:

- Ngươi.... Ngươi đến cùng thi triển dạng yêu pháp gì?

- Dám giết đệ tử Huyền Nguyệt tông ta, giết không tha!

Nhìn Cốc Bất Phàm bị oanh sát ngay trước mặt hắn, con mắt Nghiêm Xương đột ngột trở thành một mảnh huyết hồng. Sát khí quanh thân tăng vọt, trong thời gian ngắn, tu vi Chú Mạch cảnh thất trọng đỉnh phong cuồng thúc đến cực hạn, mười ngón tay nhẹ nhàng kết ấn, huyền ảo lật một cái, lượng lớn linh quang đã ngưng tụ thành một tòa thổ hoàng sắc sơn phong, đánh về phía Diệp Chân!

- Cấn Thổ Phong Ấn, trấn sát!

Thoáng chốc, đỉnh đầu Diệp Chân tối sầm lại, Thổ linh lực vô cùng ngưng trọng phô thiên cái địa đánh về phía Diệp Chân, không nghĩ tới trưởng lão Nghiêm Xương Nghiêm, tu luyện cũng là Thổ hệ công pháp.

Đây đối với Diệp Chân có được loại năng lực khống chế Thổ linh lực đối phó hết sức đơn giản.

Nhưng, không đợi Diệp Chân có hành động, một tiếng hổ gầm chấn động tâm hồn đột ngột vang lên.

Rống!

Tiểu Miêu lớn chừng bàn tay đột ngột thoát ra từ đầu vai Diệp Chân, khi thoát ra, hình thể đã bắt đầu phi tốc tăng vọt, khi Diệp Chân còn chưa kịp phản ứng đã nghênh hướng Cấn Thổ Phong Ấn mà Nghiêm Xương oanh ra!

- Một con súc sinh, cũng dám ti răng với lão phu....

Thần niệm khẽ động, gia tốc Cấn Thổ Phong Ấn hạ oanh, nhưng còn chưa dứt lời, miệng Nghiêm Xương đã giương thật to, thần sắc trở nên vô cùng chấn động, thậm chí âm thanh đều có chút cà lăm.

- Linh.... Lại là Linh thú....

Cũng trong nháy mắt này, tiểu Miêu đã hiện ra chân thân bỗng nhiên nhô ra một trảo.

Phốc!

Dưới lợi trảo tiểu Miêu đánh ra, khí tức cực kỳ khủng bố của Cấn Thổ Phong Ấn của Nghiêm Xương như giấy bị xé vỡ nát.

Sau đó, trong ánh mắt hai người Nghiêm Xương, Vũ Hán Khoa vô cùng hoảng sợ, chân trước tiểu Miêu không trở ngại chút nào hướng về đầu Nghiêm Xương vỗ xuống.

Sống chết trước mắt, Nghiêm Xương bạo rống một tiếng, hai tay lật ra hoa sen kết xuất một tầng lại tầng phòng ngự ấn pháp trên đỉnh đầu, ngăn cản kích trí mạng này!

Nhưng, tất cả ấn pháp quang hoa, đều như phù dung sớm nở tối tàn, khi xuất hiện đã trực tiếp vỡ vụn!

Sau đó, huyết quang bắn ra!

Oanh!

Như tiếng vang dao động ầm ầm nổ vang lên.

Nghiêm Xương bị oanh trực tiếp từ trên không trung xuống mặt đất, trực tiếp bị oanh thành một đoàn!

Nhìn hố to trên mặt đất tràn đầy huyết nhục, đột nhiên, Diệp Chân đã hiểu!

Hắn đã biết được năng lực thiên phú sau khi tiểu Miêu liên tục tấn giai!