← Quay lại trang sách

Chương 747 Kế Thoát Thân

----

- Ai? Là ai giết Cam phong chủ!

- Mau nói! Rốt cuộc là ai giết Cam phong chủ, trung thực chỉ ra, nếu không lão tử diệt ngươi cả nhà!

Phòng Lệ Phong ôm đầu của Cam Như Tùng, bi thương đau đớn tựa như cha chết.

Sai khi bớt bi thống, Phòng Lệ Phong liền vô cùng phẫn nộ gầm thét hướng về phía kẻ mang đầu tới là Diệp Chân.

Diệp Chân cũng không tức giận, đối mặt một kẻ hấp hối sắp chết, căn bản không đáng hắn tức giận. Hắn chỉ là dùng một loại giọng nói trêu chọc nói với Phòng Lệ

Phong:

- Việc này, ta thật sự không biết. Ta nói rồi, ta chỉ là trùng hợp nhặt được đầu của Cam Như Tùng mà thôi!

Gương mặt Diệp Chân viết đầy vẻ vô tội.

Nghe vậy, đám người đại biểu cho bốn thế lực lớn như Đoàn Anh Niên, Diêm Tông, kể cả giáo chủ Giản Thiên Hùng và Đồ Đức, Thẩm Thương, đang vô cùng chấn động nhìn cái đầu của Cam Như Tùng, đồng thời trợn trắng mắt tỏ vẻ khinh bỉ.

Trùng hợp nhặt được đầu của Cam Như Tùng?

Ai mà tin?

Đồ đần mới tin!

Trên đời này nào có việc trùng hợp như vậy?

Cam Như Tùng đang muốn bắt Diệp Chân ngươi để giết chết cho sảng khoái, mà Diệp Chân ngươi vừa mới trở về gấp, liền tiện đường nhặt được đầu của Cam Như Tùng - một vị Khai Phủ cảnh vương giả. Ngươi cho rằng đầu của Khai Phủ cảnh vương giả là tảng đá, tùy tiện liếc nhìn ven đường cúi xuống nhặt là có thể nhặt được!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người nhận định, cái chết của Cam Như Tùng vị Khai Phủ cảnh vương giả này khẳng định có liên quan mật thiết với Diệp Chân.

Tám, chín phần mười chính là do Diệp Chân mời người đi xử lý Cam Như Tùng.

Mà người có thể xử lý một vị Khai Phủ cảnh vương giả, chỉ có thể là một vị Khai Phủ cảnh vương giả khác.

Nói một cách khác, phía sau Diệp Chân có người nâng đỡ!

Có một vị cường đại Khai Phủ cảnh vương giả nâng đỡ, hơn nữa người này lại có quan hệ vô cùng thân mật với Diệp Chân, bởi vì cũng chỉ có như vậy, vị Khai Phủ cảnh vương giả này mới có thể tận tâm tận lực ra tay chém giết Cam Như Tùng.

Vì cái gì không đoán là Diệp Chân thuê người đâu?

Đầu tiên, cái giá để mời một vị Khai Phủ cảnh vương giả ra tay, cũng không phải dùng Linh Tinh là có thể mời được. Vả lại thực lực giữa các Khai Phủ cảnh vương giả có cách biệt to lớn. Mỗi một lần tu vi tăng lên một trọng, sức chiến đấu đều có biến hóa long trời lở đất.

Cam Như Tùng mặc dù chỉ là một vị Khai Phủ cảnh nhất trọng vương giả, phần lớn Khai Phủ cảnh nhị trọng vương giả có thể đánh bại hắn, nhưng nếu muốn chém giết hắn, ít nhất cũng phải là vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng hoặc trở lên ra tay.

Hơn nữa, bối cảnh của Cam Như Tùng, quyết định việc chém giết hắn sẽ có nguy hiểm to lớn. Thế lực đứng phía sau Cam Như Tùng là Huyền Nguyệt tông. Huyền Nguyệt tông chính là một trong năm tông môn lớn đứng đầu trong Chân Linh Vực, thực lực còn mạnh hơn mấy lần so với Nhật Nguyệt thần giáo.

Cam Như Tùng làm phong chủ của Trưởng Lão Phong của Huyền Nguyệt tông, chính là nhân vật đại diện bên ngoài của Huyền Nguyệt tông. Cam Như Tùng bị chém giết, Huyền Nguyệt tông chắc chắn sẽ không chịu để yên. Vô luận cân nhắc từ phương diện nào, Huyền Nguyệt tông nhất định sẽ toàn lực báo thù cho Cam Như Tùng.

Loại tình huống này, bất kỳ một vị Khai Phủ cảnh vương giả nào muốn ra tay chém giết Cam Như Tùng, đều phải cẩn thận cân nhắc một chút.

Một khi sự tình bại lộ, sẽ nghênh đón sự trả thù vô cùng điên cuồng của Huyền Nguyệt tông. Bất kỳ một vị Khai Phủ cảnh vương giả nào trước khi tiếp nhận thuê đi giết người, đều phải cân nhắc điểm này.

Căn cứ vào loại tình huống này, chỉ cần là Khai Phủ cảnh vương giả nào có đầu óc, cũng sẽ không bị Diệp Chân thuê để giúp hắn chém giết Cam Như Tùng.

Cho nên, người có thể ra tay chém giết Cam Như Tùng, chắc chắn có quan hệ cực kỳ thân mật với Diệp Chân, cực kỳ ủng hộ hắn.

Loại tình huống này, chỉ có hai loại khả năng. Một là phía sau Diệp Chân có một vị Khai Phủ cảnh vương giả vô cùng cường đại cực kỳ ủng hộ Diệp Chân, một loại khả năng khác là mấy vị kia ẩn tu Thái Thượng trưởng lão của Nhật Nguyệt thần giáo đã ra tay chém giết Cam Như Tùng.

Chẳng qua, ở trong mắt các cao tầng của Nhật Nguyệt thần giáo, đặc biệt là trong mắt giáo chủ Giản Thiên Hùng, khả năng thứ hai trực tiếp bị phủ quyết. Bởi vì giáo chủ Giản Thiên Hùng rõ ràng nhất, ẩn tu Thái Thượng trưởng lão rốt cuộc có ra tay hay không.

Mà trong phán đoán của bốn người Diêm Tông, Đoàn Anh Niên, Quý Tuyên, Vân Xung Cao, khả năng thứ hai cũng rất nhanh bị phủ quyết. Nếu các Thái Thượng trưởng lão của Nhật Nguyệt thần giáo thật sự ra tay thì sẽ chỉ ra tay ở khi Cam Như

Tùng vừa tới Thanh Lam võ đô, mà không phải đợi đến hiện tại, khi chuyện này đã nháo đến xôn xao.

Huống chi, nếu thật sự là Nhật Nguyệt thần giáo ẩn tu Thái Thượng trưởng lão đãra tay, bọn họ cũng sẽ chỉ lặng yên không tiếng động bí mật giết chết Cam Như

Tùng, mà sẽ không trùng hợp như thế để Diệp Chân vừa trở về "nhặt" được đầu người của Cam Như Tùng, cầm tới nơi này thị uy trước mặt mọi người.

Trong thời gian ngắn, tất cả mọi người ở đây đều đã có nhận định, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân nhiều một tia kiêng kị.

Sau lưng Diệp Chân có một vị Khai Phủ cảnh vương giả toàn lực ủng hộ hắn, bọn họ không kiêng kị mới là lạ.

Cái được gọi là - trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường-, người trong cuộc Phòng Lệ Phong nhưng không nghĩ được nhiều như vậy. Nghe thấy Diệp Chân chỉ nói là nhặt được, trong thời gian ngắn hắn liền giận sôi máu rồi, gầm lên một tiếng, liền phi thân đánh về phía Diệp Chân.

- Vậy mà không nói thật, tiểu tạp chủng, ngươi muốn chết!

- Phòng trưởng lão, xin nói cẩn thận, muốn giương oai, lăn ra ngoài giương oai.

Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta không chào đón người như ngươi!

Nhật Diệu đường đường chủ Thẩm Thương đột ngột dùng thân thể ngăn trước mặt

Phòng Lệ Phong đang phi thân tới, linh lực màu nước biếc phảng phất sông lớn lao nhanh mà ra, trực tiếp khiến cho thân hình Phòng Lệ Phong bắn ngược lại, phanh phanh phanh đập nát mấy lần ghế ngồi mới dừng lại.

- Nhất định là các ngươi! Nhất định là người của Nhật Nguyệt thần giáo các ngươi kết hợp bày mưu hại chết Cam trưởng lão! Các ngươi xong, Nhật Nguyệt thần giáo các ngươi sắp xong rồi!

Phòng Lệ Phong ngã xuống đất có chút cuồng loạn rống to hướng về phía các võ giả của Nhật Nguyệt thần giáo. Việc này khiến cho thần sắc của các cao tầng của Nhật Nguyệt ở đây trở nên vô cùng khó coi. Một tia khí tức nguy hiểm phát ra từ trên người các cao tầng của Nhật Nguyệt thần giáo, khiến cho đám người Diêm Tông, Đoàn Anh Niên đột ngột biến đổi thần sắc.

Có thể tưởng tượng ra, nếu là bọn hắn không có mặt ở đây, khả năng Phòng Lệ

Phong đã bị diệt khẩu.

Dù sao đây là bô đựng đầy phân một khi đã bị ụp lên liền không tẩy sạch được.

Phương pháp xử trí tốt nhất chính là tiêu diệt người ụp cái bô lên người mình.

Đoàn Anh Niên giật mình, đi đến sau lưng Phòng Lệ Phong, một tay đè lại bả vai Phòng Lệ Phong, khẽ quát lên:

- Phòng trưởng lão, đừng kích động, ngươi trước hết nhìn kỹ một cái, đây rốt cuộc có phải là đầu của Cam phong chủ hay không?

Chớ để cho một số người tùy tiện lấy ra một cái đầu người không khác biệt lắm dùng để lừa gạt ngươi!

Đoàn Anh Niên đang động đậy môi để nói, thế nhưng là đồng thời quanh người cũng dâng lên từng đạo thần hồn ba động cực kỳ bí ẩn. Loại thần hồn ba động này, võ giả bình thường là không cảm ứng được, nhưng là Diệp Chân ở trong trạng thái Kiếm Tâm Thông Minh, lại có thể cảm ứng được loại thần hồn ba động cực kỳ bí ẩn này.

Diệp Chân biết, đây là Đoàn Anh Niên mượn thời khắc dùng miệng nói chuyện với Phòng Lệ Phong, đồng thời dùng thần hồn truyền âm để nói chuyện với Phòng Lệ

Phong, hoặc là nói, đang dùng thần hồn truyền âm để nhắc nhở Phòng Lệ Phong.

Thời gian mấy hơi thở qua đi, Phòng Lệ Phong vừa rồi còn cuồng loạn gào thét hướng về phía Diệp Chân đột ngột giật mình một cái, ánh mắt nhìn về phía đám người Nhật Nguyệt thần giáo và Diệp Chân, đột nhiên mang theo một tia sợ hãi.

Sau khi sợ hãi, Phòng Lệ Phong liên tục không ngừng hướng về phía Đoàn Anh Niên gật đầu:

- Đoàn Thống lĩnh nhắc nhở đúng, là ta hồ đồ quá chủ quan quá khích động, ta phải cẩn thận phân biệt một cái xem đây có phải đầu của Cam phong chủ hay không!

Một bên nói, Phòng Lệ Phong một bên làm bộ cầm lên đầu của Cam Như Tùng trầm ngâm suy nghĩ, thời gian vài cái hơi thở qua đi, hắn đột nhiên khẽ ồ lên một tiếng.

- Không giống lắm, cái đầu người này không phải là Cam phong chủ, nhưng lại giống nhau tới chín phần!

Nói, Phòng Lệ Phong liền đứng lên chắp tay hướng về phía Nhật Nguyệt thần giáo giáo chủ Giản Thiên Hùng, nói:

- Giản giáo chủ, việc can hệ trọng đại, Phòng mỗ lập tức trở lại, đi gặp Cam phong chủ để phân biệt thật giả.

Nói xong, Phòng Lệ Phong liền vội vàng quay người đi ra ngoài. Trong sát na bước ra đại thính nghị sự, Phòng Lệ Phong liền rốt cuộc không lo được lễ nghi gì, trực tiếp lơ lửng bay lên, chạy về phía biệt viện tu luyện của Cam Như Tùng ở

Thanh Lam võ đô. Văng vẳng trong hư không, chỉ còn lại một câu lời nói xã giao ngoài mạnh trong yếu của Phòng Lệ Phong.

- Giản giáo chủ, việc này, Huyền Nguyệt tông chúng ta tuyệt đối sẽ không chịu để yên!

Cơ hồ là đồng thời trong sát na Phòng Lệ Phong chạy ra người, Hình đường trưởng lão Đồ Đức và Nhật Diệu đường đường chủ Thẩm Thương khẽ động, có ý định đuổi theo, nhưng cũng đúng vào lúc này, Đoàn Anh Niên lôi kéo Diêm Tông, chắn ngang trước người Đồ Đức và Thẩm Thương.

- Giản giáo chủ, hôm nay làm phiền, chúng ta xin cáo từ trước!

Ngoài miệng nói lời xã giao, Đoàn Anh Niên và Diêm Tông lại vô cùng trùng hợp chặn đường đi của Đồ Đức và Thẩm Thương, khiến cho khuôn mặt của Thẩm Thương và Đồ Đức đột ngột đen lại.

Kỳ thật vừa rồi, các cao tầng của Nhật Nguyệt thần giáo đã có ý nghĩ, nếu như

Cam Như Tùng đã chết rồi, việc oan ức này tám chín phần mười đều sẽ ụp lên đầu Nhật Nguyệt thần giáo. Bọn hắn hoặc là không làm, hoặc là đã làm thì làm cho xong, trực tiếp bắt giết Phòng Lệ Phong, sau đó cãi cọ với Huyền Nguyệt tông, nói không chừng sẽ tốt hơn nhiều.

Không nghĩ tới, Đoàn Anh Niên tên tặc tử này lại vô tình cố ý ngăn cản bọn hắn.

Như vậy có thể hiểu được, vừa rồi Phòng Lệ Phong đột nhiên đổi giọng chạy mất, hẳn là được Đoàn Anh Niên nhắc nhở.

- Dễ nói, dễ nói!

Giáo chủ Giản Thiên Hùng lại là ngoài dự liệu nở nụ cười, một bên cười, một bên đi ra ngoài:

- Chư vị, Huyền Nguyệt tông Cam phong chủ ở trên địa bàn của Thanh Lam võ đô của chúng ta chịu khổ ngoài ý muốn. Không kể thật hay giả, chúng ta đều hẳn là phải đi xem một cái. Nếu là Cam phong chủ thật sự đã xảy ra chuyện, năm thế lực lớn của Thanh Lam võ đô chúng ta như năm cành trên cùng một cây, sợ rằng đều không chiếm được chỗ tốt!

- Đi thôi, chúng ta đi xem nơi tạm trú của Cam phong chủ một chút!

Nói xong, Giản Thiên Hùng liền lơ lửng bay lên, thân hóa thành lưu quang màu đỏ, theo sát Phòng Lệ Phong mà đi.

Trên thực tế, cho dù không đi, mọi người ở đây cũng đã có phán đoán. Bởi vì nếu như Phòng Lệ Phong thật sự muốn tìm hiểu Cam Như Tùng sống hay chết, chỉ cần phát ra một đạo phù tấn hỏi thăm là đủ.

Vừa rồi Phòng Lệ Phong tám chín phần mười là lấy cớ thoát thân.

Bốn người Đoàn Anh Niên, Diêm Tông, Quý Tuyên, Vân Xung Cao lại là đồng thời biến đổi thần sắc. Câu nói vừa rồi của Giản Thiên Hùng, thế nhưng là trong lời nói có hàm ý, có ý uy hiếp.

- Cũng thế, việc này, chúng ta đúng là phải đi nhìn!

Nói xong, Vân Xung Cao, Quý Tuyên cũng là lơ lửng bay lên, những người khác cũng là nhanh chóng bay lên đuổi theo.

Chỉ có Nội Sự đường đường chủ Chu Lệnh, gương mặt âm trầm, trầm tư suy nghĩ một phen, dùng ánh mắt như rắn độc nhìn chằm chằm Diệp Chân còn đứng nguyên tại chỗ một chút, mới chậm rãi phi thân đuổi theo.

Nhìn theo đám người rời đi, Diệp Chân lại là cười lạnh một tiếng. Đầu của Cam Như Tùng là thật hay là giả, Diệp Chân hắn là rõ ràng nhất. Bọn họ nói đi xác nhận Cam Như Tùng sống hay chết là giả, mượn cơ hội đào mệnh mới là thật!

Chẳng qua, Nhật Nguyệt thần giáo có quyết tâm triệt để giết sạch đám người Huyền Nguyệt tông này hay không, Diệp Chân lại là không có nắm chắc.

Cho nên, việc này còn phải Diệp Chân tự mình làm.

- Tiểu Miêu, đi thôi, nhìn chằm chằm bọn hắn!

Khẽ quát một tiếng, Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu chỉ lớn cỡ lòng bàn tay từ trong ngực Diệp Chân bay ra, trong sát na phóng lên trời cao, cánh thịt nho nhỏ chấn động, liền hóa thành một mảnh mây trắng, nhanh tựa tia chớp đuổi theo đám người Giản Thiên Hùng đang bay về phía biệt viện của Huyền Nguyệt tông.

Trong nháy mắt tiếp theo, linh khí quanh thân Diệp Chân lóe lên, đột ngột phóng lên trời cao.