← Quay lại trang sách

Chương 760 Ngươi nhìn lại?

Có một số thời khắc, chuyện ngươi càng là hy vọng, nó càng không hiện ra.

Hiện tại chính là kiểu tình huống như thế, trước đó, Diệp Chân còn mong chờ Đỗ cung phụng và Diêm Tông đang ở chung một gian phòng sớm một chút tách ra, ai về nhà nấy, là thời cơ tốt để hắn ra tay.

Nhưng hiện tại, Diệp Chân lại vô cùng hy vọng hai người này nói chuyện với nhau thêm một hồi, dù là nhắc lại chuyện có quan hệ với Thủy Lệ Đảo kia một tơ một hào, tình huống có quan hệ với Thiên Phú Huyết Mạch Tăng Sinh Đan, cũng được.

Nhưng buồn bực là, sau khi Đỗ cung phụng hướng về Diêm Tông chúc mừng, cũng không nói thêm một câu, đã đứng dậy rời đi, để Diệp Chân vô cùng buồn bực.

Ngược lại là Diêm Tông, sau khi Đỗ cung phụng rời đi, hơi có chút hưng phấn, một mình uống mấy chén rượu ngon, đánh ra một đạo phù quang, bố trí bốn phía gian phòng một tầng phòng ngự phù quang thanh sắc mờ mờ, lúc này mới vội vàng lên giường khoanh chân vào chỗ, bắt đầu việc tu luyện mỗi ngày.

Trên cơ bản, bất kỳ một võ giả nào tu luyện đều có thành tựu, đều có loại tâm chí kiên định không thay đổi, mỗi ngày sớm tối nhất định tu luyện hai lần.

Hiển nhiên, đợi Diêm Tông hơn nửa đêm, bây giờ lại bổ tu một lần hơi muộn.

Rất nhanh, hô hấp Diêm Tông đã trở nên kéo dài vững vàng, tiến nhập trạng thái tu luyện, ngoài viện có võ giả tuần tra ban đêm, gian phòng bốn phía lại có thanh sắc phù quang mờ mờ thủ hộ, vô cùng an toàn, Diêm Tông tự nhiên có thể yên tâm tu luyện.

Diêm Tông càng yên tâm, dưới lòng đất, Diệp Chân lại càng rối rắm.

Đã có được tin tức Thiên Phú Huyết Mạch Tăng Sinh Đan, nhưng tình báo quá ít, thậm chí Diệp Chân không biết Thủy Lệ Đảo kia ở nơi nào, hơn nữa, quan trọng nhất chính là thời gian.

Diêm Tông vừa rồi chỉ lộ ra một chút tin tức có quan hệ tới thời gian, chuẩn bị trước nửa năm.

Nói như vậy, thời gian Thiên Phú Huyết Mạch Tăng Sinh Đan ra lò ít nhất còn có nửa năm, nhưng, tin tức vẫn quá ít.

Diệp Chân muốn nhận được tin tức, chỉ có thể lấy từ Diêm Tông.

Nhưng loại chuyện liên quan đến tiền đồ võ đạo bản thân, dưới tình huống bình thường, trừ phi là phụ thân Diêm Tông đến, nếu không Diêm Tông sẽ không nói nhiều thêm một chữ.

Cứ như vậy, cũng chỉ còn lại một cách là sưu hồn!

Nhưng Diệp Chân muốn lặng yên không tiếng động chém giết Diêm Tông, lại lặng yên không tiếng động sưu hồn Diêm Tông, đây quá khó khăn, nhất là còn đang yếu địa hạch tâm của Vạn Tinh Lâu, đó căn bản là chuyện không thể nào.

Nhưng nếu không sưu hồn, giết chết Diêm Tông, Diệp Chân chỉ sợ cũng không tìm được một tơ một hào tin tức có quan hệ với Thiên Phú Huyết Mạch Tăng Sinh Đan.

Trong lúc nhất thời, Diệp Chân gấp đến độ trong lòng đất loạn chuyển. Ước chừng khổ tư một khắc đồng hồ, cách hừng đông còn chưa đến một canh giờ, Diệp Chân đột nhiên đã có quyết đoán.

- Sưu hồn là không thể nào, đó là đang lấy mạng nhỏ bản thân ra đánh cược, nhưng, những phương pháp khác, cũng có thể thử một lần!

Thần niệm khẽ động, thân hình Diệp Chân trong lòng đất đã chậm rãi tiếp cận mặt đất, sau mấy hơi, Diệp Chân đã xuất hiện ở dưới mặt đất sâu nửa mét dưới giường Diêm Tông đang ngồi xếp. Lại hướng lên một chút, cái ót của Diệp Chân sẽ có thể bạo lộ ra từ lòng đất.

Lúc này, Diệp Chân toàn lực thu liễm khí tức của mình. Thời gian dần trôi qua, một chút thanh quang sắc sẫm bồng bềnh trên ót Diệp Chân.

Trong nháy mắt tiếp theo, Thiên Đằng La trên đỉnh đầu Diệp Chân, mấy trăm đạo dây leo quang hoa lục sắc vô thanh vô tức từ lòng đất chui ra, hướng về phía Diêm Tông đang khoanh chân tu luyện.

Khi võ giả đang tu luyện Linh Lực, tính cảnh giác thật ra vô cùng mạnh, vì điều động thiên địa nguyên khí tu luyện, cho nên thiên địa nguyên khí phụ cận có bất kỳ biến hóa nào đều sẽ có cảm ứng.

Khi mấy trăm đạo đằng la quang hoa bắn ra trên trung phẩm Linh khí Thiên Đằng La tiếp cận đến chân hạ, Diêm Tông bỗng nhiên mở mắt, có chút hoảng sợ nhìn về phía dưới chân.

Cũng trong lúc Diêm Tông mở mắt, dây leo quang hoa cũng đang chầm chập hướng phía trước di động như rắn độc, bạo đánh ra. Trong chốc lát, bốn năm trăm đạo dây leo quang hoa hướng về phía Diêm Tông, dưới tình huống hắn không có chút phòng bị nào, trực tiếp bị trói cực kỳ chặt chẽ.

Cùng một thời gian, hơn mười đạo dây leo quang hoa đột ngột trở nên cứng rắn hơn so với bình thường, trực tiếp đâm vào yếu huyệt cột sống của Diêm Tông, xuyên qua xương tỳ bà của Diêm Tông, chỗ yếu huyệt Linh Lực đan điền phụ cận ra vào, toàn bộ cắm vào một đạo đằng mạn quang hoa phủ kín lục sắc.

Ngay cả miệng Diêm Tông, cũng bị tầng tầng lớp lớp buộc hơn mười đạo dây leo quang hoa, để Diêm Tông căn bản không cách nào phát ra bất kỳ thanh âm gì.

Thứ này quỷ dị biến hóa, kém chút đã làm cho Diêm Tông vừa mới mở mắt, dọa cho ngốc, Linh Lực bị phong, điểm yếu hại xương sống, xương tỳ bà bị phong mặc, trực tiếp để hắn mất đi bất kỳ năng lực phản kháng gì.

Hơn nữa, làm cho Diêm Tông kinh hãi nhất, chính là cho tới bây giờ, hắn còn chưa phát hiện địch nhân ở chỗ nào, chỉ có thể ước chừng phỏng đoán, vây khốn hắn hẳn là một kiện linh phẩm có uy năng cường đại.

Diêm Tông mở mắt to dò xét bốn phía, trước khi hắn tu luyện có bố trí ốc thủ hộ phù quang bốn phía còn rất hoàn hảo, nhưng, địch nhân này từ đâu tới?

Trên người không thể động đậy, trong miệng Diêm Tông chỉ có thể phát ra tiếng ô ô hoảng sợ, nhưng, thủ hộ phù quang bốn phía được hắn bố trí xuống lúc tu luyện, đừng nói tiếng ô ô của hắn cực kỳ nhỏ bé, nếu hắn trong phòng đại hống đại khiếu, thủ vệ cũng vô pháp nghe được, cũng sẽ không tới quấy rầy hắn.

Ách, con mắt Diêm Tông đột ngột trừng mắt tròn vo nhìn một cái, mặt đất dưới giường của hắn, một lão giả vẻ mặt già nua, đang chậm rãi từ trên mặt đất thăng ra.

- Độn thổ!

- Chân chính là độn thổ thần thông!

Diêm Tông bị một màn này cả kinh kêu to lên, lại chỉ có thể kêu to trong lòng, không thể phát ra thanh âm nào.

Chân chính độn thổ thần thông, hắn khi còn trẻ lúc còn tu luyện ở tổng lâu, thỉnh thoảng nghe trưởng bối trong lâu nhắc qua, võ giả có được loại độn thổ thần thông chân chính này, phần lớn là vương giả Khai Phủ cảnh siêu việt, một sự tồn tại kinh khủng, lông phượng sừng lân, vô cùng hiếm thấy.

Khi xuất hiện, loại tồn tại này, phần lớn đều có được năng lực kinh khủng kinh thiên động địa.

Vừa nghĩ đến đây, trong mắt Diêm Tông không khỏi lóe lên một tia tuyệt vọng.

Loại này toàn bộ Chân Huyền đại lục đều là trong tay kiểu đại năng kinh khủng lông phượng sừng lân, nói là một loại vinh hạnh, không bằng nói là một loại bi ai, vì trên đời này, chí ít trong Chân Linh Vực, trên cơ bản không có bất kỳ người nào có thể giải cứu hắn, dưới tình huống bình thường, nhất định là một con đường chết.

Nhưng, Diêm Tông chuyên về sinh ý cũng càng rõ ràng một chuyện, lúc này có thể cứu hắn, sợ chỉ có chính hắn.

Cho nên, khi thấy Diệp Chân dịch dung thành một lão giả có dung mạo kỳ lạ cổ quái, triệt để hiện lên trước mặt hắn, Diêm Tông đã liều mạng giãy dụa lấy thân, nửa nghiêng ngẩng đầu khấn Diệp Chân, trong miệng thanh âm nha nha ngô ngô không ngừng.

Diệp Chân thụ đại lễ của người, lại trên cơ bản có thể nghe ra ý tứ Diêm Tông nói, đại khái là tiền bối tha mạng, có phân phó gì nhất định tuân theo.

Diệp Chân bất vi sở động tiến lên một bước, thần niệm khẽ nhúc nhích, chưa đến mấy hơi, giữa ngón tay đã ngưng luyện ra ba nhánh tỏa hồn châm hắc sắc.

Đây là trong Khôi Lỗi Linh Lục ghi lại một thứ có thể khóa kín Thần Hồn, để võ giả trong thời gian ngắn không cách nào vận dụng lực lượng Thần Hồn. Mặc cho người khác xếp đặt một tiểu pháp môn, hôm nay vẫn là lần đầu tiên dùng.

Nhẹ nhàng vỗ, Diệp Chân đã nhánh đập ba cây hắc sắc này vào ba khu yếu huyệt trên đỉnh đầu của Diêm Tông là Bách Hội, Ngọc Chẩm, Phong Phủ, khi tỏa hồn châm sát nhập, bỗng nhiên Diêm Tông giật mình một cái, ánh mắt đột ngột bắt đầu đăm đăm, thần sắc cứng ngắc, thậm chí ngay cả tròng mắt cũng không thể chuyển động.

Đây là biểu hiện tỏa hồn châm thành công tỏa hồn.

Nhưng, chỉ có thể duy trì một khắc đồng hồ, trong vòng một khắc đồng hồ, người bị khóa hồn không cách nào vận dụng một tơ một hào lực lượng Thần Hồn, chỉ có thể mặc cho người khác hành động.

Thần niệm khẽ động, lục sắc đằng la quang hoa của trung phẩm Linh khí Thiên Đằng La siết chặt trên miệng Diêm Tông cứ tản ra như vậy.

Vừa mới buông ra, ánh mắt Diêm Tông đăm đăm ngay cả tròng mắt đều không thể chuyển động, đã hoảng sợ kêu to:

- Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng, tiền bối có chỗ cần, cứ mở miệng, tiểu nhân nhất định hai tay dâng lên!

- Thật sao?

Diệp Chân phát ra một tiếng cười âm trầm.

- Tuyệt không có nửa câu ngoa, tuyệt không nửa câu ngoa!

Thanh âm Diêm Tông có chút nhọn, đều không cao, vì hắn vô cùng rõ ràng, có thủ hộ phù quang của hắn, thanh âm của hắn, tuyệt đối không thể truyền ra.

Một khắc này, Diêm Tông đã rất hối hận, tại sao phải đánh thủ hộ phù quang, tại sao phải một mình chiếm diện tích sân nhỏ quảng đại như vậy.

- Lão phu phải đi vào trong Tàng Bảo khố Vạn Tinh Lâu các ngươi lấy một kiện đồ chơi nhỏ vừa ý, ngươi cũng nguyện ý cho?

Diệp Chân quái thanh hỏi.

- Đương nhiên nguyện ý! Tiểu nhân nguyện ý tự mình mang tới phụng cho tiền bối, chỉ cầu tiền bối có thể tha cho tiểu nhân một mạng!

Vì chủ ý trước mắt, cảm thấy người trước mắt là một vị tồn tại vô cùng kinh khủng, Diêm Tông đã không ôm bất kỳ hy vọng chạy trốn gì. Chỉ cầu trước mắt vị đại năng kinh khủng có thể sau khi thu hoạch được yêu cầu thỏa mãn, tha cho hắn một mạng.

Nghe vậy, Diệp Chân cười lạnh một tiếng:

- Tự mình đi lấy, ngươi ngược lại nghĩ hay lắm!

- Ách tiền bối, trong trữ vật giới chỉ của ta có một hắc sắc lệnh phù Vạn Tinh Lâu, còn có một lệnh phù hoàng sắc thông hành Tàng Bảo khố, cầm hai cái lệnh phù, có thể tùy ý ra vào Tàng Bảo khố, chỉ cần tiền bối nguyện ý, có thể tự lấy, có thể tự lấy!

Diêm Tông lo lắng mạng nhỏ, thanh âm gấp đến độ đều có chút phát run.

- Hừ, lệnh phù, ngươi cho rằng lão phu cần cái kia sao? Chỉ là bảo khố Vạn Tinh Lâu, lão phu còn chưa để vào mắt! lLn này, lão phu tới tìm ngươi, là đến tìm nơi Thiên Phú Huyết Mạch Tăng Sinh Đan hạ lạc!

Nói đến đây, Diệp Chân trùng điệp phát ra hừ lạnh một tiếng:

- Nói đi, Thiên Phú Huyết Mạch Tăng Sinh Đan khi nào ra lò, luyện đan ở nơi nào!

Nghe được vấn đề này, ánh mắt Diêm Tông càng thêm đăm đăm, hắn nằm mơ cũng không ngờ, lại do chuyện này dẫn tới đại họa cho hắn.

Tròng mắt cứng ngắc run rẩy một cái, Diêm Tông đã nói:

- Tiền bối, Thiên Phú Huyết Mạch Tăng Sinh Đan…

Lúc này, Diệp Chân đã cắt ngang Diêm Tông, quát nhẹ một tiếng:

- Tiểu tử, suy nghĩ thật kỹ, nghĩ kỹ lại trả lời! Lão phu đã có thể sờ lên nơi này của ngươi, khẳng định không phải đạt được một chút tình báo, nếu ngươi nói tới tình báo giống với tình báo lão phu biết có nửa chữ khác biệt, cũng đừng trách lão phu ra tay ác độc sưu hồn!

Nghe được hai chữ “Sưu hồn”, thân thể Diêm Tông lần nữa kịch liệt co quắp một cái, đó là bị hù, những năm này, hắn lục tục ngo ngoe tự mình thi triển qua mấy lần sưu hồn thuật, nghĩ tới bộ dáng mấy thụ thuật giả kia cực kỳ bi thảm dở sống dở chết, Diêm Tông đã không rét mà run, vừa rồi có hơi lo lắng, cũng triệt để tan thành mây khói.

- Tiểu tử tuyệt đối không dám có nửa chữ lừa gạt với tiền bối, Thiên Phú Huyết Mạch Tăng Sinh Đan sẽ hạ lạc ở Thủy Lệ Đảo phía ngoài, Thủy Lệ cư thổ đã gom góp đủ linh dược luyện chế, sau khi bào chế linh dược từng cái, hơn nửa năm sau sẽ khai lò luyện chế, luyện đan cần chín chín tám mươi mốt ngày, dự tính thành đan là một năm sau!

Không cần Diệp Chân hỏi lại, Diêm Tông đã triệt để nói toàn bộ chuyện mình biết.

- Hải ngoại Thủy Lệ Đảo ở đâu? Có địa đồ không?

Diệp Chân truy vấn.

Lần này, Diêm Tông lắc đầu như trống lúc lắc, mặc kệ Diệp Chân làm sao uy hiếp, cũng vô ích.

- Tiền bối, chuyện này tiểu tử thật không biết, gia tộc bên kia còn chưa truyền đến linh đồ, nếu không chờ linh đồ truyền đến, tiểu nhân lại phụng cho tiền bối?

- Tiền bối, tiểu nhân là thật lòng, còn xin tiền bối tha mạng!

Diêm Tông cực kỳ lo lắng xin tha.

Diệp Chân lại chậm rãi lắc đầu:

- Không cần!

Trong lòng, Diêm Tông đột ngột phát lạnh:

- Tiền bối, vì sao?

- Ha ha!

Diệp Chân đột nhiên cười nói với Diêm Tông:

- Diêm lâu chủ, ngươi nhìn lại, ta đến cùng là ai?