Chương 766 Phong vân loạn
Cái gì, điều đó không thể nào!
Trong một gian tĩnh thất của Nhật Nguyệt thần giáo, giáo chủ Giản Thiên Hùng đang khoanh chân tu luyện bỗng bị nội dung của một tấm phù tấn làm cho cả kinh, gương mặt kinh hãi.
Phong phù tấn này là của Diệp Chân gửi tới, nội dung không nhiều, nhưng mỗi một câu lại kinh thiên động địa.
- Lâu chủ Vạn Tinh lâu Diêm Tông đã chết, vương giả Khai Phủ cảnh của Vạn Tinh Lâu cung phụng cho Đỗ Mỗ và Tân Kỳ đã chết, tám chấp sự trong Vạn Tinh Lâu đã chết sáu người, lúc này như rắn mất đầu, vô cùng hỗn loạn, có thể phái người đi trước một bước, chiếm Vạn Tinh Lâu, khống chế các phe võ thành, phiên chợ, chiếm thế thượng phong!
Chỉ có mấy dòng ngắn ngủi hơn một trăm chữ, cũng khiến cho da đầu của Giản Thiên Hùng run lên.
Lúc bình thường, căn bản hắn cũng không thể nào dám tin nội dung của phong phù tấn này là thật, bởi vì hắn hiểu rất rõ ý nghĩa của phong phù tấn này.
Lâu chủ, cung phụng bị chém chết, tám vị chấp sự cấp cao giết hết sáu người, điều này gần như đại biểu cho việc Vạn Tinh Lâu ở võ đô Thanh Lam đã bị huỷ diệt.
Nhưng mà những nội dung này không khỏi khiến Giản Thiên Hùng không tin, bắt nguồn từ một chi tiết.
Bộ phận tình báo của Nhật Nguyệt thần giáo gây khó khăn cho tứ đại thế lực ở võ đô Thanh Lam, Vạn Tinh Lâu cũng không ngoại lệ.
Bề ngoài thì Vạn Tinh Lâu chỉ có một vị vương giả Khai Phủ cảnh tam trọng cung phụng công khai ra mặt, nhưng trong tình báo mật thì Giản Thiên Hùng lại biết Vạn Tinh Lâu còn một vị vương giả Khai Phủ cảnh cung phụng cường đại đang che giấu thực lực.
Hơn nữa vị vương giả Khai Phủ cảnh cung phụng này lại rất hiếm khi lộ diện, ngay cả lực lượng tình báo của của Nhật Nguyệt thần giáo cũng chỉ có thể tra ra Vạn Tinh Lâu có tồn tại một vị như thế mà thôi.
Nhưng trong phù tấn lại trực tiếp nói tên của vị vương giả Khai Phủ cảnh này.
Thanh Kỳ là một trong những vương giả Khai Phủ cảnh tiếng tăm lừng lẫy ở Châu Vực, hành động hung ác, thủ đoạn tàn nhẫn, động một tí là giết cả một gia đình người ta. Trăm năm trước tu vi đã đạt đến Khai Phủ cảnh tứ trọng, nhưng mà vì chọc vào quá nhiều kẻ thù, nghe nói bị trúng mai phục, từ đó sau khi bặt vô âm tính, không ngờ lại trở thành cung phụng của Vạn Tinh Lâu.
Chính điều này khiến Giản Thiên Hùng không thể tin được.
Nhưng kinh hãi nhất là bốn chữ cuối cùng của phù tấn, chiếm thế thượng phong!
Nuế nội dung của phù tấn là sự thật, thì rất khó tưởng tượng được bốn chữ này đại biểu cho lợi ích khổng lồ đến mức nào!
Vừa đứng dậy, thân hình Giản Thiên Hùng đã phóng lên trời, hai mắt sáng rực, ánh mắt bắn ra hướng về phía Vạn Tinh Lâu, hoả quang đã chiếu sáng khắp bầu trời.
Sưu sưu sưu, từng phong phù tấn khẩn cấp như mưa rơi vào tay Giản Thiên Hùng, thần niệm quét xuống một, Giản Thiên Hùng toàn bộ những phù tấn này đều có cùng một nội dung.
Nội bộ của Vạn Tinh Lâu đại biến, hình như xảy ra chuyện gì đó hỗn loạn, có người nói rằng lâu chủ đã bỏ mạng, bảo khố bị trộm hết, đại khái nội dung tin đồn đều là như vậy.
Thần sắc Giản Thiên Hùng đột ngột trở nên vô cùng nghiêm túc:
- Mã. Nhật Nguyệt thần giáo có thể quật khởi hay không, chính là dựa vào lúc này!
Nháy mắt tiếp theo, từng con dấu của Giản Thiên Hùng thần hồn lạc ấn chủ pháp triệu, hoá thành từng luồng sáng màu tím bay khắp hướng.
Trong chốc lát đã bay ra hơn ngàn đạo, cuối cùng khi một đạo giáo chủ phù triệu bay ra, các vị cấp cao của Nhật Nguyệt thần giáo toàn bộ tập hợp sau lưng giáo chủ Giản Thiên Hùng, ai cũng có chút khó tin nhìn Vạn Tinh Lâu ở đằng xa chiếu đỏ cả bầu trời.
- Đồ trưởng lão!
Giản Thiên Hùng quát nhẹ một tiếng.
- Có thuộc hạ!
Hình đường trưởng lão Đồ Đức bước ra khỏi hàng.
- Trong đêm lập tức dẫn người đến võ thành Xích Hoả cách đây hai mươi vạn dặm.
Chỉ huy nơi đó phân đường nhân mã, trong thời gian ngắn nhất bốn mỏ khoáng mạch Linh Tinh thượng đẳng của võ thành Xích Hoả thuộc Vạn Tinh Lâu, khống chế tất cả các loại khoáng mạch của Vạn Tinh Lâu. Đương nhiên cao thủ của Vạn Tinh Lâu cũng không thể buông tha, có thể bắt thì cứ bắt!
Nói đến đây, Giản Thiên Hùng dừng một chút:
- Về phần đồ cất trong kho chưa được chuyên chở ra ngoài của võ thành Xích Hoả trong Vạn Tinh Lâu, Đồ trưởng lão biết phải làm thế nào rồi đúng không?
Võ thành Xích Hoả chính là thành có tài nguyên quan trọng nhất trong phương viên trăm dặm của võ đô Thanh Lam, vô số các loại mỏ kim loại trong khoáng mạch Linh Tinh, bởi vì Vạn Tinh Lâu đã sớm ra tay, nên độc chiếm ba thành tài nguyên của võ thành Xích Hoả!
- Giáo chủ yên tâm, lão phu biết phải làm như thế nào! Sẽ có một đám người bịt mặt đến đoạt mẹ nó!
Cười ha ha một tiếng, trưởng lão Hình đường Đồ Đức ôm quyền hương về phía Giản Thiên Hùng nói:
- Thuộc hạ lĩnh mệnh, thuộc hạ sẽ dẫn theo một nửa người của Hình đường đến đó!
- Tốt!
- Giáo chủ, Vạn Tinh Lâu đang hỗn loạn, chúng ta tiến vào như vậy có phải là hơi quá khích không?
Thấy bộ dáng này, Phó giáo chủ Điền Quý Chương vội vàng đứng dậy góp lời:
- Một khi tình hình hỗn loạn trong Vạn Tinh Lâu không như chúng ta nghĩ, một khi Vạn Tinh Lâu kịp phản ứng, có khả năng họ sẽ hợp tác với ba thế lực lớn chèn ép chúng ta, thậm chí…-
Xong, Phó giáo chủ Điền Quý Chương không dám nói nữa, nhưng ai cũng hiểu ý của hắn, chuyện này nếum không tốt, rất có thể sẽ gây ra tai hoạ diệt vong cho Nhật Nguyệt thần giáo!
Giáo chủ Giản Thiên Hùng khẽ giật mình, xong nhìn chằm chằm vào Phó giáo chủ
Điền Quý Chương:
- Điền phó giáo chủ, sau này ngươi ít thân mật với Diệp Chân lại một chút đi!
- Cái gì?
Sắc mặt Điền Quý Chương hơi đổi một chút, trong lòng vô cùng kinh ngạc, câu nói này của giáo chủ ẩn ý rất nhiều ý tứ, còn liên luỵ đến Diệp Chân.
Một câu của Giản Thiên Hùng nhắc nhở Điền Quý Chương rất nhiều, Điền Quý Chương cũng một cao thủ nội chiến, lập tức đã nghĩ ra rất nhiều mánh khoé.
Điền Quý Chương đột nhiên dâng lên một nỗi sợ không tên, nhưng mệnh lệnh của giáo chủ Giản Thiên Hùng giống như nước chảy an bài.
Đây chính là giá trị của bốn chữ cuối cùng - Chiếm thế thượng phong- trong phù tấn của Diệp Chân!
Nếu Diệp Chân không nói chi tiết trong phong phù tấn, thì suy nghĩ của Giản Thiên Hùng cũng không khác gì so với Phó giáo chủ Điền Quý Chương.
Liếc nhìn vị thám tử trong giáo phát hiện ra việc nội bộ của Vạn Tinh Lâu hỗn loạn, thậm chí còn có tin tức lâu chủ Diêm Tông đã chết, nhưng cũng tuyệt đối không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chỉ cần hai vị vương giả Khai Phủ cảnh cung phụng Vạn Tinh Lâu vẫn còn, thì Vạn Tinh Lâu hỗn loạn chỉ là nhất thời, nếu cưỡng ép ra tay tuyệt đối không có ích lợi gì.
Cho nên, Giản Thiên Hùng trăm phương ngàn kế phái người lấy tin tức của Vạn Tinh Lâu, chờ tra được tin tức chính xác thì đã sớm mất đi thế thượng phong, mấy trăm thế lực lớn nhỏ như Trường Sinh giáo, Thiên La Môn, Thanh Vân Bảo, còn có trong võ đô Thanh Lam sẽ điên cuồng đánh chiếm Vạn Tinh Lâu, muốn cắn xuống một miếng thịt lớn.
Đến lúc đó thì tất cả đều đã trễ.
Hơn nữa khi này, Trường Sinh giáo, Thiên La Môn, Thanh Vân Bảo, và các thế lực lớn nhỏ trong võ đô Thanh Lam sợ là đang liều mình phái người dò hỏi tình hình của Vạn Tinh Lâu.
Chờ sau khi bọn hắn xác minh tin tức và xác định sẽ xuất thủ sợ là cũng phải ột hai ngày sau, tới khi đó Nhật Nguyệt thần giáo sợ là đã bắt đầu hưởng thụ thành quả thắng lợi.
Không bao lâu, đường chủ Thẩm Thương của Nhật Diệu đường, Đại thống lĩnh Kỷ
Nguyên Tú, Nhị Thống Lĩnh Trần Trường Hưng của Nhật Nguyệt thần vệ, Phó giáo chủ
Diêu Sâm, tất cả đều mang theo thủ hạ nhân mã tinh nhuệ của riêng mình, lĩnh mệnh đánh về phía Thanh Lam võ đô tứ phương mấy cái mập chảy mỡ từ Vạn Tinh Lâu khống chế võ thành, gần như rút sạch bảy thành lực lượng của Nhật Nguyệt thần giáo.
Sau khi ban mệnh lệnh giao phó, Giản Thiên Hùng mới nhìn về phía Phó đường chủ kiêm tổng quản địa doanh Niên Tinh Hà vừa rồi chạy đến không lâu, mỉm cười nói:
- Tinh Hà, chuẩn bị một chút, bản giáo chủ muốn mời mấy vị trưởng lão xuất quan, thời gian thay đổi, mấy vị trưởng lão tu luyện cũng đã lâu, cũng nên ra mặt rồi.
Nhưng Niên Tinh Hà cũng không lập tức gật đầu, mà có chút lo lắng nói:
- Giáo chủ, thuộc hạ vừa rồi nhận được tin của thống lĩnh Ẩn tinh Điện, muốn thuộc hạ thông báo cho giáo chủ chuẩn bị một chút. Có trưởng lão muốn rời khỏi cốc!
Đôi mày rậm của Giản Thiên Hùng đột ngột nhướng lên, như hai thanh kiếm sắc nhìn chằm chằm Niên Tinh Hà:
- Có trưởng lão muốn rời cốc? Chuyện xảy ra khi nào, ngươi cũng biết nội tình đúng không?
Niên Tinh Hà nhìn thoáng qua Phó giáo chủ Điền Quý Chương bên cạnh, thần hồn quanh thân dao động hơi hiện ra, dùng thần niệm báo cáo cho Giản Thiên Hùng, suýt chút nữa đã khiến cho Điền Quý Chương tức điên, đây chẳng phải là đang đề phòng hắn sao?
Sau mấy khắc yên lặng, Giản Thiên Hùng đột nhiên cười hắc hắc:
- Tốt, tời khỏi cốc cũng tốt…
Tiếng cười âm trầm, làm Phó giáo chủ Điền Quý Chương ở một trong lòng run rẩy một trận.
- Tốt, những người khác, ta đã theo dõi động tĩnh của Trường Sinh giáo, Thiên La Môn, Thanh Vân Bảo, nếu có gì thay đổi, sẽ lập tức hồi báo! Ngoài ra, lập tức triệu hồi võ giả tu luyện trong linh mạch cực phẩm tại Tiên Quang Cực!
Sau khi ban bố một loạt mệnh lệnh, giáo chủ Giản Thiên Hùng tiện tay xoa ra một đạo phù quang, bay lên trời hướng về phía Vạn Tinh Lâu.
- Tiểu tử, bản giáo chủ vì phù tấn của ngươi mà dốc hết toàn bộ tài sản của Nhật Nguyệt thần giáo! Nếu có gì sai lầm, tiểu tử ngươi cứ chờ bản giáo chủ cho ăn đòn đi!
Nhìn thấy phù tấn của Giản Thiên Hùng, Diệp Chân cười một tiếng, lại lấy ra một phù tấn:
- Giáo chủ, ngài cứ đợi kiếm tiền đầy chậu đầy bát đi, đếm Linh Tinh đến tay bị chuột rút đi! Đúng rồi, thu hoạch lần này lớn như vậy, ngài không có ý định chia cho ta một chút sao?
Tổng ích lợi ba thành, như thế nào?
- Cút, nữ nhi bản giáo chủ thương yêu nhất cũng bị ngươi hốt về tay, ngươi còn dám nhớ mong tài sản của bản giáo chủ? Nghe nói, Tàng Bảo khố của Vạn Tinh Lâu bị cướp. Tàng Bảo khố của Vạn Tinh Lâu ngay cả bản giáo chủ còn phải ghen tị, sư tôn của ngươi không chia cho ngươi chút nào hay sao?
Có thể sắp xếp thời gian để bản giáo chủ và sư tôn của ngươi nói chuyện một lần được không, thuận tiện bàn về hôn sự của ngươi và Khinh Nguyệt nữa?
Trong đầu này của phù tấn, gặp mặt sư tôn của Diệp Chân mới là trọng điểm!
Nhìn thấy phù tấn của Giản Thiên Hùng, trong lòng Diệp Chân khẽ động. Xem ra, ngay cả Giản Thiên Hùng cũng cho rằng sau lưng Diệp Chân là một vị sư tôn cường đại, cho rằng tất cả mọi chuyện đều là vị sư tôn sau lưng Diệp Chân làm giúp.
Diệp Chân cảm thấy không giống như thăm dò!
Nhưng mà, như vậy cũng tốt!
Người khác có thể đoán được sau lưng hắn có một chỗ dựa cường đại, không chỉ có Giản Thiên Hùng ra sức bồi dưỡng Diệp Chân, mà những kẻ muốn đối phó với Diệp Chân cũng phải suy nghĩ lại.
Thú vị nhất chính là nếu có kẻ quyết tâm muốn đối phó với Diệp Chân, sau khi ra tay mới phát hiện, kẻ thực sự mạnh là Diệp Chân, chứ không phải cường giả tồn tại sau lưng Diệp Chân như bọn hắn phỏng đoán.
- Giáo chủ việc này ta phải xin chỉ thị của sư tôn, thuận theo ý tứ của sư tôn…-
Tiếp lời Giản Thiên Hùng, Diệp Chân đành phải nói dối.
- Tốt, bản giáo chủ sẽ chờ tin tốt!
Khi Diệp Chân và giáo chủ Giản Thiên Hùng dùng phù tấn nói chuyện quên cả trời đất, thì Phó giáo chủ Điền Quý Chương phát liên tiếp ba đạo phù tấn cho Diệp Chân, nội dung trong ba phù tấn đều như nahu, nhưng khẩu khí lại ngày càng mềm mỏng hơn.
- Diệp Chân huynh đệ, xảy ra chuyện gì, sao không nói cho lão ca ca một tiếng?
- Diệp Chân huynh đệ, lão ca ca biết sai rồi, nhưng mà ta nhịn không được, đệ thông cảm cho ta. Đến cùng là có xảy ra chuyện gì, cho ta một lời khuyên với.
Nhìn thấy Điền Quý Chương liên tục gửi phù tấn tới, Diệp Chân trực tiếp bóp vỡ nát, sớm làm gì đi?
Muộn rồi!
Không thèm để ý, thân hình Diệp Chân vọt thẳng lên trời, bay lên vạn mét trong không trung, trên người có mấy món bảo bối tốt, nếu không lập tức dùng để tăng thực lực thì không phải quá lãng phí sao?