Chương 776 Tiền nhiệm
Tất cả lên, chúng ta tranh thủ trong thời gian ngắn nhất đến Xích Hỏa võ thành!
Theo thanh âm Diệp Chân, mười vị võ giả Chú Mạch cảnh và ba mươi võ giả có tu vi trong vòng Hồn Hải cảnh ngũ trọng, dẫn đầu là Tả Hùng, nối đuôi nhau đạp vào Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu đã triệt để phóng đại hình thể.
- Diệp đàn chủ, hình thể yêu bộc này của ngươi có hơi nhỏ? Thuộc hạ đề nghị hay cưỡi tọa kỵ Kim Sí Ma Điêu thần giáo xuất phát? Hình thể Kim Sí Ma Điêu đủ lớn, tốc độ cũng rất nhanh!
Người nói chuyện là một vị phụ tá Giản Thiên Hùng giao cho Diệp Chân, là đàn chủ trong phân đàn Nhật Nguyệt thần giáo, võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng, tên là Vu Thiên Lâu.
Trước đây, Giản Thiên Hùng đồng ý Diệp Chân tùy ý tuyển chọn nhân thủ, đáng tiếc là, trước đây Diệp Chân say mê tu luyện, bên trong Nhật Nguyệt thần giáo giao tế có hạn, người quen biết cũng không nhiều, cũng không có nhiều người có thể dùng được.
Vốn dĩ Diệp Chân muốn mang theo Tả Hùng và Phong Khinh Nguyệt rời đi, nhưng, Giản Thiên Hùng đồng ý cho mang theo Tả Hùng, nhưng Phong Khinh Nguyệt, nhất định phải lưu ở Nhật Nguyệt thần giáo.
Lý do Giản Thiên Hùng rất trực tiếp, nghe rất để cho người ta tức giận, hắn nói Diệp Chân có thể chết ở Xích Hỏa tử thành, nhưng nữ nhi của hắn tuyệt đối không được.
Trước khi Nhật Nguyệt thần giáo bị hủy diệt, hắn tuyệt đối sẽ đưa Phong Khinh Nguyệt đến một địa phương cực an toàn.
Nhưng, ngắn gọn suy đoán, Giản Thiên Hùng nói như thế rất bình thường, một phụ thân tự tư cân nhắc vì nữ nhi của mình, có lỗi gì đâu?
Về phần Diệp Chân, có thể làm chính là liều mạng bảo trụ Xích Hỏa võ thành.
Cuối cùng, Diệp Chân dứt khoát để Giản Thiên Hùng đề cử cho hắn mấy vị có thể tín nhiệm, võ giả tuyệt đối nghe theo lời hắn, Vu Thiên Lâu tiền nhiệm chính là một trong số đó.
Nghe được Vu Thiên Lâu lên tiếng chất vấn, ngoại trừ Tả Hùng, tất cả bước chân võ giả đều có hơi đình trệ, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân, trong mắt hiện đầy nghi hoặc.
Vì hình thể yêu thú của Diệp Chân lâm thời thật sự là quá nhỏ nên bọn hắn không tin tưởng. Thực lực yêu thú thường thường có quan hệ trực tiếp với hình thể bọn chúng, hơn nữa, trong cảm ứng bọn hắn, trước mắt, khí tức Vân Dực Hổ Vương không rõ, dưới tình huống bình thường, phẩm giai Vân Dực Hổ Vương chỉ có Địa Giai thượng phẩm.
Diệp Chân rất có thâm ý nhìn chằm chằm Vu Thiên Lâu một chút nói:
- Ngươi thấy, cũng không nhất định là chân thật!
- Nhanh lên, chúng ta phải lập tức xuất phát!
Nhìn thấy trong mắt Vu Thiên Lâu còn có nghi hoặc, Diệp Chân gào to một tiếng.
Giản Thiên Hùng đề cử Vu Thiên Lâu, rất nghe lời, theo một tiếng Diệp Chân gào to, trong mắt có hơi nghi hoặc, vẫn như cũ nhanh chóng nhảy lên lưng Vân Dực Hổ
Vương tiểu Miêu.
Khi Diệp Chân là người cuối cùng nhảy lên phần lưng Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, sau khi nhảy lên, dùng mũi chân điểm nhẹ phần lưng tiểu Miêu một cái.
- Đều ngồi vững vàng, xuất phát!
- Rống!
Trong tiếng hổ gầm trầm thấp, cánh thịt Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu chấn động, đột ngột hóa thành một đạo ô bạch sắc như thiểm điện phóng lên tận trời.
- A?
Lúc này, Vu Thiên Lâu la thất thanh, nhìn Kim Sí Ma Điêu trên mặt đất xụi lơ, tròng mắt đều kém chút nữa đã rơi ra.
Hắn cho rằng tốc độ Kim Sí Ma Điêu nhanh hơn, nhưng khi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vừa được ra hiệu, một đống Kim Sí Ma Điêu trực tiếp xụi lơ thành bùn nhão trên mặt đất. Kim vũ quanh người đều không cầm được run rẩy lên.
Kim Sí Ma Điêu là phi hành Yêu Thú thiên giai hạ phẩm, ngay cả Thiên giai thượng phẩm Yêu Thú cũng rống lên một tiếng, ngay cả bộ dáng cũng biến thành như này.
Cũng chỉ có những Linh thú một hống chi uy trong truyền thuyết, mới có thể để hung cầm Kim Sí Ma Điêu trực tiếp xụi lơ thành một đống bùn nhão.
- Linh thú.
Nhớ tới dưới chân giẫm chính là một đầu Linh thú cực kỳ khủng bố, Vu Thiên Lâu đã không nhịn được khẽ run rẩy, trách không được ngay cả hắn là phân đàn chi chủ đều được phái tới làm phụ tá cho Diệp Chân, nguyên nhân là chỗ này.
Trong nháy mắt, trước đây tất cả không cam lòng và bất mãn trong lòng Vu Thiên Lâu, đều tan thành mây khói.
Vu Thiên Lâu không chú ý, khi hắn thất thần, vừa đúng lúc Vân Dực Hổ Vương cất cánh trùng thiên, dù cho cất cánh trùng thiên, tốc độ Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu cũng cực nhanh, vừa mới bay lên, lại không ngừng gia tốc.
Mỗi một lần gia tốc, đều sẽ mang đến quán tính cường đại ngửa ra sau, hai chân võ giả khác đều như cái đinh chết gắn trên lưng tiểu Miêu, Vu Thiên Lâu không chú ý này, đã bị rơi xuống theo quán tính phần lưng của tiểu Miêu.
Khi rơi xuống, theo bản năng, Vu Thiên Lâu la thất thanh.
Trong nháy mắt tiếp theo, một đại thủ chộp vào phần cổ Vu Thiên Lâu, kéo Vu Thiên Lâu trong hư không giật trở về:
- Ngồi vững vàng!
Tiếng quát Diệp Chân khẽ vang lên.
Đến tận đây, bất kỳ một tên võ giả tùy hành nào, đều không còn bất kỳ nghi hoặc gì.
Trong bọn hắn, cũng đều xem như đã trải qua việc đời, nhưng chưa từng gặp tốc độ phi hành nhanh như vậy, phi hành mang theo cương phong, trùng kích hộ thể linh giáp của bọn hắn vô cùng lấp lóe, đang không ngừng bổ sung Linh Lực duy trì.
Nếu không bổ sung Linh Lực, hộ thể linh giáp của bọn hắn có khả năng cầm cự không được bao lâu sẽ bị bạo theo cương phong trong lúc phi hành.
- Giáo chủ, thế cục Xích Hỏa võ thành, người như Diệp Chân có thể ổn định lại sao? Muốn thuộc hạ âm thầm mang theo Nguyệt Ảnh Vệ tùy hành một chuyến hay không?
Diệp Chân xuất phát không bao lâu, trong Thiên Điện giáo chủ, sau lưng Giản Thiên Hùng đã xuất hiện một đạo thân ảnh như u linh.
Thân ảnh như u linh này toàn thân hắc sắc, chỉ có cái trán có một khối Kim Nguyệt ấn ký hơi bắt mắt, nếu khi cúi đầu xuống, chợt nhìn, như hình bóng Giản Thiên Hùng.
- Hắn có thể ổn định Xích Hỏa võ thành hay không, ta cũng không biết, nhưng trước mắt, hắn là nhân tuyển duy nhất có khả năng ổn định Xích Hỏa võ thành! Đều do tên tặc tử Lâu Giang Hữu làm hại, bằng không, thần giáo đâu thể bị động như thế!
Gương mặt Giản Thiên Hùng tức giận, khi tức giận, đã ho kịch liệt, từng khối máu huyết sắc sậm không ngừng từ trong miệng ho ra.
- Về phần ngươi, còn có nhiệm vụ quan trọng hơn!
Giản Thiên Hùng thở hào hển nói.
- Thỉnh giáo chủ phân phó!
Tên áo đen cúi đầu nói.
- Phát động Nguyệt Ảnh Vệ, tập kích kịch điểm quan trọng xung quanh Trường Sinh giáo và Thiên La Môn ở Thanh Lam võ đô, nhất định phải đánh bọn hắn đến sứt đầu mẻ trán, đánh cho bọn hắn không dám tùy tiện rời đi Thanh Lam võ đô, tranh thủ thời gian khuếch trương thế lực cho tứ phương, cũng vì ta tranh thủ thời gian khôi phục!
Giản Thiên Hùng nói.
- Giáo chủ, toàn viên Nguyệt Ảnh Vệ xuất động hay là…?
- Giữ lại ba thành Nguyệt Ảnh Vệ, một khi ra chiến sự có sai lầm…
Lời kế tiếp, Giản Thiên Hùng chưa hề nói, nhưng trên mặt đã ngưng trọng, có thể thấy được chút ít.
Xích Hỏa võ thành cách Thanh Lam võ đô hai mươi sáu vạn dặm, dưới tình huống bình thường, khống chế Thiên giai phi hành tọa kỵ, cần thời gian hai đến ba ngày.
Hơn nữa, chuyến đi này của Diệp Chân hơn bốn mươi người chỉ dùng một ngày hai canh giờ, đã tới Xích Hỏa võ thành, tất cả đều là công lao của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.
Khi đám người Diệp Chân đến nơi, Hình đường trưởng lão Đồ Đức đã mang theo một nhóm người Hình đường Chấp Pháp Sứ thân mang huyết sắc áo choàng đứng đợi.
Ngày xưa, đám người Chấp Pháp Sứ trong Nhật Nguyệt thần giáo uy phong bát diện, lúc này từng tên từng tên uể oải không chịu nổi, huyết sắc áo choàng trên người, toàn thân ăn mặc đều rách rưới, từng tên nhuốm máu tràn ngập vết thương. Ngay cả
Hình đường trưởng lão Đồ Đức, một đầu cánh tay rõ ràng buông thõng không được tự nhiên, hẳn là bị thương.
- Diệp đàn chủ, lão phu không rõ vì sao giáo chủ lại phái ngươi tới thay thế nơi này, nhưng ngươi đã đến, lão phu cũng chỉ có thể bàn giao! Tất cả tin tức, đều trong khối ngọc phù này, ngươi nghiên cứu cho kỹ! Mặt khác, tình thế nơi này, so với trong tưởng tượng của ngươi, càng rất phức tạp, vô cùng nguy hiểm!
Gương mặt Đồ Đức ngưng trọng.
- Đồ trưởng lão yên tâm, ta sẽ giữ vững nơi này!
Diệp Chân hít sâu một hơi nói.
- Lão phu cũng hi vọng như thế!
Đồ Đức trùng điệp vỗ bả vai Diệp Chân, đột nhiên dùng Thần Hồn truyền âm hơi Diệp Chân:
- Giáo chủ có phải thụ thương rồi hay không? Mà lại thương thế còn không nhẹ?
Diệp Chân ngạc nhiên, không biết trả lời thế nào.
- Đừng giấu giếm lão phu, ngoại trừ giáo chủ thụ thương, thực tế lão phu nghĩ không ra bất kỳ lý do gì giáo chủ phải vội vã điều lão phu quay lại như thế.
Nhìn ánh mắt bình tĩnh của Đồ Đức, Diệp Chân gật đầu lia lịa.
Thời khắc gật đầu, Đồ Đức hít vào một ngụm khí lạnh.
Quả là thế, như vậy lão phu lập tức phải lên đường.
- La Sơn Hàn, tới!
Theo âm thanh thấp quát của Đồ Đức, một đại hán cực kỳ khôi ngô, thân cao hơn hai mét, quanh người tràn đầy sát khí, đột ngột tiến lên chắp tay nói:
- Đồ trưởng lão.
- La đàn chủ, ấn giáo chủ mệnh lệnh, theo Diệp đàn chủ, ngươi lập tức phải phụ tá Diệp đàn chủ, toàn lực hiệp trợ Diệp đàn chủ giữ vững địa bàn Xích Hỏa võ thành!
Chỉ cần giữ vững địa bàn Xích Hỏa võ thành, ngươi sẽ có một cái công lớn, chiến sự qua đi, lập tức có thể thành người siêu việt, ngươi minh bạch!
Thanh âm Đồ Đức trở nên vô cùng nghiêm khắc.
- Thuộc hạ minh bạch!
La Sơn Hàn nhìn Diệp Chân một chút, sau đó hơi có chút không quá tình nguyện xoay người hướng về phía Diệp Chân ôm quyền chào nói:
- Thuộc hạ gặp qua Diệp đàn chủ!
Diệp Chân chỉ chắp tay đáp lễ. Không có trả lời, mặc kệ ai bị giáng cấp đều sẽ có chút cảm xúc, những việc này, Diệp Chân có thể lý giải cũng có thể tiếp nhận, nhưng nếu thời khắc mấu chốt dám vì những việc này dắt sau chân hắn, Diệp Chân tuyệt sẽ không nương tay!
- Tốt, đã như vậy, phân đàn phòng ngự của Xích Hỏa võ thành, giao cho Diệp đàn chủ, lão phu phải rời đi!
Nói xong, Đồ Đức tiện tay kéo qua hai Hình đường chấp, ném tới trước mặt Diệp Chân.
- Hai Hình đường chấp pháp lưu cho ngươi, nếu có người dám không nghe hiệu lệnh nhiệm vụ, có thể tiên trảm hậu báo!
Khi lưu lại câu này, sát khí bốn phía, Đồ Đức đã mang theo đội ngũ chấp pháp Hình đường gần ba mươi người bước lên phần lưng một Kim Sí Ma Điêu, phóng lên tận trời, không bao lâu, đã biến mất.
- Dẫn đường, đi phân đàn!
Sau khi Đồ Đức đi, Diệp Chân đã lập tức mang theo đám người lao thẳng tới phân đàn Xích Hỏa võ thành Nhật Nguyệt thần giáo, trên đường đi, Diệp Chân đều đang tiêu hóa trong tình báo trong tấm ngọc phù Đồ Đức lưu lại cho Diệp Chân.
Tình thế, so với trong tưởng tượng của Diệp Chân còn muốn nghiêm trọng nhiều lắm!
Trước đây trong tình báo nói Trường Sinh giáo và Thiên La Môn có dấu hiệu liên hợp, nhưng thật ra là tình báo sai lầm, không phải có dấu hiệu, mà đã liên hợp.
Mà lại ngay tối hôm qua, đội ngũ hai nhà liên thủ đã đánh bất ngờ một lần hướng về phân đàn Xích Hỏa võ thành, trên người Đồ Đức thụ thương, cũng do tối hôm qua.
Nhưng, ngày hôm qua tập kích, Trường Sinh giáo và Thiên La Môn cũng không có chiếm được chỗ tốt gì, ngược lại bị thiệt lớn, lưu lại bảy bộ thi thể cường giả
Chú Mạch cảnh!
Trong đó năm vị, là Đồ Đức tự tay chém giết, nhưng, dưới trướng Hình đường chấp pháp, Đồ Đức cũng giết chết thêm ba vị, trọng thương ba người!
Trừ cái đó ra, thế lực Phi Hổ đường đệ nhất Xích Hỏa võ thành vẫn luôn nhìn chằm chằm, trên trăm cái thế lực to to nhỏ nhỏ khác, cũng đang nhìn chòng chọc cấp tốc Nhật Nguyệt thần giáo khuếch trương, muốn từ trên tay Nhật Nguyệt thần giáo đoạt một khối thịt mỡ.
Khi đến trên không phân đàn, Diệp Chân đã trực tiếp hướng về phía La Sơn Hàn đưa tay nói:
- La đàn chủ, ta cần bản đồ phân bố đàn của địa bàn Xích Hỏa võ thành, bố phòng đồ.
Phương diện này, La Sơn Hàn không có bất kỳ chối từ, lên tiếng đã lấy ra hai khối ngọc phù đưa về phía Diệp Chân, cũng ở trong nháy mắt này, một đạo phù quang đột ngột từ trong không trung rơi thẳng trong tay La Sơn Hàn.
Vẻn vẹn nhìn thoáng qua, sắc mặt La Sơn Hàn đã trở nên vô cùng khó coi:
- Đàn chủ, việc lớn không tốt, Phi Hổ đường động thủ!