← Quay lại trang sách

Chương 778 Nhật nguyệt tề huy

Tại địa bàn của ta, muốn xử trí ta, nằm mơ! Nếu ngươi vì xử trí ta mà dẫn tới Xích Hỏa phân đàn đại loạn thậm chí bỏ địa bàn nơi này, tất cả đều do ngươi làm hại!

Sau khi nhe r cười, La Sơn Hàn đột ngột vẫy tay một cái, trong nội viện đã có hơn mười tên võ giả Chú Mạch cảnh đứng ở sau lưng La Sơn Hàn, Tả Hùng và Vu Thiên Lâu vừa mới muốn lao ra bắt La Sơn Hàn, ánh mắt đồng thời nhìn về phía Diệp Chân.

Loại tình huống này, nếu bọn hắn cưỡng ép công kích La Sơn Hàn, làm không cẩn thận sẽ đưa tới một trận nội chiến đại quy mô, nhất là tu vi La Sơn Hàn cao tới Chú Mạch cảnh ngũ trọng, nếu phản kháng, cũng không phải một chiêu hai chiêu đã có thể cầm xuống.

Diệp Chân hướng về phía La Sơn Hàn nghiêm nghị chất vấn:

- Địa bàn của ngươi? La đàn chủ, ngươi đây muốn kháng mệnh hay phán giáo?

- Cút, đừng chụp cho lão tử mũ, La Sơn Hàn ta vẫn luôn trung thành với thần giáo, mặt trời có thể bày tỏ! Ta chỉ không muốn địa bàn Xích Hỏa võ thành vừa mới liều mạng lấy được bị tiểu tử như ngươi lông còn chưa mọc đủ đã làm hỏng.

Diệp đàn chủ, ta nói thẳng với ngươi, ta không phục ngươi, càng không nguyện ý để cho mao đầu tiểu tử như ngươi chỉ huy!

Nhưng, ngươi là do tổng đàn thần giáo phái tới, Đồ trưởng lão còn giao phó, ta phải nể mặt mũi bọn hắn mấy phần, không thể để ngươi xám xịt chạy trở về!

Hiện nay, ba khu vực phòng thủ của phân đàn, ngươi có thể tùy ý chọn một khu vực phòng thủ đóng giữ, chúng ta phân khu phòng thủ, cuối cùng xem ai có thể giữ vững, đến cùng là ai đúng ai sai?

La Sơn Hàn nói.

- Đuổi ta trở về? Chỉ bằng ngươi?

Diệp Chân cười lạnh:

- La Sơn Hàn, nể tình ngươi trước đây tuyệt đối trung thành với phân thượng thần giáo, ta cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, nghe ta hiệu lệnh làm việc, ta có thể không truy xét.

- Nằm mơ!

Lời nói của Diệp Chân còn chưa xong, La Sơn Hàn đã thô bạo cắt ngang thanh âm mắng to của Diệp Chân:

- Diệp đàn chủ, nếu ngươi thức thời, tự chọn một khu vực phòng thủ, ngoan ngoãn ở lại, đừng ảnh hưởng đến lão tử vì thần giáo đánh…

- Muốn chết!

Gầm thét một tiếng, Linh Lực quanh người Diệp Chân rung động, đột ngột phi thân đánh về phía La Sơn Hàn!

- Chỉ bằng ngươi là Chú Mạch cảnh tam trọng tu vi, ha ha…

Tiếng cuồng tiếu của La Sơn Hàn đột nhiên đột nhiên ngừng lại, bỗng nhiên đã mở to hai mắt nhìn, bàng bạc Thần Hồn ba động từ quanh người hắn tuôn ra. Phóng xạ hướng về phía bốn phương tám hướng.

Vì ngay một khắc vừa rồi, khi Diệp Chân trùng điệp một cước đạp về mặt đất, thân hình Diệp Chân, cực kỳ đột ngột biến mất trước mắt hắn.

Đây khiến La Sơn Hàn cực độ chấn kinh, Thần Hồn ba động như mặt nước phát tán bốn phương tám hướng, ý muốn tìm kiếm được thân ảnh Diệp Chân.

Ngay khi Thần Hồn của hắn ba động vừa mới tràn ra, thần sắc La Sơn Hàn đột ngột trở nên đau thương, vì Thần Hồn ba động hắn đã tìm được Diệp Chân.

Vừa rồi biến mất Diệp Chân, không biết sao đã xuất hiện ở bên người hắn, còn có một thanh hàn khí trường kiếm cũng xuất hiện ở bên người hắn, linh quang bắn ra bốn phía lòe lòe, lúc này đang khoác lên trên gáy của hắn, phun ra kiếm cương doạ người.

Có thể đoán được, chỉ cần hắn có chút dị động, Phi Sương kiếm của Diệp Chân sẽ phun ra kiếm cương, trực tiếp cắt bay đầu của hắn.

Một màn này vô cùng quỷ dị, sau lưng La Sơn Hàn có hơn mười võ giả Chú Mạch cảnh Xích Hỏa phân đàn. Thậm chí, có ít người như gặp quỷ, dụi mắt một cái.

Bọn hắn không nhìn thấy Diệp Chân làm thế nào xuất hiện sau lưng La Sơn Hàn, bao gồm Tả Hùng và Vu Thiên Lâu.

Này chủ yếu do tốc độ của Diệp Chân quá nhanh, hơn nữa, khoảng cách giữa hắn và La Sơn Hàn quá ngắn, chỉ có mấy chục mét.

Cự ly ngắn và cực kỳ nhanh chóng đồng thời xuất hiện, nên làm cho rất nhiều võ giả Chú Mạch cảnh như như gặp quỷ.

Nhưng, thị lực võ giả Chú Mạch cảnh cực độ cường hãn. Dưới tình huống bình thường, những vương giả Khai Phủ cảnh không am hiểu tốc độ, quỹ tích di động bọn hắn cũng có thể bắt được, huống chi Diệp Chân?

Kỳ thật sở dĩ xuất hiện loại tình huống này, cũng do tiên thiên hồn quang.

Bản thân Diệp Chân ở phương diện thân pháp cũng không am hiểu. Hạ khổ công cũng không nhiều, tốc độ trong võ giả Chú Mạch cảnh cũng bình thường, xưa nay, tốc độ

Diệp Chân tăng lên, chủ yếu vẫn dựa vào thôi động Ngân Giác Tê Vương tinh hồn châu trong Thận Long Châu sau đó phát động địa từ lực trường.

Dưới địa từ lực trường gia trì, tốc độ Diệp Chân có thể tăng lên khoảng gấp đôi, trong nháy mắt tốc độ có thể so sánh với đại bộ phận võ giả Chú Mạch cảnh thất bát trọng thậm chí còn siêu việt hơn, nhưng vẫn chưa đạt được trình độ có thể so sánh với vương giả Khai Phủ cảnh.

Nhưng, trước mấy ngày, Thần Hồn tu vi của Diệp Chân tăng lên bão táp, ngưng luyện ra tiên thiên hồn quang về sau, Diệp Chân lại nếm thử uy lực năng lực khống chế Thổ Linh Lực thì phát hiện, dùng tiên thiên hồn quang thôi động Kim Bối Thạch Thú Vương tinh hồn châu, uy lực của nó sẽ tăng lên diện rộng, những tinh hồn châu khác cũng thế.

Huyễn Hồn Thú Vương tinh hồn châu thúc thành luyện hồn thần mâu đến luyện hồn thần quang thăng hoa, năng lực khống chế Thổ Linh Lực chợt tăng hơn mấy lần, thuật độn thổ của Vô Ảnh Xuyên Sơn Thú Vương tinh hồn châu cũng tăng lên rất nhiều, Diệp Chân có thể độn càng sâu, độn càng nhanh hơn.

Khi Tiên Thiên hồn quang thôi động, uy lực địa từ lực trường cũng gần như tăng lên gấp đôi.

Người khác chưa thử qua, nhưng khi Diệp Chân toàn lực thi triển, trọng lực địa từ lực trường thực hiện trên người tiểu Miêu, có thể để tốc độ tiểu Miêu trong nháy mắt trở nên chậm hơn gấp mười lần.

Sau khi đảo ngược địa từ lực trường, người Diệp Chân đã chân chính nhẹ như yến, thậm chí không sử dụng bất kỳ lực lượng nào có thể đứng thẳng trên mặt nước.

Dù đảo ngược địa từ lực trường không cách nào cung cấp cho Diệp Chân bất kỳ tốc độ gì, nhưng đồng dạng dưới lực bộc phát, mục tiêu trọng lượng lại nhẹ hơn gấp mười lần, mặc dù tốc độ không cách nào tăng lên hơn gấp mười lần, nhưng so với lúc đầu, trên cơ sở bình thường, tăng lên gấp hai ba lần vẫn không vấn đề, nhất là dưới tình huống cự ly ngắn

Đây chính là nguyên nhân võ giả Chú Mạch cảnh không cách nào nắm được quỹ tích thực sự tốc độ hiện tại của Diệp Chân.

Đương nhiên, trong khoảng cách siêu ngắn, hơn khoảng trăm thước, Diệp Chân di động quỹ tích còn có thể bị bắt đến, cũng không tạo được hiệu quả kinh người đột ngột như thế!

- Trói lại!

Diệp Chân quát một tiếng chói tai, Tả Hùng và Vu Thiên Lâu như sói hổ xông lên, bang bang bang hướng về phía La Sơn Hàn hành động.

Trói Chú Mạch cảnh cường giả dĩ nhiên không phải một sợi dây thừng đơn giản như vậy, các loại cấm chế khóa huyệt gỡ khớp nối, cuối cùng lại dùng Thiên giai Yêu Thú thú buộc chặt.

- Ngươi ngươi làm như thế nào, làm sao có thể?

Trong quá trình bị trói, La Sơn Hàn vẫn như cũ không hiểu, vẫn chưa hiểu tại sao thua, thậm chí còn không chưa kịp phản ứng, đã bị người ta bắt sống. Cả một đời đều chưa từng bị sỉ nhục như vậy.

Chỉ là, Diệp Chân sẽ không theo giải thích loại vấn đề này cho hắn.

Trong quá trình trói La Sơn Hàn, hơn mười võ giả Xích Hỏa phân đàn vừa rồi đứng sau lưng La Sơn Hàn, mặt từng tên lộ vẻ bất thiện, bắt đầu rục rịch.

Nhưng, Diệp Chân vẫn lạnh lùng đứng chắp tay, giương mắt lạnh lẽo nhìn mọi người ở đây, làm cho một đám võ giả Chú Mạch cảnh không có bất kỳ người nào dám ra tay cứu viện đàn chủ nhà mình.

Chủ yếu do vừa rồi Diệp Chân xuất thủ quá mức kinh người, ai cũng phải cân nhắc khác, nếu bọn hắn xuất thủ, chỉ sợ cũng không qua được một cửa của Diệp Chân, thậm chí có khả năng vừa mới động thủ, đầu đã bay lên.

Đây chính là tốc độ kinh khủng!

Cái gọi là võ công trong thiên hạ, duy khoái bất phá là có đại đạo lý.

Cho đến khi Tả Hùng và Vu Thiên Lâu đem La Sơn Hàn triệt để buộc nghiêm thật chặt, Diệp Chân mới quát khẽ một câu:

- Phó đàn chủ trước đây của Xích Hỏa phân đàn đâu?

- Thuộc hạ Hồng Gia Ấn tham kiến Diệp đàn chủ!

Một võ giả hơn bốn mươi tuổi, thân hình hơi thấp nhưng nét mặt tháo vát đột ngột tiến lên, hiển nhiên, do Hồng Gia Ấn trước đây đã trải qua chiến đấu thảm liệt, quanh người có vô số vết thương, cũng may người coi như hoàn chỉnh, chỉ là khí tức có chút suy yếu, nội thương đang dần bình phục!

- Tập hợp tất cả võ giả trong phân đàn, lập tức!

Diệp Chân quát.

Sợ hãi nhìn Diệp Chân một chút, lại liếc mắt nhìn đàn chủ La Sơn Hàn bị trói đến sít sao, ngay cả tiếng hừ lạnh đều không thể phát ra. Hồng Gia Ấn mới run tay phát ra một đạo phù quang huyết sắc.

Không thể không nói, võ giả Xích Hỏa phân đàn đều vô cùng tinh nhuệ. Phù quang huyết sắc phát ra chưa đến ba mươi hơi thở, trên trăm tên võ giả đã tập hợp đến trong đại viện.

Võ giả Chú Mạch cảnh có hai mươi bảy tên, võ giả Hồn Hải cảnh có một trăm lẻ chín tên, tất cả mọi người đều đang bị thương, còn có thân thể không trọn vẹn.

Nhưng, lúc này, tất cả mọi người tập hợp ở chỗ này. Nhìn đàn chủ La Sơn Hàn bị trói, trong mắt rất nhiều người đều toát ra vẻ phẫn nộ, huyên náo dần dần lên!

- Thời gian chín ngày này, các huynh đệ đã khổ cực! Đây là giáo chủ ủy thác bản Đàn chủ đi đầu ban thưởng cho các huynh đệ!

Lúc nói chuyện, Diệp Chân đã ném ra mười bảo rương to lớn.

Lời nói của Diệp Chân cũng không có thu hút đám võ giả. Nhưng khi thanh âm mười bảo rương ầm vang rơi xuống đất, bên trong còn có trung phẩm Linh Tinh chất thành đống, đã khiến cho tất cả võ giả đều sợ ngây người, rất nhiều võ giả, nhất là võ giả Hồn Hải cảnh, ánh mắt tập trung ở phía trên những đống trung phẩm Linh Tinh, cũng có chưa chịu dời mắt.

- Võ giả Chú Mạch cảnh được một vạn khối trung phẩm Linh Tinh, võ giả Hồn Hải cảnh được một ngàn khối trung phẩm Linh Tinh, Hồng phó đàn chủ, lập tức phát xuống!

Nghe vậy, Hồng Gia Ấn lập tức đã đánh người cà lăm:

- Mỗi người một vạn khối?

- Không sai, hiện tại phát xuống! Tả Hùng, Vu Thiên Lâu các ngươi cũng đi hỗ trợ!

Diệp Chân nói.

Mỗi người được nhận một vạn khối trung phẩm Linh Tinh, âm thanh ồn ào lập tức biến mất, mỗi người đều nhìn chằm chằm đống trung phẩm Linh Tinh kia.

Một vạn khối trung phẩm Linh Tinh, trước mắt những võ giả Chú Mạch cảnh này đóng giữ nguyệt lệ, mỗi tháng cũng chỉ có năm ngàn khối trung phẩm Linh Tinh, sử dụng trong tu luyện và chiến đấu, căn bản không có dư.

Lúc này lại một lần cầm tới một vạn khối, sao không cao hứng?

Bọn hắn không có năng lực vượt cấp khiêu chiến như Diệp Chân, càng không có năng lực trộm Tàng Bảo khố Vạn Tinh Lâu, một vạn khối trung phẩm Linh Tinh, đối với bọn hắn là một món thu nhập rất lớn.

- Diệp đàn chủ, xin hỏi thuộc hạ có phần không?

Phát xong Linh Tinh cho mọi người, phó đàn chủ Hồng Gia Ấn đột nhiên có chút nhăn nhó. hỏi.

- Ngươi cứ nói đi?

Nhìn bộ dáng này, Diệp Chân dùng ngữ khí trêu chọc hỏi, để Hồng Gia Ấn lập tức cà lăm.

Nhìn bộ dáng kia của Hồng Gia Ấn, Diệp Chân đột ngột cao giọng quát lớn:

- Đương nhiên là có! Chỉ cần những ngày này, huynh đệ tham chiến, vì thần giáo bán mạng, đều có! Vô luận là sống, hay chiến tử, đều có!

- Tạ giáo chủ, thuộc hạ thay mặt những huynh đệ chiến tử kia bái tạ giáo chủ!

Nói xong, Hồng Gia Ấn kích động quỳ hướng đông rống to:

- Nhật nguyệt tề huy, thần giáo vô địch!

- Nhật nguyệt tề huy, thần giáo vô địch!

Trong thời gian ngắn, tiếng rống của Hồng Gia Ấn biến thành tiếng rống hơn trăm người, khiến cho Diệp Chân ngẩn ra!

- Hồng phó đàn chủ, điểm đủ nhân mã, mang bản Đàn chủ tiến về khu vực phòng thủ

Linh Tinh khoáng mạch!

- Vu Thiên Lâu, lập tức tiếp quản phân đàn, lập tức sắp xếp người chữa thương cho huynh đệ trọng thương, thủ vững phân đàn, không có mệnh lệnh của ta, không cho phép khinh động!