Chương 785 Điên Cuồng Mẫu Thân
Ta mặc kệ kế hoạch của các ngươi như thế nào, cũng mặc kệ các ngươi vì cái đại cục gì, trong vòng mười ngày, các ngươi nếu như còn không xuất thủ, vậy hai vợ chồng chúng ta sẽ một mình tiến về ám sát Diệp Chân!
Người nam tử trung niên mặc bạch y khuôn mặt có chút đau khổ mới mở miệng đã để
Diệp Chân kinh hãi.
Trước mắt nam tử này hắn cũng không nhận ra, cùng hắn có thâm cừu đại hận gì, thậm chí ngay cả mười ngày cũng không chờ, một khi bọn người Trường Sinh giáo trong vòng mười ngày không hành động đã muốn đơn độc ám sát Diệp Chân.
Cẩn thận xét lại vài lần, Diệp Chân luôn cảm thấy nam tử trước mắt này có chút quen mắt, lại nhớ không nổi đã ở nơi nào gặp qua.
- Không sai, chờ lâu như vậy, mãi mới chờ đến lúc có cơ hội này, tuyệt đối không thể lại buông tha! Lần này, ta cho dù là liều cái mạng này cũng phải vì Sách nhi mà báo thù!
Khuôn mặt nữ tử trung niên đồng dạng cũng đau khổ mở miệng.
Một câu "Sách nhi" khiến thần sắc Diệp Chân đại biến, hai chữ này nhắc nhở rốt cục khiến Diệp Chân đối với thân phận của hai người này có suy đoán, cũng rốt cuộc hiểu rõ nam từ trung niên kia vì sao mà nhìn quen mắt như thế.
Bởi vì trung niên nam tử trước mắt này đuôi lông mày hay khóe mắt, đều đi theo năm trên Quy Linh đại hội bị Diệp Chân làm thành ngu ngốc - Vân Sách có mấy phần giống nhau.
Nếu như Diệp Chân không có đoán sai, trước mắt trung niên nam tử này hẳn là phụ thân của Vân Sách, trung niên nữ tử hẳn là mẫu thân của Vân Sách.
- Vân tiên sinh yên tâm, không dùng đến mười ngày!
Trường Sinh giáo chúng ta phân tán đến bốn phương tám hướng lại vồ hụt võ giả, lúc này đang toàn lực hướng về võ đô Thanh Lam tập trung, sau đó liền sẽ có số lớn võ giả từ Thanh Lam võ đô chạy đến trợ giúp.
Nhiều nhất năm ngày, dự tính nhiều nhất năm ngày là sẽ có thể có vượt qua năm mươi tên võ giả Chú Mạch cảnh và ba trăm tên võ giả Hồn Hải cảnh đến võ thành Xích Hỏa, đến lúc đó, nếu như nhân mã Thiên La Môn có thể đến đông đủ thì có thể nhất cử diệt sát Nhật Nguyệt thần giáo Xích Hỏa phân đàn, bắt sống tên Diệp Chân kia.
Ở bên trong Trường Sinh giáo xếp thứ tám thần tướng Phan Phượng nói.
- Vân tiên sinh, Vân phu nhân, các ngươi hãy yên tâm. Viện quân Trường Sinh giáo trong năm ngày có thể tới, vậy viện quân Thiên La Môn chúng ta cũng có thể trong vòng năm ngày đến, mà lại nói, nhân số tuyệt đối sẽ không ít hơn so với năm mươi tên Chú Mạch cảnh mạnh, ba trăm tên võ giả Hồn Hải cảnh!
Nói đến đây thần sắc Thương Lệnh Kỳ đột ngột biến thành có chút dữ tợn:
- Lần này, không chỉ là muốn cướp địa bàn Nhật Nguyệt thần giáo, còn nhất định phải chém giết Diệp Chân tên khốn này!
- Hôm nay tình báo mới nhất, lúc Diệp Chân và Phi Hổ đường Hắc Hổ vệ đối kháng, bên cạnh hắn Vân Dực Hổ Vương kia vậy mà bạo phát ra thực lực Linh giai yêu thú, vừa hô lên đã phế bỏ Hắc Hổ vệ một nửa chiến lực, Linh giai yêu thú này còn có phí sau Diệp Chân như ẩn như hiện vị sư phó thần bí kia, các ngươi dự định phải đối phó làm sao?
Một mực không nói gì Thiên La Môn Tam trưởng lão Quý Tuyên mở miệng, mới mở miệng liền trực chỉ vấn đề quan trọng nhất:
- Nếu như không thể ứng đối hai tên Khai Phủ cảnh tồn tại này, chiếm lấy địa bàn Nhật Nguyệt thần giáo, chém giết Diệp Chân, tất cả đều là trò cười!
Vấn đề bén nhọn như thế để đám người thần sắc lập tức trở nên có chút quái dị mà ảm đạm, thật lâu Thương Lệnh Kỳ mới thấp giọng nói.
- Gần đây võ đô Thanh Lam Nhật Nguyệt thần giáo có động tác khác thường, vào hai ngày trước. Thiên La Môn chúng ta có một vị Thái Thượng trưởng lão bị người ước chiến trọng thương, thương thế chỉ sợ phải một đoạn thời gian nữa mới có thể khôi phục, cho nên, Thiên La Môn chúng ta trước mắt chỉ có một vị vương giả Khai Phủ cảnh mới có thể thoát thân đến trợ giúp chúng ta!
Nhấc lên một gốc rạ này, Trường Sinh giáo hai vị thần tướng thần sắc cũng có chút không được tự nhiên.
Trường Sinh giáo chúng ta vào những ngày qua mới được không ít địa bàn, khắp nơi đều cần vương giả Khai Phủ cảnh ở đó tọa trấn, mà lại nói võ đô Thanh Lam bên kia bị kiềm chế không nhỏ.
Cho nên, trong vòng một tháng, tổng bộ nơi đó chỉ có thể phái ra một vị vương giả Khai Phủ cảnh tới tọa trấn bên này.
Ngũ thần tướng Nhậm Thiên Nam nói.
- Lão phu còn tưởng rằng Trường Sinh giáo bên kia có thể đủ sức phái ra nhiều hơn một vị vương giả Khai Phủ cảnh tới. Không nghĩ tới, cũng chỉ có một vị! Hai vị vương giả Khai Phủ cảnh, ứng phó Diệp Chân phía sau che giấu sư phó đến, sợ là có chút gian nan.
Không nói yêu bọc Linh giai kia, Diệp Chân phía sau có vị sư tôn kia, tên đó thế nhưng lại có thể nhẹ nhõm chém giết vương giả Khai Phủ cảnh nhất trọng Cam Như
Tùng tồn tại, kém nhất, đoán chừng cũng có được tu vi Khai Phủ cảnh tam trọng, thậm chí còn cao hơn!
Nói đến đây, thanh âm Quý Tuyên trầm thấp:
- Bên ta tình báo có người phỏng đoán nói, Vạn Tinh Lâu lần này vị lâu chủ bị giết, hai vị Khai Phủ cảnh cung phụng bị giết, cũng có thể là do phía sau Diệp Chân vị sư tôn kia đã ra tay, nếu như nói như vậy, vị sư tôn Diệp Chân kia có thực lực sợ là...
Nói còn chưa dứt lời, hai vị Phan Phượng, sắc mặt Nhậm Thiên Nam thần tướng trước hết thay đổi.
Nếu là như vậy, Diệp Chân có sư phó phía sau, coi như quá cường đại căn bản không phải vương giả phổ thông Khai Phủ cảnh cũng có thể đối phó được.
- Quý trưởng lão, tin tức này xác thực hay sao? Nếu như xác thực theo lời nói, chỉ sợ đối phó Diệp Chân là một chuyện phải áp sau!
Ngũ thần tướng Nhậm Thiên Nam thần sắc vô cùng nghiêm trọng.
- Đây chỉ là Thiên La Môn ngành tình báo phỏng đoán, nhưng mà, trừ cái đó ra, lão phu thực sự nghĩ không ra có gì người sẽ đối với Vạn Tinh Lâu hạ độc thủ như vậy? Mà lại, cùng một ngày biến mất, còn có quý giáo hộ giáo thống lĩnh Đoàn Anh Niên à?
Trên cơ bản tất cả biến mất đều là cừu nhân của Diệp Chân, cũng chỉ có thể làm ra phán đoán như vậy!
Quý Tuyên nở nụ cười khổ.
Nghe vậy, sắc mặt Phan Phượng đột ngột biến thành tái nhợt, Đoàn Anh Niên và hắn có quan hệ tốt nhất, tuy nhiên lại bị chết không hiểu lí do!
Đoàn Anh Niên bị giết, cao tầng Trường Sinh giáo tự nhiên tức giận, nhưng đúng lúc gặp Vạn Tinh Lâu xảy ra biến cố, Đoàn Anh Niên này chết chỉ là việc râu ria.
Nghe Quý Tuyên nói như vậy, trong tĩnh thất thần sắc mấy người đều trở nên vô cùng đắng chát, trên thực tế, bọn hắn tập hợp một chỗ mục đích cuối cùng nhất cũng là vì thảo luận điểm này mà thôi.
Đang lúc trong tĩnh thất trở nên vô cùng trầm mặc, một bên vị trung niên nữ tử thân mang váy đen kia, cũng chính là Diệp Chân suy đoán mẫu thân của Vân Sách, đột nhiên phát ra tiếng cười bén nhọn mà làm người ta sợ hãi.
- Xem ra, vợ chồng chúng ta hơn nửa năm qua tâm huyết, không có uổng phí, Diệp Chân phía sau có người sư tôn kia nếu như không hiện ra thì thôi, một khi xuất hiện thì cứ giao cho vợ chồng chúng ta tới đối phó đi, bảo đảm hắn chắc chắn sẽ chết không thể sống được(hữu tử vô sinh)!
Nhưng mà, đến lúc đó, các ngươi có thể được hướng chúng ta cam đoan, nhất định phải bắt sống tên tặc từ Diệp Chân kia, không đem hắn thiên đao vạn quả, luyện cốt thành tro, không đủ hóa giải mối hận trong lòng ta nha!
Mẹ đẻ Vân Sách Chu Mộc Thanh đem răng ngà đầy miệng cắn phải khanh khách rung động, hận ý kia làm cho Diệp Chân có một loại cảm giác lưng phát lạnh.
Lúc này, độn hành trong lòng đất gương mặt Diệp Chân đắng chát.
Phụ mẫu Vân Sách Vân Phá Xuyên và Chu Mộc Thanh hận ý đối với Diệp Chân hắn, Diệp Chân hoàn toàn có thể lý giải, dù sao Diệp Chân đã đem Vân Sách biến thành ngớ ngẩn.
Đáng thương lòng cha mẹ trong thiên hạ, nếu đổi lại là Diệp Chân bị người biến thành ngớ ngẩn, chỉ sợ phụ mẫu Diệp Chân cũng sẽ là loại phản ứng này.
Lý giải sắp xếp, nhưng nếu như là tình cảnh lúc ấy một lần nữa, Diệp Chân vẫn sẽ như cũ không nương tay!
Lúc đó Vân Sách phục dụng cấm đan, tu vi bùng lên không nói, còn đồng thời có được trung phẩm công kích Linh khí và hạ phẩm phòng ngự linh khí, cơ hồ hắn đã là vô địch, Diệp Chân lúc ấy đều đã theo đề nghị giáo chủ Giản Thiên Hùng, dự định tính đến chuyện nhận thua.
Không nghĩ tới Vân Sách để bảo đảm vị trí thứ nhất, vì đánh giết Diệp Chân, vậy mà không có hạn cuối mà làm nhục phụ mẫu Diệp Chân, làm cho Diệp Chân không thể không cùng bọn hắn tử chiến.
Cuối cùng, Diệp Chân lợi dụng thần hồn công kích đem Vân Sách làm thành ngớ ngẩn, nhưng mà, đó là do Vân Sách gieo gió gặt bão.
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Chân vừa mới đối với phụ mẫu Vân Sách bay lên một chút lòng thương hại đã lập tức vỡ vụn.
Ngươi không chết, chính là ta sống!
Lúc này phụ mẫu Vân Sách đến đây báo thù, hơn nữa nhìn bộ dáng điên cuồng như vậy, vậy cũng là thẻ địch Diệp Chân, một khi đối mặt, Diệp Chân tuyệt đối sẽ không lưu tình!
Nhưng mà, Diệp Chân rất ngạc nhiên, mẫu thân Vân Sách Chu Mộc Thanh ở đâu ra sự tự tin lớn như vậy, có thể đối phó một vị có thể là vương giả Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng?
- Vân phu nhân, can hệ trọng đại! Ngươi đến cùng chuẩn bị đối phó như thế nào với Diệp Chân sư phó, có mấy phần chắc chắn, chúng ta nhất định phải biết được!
Quý Tuyên truy vấn.
- Nắm chắc mấy thành? Ít nhất cũng là chín thành! Về phần đến cùng là thủ đoạn gì, các ngươi đến lúc đó sẽ hiểu!
Gương mặt Chu Mộc Thanh trở nên điên cuồng.
Phụ thân Vân Sách Vân Phá Xuyên lại dùng một loại ngữ khí có chút bình thản nói:
- Diệp Chân trước đây có vương giả Khai Phủ cảnh Giản Thiên Hùng bảo hộ, chúng ta vì giúp Sách nhi báo thù, một mực luôn tìm kiếm bí pháp để đối phó vương giả
Khai Phủ cảnh! Vì thế thậm chí đặt chân ngoại vực Tử Hải, tan hết tích góp suốt đời (tích súc)!
Ngay tại ba tháng trước, mới có thu hoạch, nửa tháng trước vừa mới trở về gấp!
Không nghĩ tới lại đụng phải cơ hội Diệp Chân ra ngoài, yên tâm đi, đến lúc đó, chúng ta coi như giết không được Diệp Chân sư phó, cũng có thể đem hắn trọng thương đến không cách nào động thủ!
- Cái này...
- Cái này cái gì cái này? Phương pháp kia, cơ hồ là vợ chồng chúng ta dùng tính mệnh cầu tới, các ngươi còn có thể hoài nghi! Đến lúc đó, đừng nói chúng ta chém giết Diệp Chân sư phó, các ngươi lại không có bắt sống được Diệp Chân!
Không được, các ngươi muốn phát hạ thần hồn lời thề, muốn dẫn động tiên thiên thần hồn phát hạ lời thề thần hồn cam đoan có thể bắt sống Diệp Chân đưa đến trước mặt vợ chồng chúng ta, vợ chồng chúng ta mới có thể xuất thủ đối phó Diệp Chân sư phó!
Chu Mộc Thanh kích động hét rầm lên.
Nhậm Thiên Nam, Phan Phượng, Quý Tuyên, còn có Thương Lệnh Kỳ bốn người sắc mặt đồng thời biến đổi:
- Điều đó không thể nào, chúng ta không thể nào bởi vì việc này mà phát hạ thần hồn lời thề, dù sao trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, ai cũng không thể không cam đoan xảy ra ngoài ý muốn!
- Không có gì không thể nào, vợ chồng chúng ta xuất thủ sau khi đối phó Diệp Chân sư phó, cũng không có mấy ngày sống tốt! Cho nên, chúng ta vẫn cần một cái cam đoan!
Thanh âm Vân Phá Xuyên rất bình thản, bình thản tựa như là đang nói người khác, ai cũng có thể nhìn ra, người này đã cất tử chí.
Chu Mộc Thanh thần sắc đột ngột biến thành dữ tợn vô cùng:
- Sách nhi là vợ chồng chúng ta cả nửa đời người này kiêu ngạo, Diệp Chân hủy Sách nhi, cũng hủy chúng ta, cho nên, chúng ta cho dù là liều rơi tính mệnh, cũng muốn để Diệp Chân tên tặc tử kia chết không yên lành!
Diệp Chân thần sắc lại trở nên khó coi vô cùng, những người này tập hợp một chỗ, xem ra là nhất định phải đẩy hắn vào chỗ chết!
Trong tĩnh thất, bốn người Nhậm Thiên Nam, Phan Phượng, Quý Tuyên, Thương Lệnh Kỳ đồng thời im lặng, trầm mặc sau nửa ngày, miễn cưỡng cùng nghị yêu cầu vô lý Vân Phá Xuyên vợ chồng, nhưng mà, ở bên trên lời thề thần hồn cụ thể châm chước thảo luận.
Không chờ bọn hắn định ra nội dung thần hồn lời thề cụ thể, Diệp Chân đã mang theo áp lực như núi phi tốc độn thổ rời đi, tiểu Miêu phát tới tin tức thần hồn, Huynh Đệ Hội tụ nghĩa sảnh tam đại liên minh hội nghị, tan cuộc!