Chương 807 Quái vật hay là yêu nghiệt
Trúng kế, quá tốt rồi, người Xích Hỏa phân đàn trúng kế!
Đây là âm thanh một khắc đồng hồ trước trong Tổng đường của Phi Hổ đường vang lên, nguyên do là trinh sát lúc trước vừa truyền về mấy tin tình báo, tình báo cho thấy chủ lực của Xích Hỏa phân đàn nguyên bản co đầu rút cổ trong phân đàn, không thể không điều động toàn bộ đi cứu viện khu vực Linh Tinh khoáng mạch phía bắc bị liên quân Trường Sinh giáo và Thiên La Môn công kích.
Trong đó, Thống lĩnh Kim Hổ Vệ Chu Hoa Ngư là người vui mừng nhất!
- Đường chủ, lần này, đợi sau khi hai nhà này lưỡng bại câu thương thì các huynh đệ của chúng ta xuất động là được!
Chu Hoa Ngư nói!
Thống lĩnh Hắc Hổ Vệ Tưởng Bưu cùng Thống lĩnh Bạch Hổ Vệ Lệ Giang đã từng giao thủ với Diệp Chân thì liếc nhau một cái, đều giữ im lặng, bọn hắn cảm thấy việc này không đơn giản, bằng vào năng lực trước đây Diệp Chân biểu hiện ra, hắn không thể ngu như thế!
Ngược lại, đường chủ Hạ Tử Hùng thì rất có kiến thức, nói với Chu Hoa Ngư.
- Hoa Ngư, bây giờ cũng đừng cao hứng quá sớm!
- Thật ra Trường Sinh giáo và Thiên La Môn liên quân làm như thế, trừ phi Xích Hỏa phân đàn không muốn địa bàn, nếu không, nhất định phải trợ giúp khu vực phòng thủ! Mặc dù điệu hổ ly sơn thành công, nhưng mấu chốt vẫn phải xem chiến quả!
Chu Hoa Ngư nói:
- Đường chủ anh minh, nhưng mà cho dù chiến quả như thế nào, tổng cộng ba bốn trăm võ giả Chú Mạch cảnh và gần bốn ngàn Võ giả Hồn Hải cảnh hỗn chiến thì cho dù phe thắng lợi, tổn thất kia cũng tuyệt đối không thể ít được! Chỉ cần chiến đấu diễn ra, đối với chúng ta chính là tuyệt đối có lợi.
Không đợi Chu Hoa Ngư nói xong, một phù tấn đột nhiên từ bên ngoài bay vào rơi vào trong tay Hạ Tử Hùng. Thần niệm hơi động một chút, nụ cười tự tin treo ở trên mặt Hạ Tử Hùng trong nháy mắt biến mất, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Bộ dáng kia, còn khó coi hơn nuốt mấy con ruồi!
Trong lòng đám người biết không ổn, Thống lĩnh Huyền Hổ Vệ Lý Diễm bước lên trước một bước, ân cần nói.
- Đường chủ. Đã xảy ra chuyện gì?
Hạ Tử Hùng trùng điệp hừ lạnh một tiếng, thần niệm khẽ động, bốn ngọc phù bay về phía trước mắt bốn thống lĩnh.
- Tự các ngươi xem đi!
Ngọc phù tới tay, sau khi thần niệm đám người đầu nhập vào thì thần sắc từng người lập tức trở nên vô cùng đặc sắc, sắc mặt Chu Hoa Ngư vừa rồi nhảy nhất vui mừng cũng biến thành vô cùng khó coi!
Không ngờ Xích Hỏa phân đàn đã sớm bày ra Cửu Địa Phong Thiên Khốn Linh đại trận. Trực tiếp vây khốn gần hai ngàn Võ giả Hồn Hải cảnh liên quân Trường Sinh giáo và Thiên La Môn vào trong!
Sắc mặt Chu Hoa Ngư xoắn xuýt một hồi, nhưng vẫn không buông bỏ.
- Đường chủ, chỉ là võ giả Hồn Hải cảnh bị nhốt trong trận, võ giả Chú Mạch cảnh chủ lực của liên quân chiếm ưu thế quá lớn, cho dù Xích Hỏa phân đàn đã sớm chuẩn bị thì vẫn như cũ không cách nào thủ thắng!
- Chu Thống lĩnh, đừng quên Hắc Thủy Chân Nhân phía sau Xích Hỏa phân đàn. Hắn còn chưa có xuất hiện, một vương giả Khai Phủ cảnh cường đại là có thể nhẹ nhõm thay đổi chiến cuộc!
Tưởng Bưu nói.
Chu Hoa Ngư khinh miệt nhìn thoáng qua Tưởng Bưu.
- Tưởng thống lĩnh, ngươi không thấy trong tình báo sao, ngươi tưởng hai vương giả Khai Phủ cảnh của liên quân, còn có hai giả võ chiến lực đuổi sát vương giả
Khai Phủ cảnh nhất trọng không tồn tại?
- Có bọn họ, cho dù không cách nào chém giết Hắc Thủy Chân Nhân thì cũng có thể một mực kiềm chế Hắc Thủy Chân Nhân!
Nói đến đây, Chu Hoa Ngư lần nữa chắp tay về phía đường chủ nói.
- Đường chủ. Thuộc hạ khẳng định, cái này sẽ làm cho chiến đấu giữa hai nhà bọn họ trở nên càng thêm thảm liệt, đến lúc đó, chỉ cần chờ thời cơ thích hợp chúng ta xuất thủ, đó chính là gió thu thôi lá vàng, quét sạch toàn bộ Xích Hỏa võ thành.
- Cái gì, võ giả Huynh Đệ Hội lâm trận phản chiến?
Một phù tấn lần nữa từ trên trời giáng xuống. Kinh bạo trong tình báo, không ngờ lại làm cho Hạ Tử Hùng ngồi ở trí cao cũng nhịn không được kinh hô.
Mà tiếng kinh hô Hạ Tử Hùng, cũng làm cho bốn Hổ vệ thống lĩnh trong đại điện trực tiếp há hốc mồm!
Chu Hoa Ngư vẫn như cũ có chút chưa từ bỏ ý định hoặc nói đúng không dám tin tưởng.
- Võ giả Huynh Đệ Hội lâm trận phản chiến? Chuyện này sao có thể? Đường chủ, không phải trinh sát sai đó chứ?
Lời còn chưa nói xong, Hạ Tử Hùng tâm tình đang rất không tốt mười mấy phù tấn vừa lấy được trong tay quẳng hướng về phía Chu Hoa Ngư.
Lực tay của Hạ Tử Hùng cực lớn, phù tấn đánh lên trên mặt Chu Hoa Ngư, đánh chính là rung động đùng đùng!
- Ngu xuẩn, ngươi đang hoài nghi IQ của bản tọa? Hay đang hoài nghi trên trăm trinh sát phía trước toàn bộ mắt mù? Tình báo này thế là hơn trăm trinh sát gửi về, các đội trinh sát khác nhau, lại từ đội trưởng trinh sát sau khi xác nhận mới gửi cho bản tọa!
- Mà tin tức bốn đội trưởng trinh sát truyền đến đều giống nhau!
- Thật nghĩ không ra, sao bản tọa lại tuyển ngươi đầu óc nước vào như ngươi làm thống lĩnh Kim Hổ vệ!
Ngực Hạ Tử Hùng dâng lên tà hỏa không hiểu, lúc này một mạch phát tiết lên trên người Chu Hoa Ngư, dọa đến sắc mặt Chu Hoa Ngư trắng bệch, thở mạnh cũng không dám!
Nhất là Hạ Tử Hùng nhắc lên vị trí thống lĩnh của hắn, càng làm cho sắc mặt Chu
Hoa Ngư trở nên vô cùng khó coi!
Lúc này, Tưởng Bưu và Lệ Giang lại thở dài một hơi, âm thầm trong thậm chí có chút cảm kích Diệp Chân, nếu không phải bọn họ từng giao thủ với Diệp Chân, biết Diệp Chân lợi hại, chỉ sợ chuyện này nói không chừng chính là bọn họ!
Sau đó lại là một đạo tình báo truyền về, giống như hí kịch, làm cho các cao tầng Phi Hổ đường được một lần đi cáp treo!
Đầu tiên là trinh sát truyền về tin tức Diệp Chân đại phát thần uy, kém một chút một chưởng diệt sát Thương Lệnh Kỳ, sau đó lại lợi dụng Diệt Ma Nguyên Nhung xử lý vương giả Khai Phủ cảnh tứ trọng Sách Mệnh Nương Nương - Phùng Đinh, trọng thương vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng Yêu Đao - Công Tôn Ly.
Đường chủ Thanh Long đường của Trường Sinh giáo và đường chủ Thiên Tự đường Thiên La Môn chiến lực gần bằng với vương giả Khai Phủ cảnh nhất trọng trực tiếp bị Vân Dực Hổ Vương oanh sát, võ giả Chú Mạch cảnh của liên quân càng ở dưới tình huống bị mấy địch nhân vây công!
Cái này khiến đám người Phi Hổ đường từng người như cha mẹ chết, sắc mặt khó coi tới cực điểm, gần như tuyệt vọng!
Loại tình huống này, tổn thất của Xích Hỏa phân đàn cực nhỏ, Phi Hổ đường bọn hắn đừng nói nhất thống Xích Hỏa võ thành, chính là bảo trụ thực lực hiện giờ đã rất khó khăn!
Nhưng vợ chồng Vân Phá Xuyên đột nhiên xuất hiện, còn có kia khí tức kinh khủng, bao gồm trạng thái sau khi tự bạo hình dung đều làm cho đám người Phi Hổ đường mừng rỡ muốn điên!
- Đường chủ, hành động đi!
- Đường chủ, dưới tình huống Xích Hỏa phân đàn đã ở như rắn mất đầu, chúng ta hành động, thừa dịp khi bọn hắn giết đến khó phân thắng bại. Đi trước công chiếm khu vực phòng thủ hai khoáng mạch phía đông và phía nam của Xích Hỏa phân đàn!
- Đường chủ, tận dụng thời cơ!
- Đường chủ, hành động đi!
Lần này, ý kiến của bốn Đại Hổ Vệ Thống lĩnh Phi Hổ đường nhất trí đến thần kỳ, đều biểu đạt thái độ của mình, cũng làm cho đường chủ Hạ Tử Hùng hạ quyết tâm.
- Tốt, đã như vậy. Hắc Hổ vệ nghe lệnh.
Hưu!
Đang lúc Hạ Tử Hùng ra lệnh, lại một phù tấn từ trên trời giáng xuống, sau đó làm cho miệng Hạ Tử Hùng há to ra không khép lại được!
- Cái gì, dưới lần tập kích đó mà đàn chủ Diệp Chân không ngờ lại còn sống? Gia hỏa này là quái vật hay là yêu nghiệt? Hai vương giả tương đương với Khai Phủ cảnh cửu trọng tồn tại tự bạo, đều làm không giết được hắn sao?
Gương mặt Hạ Tử Hùng ngốc trệ!
Những người khác cũng giống như bị một đạo lôi quang đánh xuống, tại chỗ ngây ra như phỗng!
Nửa ngày sau, mọi người Phi Hổ đường mới từ trong trạng thái ngây ngốc khôi phục lại. Sau đó, khóe miệng Hạ Tử Hùng trở nên vô cùng cay đắng.
- Chư vị, chuẩn bị phòng thủ đi! Trong thời gian ngắn, chúng ta không có khả năng nhất thống Xích Hỏa võ thành!
Nghe vậy, Chu Hoa Ngư lại gấp.
- Đường chủ, cho dù như thế nào, Xích Hỏa phân đàn cũng có tổn thất, không bằng chúng ta buông tay đánh cược với bọn hắn một lần?
- Buông tay đánh cược một lần? Ngươi lấy cái gì để đọ sức?
Hạ Tử Hùng lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Hoa Ngư một chút. Theo tình báo thô sơ giản lược lúc trước.
- Số lượng võ giả Chú Mạch cảnh hai nhà Xích Hỏa phân đàn và Huynh Đệ Hội vượt qua hai trăm người, võ giả Hồn Hải cảnh mặc dù chiến tổn bốn năm trăm người, nhưng số lượng vẫn như cũ cao tới một ngàn hai trăm người! Vốn liếng Phi Hổ đường chúng ta, không tính những tọa kỵ này còn chưa bằng bọn hắn! Lấy cái gì đi liều?
- Còn có Vân Dực Hổ Vương kia một bàn tay chụp chết một võ giả có chiến lực tương đương với vương giả Khai Phủ cảnh nhất trọng. Ai đi cản? Ngươi đi cản sao?
- Hắc Thủy Chân Nhân một mực chưa từng xuất hiện, ai đi cản, ngươi đi hả?
- Còn có Diệt Ma Nguyên Nhung của bọn hắn thì sao?
Nói đến đây, Hạ Tử Hùng cười hắc hắc, lại gần Chu Hoa Ngư nói.
- Chu Thống lĩnh, ngươi có thể đón đỡ mấy lần, nếu ngươi có thể đón đỡ hai lần, bản tọa sẽ đánh cược một lần.
Sắc mặt Chu Hoa Ngư đột ngột biến thành vô cùng xấu hổ, Diệt Ma Nguyên Nhung kia hắn đừng nói là tiếp hai lần, sợ là nửa lần cũng đã quá sức!
- Chư vị, bây giờ thực lực của Xích Hỏa phân đàn đại trướng, càng triệt để trừ bỏ ngoại hoạn, sau này Xích Hỏa võ thành sẽ chỉ còn lại Phi Hổ đường chúng ta và Xích Hỏa phân đàn lưỡng hùng tranh bá!
- Từ hôm nay trở đi, đều phải thu lại tính tình tản mạn của các ngươi cho bản tọa!
- Sau khi trở về, đều triệt để chỉnh đốn đường quy, đều phải bảo vệ tốt địa bàn phòng thủ của mỗi người cho ta!
- Bản tọa sẽ dành chút thời gian tiến về tuần tra, nếu bản tọa còn phát hiện giống tự ý rời vị trí như trước, tùy ý cho người ra vào, không cẩn thận kiểm tra võ giả lại gần khu vực thủ vệ thì đừng trách bản tọa tay hung ác!
- Đến lúc đó, đừng trách bản tọa ngay cả các ngươi cũng đều thu thập!
Hạ Tử Hùng nhanh chóng phát ra ngoan thoại, bốn Hổ vệ thống lĩnh đều nghiêm nghị, đều hiểu rõ, những ngày tốt lành nhàn nhã trước kia sắp đi qua!
- Tốt, hiện tại lập tức trở về cho bản tọa, tăng cường của phòng thủ khu vực của mỗi người, nhân mã phòng thủ khu vực ít nhất phải tăng cường ba thành trở lên, những người khác, toàn bộ tập trung đến Tổng đường cho ta, ra ngoài bế quan đều cần báo cáo chuẩn bị, khẩn cấp chuẩn bị!
- Còn có, bản tọa biết ngày bình thường các ngươi còn âm thầm chiêu thu một số võ giả, hiện tại, đều phun ra cho bản tọa, từ hôm nay trở đi, nếu bản tọa phát hiện ai còn dám tàng tư…
Hạ Tử Hùng ngoan thoại còn chưa nói xong, lại có mấy phù tấn rơi vào trong tay Hạ Tử Hùng.
- Võ giả Xích Hỏa phân đàn phân ra một chi chủ lực gồm trăm võ giả Chú Mạch cảnh, xuất phát hướng về phía đông Xích Hỏa phân võ thành, mục tiêu không rõ?
- Phía đông?
Vẻ mặt Lệ Giang nghi hoặc.
- Theo lý thuyết, lúc này bọn hắn nên thành chỉnh đốn, phía đông có cái gì?
- Đông bộ ngoại trừ địa bàn của Phi Hổ đường chúng ta còn có thể có cái gì?
Một câu của Tưởng Bưu bừng tỉnh người trong mộng, làm cho sắc mặt mọi người ở đây đại biến!
- Không thể nào, Xích Hỏa phân đàn vừa trải qua một trận đại chiến, hiện tại không thể nào dám đến công kích Phi Hổ đường chúng ta!
Chu Hoa Ngư khẳng định!
Trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt chủ Hạ Tử Hùng cũng bởi vì ngọc phù vừa rồi mà trở nên vô cùng tái nhợt:
- Không ngờ Diệp Chân này lại dẫn người nghênh ngang hướng về Phi Hổ đường chúng ta! Đơn giản gan to bằng trời, thật coi Phi Hổ đường chúng ta là bùn nặn sao?
- Muốn chết!
Hạ Tử Hùng từ trong hàm răng lóe ra hai chữ!