← Quay lại trang sách

Chương 810 Ta Muốn Độc Chiếm

Ngươi dám, các huynh đệ.....

Phanh phanh!

Thanh âm dưa hấu nát vang lên, Chu Vệ và Nghiêm Tổ là hai võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng lại bị Diệp Chân chỉ là một võ giả Chú Mạch cảnh tam trọng đỉnh phong đánh vỡ đầu, chỉ một chiêu!

Thậm chí mọi người ở đây ngay cả phản ứng đều chưa kịp, đã phát hiện Chu Vệ và Nghiêm Tổ bị giết chết!

Nhạc Án nhìn một màn này cũng trực tiếp há hốc mồm, khóe miệng cuồng rút!

Trước mắt nhìn qua Diệp Chân, có phải có chút quá mức xúc động hay không, giết người tại chỗ như vậy, nếu không cẩn thận võ giả Huynh Đệ Hội sẽ bất ngờ làm phản, vừa mới tạo dựng lên Huynh Đệ Hội, sợ sẽ lập tức sụp đổ!

Quả nhiên, sau mấy hơi, đông đảo võ giả Chú Mạch cảnh Huynh Đệ Hội kịp phản ứng, lập tức đã xôn xao, thậm chí một số người muốn công kích Diệp Chân!

Rống!

Một tiếng hổ gầm chấn động tâm hồn, như cuồng phong quét sạch qua đông đảo võ giả Huynh Đệ Hội, để đông đảo võ giả Huynh Đệ Hội đồng thời giật mình một cái!

Bản thân Diệp Chân này thật kinh khủng, bọn hắn làm sao quên Diệp Chân còn có một Vân Dực Hổ Vương có thể tùy ý miểu sát đê giai vương giả Khai Phủ cảnh đây!

Thoáng chốc, toàn bộ hiện trường đã trở nên yên tĩnh!

Diệp Chân lại thở phào một cái, vừa rồi hành động chém giết Chu Vệ và Nghiêm Tổ, quả thật có chút xúc động, nhưng rất thoải mái!

Chém giết bọn hắn để Diệp Chân hung hăng xả được cơn giận!

Khi lập tức muốn tới thu hoạch toàn bộ thắng lợi, không nghĩ tới luôn có loại không có đầu óc xuẩn hoa nhảy ra, còn vọng tưởng mang đi tất cả mọi người, sự tình dứt khoát giết sạch vô cùng thống khoái!

Diệp Chân ho nhẹ một tiếng, vô cùng bá khí hướng về phía võ giả Huynh Đệ Hội vươn ba đầu ngón tay.

- Ta chỉ nói ba câu, đều nghe cho kỹ cho lão tử!

- Câu đầu tiên, hôm nay, lão tử đi tiến đánh Phi Hổ đường, nắm chắc tất thắng.

Các ngươi đi, chính là kiếm tiện nghi! Nhưng, tiện nghi quá nhiều, lão tử cần nhân thủ đi kiếm tiện nghi, cho nên mang các ngươi tới!

- Điều thứ hai, lão tử cần nhân thủ. Cho nên mặc kệ các ngươi có nguyện ý hay không, đều phải đi! Không muốn đi, có thể rời đi, nhưng lão tử có thể cam đoan, chỉ cần các ngươi dám rời đi một bước, hạ tràng giống hai tên ngu xuẩn vừa rồi!

Đừng hoài nghi, chỉ cần lão tử nguyện ý, vài phút, ta có thể đồ diệt hết đám người các ngươi!

- Điều thứ ba, đi theo lão tử thì có thịt ăn! Đến lúc đó, lão tử có thể xuất ra năm thành Linh Tinh phân cho tất cả võ giả tham chiến!

- Ba điều này, các ngươi nghe rõ ràng chưa?

Mỗi một câu nói của Diệp Chân đều dùng sóng linh lực rống qua, một câu cuối cùng, sóng linh lực hết sức mạnh mẽ!

Sau đó, mỗi một võ giả ở hiện trường đều trợn tròn mắt!

Vô luận võ giả Xích Hỏa phân đàn hay võ giả Huynh Đệ Hội, đều trợn tròn mắt!

Tròng mắt Vu Thiên Lâu và Tả Hùng hai người trừng còn to hơn mắt trâu. Từ trước tới nay, chưa từng gặp qua thủ đoạn trấn an bá khí như vậy!

Không đi có thể rời đi, nhưng rời đi tất sát!

Đây có gì khác với bạo lực bức hiếp?

Đám võ giả Huynh Đệ Hội nhìn Diệp Chân, lại nhìn Vân Dực Hổ Vương trên đỉnh đầu, sau đó, từng tên đều sợ, không còn một người dám lên tiếng!

Thủ đoạn Diệp Chân phích lịch đã chứng minh một chuyện. Bọn hắn lại nháo, Diệp Chân sẽ thật muốn giết người!

Kỳ thật rất nhiều võ giả xông xáo giang hồ đã lâu, đều đã trở nên rất giảo hoạt, hiếp yếu sợ mạnh, một khi đụng phải kiểu bá khí như Diệp Chân, rất dễ dàng sẽ nhận sợ!

Lúc này, Diệp Chân nháy mắt cho Nhạc Án!

Nhạc Án tự nhiên minh bạch ý tứ của Diệp Chân, lập tức, Nhạc Án ra mặt làm người tốt một trận, đồng thời biểu thị sẽ trợ cấp thân gia cho hai nhà Chu Vệ và Nghiêm Tổ xui xẻo này, lại lấy địa bàn tương lai của Huynh Đệ Hội làm mồi nhử, còn có chiến lợi phẩm thu hoạch!

Không bao lâu, đám gia hỏa Huynh Đệ Hội bị dọa đã ngoan ngoãn đi theo võ giả

Xích Hỏa phân đàn xuất phát, khác biệt so với trước đây duy nhất chính là, rất nhiều người đang phi hành ở giữa, đều sẽ không tự chủ nhìn Vân Dực Hổ Vương trên bầu trời uy phong lẫm lẫm!

Hơn nữa, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân luôn luôn mang theo một tia sợ hãi, đây khiến Nhạc Án cười khổ không thôi.

Nhạc Án dám cam đoan, hiện tại Diệp Chân phát một cái mệnh lệnh, tuyệt đối còn có tác dụng hơn với lời nói hội chủ như hắn!

Tổng đường Phi Hổ đường cũng không xa, ước chừng trải qua hai ba trăm hơi thở, một đoàn người đã thấy hư ảnh quy ảnh trên không Tổng đường Phi Hổ!

Khi nhìn thấy quy ảnh này, Vu Thiên Lâu trước hết hít vào một ngụm khí lạnh.

- Đại trận tụ hình, phẩm giai và uy lực của trận pháp này, tuyệt đối còn cường đại hơn so với hộ giáo đại trận của Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta, sợ tuỳ tiện.....

Nửa câu sau, lại bị một ánh mắt Diệp Chân trừng trở về!

Nhưng, kinh người nhất, vẫn là trong trận pháp có lít nha lít nhít bóng người, quét qua thô sơ giản lược, có hơn hai ngàn gần ba ngàn người!

Mà nhân mã của Diệp Chân, cộng lại tất cả mọi người, cũng chỉ hơn tám trăm người!

Số lượng bằng bốn phần võ giả Phi Hổ đường và Xích Hỏa phân đàn!

Nhưng càng buồn cười hơn chính là, bốn lần nhân mã này, bọn hắn lại bị một phần tư nhân mã võ giả Xích Hỏa phân đàn ngăn ở cổng, co đầu rút cổ trong hộ đường đại trận!

Thật muốn bàn đến, đây tuyệt đối là một màn kỳ cảnh!

Nhưng thật muốn bàn đến, cách làm của đường chủ Phi Hổ đường là sáng suốt nhất!

Trước đó, Công Tôn Ly có tu vi cao tới vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng, kém chút bị oanh sát tại chỗ, mà Hạ Tử Hùng chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh bát trọng đỉnh phong, vô luận như thế nào, hắn đều không dám ra đi ra!

Nếu hắn dám ra ngoài, bị người ta một kích đánh, Phi Hổ đường sẽ thật thua!

Dưới loại tình huống quỷ dị này, một màn này để võ giả một phương của Diệp Chân vô cùng kinh ngạc, thấy thế nào đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!

- Diệp đàn chủ, Phi Hổ đường chúng ta và Xích Hỏa phân đàn các ngươi nước giếng không phạm nước sông, hôm nay vì sao làm to chuyện như vậy, đang coi thường khi dễ Phi Hổ đường chúng ta?

Trong hộ đường đại trận, Hạ Tử Hùng và hơn mười võ giả vị Chú Mạch cảnh thực lực mạnh mẽ chen chúc nhau, hướng về phía Diệp Chân đàm luận!

Nghe vậy, Diệp Chân lại cười lạnh.

- Nước sông không phạm nước giếng, trò cười!

- Mấy ngày trước, bản Đàn chủ vừa mới nhậm chức, là người nhà ai bao vây khu vực phòng thủ Linh Tinh khoáng mạch phía bắc của Xích Hỏa phân đàn chúng ta?

- Cuối cùng, vẫn do bản Đàn chủ tự mình ra mặt mới có thể bức lui cường địch!

- Hạ đường chủ, ngươi sẽ không chỉ chớp mắt đã quên mất sạch như vậy?

Con ngươi Hạ Tử Hùng đảo một vòng, da mặt cũng đủ dày.

- Diệp đàn chủ, vấn đề này bản tọa đã điều tra rõ, là thuộc hạ bản tọa tự tác chủ trương, đó là hiểu lầm!

- Diệp đàn chủ, chỉ cần bây giờ ngươi lui binh, bản tọa đối với sự tình hôm nay, tuyệt không truy cứu! Sau này, hai nhà chúng ta cùng nhau hưởng lợi ích Xích Hỏa võ thành, cộng trị Xích Hỏa võ thành.....

- Đáng tiếc, ta muốn độc chiếm Xích Hỏa võ thành!

Diệp Chân cắt ngang Hạ Tử Hùng đang lộ vẻ vô sỉ!

Đương nhiên, Diệp Chân cũng minh bạch, đây là thủ pháp Hạ Tử Hùng đang kéo dài thời gian chờ đợi viện quân mà thôi! Trong tình báo của Nhật Nguyệt thần giáo, bao năm qua, mấy lần Phi Hổ đường tao ngộ nguy cơ, mỗi một lần đều sẽ có viện quân không rõ xuất hiện!

Lời nói của Diệp Chân, để sắc mặt Hạ Tử Hùng biến đổi!

- Diệp đàn chủ, ngươi thật coi Phi Hổ đường chúng ta là bùn nặn.....

- Vậy ngươi tưởng rằng ngươi là thứ gì?

Diệp Chân trực tiếp cắt ngang Hạ Tử Hùng, làm cho hắn tức giận đến tái xanh sắc mặt.

- Hạ đường chủ, đừng nói bản Đàn chủ không cho ngươi cơ hội!

- Lập tức thu hồi trận pháp đi ra ngoài đầu hàng, đầu hàng Nhật Nguyệt thần giáo! Xem phân thượng ngươi đầu hàng, sau khi nhất thống Xích Hỏa võ thành, bản Đàn chủ sẽ cho ngươi một danh hiệu Phó thành chủ!

Diệp Chân ngạo nghễ nói!

Trong trận pháp, đám võ giả Phi Hổ đường đầu tiên ngẩn người, sau đó giống nghe được chuyện gì cực kì khó tin, từng tên phình bụng cười to!

- Ha ha ha ha. Ha ha ha ha, ta còn tưởng rằng Diệp đàn chủ là nhân vật gì ba đầu sáu tay. Không nghĩ tới, là một người ngây thơ đến ngốc xuẩn như thế!

- Bảo Phi Hổ đường chúng ta quy thuận các ngươi, nâng đường đầu hàng! Đầu óc ngươi động kinh hay úng nước, mới có thể nghĩ ra loại chủ ý này!

Hạ Tử Hùng triệt để vạch mặt không chút kiêng kỵ gì chế giễu Diệp Chân, cười đến cơ mặt đều rút lại!

Một đám võ giả Phi Hổ đường cũng cuồng tiếu một trận như Hạ Tử Hùng, trong lúc nhất thời, dưới tiếng cười rung trời, cười vang tận trời khiến cho sắc mặt võ giả Xích Hỏa phân đàn đều có điểm quá không thích hợp!

Hình như, bọn hắn cười đến thật không sai, người như thế, còn bảo đối phương và nhân mã đầu hàng?

Ý nghĩ này thật sự là...

- Tiếng cười đủ lớn, nhưng, chờ một lát, các ngươi sẽ không cười được nữa!

Nhẹ nhàng vỗ tay vang lên một cái, Diệp Chân quát lên:

- Diệt Ma Nguyên Nhung chuẩn bị!

Khi tiếng nói rơi xuống, trong tay Tả Hùng và Nhạc Án cùng lúc xuất hiện một khung Diệt Ma Nguyên Nhung!

Diệp Chân tổng cộng có ba Diệt Ma Nguyên Nhung, trước đây vẫn luôn vì lấy ra một khung, giao cho Hồng Gia Ấn mang đến tiến đánh địa bàn Phi Hổ đường, nơi này cũng chỉ có hai khung!

Hai khung Diệt Ma Nguyên Nhung vừa ra, Tả Hùng và Nhạc Án thật nhanh lắp đặt lên mười khối thượng phẩm thuộc tính Linh Tinh màu sắc khác nhau, đồng thời thần niệm đưa vào kích hoạt Diệt Ma Nguyên Nhung, mười đạo khí tức kinh khủng đã bắt đầu ngưng hiện trên Diệt Ma Nguyên Nhung, khí tức lớn mạnh thật nhanh, diệt ma linh tiễn uy lực kinh người, đang ngưng tụ bay nhanh!

Diệt Ma Nguyên Nhung vừa ra, để phía dưới sắc mặt một đám võ giả Phi Hổ đường kịch biến, tiếng cuồng tiếu vừa rồi đột nhiên ngừng lại!

Tên tuổi Diệt Ma Nguyên Nhung, vẫn vô cùng kinh khủng!

- Từng người tiết điểm trận pháp, toàn bộ rót vào linh lực của bản thân, toàn lực gia trì năng lực phòng ngự của trận pháp! Hỗn đản, quá âm hiểm, quá phiền muộn!

Nét mặt Hạ Tử Hùng âm trầm tức giận mắng một tiếng!

Tại sao Hạ Tử Hùng nói như vậy chứ?

Nguyên nhân rất đơn giản, Nhất Khí Tam Quang Quy Huyền đại trận phòng ngự của bọn hắn đối với bên ngoài, nói một cách khác, trong trận pháp, võ giả phát ra công kích, có thể thông qua trận pháp khống chế hoàn hảo không chút tổn hại nào xuất ra ngoài!

Ngay cả bọn hắn trong trận pháp cũng có thể công kích, loại tình huống này bọn hắn chiếm ưu thế rất lớn!

Nhưng vấn đề là, Diệp Chân trực tiếp vận dụng Diệt Ma Nguyên Nhung phát động công kích!

Tầm bắn Diệt Ma Nguyên Nhung cực xa, thậm chí tầm bắn xa nhất có thể đạt tới hơn năm mươi dặm, oanh kích từ hơn mười dặm, cũng có thể đạt tới uy lực lớn nhất!

Hơn nữa, hộ đường đại trận của Phi Hổ đường là món đồ đứng yên, căn bản không cần nhắm chuẩn!

Lúc này võ giả Xích Hỏa phân đàn đã đứng ngoài mười dặm phát động Diệt Ma Nguyên Nhung công kích bọn hắn!

Nhưng, hữu hiệu công kích của võ giả bọn hắn không có xa như vậy, rất nhiều võ giả công kích có thể đạt tới hơn mười dặm, nhưng uy lực tương ứng cũng sẽ suy yếu rất nhiều, trên cơ bản là vô dụng!

Bọn hắn lại không dám ra ngoài, chỉ có thể bị động bị Diệp Chân oanh kích đánh!

Đây là nguyên nhân Hạ Tử Hùng phiền muộn, mắng chửi người!

- Đàn chủ, Diệt Ma Linh Tiễn ngưng tụ hoàn tất!

Tiếng hô đồng thời của Tả Hùng và Nhạc Án truyền vào trong tai Diệp Chân!

- Chuẩn bị!

Diệp Chân cao cao giương tay lên, sau đó hung hăng vung xuống:

- Bắn!

Theo Diệp Chân một chữ “Bắn” xuất ra, đám người Phi Hổ đường, nhất là đường chủ

Hạ Tử Hùng và một đám thống lĩnh nhóm, trái tim cũng nhảy lên hạ xuống, ánh mắt đã gắt gao tập trung vào hai mươi đạo Diệt Ma Linh Tiễn đang hướng bọn hắn phóng tới!