← Quay lại trang sách

Chương 821 Bắc Tuyệt Tam Quỷ

Thái Thượng đại trưởng lão của Nhật Nguyệt thần giáo vốn là Lâu Giang Hữu, chẳng qua sau khi Lâu Giang Hữu làm loạn bị giết, thái thượng Nhị trưởng lão Niên Ti Cảnh thuận thế bổ sung vào.

Diệp Chân biết được Niên Ti Cảnh đã đến Xích Hỏa võ thành, nguyên bản dựa theo yêu cầu của Diệp Chân, một vương giả Khai Phủ cảnh cũng đừng có đến tranh vũng nước đục làm chi.

Chẳng qua ở trong phù tấn, giáo chủ Giản Thiên Hùng lại nói hắn có an bài khác, gọi Niên Ti Cảnh đi đến giúp Diệp Chân xưng bá ở Xích Hỏa võ thành, chỉ cần tiếp tục thêm mấy ngày, đợi đến khi thương thế của hắn khôi phục, thì hắn có thể tiếp tục phái nhân thủ tới.

Giản Thiên Hùng vẫn rất có ánh mắt, Niên Ti Cảnh đến sớm, bớt đi không ít chuyện cho Diệp Chân, nếu hắn không tới trấn giữ, Diệp Chân căn bản không khả năng an ổn tu luyện ba ngày.

Lúc này thu được phù tấn thông báo Niên Ti Cảnh bị thương, Diệp Chân cũng giật mình.

Tu vi của Thái thượng đại trưởng lão Niên Ti Cảnh cũng không yếu, hắn chính là vương giả Khai Phủ cảnh, tu vi càng cao tới Khai Phủ cảnh tứ trọng đỉnh phong, cách Khai Phủ cảnh ngũ trọng chỉ có một bước.

Dựa vào tu vi của hắn, dù chống lại vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng cũng có thể ứng phó, huống chi, còn có ba Diệt Ma Nguyên Nhung và Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu phụ trợ, đừng nói một vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng, dù ba bốn vị cũng có thể ứng phó.

Bây giờ, không ngờ Hồng Gia Ấn lại báo nguy?

Xem hết phù tấn, sắc mặt Diệp Chân trở nên vô cùng ngưng trọng, thu hồi tiên thiên hồn quang đang ngưng luyện vào trong cơ thể, khẽ động thần niệm, cả người tựa như đại bàng xông ra cửa sổ, phóng lên tận trời.

Trên không trung của Xích Hỏa phủ thành chủ vừa rồi đổi tên, ba lão giả mặc áo liệm, mặt âm tà đang cười ha hả ầm ĩ, một bên cười lớn, một bên kêu gọi.

- Thức thời thì lập tức chuẩn bị ba trăm đồng nam đồng nữ cho lão phu. Nếu không, lão phu giết sạch đám người Xích Hỏa phân đàn các ngươi, bồi dưỡng những người khác tới làm!

- Nếu lão phu giết sạch Xích Hỏa phân đàn các ngươi, sinh hồn của tất cả mọi người các ngươi đều phải hóa thành lệ quỷ làm việc cho lão phu.

Theo âm thanh kêu gọi của bọn hắn, hắc khí cuồn cuộn bao quanh người thể bọn hắn, trong hắc khí hình như có ẩn hiện vô số mặt quỷ gào thét, nếu cẩn thận phân biệt thì sẽ nhìn ra cái mặt quỷ kia hình như cũng mang theo vài phần bộ dáng của một đứa trẻ.

Ở dưới, phủ thành chủ Xích Hỏa phân đàn vừa rồi đổi tên thành Xích Hỏa võ thành đã toàn bộ mở ra hộ đàn đại trận, hơn mười võ giả Chú Mạch cảnh khẩn trương đứng ở từng tiết điểm của đại trận, toàn lực duy trì hộ đàn đại trận.

Hơn bốn mươi võ giả Chú Mạch cảnh nằm ngổn ngang trên đất trống trong đại trận, sắc mặt những người này trắng bệch, ánh mắt u ám, toàn thân run rẩy. Xem bộ dáng đã trúng Thần Hồn công kích!

Điều làm cho Diệp Chân đau lòng nhất chính là không ngờ Tiểu Miêu lại cũng nằm chổng vó trên mặt đất, tứ chi không ngừng co quắp, khóe miệng thỉnh thoảng lại vô ý thức phát ra một tiếng lại một tiếng gào thét hoảng sợ, mắt hổ đẹp như bảo thạch trợn tròn lên, không một chút thần thái!

Mà Thái Thượng đại trưởng lão Niên Ti Cảnh lúc này cũng ngã ngồi ở trong ngực của Vu Thiên Lâu, khóe miệng có một dòng máu nhìn thấy mà giật mình, khí sắc rất ảm đạm, trong cảm ứng, Thần Hồn hình như cũng chịu chấn động.

Dựa theo tu vi Thần Hồn cường đại bây giờ của Diệp Chân, khẽ quét thần niệm qua, trên cơ bản có thể làm rõ thương thế của Niên Ti Cảnh.

Hẳn là đầu tiên Thần Hồn của hắn bị hao tổn, sau đó mới nhận lấy công kích trí mạng, chẳng qua, tu vi Thần Hồn của Niên Ti Cảnh cũng không yếu, thương thế so với các võ giả khác thì tốt hơn rất nhiều.

Đám người Hồng Gia Ấn, Tưởng Bưu, Lệ Giang, Tả Hùng vây quanh Niên Ti Cảnh.

Ngoại trừ Hồng Gia Ấn, mỗi người đều dẫn theo một khung Diệt Ma Nguyên Nhung hướng lên bầu trời, chẳng qua, ba lão giả mặc áo liệm trên bầu trời, đối với Diệt Ma Nguyên Nhung, hình như không thèm làm cho ý chút nào.

Ngoài ra, bốn phương tám hướng trong hư không Xích Hỏa võ thành, còn ẩn giấu chí ít hơn mười đạo khí tức của vương giả Khai Phủ cảnh, mỗi một đạo khí tức đều đại biểu cho một vương giả Khai Phủ cảnh.

Chẳng qua, trong những người này không một người nào đứng ra nói chuyện, tất cả đều thờ ơ lạnh nhạt nhìn mọi việc xảy ra, nếu ba người này thành công cưỡng ép Xích Hỏa phân đàn vào khuôn khổ, hoặc giết Xích Hỏa phân đàn nguyên khí đại thương cũng động gân động cốt.

Điểm này, trước đó, giáo chủ Giản Thiên Hùng đã cố ý khuyên bảo Diệp Chân.

Trên cơ bản, những nhân vật có tu vi đạt tới vương giả Khai Phủ cảnh đều là lão gia hỏa, đời này trải qua gió tanh mưa máu đơn giản nhiều vô số kể.

Cho nên, vương giả Khai Phủ cảnh thường thường là người lãnh khốc vô tình nhất, bởi vì bọn hắn trải qua quá nhiều, nhìn thấy quá nhiều, rất nhiều người trong lòng đã không phân chia giữa thiện ác chính tà, ngoại trừ một số người đặc biệt luôn kiên trì ranh giới cuối cùng khi làm việc, đại đa số người chỉ làm cho ý kết quả mà không quan tâm quá trình.

Đương nhiên cũng có ngoại lệ, nhưng cũng chỉ là ngoại lệ mà thôi, đại bộ phận lão gia hỏa đều vô cùng nguy hiểm.

Trong khoảnh khắc xuất hiện thân hình, Diệp Chân rơi xuống bên người Tiểu Miêu, ngón tay lập tức chạm vào cái trán của Tiểu Miêu.

Thần niệm dạo qua một vòng quanh người thể Tiểu Miêu, Diệp Chân thở dài một hơi.

Tiểu Miêu chỉ bị thương Thần Hồn mà thôi, trong Thần Hồn Tiểu Miêu, có hai đạo quỷ khí âm trầm chiếm cứ, không ngừng cắn xé Thần Hồn của nó.

Diệp Chân chỉ khẽ động thần niệm, tiên thiên hồn quang tứ sắc tràn vào, luyện hóa sạch sẽ hai đạo quỷ khí kia, Tiểu Miêu lập tức cảm thấy dễ chịu, lâm vào ngủ say. Đây là do Thần Hồn bị hao tổn cần phải nghỉ ngơi.

Diệp Chân tùy ý từ trong Ma Hồn Điện treo trước ngực rút lấy một đạo ma linh u hồn, sau khi dùng Thận Long Châu rèn luyện, đưa một đạo lực lượng Thần Hồn tinh thuần mát mẻ đó đưa vào trong đầu Tiểu Miêu.

Có thể cảm ứng được, Thần Hồn bị tổn thương của Tiểu Miêu đã khôi phục, chờ nó tỉnh lại thì có thể triệt để khôi phục.

Chuyện này, gõ cho Diệp Chân một cảnh báo.

Đừng nhìn Tiểu Miêu là Linh giai trung phẩm Yêu Thú, vô cùng lợi hại, nhưng khi nó một thân một mình chiến tranh lại vô cùng nguy hiểm, một khi gặp phải võ giả am hiểu công kích Thần Hồn, cũng quá nguy hiểm, tựa như lần này, nó còn chưa vọt tới trước mặt ba tà tu kia thì đã bị ba tà tu phát ra công kích Thần Hồn chấn thương.

Đương nhiên, cái này có liên quan với mấy trận xung đột trước đây. Trong mấy trận xung đột trước đây, có hai trận Tiểu Miêu giải quyết, ba tà tu này biết được Xích Hỏa phân đàn có một con Linh giai trung phẩm Yêu Thú tốc độ cực nhanh, đã có chuẩn bị trước để đánh bại nó, nếu không dựa vào của tốc độ tập kích Tiểu Miêu, cho dù vương giả Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng cũng không làm gì được nó.

Nhìn thấy Diệp Chân đến, Hồng Gia Ấn đang vô cùng khẩn trương rốt cục thở dài một hơi, bận bịu nhìn về phía Diệp Chân, nhưng Diệp Chân không nói chuyện với hắn, dạo qua bên cạnh thân thể của hơn bốn mươi võ giả Chú Mạch cảnh ngã xuống đất hôn mê kia.

Mỗi đi qua bên cạnh thân thể của một người, Diệp Chân sẽ vuốt ve trán của bọn hắn một chút, thương thế của bọn họ không khác Tiểu Miêu mấy, hơn nữa bởi vì Thần Hồn bản thân bọn hắn còn cường đại hơn Tiểu Miêu, chịu tổn thương muốn nhẹ một chút.

Diệp Chân chỉ luyện hóa hai đạo quỷ khí chiếm cứ trong hồn hải của bọn hắn, bọn hắn trên cơ bản khôi phục ngay, đương nhiên, tổn thương Thần Hồn cần bọn hắn tiêu xài một hai tháng khổ công rồi cũng khôi phục.

Cũng may mắn những người này thương thế không nặng, nếu không Diệp Chân sẽ thổ huyết.

Hơn bốn mươi võ giả Chú Mạch cảnh chính là một cỗ lực lượng khó lường, trong tình huống có điều kiện thích hợp, cho dù hai ba vương giả Khai Phủ cảnh cũng không dám khinh thường bọn hắn.

Một màn thần kỳ này làm cho bọn người Hồng Gia Ấn, Tưởng Bưu, Lệ Giang, Tả Hùng kinh ngạc ngây người, trước đây bọn hắn cũng xem qua thương thế của những người này, đã biết là Thần Hồn thương thế, cũng muốn chữa thương cho bọn hắn, nhưng mà lực lượng Thần Hồn của bọn hắn suýt chút nữa bị hai đạo quỷ khí âm trầm kia phản phệ.

Không ngờ, đối với Diệp Chân, thương thế của hơn bốn mươi người, lại chỉ là tiện tay phẩy một cái mà thôi.

Dù Thái Thượng đại trưởng lão Niên Ti Cảnh cũng kinh ngạc, hắn cũng tiêu tốn bao năng lực mới hóa đi hai đạo quỷ khí kia, Diệp Chân không ngờ lại rất nhẹ nhàng đã giải quyết?

- Xảy ra chuyện gì? Diệt Ma Nguyên Nhung cũng trị không được bọn hắn?

Diệp Chân nhìn chằm chằm ba lão giả mặc áo liệm vô cùng phách lối trên đỉnh đầu, gương mặt âm trầm.

Nghe vậy, Tả Hùng cũng nở nụ cười khổ.

- Đàn chủ, chúng ta không cách nào dùng Lực lượng Thần Hồn khóa chặt bọn hắn!

Bọn hắn hình như có thể tùy ý phân ra các đạo quỷ ảnh phân thân, Diệt Ma Nguyên Nhung của chúng ta đã kích phát hai lần, mỗi một lần đều chỉ bắn nổ phân thân của bọn hắn.

- Đàn chủ, thuộc hạ đã tra rõ, đây là ba tà tu xưng bá ở Bắc Tuyệt võ thành gần đây, ở thượng cổ chiến trường phía đông Bắc Tuyệt võ thành, mọi người xưng Bắc Tuyệt Tam Quỷ, trước nay làm việc quái đản, thủ đoạn cực kỳ huyết tinh, phương thức tu luyện cũng cực kỳ tàn nhẫn.

- Lần này đến gây sự Xích Hỏa phân đàn chúng ta, chủ yếu là bởi vì bọn hắn muốn tiết kiệm thời gian tế luyện mấy món vật liệu có lực sát thương cực kỳ lớn, dùng làm sát chiêu cho mấy ngày tầm bảo sắp tới, bọn hắn cần sinh hồn của ba trăm đồng nam đồng nữ làm cho tế luyện, nhưng mà bọn hắn chưa quen nơi đây, trong thời gian ngắn thu thập không đủ.

- Sau đó, bọn hắn đã tìm được Xích Hỏa phân đàn chúng ta, muốn chúng ta trong vòng một ngày sưu tập ba trăm đồng nam đồng nữ cho bọn hắn!

Nói đến đây, sắc mặt Hồng Gia Ấn có chút hổ thẹn:

- Đàn chủ, thuộc hạ tự quyết định ý kiến, từ chối yêu cầu của bọn hắn, mới rước lấy tai họa lớn như vậy cho phân đàn!

Võ giả của phân đàn ở ngoài thành chưa kịp lui vào trong phủ thành chủ đã bị bọn hắn chém giết, có hơn mười người!

Diệp Chân vỗ Hồng Gia Ấn một mặt hổ thẹn.

- Ngươi làm rất đúng! Nếu ngươi dám đồng ý yêu cầu của bọn hắn, ta sẽ là người thứ nhất giết ngươi!

- Chúng ta làm người, có chút ranh giới cuối cùng, tuyệt đối không thể vượt qua!

Ánh mắt kiên định của Diệp Chân đảo qua từng người ở đây, ngay cả Tưởng Bưu và Lệ Giang hai ngày trước vừa rồi trở thành Diệp Chân khôi lỗi, trong ánh mắt cũng xuất hiện một tia dị dạng!

- Về phần các huynh đệ đã chết, ta sẽ báo thù cho bọn họ! Dùng đầu người của vương giả Khai Phủ cảnh, tế điện bọn hắn!

Vừa hừ lạnh, thân hình Diệp Chân phóng lên tận trời, trực tiếp xông ra hộ đàn đại trận của Xích Hỏa phân đàn, nghênh ngang nghênh đón Bắc Tuyệt Tam Quỷ mặc áo liệm trên bầu trời!

- Bắc Tuyệt Tam Quỷ phải không, cho các ngươi một cơ hội tự sát, trong vòng mười hơi thở, tự sát ở đây, ta có thể cho tiên thiên Thần Hồn của các ngươi chết một cách thoải mái, nếu không, nỗi khổ bách quỷ phệ hồn, các ngươi không trốn thoát!

Trên bầu trời, gương mặt Diệp Chân lạnh nhạt, ngữ khí nói giống như đại ca nhà bên, hình như không phải đang nhắc tới sự sống còn của ba người Bắc Tuyệt Tam Quỷ, mà chỉ là một việc nhỏ vô cùng bình thường.

Chẳng qua, những điều này cũng không phải là trọng điểm, mà trọng điểm là tu vi của Diệp Chân!

Diệp Chân chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh tam trọng, không ngờ lại uy hiếp ba vương giả Khai Phủ cảnh tu vi đều cao tới Khai Phủ cảnh tứ trọng.

Cảnh tượng này thật sự có chút buồn cười!

Không chỉ có Bắc Tuyệt Tam Quỷ trước tiên sửng sốt sau lại cười lớn, ngay cả mấy vương giả Khai Phủ cảnh ẩn giấu ở bốn phương tám hướng trong hư không cũng bị câu nói này của Diệp Chân làm cho kinh ngạc buồn cười.