← Quay lại trang sách

Chương 905 Tiện Tay Mà Thôi

Giản Thiên Hùng làm giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo, tự mình chủ trì qua thần tế đã hơn hai mươi lần, đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống bá đạo hấp thu tất cả lực lượng ân trạch như Diệp Chân!

Không chỉ có Giản Thiên Hùng lần đầu tiên gặp phải, ngay cả trong lịch đại thần giáo giáo chủ bí lục, cũng chưa từng có ghi chép như vậy.

Còn chuyện bị tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân phát ra kim sắc lưu quang liên tục oanh kích, Giản Thiên Hùng càng trợn tròn mắt.

Cho tới bây giờ chưa từng thấy qua!

Quan sát mấy hơi, Giản Thiên Hùng đã có quyết định.

Tiếp tục như vậy cũng không thành, nếu tất cả lực lượng ân trạch đều bị Diệp Chân hấp thu, vậy ước vọng hắn ký thác vào giáp thần tế, thời điểm này không có được bao nhiêu tác dụng.

Ngược lại muốn gia tăng mấy vương giả Khai Phủ cảnh nhất nhị trọng, chủ yếu muốn để Ngô Ảnh khôi phục trọng thương, bao gồm hai vị Thái Thượng trưởng lão, mượn cơ hội này để tu vi bọn hắn nâng cao một bước, mới có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng lên thực lực Nhật Nguyệt thần giáo.

- Diệp Chân, đây là có chuyện gì?

Giản Thiên Hùng trực tiếp bắt đầu giao lưu với Diệp Châ.

- Ngươi không sao chứ?

- Giáo chủ, ta không sao, nhưng ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, dù sao xui xẻo cứ đến trong như vậy.

Diệp Chân trả lời.

- Ừm, không sao thì tốt! Ngươi không có chuyện, như vậy lão phu sẽ kết thúc loại tình huống này, những người khác đều đang chờ! Còn có, sau khi lão phu kết thúc nó, ngươi chú ý một chút, không thể lại như thế! Nếu như thế, lão phu cũng không có cách nào giao phó với cao tầng thần giáo khác!

Giản Thiên Hùng hơi có chút khó khăn nói.

Diệp Chân đột nhiên ngẩn người, giáo chủ lại còn muốn kết thúc loại tình huống này?

Đây có chút vượt qua dự kiến của Diệp Chân, xem ra giáo chủ nắm giữ Nhật Nguyệt thần đàn này còn cường đại hơn so với trong tưởng tượng của Diệp Chân!

Nhưng, đây càng khiến Diệp Chân giật mình.

Lực khống chế của Giản Thiên Hùng đối với Nhật Nguyệt thần đàn cường đại như thế, lão giả thần bí lại còn có thể truyền âm cho Diệp Chân, lão giả thần bí kia rốt cuộc mạnh cỡ nào?

- Giáo chủ, có thể lại cho ta thêm một chút thời gian nữa được hay không?

Diệp Chân hỏi.

- Cho ngươi thêm thời gian?

- Lực lượng ân trạch trong cơ thể thuộc hạ xảy ra một chút dị biến, sẽ mang đến một chút chỗ tốt khó mà tưởng tượng cho thuộc hạ. Nhưng vừa rồi bắt đầu, nếu có thể tiếp tục thêm một đoạn thời gian, đối với thuộc hạ chỗ tốt đó khó mà đánh giá!

Diệp Chân suy nghĩ một chút nói.

- Khó mà đánh giá?

Thần sắc Giản Thiên Hùng trở nên có chút ngưng trọng, yêu cầu này, nếu những người khác nói, Giản Thiên Hùng tuyệt đối sẽ không chút do dự từ chối.

Nói đùa cái gì, để hơn năm mươi người khác giương mắt nhìn, để ngươi một mình hưởng thụ, đây là chuyện không thể!

Nhưng người đưa ra thỉnh cầu này lại là Diệp Chân. Diệp Chân không chỉ là người thừa kế hắn tuyển định giáo chủ, còn là ý trung nhân của khuê nữ Phong Khinh Nguyệt, là con rể tương lai.

Bởi vì Giản Thiên Hùng hắn không có con trai, chỉ có một con gái là Phong Khinh Nguyệt, trong ý nghĩ Giản Thiên Hùng, ngày sau huyết mạch Giản Thiên Hùng hắn, cũng còn phải dựa vào Diệp Chân kéo dài hương hỏa, loại tình huống này, trong mắt hắn, Diệp Chân cũng như nhi tử của hắn.

Loại tình huống này, Giản Thiên Hùng đáp ứng thỉnh cầu của Diệp Chân, chính là chuyện thuận lý thành chương, đương nhiên, cũng phải có mức độ.

- Cần bao lâu?

Giản Thiên Hùng hỏi.

- Hai trăm hơi thở, ít nhất cần thời gian hai trăm hơi thở!

Diệp Chân nói.

Chỉ cần bấy nhiêu thời gian, đạo thiên phú huyết mạch thứ sáu vừa mới đúc thành trong cơ thể Diệp Chân, đã tăng trưởng đến gần hai thước!

Thiên phú huyết mạch dài hai thước, trước đây, thời gian tiêu hao hết gần cỡ trăm hơi thở.

Trên cơ bản cứ mỗi năm mươi hơi thở, thiên phú huyết mạch có thể tăng trưởng một thước.

Chiều dài thiên phú huyết mạch của đại đa số võ giả bình thường khoảng hai thước. Chỉ có những võ giả thiên phú xuất chúng kia, chiều dài thiên phú huyết mạch mới có thể đạt tới hơn bốn thước!

Mà đạo thiên phú huyết mạch trong cơ thể Diệp Chân, vì đủ loại cơ duyên, trước mắt dài nhất chính là đạo thứ năm Huyền Hỏa linh mạch dài hơn mười thước, còn đạo kiếm mạch thứ nhất, Hắc Long huyết mạch còn có Khôn Nguyên Chưởng mạch đều khoảng tám thước.

Chỉ có đạo thiên phú huyết mạch thứ tư cỡ sáu thước chưa chú mạch.

Cho nên, theo suy nghĩ của Diệp Chân, ít nhất làm cho đạo thiên phú huyết mạch thứ sáu đạt tới trình độ đạo thiên phú huyết mạch thứ tư mới yêu cầu hai trăm hơi thở.

Dưới tình huống trước mắt, cứ mỗi năm mươi hơi thở tăng trưởng một thước, nếu có thêm thời gian hai trăm hơi thở, có thể đạt tới sáu thước.

Trầm ngâm một chút, Giản Thiên Hùng cho Diệp Chân đáp án.

- Lão phu sẽ cho ngươi thêm thời gian hai trăm năm mươi hơi thở, nhưng, sau hai trăm năm mươi hơi thở, ngoại trừ một thành cung cấp cho Nguyệt Bàn ra, ngươi chỉ có thể bình thường hấp thu, tuyệt đối không thể lại xảy ra loại tình huống trước mắt!

- Được, thuộc hạ đa tạ giáo chủ!

- Diệp Chân vô cùng thành kính, dẫn tới Thần Quân hạ xuống phúc phận, làm cho hắn độc hưởng ân trạch một lát, các ngươi chờ một lát, sau đó Thần Quân sẽ tự lần nữa ban ân trạch cho các ngươi.

- Nhưng, đến lúc đó các ngươi nhất định phải vô cùng thành kính, mới có thể để cho Thần Quân hạ xuống ân trạch!

Giản Thiên Hùng cao giọng nói.

Có Giản Thiên Hùng mượn tên tuổi Nhật Nguyệt Thần Quân, tự nhiên không có người dám nói hai lời, nhìn Diệp Chân điên cuồng hấp thu lực lượng ân trạch, ngoại trừ hâm mộ, cũng chỉ có thể hâm mộ!

- Không tệ, tiểu tử, Giản tiểu quỷ này đối với ngươi thật không phải tốt bình thường, lại có thể cho ngươi thời gian hai trăm năm mươi hơi thở!

Thanh âm lão giả thần bí có chút ngạc nhiên.

Đối với Giản Thiên Hùng sảng khoái, Diệp Chân cũng có chút ngoài ý muốn, Diệp Chân vốn muốn cò kè mặc cả một phen, không ngờ Giản Thiên Hùng lại trực tiếp đáp thời gian ứng hai trăm năm mươi hơi thở!

- Tiền bối, vì sao Nhật Nguyệt Âm Dương nguyên lực này lại có thể tích mạch?

Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút, trước đây trong Địa Tâm Hỏa cung, Diệp Chân có thể tăng thêm một mạch trong vì hạt giống truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái có chứa một tia bản nguyên lực lượng, kết hợp với lực lượng địa mạch gần vạn năm và lợi dụng trận pháp đặc biệt rèn luyện, cũng do Địa Tâm Hỏa Soái tỉ mỉ an bài xuống, mới có thể để cho người thừa kế tăng thêm một mạch.

Nhưng lần này thần tế lại có thể tăng thêm một mạch, làm cho Diệp Chân không nghĩ không ra cũng không thể lý giải.

Nếu như vậy, lịch đại giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo sợ đã sớm xuất hiện từng thiên tài siêu cực.

- Hừ, ngươi không nghĩ ra, lão phu càng nghĩ không thông!

- Lão phu đã tồn tại ở Nhật Nguyệt thần giáo hơn trăm năm, thấy qua thần tế vô số, chưa từng gặp qua quái thai như ngươi! Lại có thể làm cho Nhật Nguyệt song bàn xuất ra Nhật Nguyệt Âm Dương nguyên lực đều tập trung vào một mình ngươi!

- Nếu không phải lão phu tận mắt nhìn thấy, lão phu đều cảm thấy đây là ban ngày thấy ma, căn bản là chuyện không thể nào!

Lão giả thần bí nói.

- Ách.

Nguyên nhân Diệp Chân có thể phán đoán ra, chắc do Thận Long Châu dị động tạo ra tất cả mọi chuyện, đương nhiên, không thể thiếu pháp môn quỷ dị chiếm lấy Nhật Nguyệt Âm Dương nguyên lực của lão giả thần bí.

- Nhưng, ngoại trừ điểm này không cách nào giải thích ra, cái khác, lão phu lại có thể giải thích một chút!

- Đầu tiên, nên nói từ Nhật Nguyệt Âm Dương nguyên lực, Nhật Nguyệt Âm Dương nguyên lực chính là tiên thiên bản nguyên lực lượng thế gian này ít có, lực lượng thuộc tính ôn hòa nhất nhưng mà là một trong mấy loại hiếm có có thể tăng thêm lực lượng huyết mạch. Nhưng so với mấy loại lực lượng khác, phẩm giai Nhật Nguyệt Âm Dương nguyên lực quá thấp, muốn mở huyết mạch, cần có chút điều kiện hà khắc.

- Cần phải có không ngừng thu nhận vô số Nhật Nguyệt Âm Dương nguyên lực, mới có thể đạt thành kết quả này! Những năm qua Nhật Nguyệt thần giáo thần tế đạt được Nhật Nguyệt Âm Dương nguyên lực, sợ ngay cả một phần vạn lần giáp thần tế này, không, một phần một trăm ngàn cũng không có. Nhưng dưới tình huống bình thường, cho dù có số lượng lớn Nhật Nguyệt Âm Dương nguyên lực cũng không tụ đến trên một người, không ngờ hết lần này tới lần khác lại gom lại trên người ngươi, sau đó, ngươi trùng hợp đụng phải lão phu, nên có lần kỳ biến này!

- Những nguyên tố này, thiếu một thứ cũng không được, bằng không, hiện tại tiểu tử ngươi đã sớm bạo thành dưa hấu nát, ngược lại tiểu tử ngươi có mấy phần cơ duyên.

- Ách.

Diệp Chân có chút im lặng,

- Tiền bối, chuyện này vãn bối sao có thể so với ngươi, ngươi trông ngươi xem, nhiều người như vậy ở chỗ này, còn có thể Thần Hồn giao lưu với ta, cương quyết không có ngươi phát hiện được, đơn giản...

- Ai nói cho ngươi lão phu đang trong tầng thứ chín trong tế đàn?

Thanh âm lão giả thần bí có chút khó chịu.

- Ngươi thật xem Giản tiểu quỷ là bùn nặn à? Nếu lão phu có thể tiến vào tầng thứ chín tế đàn này, còn giao dịch với tiểu quỷ ngươi làm chi?

- Ừm?

Trong lòng Diệp Chân khẽ động, hình như nghe ra một chút ý tứ.

- Ý của tiền bối là, ngươi giao dịch với vãn bối. Chính là muốn vãn bối giúp ngươi tiến vào tầng thứ chín tế đàn của Nhật Nguyệt thần đàn?

- Ngô, không sai biệt lắm, mặc dù không có đoán đúng toàn bộ, cũng không xê xích gì nhiều!

Thanh âm lão giả thần bí có chút dừng lại, lại nói.

- Làm sao, ngươi sẽ không đoán được, muốn đổi ý?

- Sao lại thế!

Diệp Chân cười cười.

- Tiền bối, giao dịch vãn bối tuyệt đối sẽ thực hiện, nhưng dù sao ngươi cũng phải để vãn bối biết ngươi tiến vào tầng thứ chín tế đàn này để làm gì?

Hôm nay, Diệp Chân đã nhận lấy nhân tình của vị lão giả thần bí này, như vậy giao dịch với lão giả này, nhất định phải tiến hành, Diệp Chân có thể làm, chính là phân biệt dụng ý của lão giả này, đến cùng là thiện hay ác, là bạn hay địch!

- Chuyện này...

Lão giả thần bí do dự một chút.

- Chuyện này dăm ba câu rất khó nói rõ ràng, hơn nữa nói đúng là, dựa vào tu vi trước mắt của ngươi, cũng vô pháp lý giải.

- Lão phu chỉ có thể nói cho ngươi biết, lão phu tiến vào tầng thứ chín Nhật Nguyệt thần đàn, chỉ muốn nghiệm chứng một ý nghĩ, hoặc tìm kiếm một đường tắt mà thôi! Về phần xâm chiếm Nhật Nguyệt thần đàn này, ngươi không cần phải lo lắng.

- Nếu Nhật Nguyệt thần đàn thật có thể bị xâm chiếm, lão phu cũng không cần chờ đợi bảy tám chục năm, mười Giản tiểu quỷ đều không đủ cho lão phu giết! Nếu thật có thể cướp Nhật Nguyệt thần đàn, lão phu đã sớm cướp đi, còn chờ đến hôm nay làm giao dịch với ngươi!

Lão giả thần bí nói.

Nghe vậy, Diệp Chân vẫn còn có chút do dự, nếu thật như vậy, giao dịch với lão giả thần bí hẳn vô hại, nhưng mấu chốt là, dù sao chuyện này chỉ là thuyết pháp đơn phương của lão giả thần bí!

Hình như lão giả thần bí nhìn ra Diệp Chân do dự, thanh âm đột ngột chuyển sang lạnh lẽo.

- Tiểu tử, ngươi không phải muốn lão phu ở ngay trước mặt ngươi phát hạ Thần Hồn lời thề? Lão phu liên tiếp cho ngươi chỗ tốt, ngay cả thành ý cũng bày ra, ngươi sẽ không ăn xong lau sạch không làm việc?

- Sao lại thế, tiền bối?

Sau khi Diệp Chân cười làm lành, lại suy nghĩ.

Sau mấy hơi, thanh âm Diệp Chân vang lên.

- Tiền bối, giao dịch này, ta đáp ứng, nhưng vãn bối còn có một điều kiện!

- Ừm, điều kiện gì?

Trong thanh âm của lão giả thần bí đột ngột lộ ra một tia chán ghét.

- Tiểu tử, ngươi cũng đừng quá tham lam! Trên đời này thật nhiều người, đều vì một chữ "Tham"!

- Tiền bối yên tâm, vãn bối cũng không phải loại người không biết tiến thối. Vãn bối chỉ muốn xin tiền bối giúp vãn bối làm một chuyện mà thôi, chuyện này đối với tiền bối, chỉ là tiện tay thôi!

Thấy trong giọng nói lão giả thần bí đã mang theo nộ khí, Diệp Chân vội vàng giải thích.

- Tiện tay mà thôi?

- Nói!