← Quay lại trang sách

Chương 915 Mây Hình Nấm

Ha ha ha ha

Trong liên quân vang lên tiếng cười nhạo, làm cho sắc mặt từng cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo trở nên vô cùng khó coi.

Có điều, đáng chú ý nhất lại là bộ dáng gần vạn võ giả bình thường kia của Nhật Nguyệt thần giáo, tỉ mỉ bày kế một kích này trực tiếp thất thủ đi không, mà bị đối phương một lần thanh thế tề công kinh người chấn nhiếp.

Các võ giả bình thường của Nhật Nguyệt thần giáo trong tiếng cười nhạo đinh tai nhức óc này, sắc mặt từng người trắng bệch, tâm thần có chút không tập trung, rất nhiều võ giả, đã bắt đầu thất thần, ánh mắt nhìn về phía hảo hữu hoặc đồng bạn trong giáo, rất có ý hỏi thăm.

Đây chính là mục đích chân chính khi liên quân vừa đến không nói một lời đã tề công.

Lớn tiếng doạ người, ảnh hưởng, thậm chí tan rã quân tâm của Nhật Nguyệt thần giáo.

Quả nhiên, trong tiếng cười nhạo đinh tai nhức óc, hai tay Diêm Vô Cực lăng không ấn xuống ra hiệu, trong nháy mắt tiếp theo, liên quân vừa rồi còn tiếng cười rung trời lập tức liền an tĩnh lại!

- Giản giáo chủ, hôm nay nếu Nhật Nguyệt thần giáo các ngươi chỉ có ngần ấy thủ đoạn, chỉ sợ chỉ có thể bị chúng ta đồ diệt không còn!

Diêm Vô Cực tiến lên nói.

Không đợi Giản Thiên Hùng đáp lại, thanh âm Diêm Vô Cực lại vang lên.

- Nhóm võ lâm đồng đạo của Nhật Nguyệt thần giáo, lão phu Diêm Vô Cực, hiện tại trịnh trọng nói cho các ngươi một chuyện!

- Một chuyện!

- Trong tất cả mọi người các ngươi, chỉ cần hiện tại hoặc sau này trong chiến đấu chủ động rút lui, chúng ta sẽ không truy xét, có thể thả các ngươi tùy ý rời khỏi, các ngươi cũng có thể tùy ý lựa chọn một nhà gia nhập hiệu mệnh!

- Nhưng, đối với những tên từ chết đến lết làm nhóm võ lâm đồng đạo bán mạng cho Nhật Nguyệt thần giáo, lão phu chỉ có thể nói xin lỗi, sau khi phá đàn sẽ giết không tha!

Mấy câu nói đó, Diêm Vô Cực dùng Linh Lực lấy một loại tần suất đặc thù chấn động truyền ra, vô cùng rõ ràng xuyên qua màn sáng thủ hộ của Nhật Nguyệt thần giáo, truyền vào trong tai gần vạn võ giả trong của Nhật Nguyệt thần giáo.

Thoáng chốc, sắc mặt Giản Thiên Hùng cả trở nên tái nhợt.

Không cần nhìn, Giản Thiên Hùng cũng biết một bộ phận Nhật Nguyệt thần giáo của hắn thậm chí một bộ phận rất lớn võ giả đã dao động.

Trước thừa lúc đối phương khí thế, lại hứa chừa một đường sống rồi lại thuyết minh có thể rời đi, loại lựa chọn này, đối với rất nhiều võ giả bình thường, đều có thể đưa ra đáp án bảo vệ bản thân.

Chỗ chết người nhất chính là, liên tiếp hành động này của Diêm Vô Cực tạo thành ảnh hưởng cũng không phải sẽ lập tức bộc phát.

Chiến đấu chân chính còn chưa có bắt đầu, cho dù đám võ giả của Nhật Nguyệt thần giáo có lay động, ý nghĩ, cũng sẽ thật sâu dằn xuống đáy lòng, không ai dám dị động.

Nhiều cường giả của Nhật Nguyệt thần giáo đều tọa trấn ở nơi này như vậy đây, ai dám dị động, đây không phải đang tìm cái chết sao?

Ai cũng không ngốc!

Muốn mạng chính là, một khi chiến đấu chân chính bắt đầu đồng thời lâm vào giằng co, chỉ cần phương diện Nhật Nguyệt thần giáo xuất hiện một chút thế yếu, loại ảnh hưởng này sẽ như mắt xích bộc phát.

Khi đó, tất cả cao tầng chiến đấu, không rảnh quản lý nội bộ, một khi có mấy người lặng lẽ rời khỏi thì sẽ tạo thành phản ứng mắt xích!

Thậm chí có thể là nội gian thế lực ba nhà xếp vào tại trong Nhật Nguyệt thần giáo, lại ở thời khắc mấu chốt dẫn người rời khỏi, phía dưới phản ứng mắt xích, Nhật Nguyệt thần giáo sẽ lập tức tan tác!

Giản Thiên Hùng và các cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo bởi vì thấy rõ ràng điểm này, cho nên sắc mặt mới trở nên vô cùng khó coi!

Trước mắt quan trọng nhất, chính là thay đổi loại thế yếu này!

- Giáo chủ, không bằng thuộc hạ lặng lẽ xuất kích ám sát, xử lý mấy cao thủ, lật về ván cờ!

Ngô Ảnh lặng yên không tiếng động xuất hiện bên cạnh Giản Thiên Hùng, gương mặt kiên quyết.

- Ngươi không muốn sống nữa à?

- Một mình ngươi lao ra, cho dù pháp môn che giấu khí tức của ngươi cao minh đến đâu, càng có Linh khí tương trợ, nhưng một khi ngươi động thủ thì sẽ bạo lộ!

Mười tám vương giả Khai Phủ cảnh vây quanh, đừng nói là ngươi, chính là bản giáo chủ, chỉ sợ cũng không cách nào còn sống!

Giản Thiên Hùng quát!

- Thế nhưng.

Gương mặt Ngô Ảnh lo lắng, bởi vì chiếu loại trình độ trước mắt này xuống dưới, nếu không thể lật về một ván, nội bộ Nhật Nguyệt thần giáo liền sẽ phân liệt trước!

- Ngô thống lĩnh, giao cho tại hạ đi!

Diệp Chân đột nhiên lên tiếng!

- Ngươi?

- Không sai!

Diệp Chân khẽ gật đầu một, sau đó quát nhẹ một tiếng:

- Hồng Gia Ấn!

- Đến!

Trong thanh âm hùng hồn, ba người Hồng Gia Ấn, Tưởng Bưu, Lệ Giang đồng thời từ trong một đám võ giả Chú Mạch cảnh tách ra.

Lần này bởi vì sớm có chỗ chuẩn bị, lực lượng Nhật Nguyệt thần giáo từ mỗi người chia đàn điều tới không ít số lượng tinh anh, Xích Hỏa võ thành cách Thanh Lam võ đô gần nhất, điều lực lượng nhiều nhất.

Cho nên, ba người Hồng Gia Ấn, Tưởng Bưu, Lệ Giang xuất hiện ở đây, cũng không kỳ quái!

- Ba người các ngươi, chuẩn bị đi!

- Thuộc hạ lĩnh mệnh, năm mươi hơi thở!

Hồng Gia Ấn lớn tiếng đáp lại đồng thời, vung tay lên liền quát.

- Yểm hộ!

Thoáng chốc, đại lượng võ giả đến từ Xích Hỏa võ thành từ trong quần thể võ giả vọt ra, Linh Lực rơi ra, lập tức kết thành một đạo Linh Lực đại mạc quỷ dị, che chắn trước ba người Hồng Gia Ấn, Tưởng Bưu, Lệ Giang.

Đạo Linh Lực đại mạc này không chỉ có thể che chắn ánh mắt địch nhân, còn có Linh Lực ba động cực kỳ hỗn loạn, có thể che giấu rất tốt Linh Lực ba động của Phá Ma Nguyên Nhung phía dưới!

Không sai, chính là Phá Ma Nguyên Nhung!

Đây là một thủ đoạn nhỏ Hồng Gia Ấn làm ra, bởi vì khi Phá Ma Nguyên Nhung đang sử dụng thuộc tính Linh Tinh ngưng tụ thành linh tiễn, sẽ sinh ra nguồn Linh Lực khổng lồ ba động, từ đó làm cho địch nhân sớm phát giác tồn tại Phá Ma Nguyên Nhung.

Cho nên, Hồng Gia Ấn làm ra chút thủ đoạn như thế để mê hoặc địch nhân.

Đồng thời, trong trận doanh xuất đối phương hiện một màn cảnh tượng kỳ quái như thế, khẳng định sẽ dẫn tới đối phương dò xét, cũng có thể dùng đẻ đảo loạn địch nhân, một mũi tên trúng mấy chim!

Quả nhiên, khí tức Linh Lực đại mạc cực kỳ hỗn loạn này vừa ra, trên bầu trời tất cả võ giả liên quân, nhất là ánh mắt vương giả Khai Phủ cảnh đều nhìn về nơi này.

Địch nhân không nhìn thấy, không có nghĩa người một nhà không nhìn thấy.

Nhìn thấy ngay khi Phá Ma Nguyên Nhung, ánh mắt các cao tầng Nhật Nguyệt thần giáo đột ngột sáng lên.

Ánh mắt Giản Thiên Hùng cay độc bực này, càng không có cần bất luận lời nói gì đã hiểu rõ hắn giờ phút này muốn làm gì!

- Hừ, phàm là võ giả của Nhật Nguyệt thần giáo ta, nghe bản giáo chủ hiệu lệnh, trong chiến đấu lần này, chém giết một võ giả Hồn Hải cảnh, thưởng một ngàn Tinh Linh trung phẩm!

- Chém giết một võ giả Chú Mạch cảnh, thưởng một vạn Tinh Linh trung phẩm! Chém giết một vương giả Khai Phủ cảnh thưởng mười vạn Tinh Linh trung phẩm, đãi ngộ trong thần giáo, lập tức tăng ba cấp!

- Chỉ cần các ngươi có thể anh dũng giết địch, bản giáo chủ tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi!

Âm thanh Giản Thiên Hùng chấn động khắp nơi, có điều, treo giải thưởng này, càng giống như nói cho địch nhân bên ngoài nghe!

Không cần bất luận người nào nói, Giản Thiên Hùng đã hiểu được, hắn lúc này phải tranh thủ cho thuộc hạ của Diệp Chân một chút thời gian!

Từ vừa bắt đầu đã chiến chơi tâm lý, Diêm Vô Cực bắt đầu đả kích sĩ khí của Nhật Nguyệt thần giáo nên sẽ không bỏ qua bất luận cơ hội nào đả kích sĩ khí của Nhật Nguyệt thần giáo, âm thanh Diêm Vô Cực cười nhạo lập tức vang lên.

- Giản giáo chủ, Nhật Nguyệt thần giáo các ngươi treo giải thưởng vẫn rất cao?

- Có điều, chư võ lâm đồng đạo nhóm Nhật Nguyệt thần giáo, các ngươi khẳng định nghe qua một câu?

- Có mạng kiếm tiền mà không có mạng tiêu!

- Không chỉ có là có mạng kiếm tiền mà không mạng tiêu, cái treo giải thưởng này, các ngươi có thể lấy vào trong tay hay không đều không nhất định đâu!

- Bởi vì đến lúc đó Nhật Nguyệt thần giáo hủy diệt, ngay cả Giản giáo chủ các ngươi cũng bị chém giết, đến lúc đó, ai trao giải thưởng cho các ngươi đây?

Diêm Vô Cực lần nữa kích động quân tâm của Nhật Nguyệt thần giáo!

Bởi vì, ước định lúc trước của hắn và tam đại thế lực, bên phía liên quân chiến tử một người, hắn sẽ phải cho ra một phần tiền trợ cấp.

Cho nên, hắn nghĩ hết sức tan rã sĩ khí của Nhật Nguyệt thần giáo, muốn giảm bớt tổn thất.

Một lượt mưu binh, lấy ánh mắt nhìn của Diệp Chân đã từng là nguyên soái thống quân, mọi việc Diêm Vô Cực làm xác thực rất có mưu lược, nhất là chiêu thứ nhất lớn tiếng doạ người kia, vô cùng lợi hại!

Đáng tiếc, Diêm Vô Cực đụng phải Diệp Chân!

- Diêm trưởng lão, ngươi đến tại hạ cũng không giết được, nói gì chém giết Giản giáo chủ của chúng ta, khoác lác cũng không sợ gió lớn đau đầu lưỡi?

Tiếng cười sang sảng của Diệp Chân vang lên.

Diệp Chân không ra còn tốt, vừa lên tiếng, cặp mắt già kia của Diêm Vô Cực lập tức biến thành màu máu!

Lâu chủ hai phân lâu của Vạn Tinh Lâu ở Chân Linh Vực, đích hệ huyết mạch Diêm gia, ròng rã một phân lâu, còn có hai người hầu theo hắn mấy chục năm, những người này bị giết, hắn là Diệp Chân ban tặng.

Vừa nhìn thấy Diệp Chân, Diêm Vô Cực hận không thể lập tức tấn công vào đi bắt sống hắn, sau đó đủ kiểu bào chế!

Hai mắt Diêm Vô Cực đỏ lòm nhìm chằm chằm, nhìn chòng chọc vào Diệp Chân, ánh mắt lạnh lùng mà phát lạnh.

- Tiểu tử, ngươi hãy cầu nguyện hôm nay đừng bị lão phu bắt sống, bằng không, lão phu nhất định sẽ cho ngươi một kinh hỉ đời này đều tiêu thụ không nổi!

Cùng thời khắc đó, thanh âm của Hồng Gia Ấn tại trong đầu Diệp Chân vang lên.

- Thành chủ, chuẩn bị hoàn tất!

- Ha ha, tiểu tử rất muốn biết Diêm trưởng lão đến cùng chuẩn bị cho ta một kinh hỉ dạng gì, có điều, trước đó, tiểu tử cũng chuẩn bị một phần kinh hỉ, cố ý tặng cho Diêm trưởng lão, xin vui lòng nhận!

Nói, Diệp Chân tùy ý phất tay.

- Bắn!

Thoáng chốc, Linh Lực đại mạc do hơn mười võ giả Chú Mạch cảnh bày ra, lập tức tản đi!

Cơ hồ là đồng thời, khóe mắt Diêm Vô Cực bỗng nhiên cuồng loạn lên, một loại cảm giác nguy cơ trước gây nên có, đột ngột xuất hiện trong lòng, đợi thấy rõ ràng là cái gì thì lập tức điên cuồng hét lên.

- Cẩn thận, là Diệt Ma Nguyên Nhung!

Hưu hưu hưu vù vù!

Tiếng xé gió dày đặc như mưa, trong cùng một giây vang lên.

Ba mươi diệt ma linh tiễn màu sắc khác nhau giống như ba mươi tia chớp giật, trong nháy mắt vạch phá bầu trời, đánh phía trận doanh liên quân!

- Không tốt, cản lại!

- Là Diệt Ma Nguyên Nhung, nhanh cản lại!

Cơ hồ là đồng thời, ba người Âm Trường Sinh, Vu Mộng Sơn, Vân Xung Tiêu đồng thời rống giận, nhất là Âm Trường Sinh, sắc mặt càng kịch biến.

Bởi vì phương hướng diệt ma linh tiễn công kích đúng là trận doanh của Trường Sinh giáo bọn họ.

Ngay khi tiếng rống vang lên, Âm Trường Sinh định bổ nhào qua chặn đường ba mươi đạo diệt ma linh tiễn này, có điều thân hình vừa động đã bị Diêm Vô Cực cản lại.

- Ngươi không muốn sống nữa à, ba Diệt Ma Nguyên Nhung này đánh ra, ngươi nhào tới, cho dù có Hồn khí che chở, miễn cưỡng không chết cũng phải trọng thương!

Diêm Vô Cực rống giận.

Con mắt Âm Trường Sinh bỗng nhiên trừng thành tròn vo, vị trí bị đánh chính là trung tâm của Trường Sinh giáo, nếu bị đánh xuống, trận chiến còn chưa bắt đầu thì thực lực Trường Sinh giáo sẽ phải hao tổn trước mấy thành.

- Đặc sứ, mời ngươi xuất thủ!

Âm Trường Sinh lên tiếng điên cuồng hét lên, bởi vì vội vàng, thanh âm đều liên thành một đầu dây, cũng chỉ có vương giả Khai Phủ cảnh mới có thể nghe rõ ràng.

Cơ hồ là ngay khi tiếng rống của Âm Trường Sinh vang lên, một đoàn quang hoa màu đỏ cực kỳ chói mắt, đột ngột bay ra từ trong hư không, như thiểm điện nghênh hướng ba mươi đạo diệt ma linh tiễn kia!

Liền ở trong mắt ngay khi Giản Thiên Hùng dâng lên hi vọng, đạo quang hoa màu đỏ đột ngột lấy tốc độ nhanh hơn lúc đến bay ngược, vừa bay ngược vừa hét rầm lên!

- Tên lưu manh nào âm hiểm như thế, muốn âm chết lão tử sao? Không ngờ lại xen lẫn mấy cây diệt ma linh tiễn do Linh Tinh thuộc tính cực phẩm ngưng tụ!

Trong tiếng kinh hô của thượng giới đặc sứ Bùi Vị, ba mươi diệt ma linh tiễn đột ngột đánh vào trong đám người võ giả Trường Sinh giáo ngay đó đột ngột va chạm nhau cùng một chỗ!

Oanh!

Một đoàn mây hình nấm ngũ quang thập sắc dâng lên trên bầu trời Thanh Lam võ đô!