← Quay lại trang sách

Chương 920 Một Mắt Chi Uy

Một tiếng rên rỉ, Xích Hỏa Lưu Tinh Ấn giống như sao băng từ trên trời rơi xuống, bảo quang ảm đạm đến cực hạn!

Kinh người hơn là bảo quang mặt ngoài Xích Hỏa Lưu Tinh Ấn ảm đạm lại xuất hiện lít nha lít nhít vết rạn!

Một quyền oan một món hạ phẩm Hồn khí đến xuất hiện vết rạn!

Mặc dù uy lực này không bằng một chưởng của lão giả thần bí trực tiếp làm cho một món hạ phẩm Hồn khí nát thành bụi phấn, nhưng cũng đã rất kinh người!

Càng quan trọng hơn, Xích Hỏa Lưu Tinh Ấn bị hao tổn chỉ là bắt đầu mà thôi!

Xích Hỏa Lưu Tinh Ấn bị hao tổn, làm người nắm giữ, Bùi Vị trong thời gian ngắn nhất đã biết xảy ra chuyện gì.

Mắt lộ vẻ khó có thể tin đồng thời theo bản năng thần niệm Bùi Vị bạo tăng, định cưỡng ép thu hồi Xích Hỏa Lưu Tinh Ấn đang bị hao tổn!

Nhưng ngay lúc này chuyện khiến cho người ta cực kỳ giật mình xảy ra!

Một đôi thiết quyền vừa đánh lên Xích Hỏa Lưu Tinh Ấn lần nữa chấn động, không ngờ lại lần nữa tăng vọt hơn trăm mét, hai tay giống như một xích sắt tráng kiện vắt ngang hư không, mang theo đôi thiết quyền một trái một phải đánh về phía Bùi Vị!

Bùi Vị hơi giật mình, vung tay lên, sau lưng ba mặt trời nhỏ hừng hực còn chưa hoàn toàn chuẩn bị xong đã đánh về phía một đôi thiết quyền!

Đây là một trong những sát chiêu sư môn Bùi Vị truyền xuống, tên Cửu Nhật Phần Thiên!

Đáng tiếc tu vi bản thân Bùi Vị không đủ, không đạt được trình độ Cửu Nhật Phần Thiên, miễn cưỡng chỉ làm được Tam Nhật!

Nhưng chỉ Tam Nhật Phần Thiên này, một khi để cho nó đầy đủ thời gian chuẩn bị thì mỗi một mặt trời nhỏ đều tương đương với một kích toàn lực hắn!

Tam Nhật tề oanh giống như ba Bùi Vị cùng một giây bộc phát đối phó với một địch nhân, vô cùng uy mãnh!

Đáng tiếc hiện tại chỉ có thể sớm phát tác!

Ba ánh lửa vô cùng kinh khủng cùng đánh về phía Tôn Bá, khí tức phô thiên cái địa làm cho trái tim tất cả mọi người Nhật Nguyệt thần giáo đều treo lên cao.

Cùng lúc đó, Bùi Vị nhìn chòng chọc Tôn Bá, con ngươi co lại đến cực hạn, hiển nhiên hắn đã nhìn ra chân thân bản thể của Tôn Bá là Thông Tí Hỏa Hầu Vương!

Phanh phanh phanh!

Ba tiếng bạo hưởng, ba mặt trời nhỏ khí tức rất kinh khủng đồng thời đánh lên trên một đôi thiết quyền của Thông Tí Hỏa Hầu Vương!

Tiếng bạo liệt không ngừng vang lên, xương tiếng nổ răng rắc như tiếng sấm không ngừng vang lên.

Dưới ba mặt trời nhỏ oanh kích, hai tay Thông Tí Hỏa Hầu Vương duỗi dài đến hơn hai trăm mét, không ngờ lại lay động giống như nước gợn sóng.

Hai tay run run, âm thanh xương nổ răng rắc càng ngày càng nhỏ, lực trùng kích to lớn đó lại bị hai tay duỗi dài hơn hai trăm mét hóa giải.

Cho dù đôi kia thiết quyền nhìn qua máu me đầm đìa, nhưng trên thực tế uy lực đã bị Tôn Bá hóa giải.

Cái này khiến Diệp Chân nhìn ngẩn ngơ, hắn không ngờ Thông Tí thần thông của Thông Tí Hỏa Hầu Vương lại còn có cách dùng như thế này, hai tay co lại không ngờ lại hóa giải uy lực kinh người của Tam Nhật Phần Thiên.

Mà đại giới bỏ ra cũng chỉ là hai tay rút ngắn mấy chục mét mà thôi!

- Ha ha, tiểu tử, sát chiêu của ngươi không có gì hay hơn sao? Đến lượt ta, đón thử mấy chiêu của ta đi!

Mượn cơ hội này lại gần Bùi Vị, Thông Tí Hỏa Hầu Vương lần nữa cười ha hả.

Thiết quyền oanh ra, đã không có thương thế, năng lực khôi phục cường hãn trong nháy mắt này đã khôi phục thương thế!

- Hừ, lúc trước ngươi không thể làm khó dễ được ta, hiện tại, cũng sẽ không.

Nói còn chưa dứt lời, sắc mặt Bùi Vị đã thay đổi.

Mặc dù hắn thừa cơ cưỡng ép thu hồi Xích Hỏa Lưu Tinh Ấn, đồng thời còn liên tục phun hai ngụm bản nguyên tinh huyết, làm cho Xích Hỏa Lưu Tinh Ấn lần nữa khôi phục uy năng.

Nhìn qua, hình như giống như đúc với lúc trước chiến đấu.

Nhưng trong chiến đấu trước đó, Tôn Bá không thi triển Thông Tí thần uy!

Mà bây giờ, đã triệt để buông ra!

Đồng thời cũng làm cho đám người nhìn ra Thông Tí thần uy này khi cận chiến bọc phát ra lực lượng lớn cỡ nào!

Song quyền oanh kích, Bùi Vị không thể không ngăn cản.

Nhưng công kích của Bùi Vị còn chưa tới, cánh tay phải của Tôn Bá đột nhiên co lại làm cho Bùi Vị công kích vào khoảng không, sau đó bỗng nhiên tăng vọt!

Ầm!

Một quyền!

Đánh vào ngực rắn chắc của Bùi Vị.

Chỉ một quyền đã trực tiếp oanh phá hộ thể linh giáp của Bùi Vị!

Lần nữa hỗn tạp thân bay lên, nắm đấm Thông Tí Hỏa Hầu Vương như mưa rơi lên người Bùi Vị.

Phanh phanh phanh thanh âm quyền đánh vào thịt không dứt bên tai, máu tươi của Bùi Vị cũng giống như suối nước dâng trào.

Không có cách, thần thông bí thuật Thông Tí này lúc cận chiến quá kinh khủng, hai tay có thể co có thể duỗi, tùy tâm ý động, xuất quỷ nhập thần, khiến cho Bùi Vị khó lòng phòng bị.

Thời gian mấy hơi ngắn ngủi, Bùi Vị đã bị đánh trúng trên trăm quyền, thanh âm xương cốt đứt gãy không dứt bên tai, máu không ngừng tươi cuồng phún.

Cũng là nhờ công pháp của Bùi Vị huyền diệu, hộ thể linh giáp vừa phá đã lập tức khôi phục, bằng không thì lúc này Bùi Vị đã bị đánh chết!

Trúng liên tiếp trăm quyền, nội phủ bị thương nghiêm trọng làm cho thần sắc Bùi Vị đột ngột biến thành vô cùng hoảng sợ!

Nguyên bản, Bùi Vị tự cho là hắn đi tới một giới này chính là thổ bá vương một giới, chỉ cần không bị nhiều người vây công phục kích, đơn đả độc đấu thì hắn là vô địch.

Nhưng đầu tiên là một lão giả thần bí, sau đó lại tới một Thông Tí Hỏa Hầu Vương chỉ dựa vào thiết quyền đã trực tiếp đánh giết hắn, lập tức làm cho Bùi Vị bị dọa sợ.

Nhìn phía xa, tam đại thế lực bị một màn này làm cho kinh hãi trợn mắt hốc mồm, nhất là Âm Trường Sinh, Bùi Vị đột ngột rống giận!

- Đều choáng váng, đứng ngốc ở đó làm gì, cùng tiến lên tiêu diệt yêu nghiệt này!

Đây khi là Bùi Vị biến tướng nhận thua cầu cứu rồi.

Nhưng mà một tiếng gầm thét này của Bùi Vị đã đánh thức bọn người Âm Trường Sinh, Vu Mộng Sơn, Vân Xung Tiêu!

Thực lực phe mình chiếm ưu thế, tại sao phải đơn đả độc đấu?

Lại tùy ý đối phương lần lượt gạt bỏ thực lực phe mình, vậy trận còn cần đánh nữa hay không!

Cho tới bây giờ, lịch sử là do người thắng viết, chỉ cần hôm nay thắng, ai quản anh hùng hay là hèn hạ!

Ba người liếc nhau, Âm Trường Sinh đột ngột rặng ra mấy chữ:

- Mặc kệ, cùng tiến lên, sau đó tốc chiến tốc thắng!

- Tốt!

Theo một tiếng hiệu lệnh của Âm Trường Sinh, Linh Lực quanh người vương giả Khai Phủ cảnh ở đây đồng thời phun trào, định vây công Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá!

- Chư vị, tiểu nữ tử ở đây ra mắt chư vị!

Nương theo lấy một thanh âm thanh thúy như chuông lục lạc êm tai vang lên, một đoàn lưu quang màu xanh đột ngột từ biển mây trên cao hạ xuống, kiêu đình hơi cúi đầu về đông đảo cao thủ ở đây!

Trán cuối xuống, tóc xanh như suối, một thân y phục màu xanh nhạt nhìn qua cực kỳ thanh nhã, nhưng lại làm nổi bật lên dáng người uyển chuyển của nàng, mà dáng người lúc phi hành cực kỳ mỹ diệu, vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Khiến ánh mắt tất cả võ giả trên bầu trời, không tự chủ được nhìn về phía nữ tử áo xanh này.

Theo ánh mắt của mọi người nhìn sang, cái trán cuối xuống có chút ngẩn lên, lộ ra một khuôn mặt được che bởi lụa mỏng.

Nhưng chỉ từ hình dáng khuôn mặt nhìn đã đoán đạt được dung nhan của nữ tử trước mắt này khuynh quốc khuynh thành, phối hợp với dáng người đó, quả thực là khuynh quốc khuynh thành!

Nhưng muốn mạng chính là hết lần này tới lần khác trên gương mặt xinh đẹp này bị che bỏi một màn lụa mỏng.

Đây quả thực điểm trúng yếu hại tất cả nam nhân khắp thiên hạ!

Gần như là tất cả mọi người đều nghĩ xốc lụa mỏng kia lên để thấy rõ dung nhan của thiếu nữ xinh đẹp trước mắt.

Bởi vì lụa mỏng có chút mỏng manh, thật nhiều người đã vô ý thức công tụ hai mắt, muốn dựa vào công lực nhìn thấu tấm lụa mỏng kia, đây là phản ứng theo bản năng của những võ giả.

Nhưng số lượng không nhiều, cũng chỉ là ba bốn thành mà thôi, đại bộ phận võ giả chỉ theo bản năng nhìn về phía thiếu nữ đeo lụa mỏng này, thanh âm giòn đẹp như thế.

Đã không nhìn thấy chân dung, gần như tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy đôi mắt trong veo như nước vô cùng có linh tính giống như biết nói chuyện.

Thậm chí bao gồm Diệp Chân cũng như thế, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp đến không tưởng nổi như vậy.

Thế nhưng, lấy thị lực kinh người của Diệp Chân, ngoại trừ nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp đến không tưởng nổi kia thì còn nhìn thấy trong đó là một đôi con ngươi màu xanh, thậm chí là quỷ dị quang hoa trong con ngươi!

Ngay khi nhìn thấy, thần sắc Diệp Chân trở nên vô cùng giật mình.

- Sao nàng lại tới đây?

Đầu hơi choáng, Diệp Chân giống như con thỏ con bị giật mình, dời đi ánh mắt không nói, lập tức đem một mực duy trì Kiếm Tâm Thông Minh thôi động đến cực hạn!

Cùng một giây, theo nữ tử mặc áo xanh này chậm rãi quay người, trong hai con ngươi dị quang chớp lên, ánh mắt nhìn về võ giả tam đại thế lực trong tích tắc hàng ngàn, hàng vạn lần!

Tất cả võ giả tam đại thế lực nhìn vào ánh mắt của nữ tử mặc áo xanh này đồng thời ngẩn ngơ, toàn bộ tựa như là cùng một lúc thần niệm triệt để buông ra khống chế đối với Linh Lực quanh người!

Nhất là những võ giả Hồn Hải cảnh tu vi thấp.

Phải biết, những người này thấp nhất đều là ở mấy trăm mét trên không trung, càng có người trên ngàn mét.

Vừa mất đi Linh Lực khống chế, những người này không cách nào ngự không phi hành, cả người tựa như một viên gạch, thẳng tắp từ trên bầu trời rơi xuống!

Những võ giả Chú Mạch cảnh còn tốt, lực lượng Thần Hồn có chút cường đại, ý chí cũng cứng cỏi, bị rơi xuống lúc mang theo gió lạnh thổi, lập tức thanh tỉnh lại, điên cuồng thôi động Linh Lực, cuối cùng dừng lại trước khi rơi xuống đất!

Nhưng những võ giả Hồn Hải cảnh kia thì không may mắn như vậy, rất nhiều người ngay trong trạng thái ngơ ngác này trực tiếp từ trên bầu trời thẳng tắp rơi xuống.

Óc bắn ra, thi cốt thành bùn!

- Cẩn thận, nhắm mắt!

- Nhanh, nhanh nhắm mắt lại! Mắt của yêu nữ khác thường!

Trước hết nhất phát giác không thích hợp, Vu Mộng Sơn giống như Diệp Chân, ánh mắt hơi nhìn qua lập tức phát giác dị thường, lên tiếng rống giận!

Nhưng chờ hắn gầm thét lên thì đã chậm!

Vù vù!

Một đao một kiếm, mang theo linh cương kinh người, bổ ra hư không từ sau lưng của hắn bổ tới!

Tập kích Vu Mộng Sơn, lại là hai vương giả Khai Phủ cảnh phân biệt đến từ Thiên La Môn và Thanh Vân Bảo!

- Các ngươi…

Vu Mộng Sơn ngẩn ngơ, lập tức kịp phản ứng, nhưng thần sắc lại trở nên vô cùng khó coi.

- Khốn kiếp! Yêu nữ muốn chết!

Cùng một giây, Âm Trường Sinh kịp phản ứng lên tiếng rống giận, nhưng hắn cũng không gầm thét, đi công kích nữ tử mặc áo xanh này!

Bỗng nhiên cuồng hít một hơi, lập tức bụng to lên như trống, sau đó, bàng bạc Thần Hồn ba động dâng lên, Âm Trường Sinh nhiếp môi phát ra từng tiếng âm bạo thanh!

Oanh long long long!

Tiếng nổ đùng đoàng như cổn lôi, nhưng lại mang theo Thần Hồn ba động kỳ dị, đột ngột vang vọng toàn bộ bầu trời!

Phá ma lôi âm!

Trong lôi âm, từng vương giả Khai Phủ cảnh tâm thần chịu ảnh hưởng khống chế mà công kích người mình bỗng nhiên thanh tỉnh lại.

Nhưng lúc này, trên bầu trời võ giả Hồn Hải cảnh và cường giả Chú Mạch cảnh thuộc về tam đại thế lực đã giống như sủi cảo từ trên bầu trời đen nghịt rơi xuống dưới một mảng lớn!

Tràng diện trong lúc nhất thời cực kỳ hùng vĩ!

- Ông trời của ta ơi, một mắt chi uy, quả là khủng bố! Võ giả Hồn Hải cảnh ngã chết nói ít cũng có hai ba ngàn?

Giản Thiên Hùng kinh hô!