← Quay lại trang sách

Chương 933 Mục Đích Chân Chính Tiến Về Ngoại Vực Tử Hải

Khi tam sắc hồn quang của Giản Thiên Hùng bay vào trong khoang thuyền Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa, Diệp Chân rõ ràng có thể cảm ứng được, trong Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa một đạo Thần Hồn lạc ấn đang tiêu tán nhanh chóng.

Sau mấy hơi, tam sắc hồn quang của Giản Thiên Hùng bay ra, Giản Thiên Hùng nhẹ nhàng đẩy Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa về phía Diệp Chân.

- Diệp Chân, ngươi là người vô cùng có chủ kiến, tâm hướng võ đạo, lão phu cũng biết, bất kỳ lý do nào, đều không ngăn cản được ngươi quyết tâm xông xáo tiến về ngoại vực Tử Hải như lão phu năm đó!

- Bây giờ, lão phu có thể làm, chính là tặng Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa này cho ngươi, hi vọng nó có thể cứu ngươi một mạng ở thời khắc mấu chốt!

- Hi vọng ngươi có thể giống lão phu năm đó, còn sống trở về!

- Không cần nói nhiều, thu đi, hi vọng ngươi hiểu rõ ý tứ của lão phu!

Giản Thiên Hùng vỗ bả vai Diệp Chân, nói.

Bờ môi Diệp Chân giật giật, cuối cùng, vẫn chắp tay.

- Thuộc hạ hiểu rõ!

- Tốt, vậy là tốt rồi!

- Hiện tại, chúng ta nói đến vấn đề thứ ba, tư cách!

Giản Thiên Hùng chủ động chuyển đổi chủ đề.

- Tên tuổi Thủy Lệ cư Thủy Lệ Đảo sĩ, lão phu cũng từng nghe qua, cứ mấy năm hắn sẽ khai lò luyện đan một lần, nhưng mỗi một lần khai lò luyện đan, đều thu hút sự chú ý của tứ phương.

- Không chỉ Chân Linh Vực chúng ta, thế lực khác đến từ các vực như Phiêu Tuyết Vực, Tam Quang Vực, Huyền Thiên Vực đều sẽ tham gia.

- Nhưng chỉ những cường giả đỉnh cao hoặc thế lực lớn trong Vực Giới, mới có thể thu hoạch được ngọc giản mời của Thủy Lệ Đảo, thu hoạch được tư cách lên đảo.

Nói đến đây, Giản Thiên Hùng cười khổ.

- Giống Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta, trước đó căn bản không có tư cách này, chiếu theo tình thế bây giờ, phát triển lớn mạnh tầm mười năm, có lẽ sẽ có!

Nghe vậy, trong lòng Diệp Chân đột nhiên khẽ động.

- Giáo chủ, ngươi nói đỉnh tiêm thế lực Chân Linh Vực chúng ta hoặc cường giả, mới có khả năng thu hoạch được ngọc giản mời, như vậy có khả năng có hải đồ hay không, hải đồ tiến về Thủy Lệ Đảo?

- Có, trong ngọc giản mời, có kèm theo hải đồ!

Giản Thiên Hùng đáp.

- Vậy ai sẽ thu hoạch được ngọc giản mời.

- Cung chủ Thanh Dương Cung Chử Ương chắn chắc sẽ thu hoạch được ngọc giản mời, tiểu tử ngươi không phải muốn đi ăn cướp hoặc cầu hắn đó chứ?

Ánh mắt Giản Thiên Hùng híp lại.

- Được rồi, ta vẫn nên đi đến các đảo ngoại vực Tử Hải tìm vận may!

Diệp Chân nở nụ cười khổ.

Không sai, khoảnh khắc vừa rồi, Diệp Chân xác thực muốn giải quyết Chử Ương, muốn cướp ngọc giản mời của Thủy Lệ Đảo.

Nhưng, cũng chỉ mới ngẫm mà thôi.

Cung chủ Thanh Dương Cung chiến lực cường đại, vừa có Hồn khí Tử Diễm Kim Đăng, Hồn khí có thể chủ động hộ chủ, Diệp Chân muốn cậy vào độn thổ ám sát cũng vô dụng.

Về phần cầu xin, đó càng không có khả năng.

- Ngoại vực Tử Hải vô cùng rộng lớn, nghe nói diện tích nó gấp mười mấy lần diện tích của chín đại vực lục địa, vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng có được Hồn khí, cuồng bay một năm cũng bay không đến điểm cuối của ngoại vực Tử Hải.

- Chuyện tìm vận may cũng không chắn chắc, trước kia khi lão phu xông xáo ngoại vực Tử Hải, có một đảo tên Vạn Thông Đảo, chính là nơi rất nhiều võ giả giao dịch tụ tán, các loại vật liệu bao gồm tình báo, hải đồ, ngươi có thể đi thử một chút! Cũng không biết đã nhiều năm như vậy, còn ở đó hay không.

Nói xong, Giản Thiên Hùng đưa cho Diệp Chân một phần ngọc giản.

- Đây là trước kia lão phu xông xáo ngoại vực Tử Hải có ghi chép lại hải đồ, còn có vài điểm cần chú ý, nhân tình phong thổ.

- Ngươi rảnh có thể nhìn một chút, nhưng lại không thể tin hoàn toàn, dù sao lão phu xông xáo ngoại vực Tử Hải cũng là chuyện của tám mươi năm trước, đã nhiều năm như vậy, có trời mới biết sẽ xảy ra biến hóa như thế nào!

- Đa tạ giáo chủ!

Diệp Chân tiếp nhận ngọc phù nói.

- Ngươi, còn khách khí như thế! Về tình, lão phu cũng không nguyện ý nghe ngươi xưng hô lão phu là giáo chủ giáo chủ, vậy cũng quá lạ lẫm đi?

Giản Thiên Hùng cười nói.

Diệp Chân ngẩn người, lập tức kịp phản ứng:

- Đa tạ nhạc phụ!

Bây giờ Diệp Chân và Phong Khinh Nguyệt mặc dù còn chưa tổ chức hôn lễ, lại trong khoảng thời gian này thân mật với nhau như vợ chồng, một tiếng nhạc phụ này, cũng nên gọi.

Nghe được như vậy, Giản Thiên Hùng lập tức thoải mái cười ha hả.

- Tốt tốt tốt, ngươi chừng nào thì xuất phát?

- Ít thì ba ngày, nhiều thì năm ngày!

Diệp Chân nói.

- Ngươi còn có mấy tên thuộc hạ tâm phúc ở Xích Hỏa võ thành, ngươi sớm nên an bài, sau đó, sau đó ngươi tuyên bố bế quan, rồi hãy lặng lẽ rời khỏi!

Giản Thiên Hùng nói.

- Tiểu tế hiểu rõ!

- Đi thôi, khi rời khỏi, không cần lại đến bẩm báo lão phu!

Thật ra theo ý nghĩ đầu tiên của Diệp Chân, sau khi báo cáo Giản Thiên Hùng, trong vòng một đến hai ngày sẽ hoả tốc rời khỏi, bây giờ đột nhiên quyết định lại kéo ba đến năm ngày, là có nguyên nhân.

Chủ yếu vì Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa.

Được Giản Thiên Hùng thuyết pháp, Diệp Chân cũng ý thức được tầm quan trọng của Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa, nhưng vấn đề là, dựa vào ánh mắt của một luyện khí sư như Diệp Chân quan sát Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa này, mặc dù là hạ phẩm Linh khí phẩm giai, nhưng căn bản chính là một kiện sản phẩm sơ sài.

Diệp Chân có thể tưởng tượng, sư tôn Giản Thiên Hùng năm đó dựa vào giáo lệnh, ra lệnh cho luyện khí đại sư trong Nhật Nguyệt thần giáo luyện chế, đương nhiên, tiêu chuẩn luyện khí đại sư Nhật Nguyệt thần giáo năm đó, cũng như thủ tịch luyện khí đại sư Kim Mộc Nhật Nguyệt thần giáo bây giờ.

Bản thân vật có hình thể khổng lồ như Khóa Hải Toa, so với Linh khí bình thường có phần khó luyện chế, lúc trước vị luyện khí sư kia, cương quyết dùng vật liệu luyện chế thượng phẩm Linh khí, tạo ra một kiện Khóa Hải Toa cấp bậc hạ phẩm Linh khí.

Đương nhiên, trong mắt người khác là bảo bối tốt, nhưng trong mắt Diệp Chân, lại là sản phẩm có nhiều sai hổng.

Như toa phong kia, toa phong lớn như vậy, chỉ bày ra sáu pháp trận, quá lãng phí.

Theo ánh mắt của Diệp Chân, pháp trận trong toa phong kia, ít nhất có thể điệp gia đến hơn hai mươi cái, còn những vị trí, cũng không kém hơn bao nhiêu.

Cũng chính vì phát hiện này, Diệp Chân mới có ý tưởng, dự định luyện chế lại Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa này một lần.

Không nói hai lời, Diệp Chân quay lại tiểu viện, thôi động thần niệm, lần nữa tỉ mỉ quan sát Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa.

Chi tiết mỗi một trận pháp rất nhỏ, đặc tính mỗi một loại tài liệu, Diệp Chân đều quan sát tỉ mỉ.

Mặc dù, Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa chỉ là một con thuyền cấp bậc hạ phẩm Linh khí, cũng không phải Linh khí thật sự, luyện chế khắc họa khởi trận pháp lại một lần, độ khó sẽ nhỏ hơn nhiều, hơn nữa không giống Linh khí dễ dàng thất bại như vậy.

Nhưng vì có thể tăng lên uy năng Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa tới cực hạn, hạn chế xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Diệp Chân vẫn nghiên cứu cẩn thận một ngày, sau đó mới động thủ luyện chế lại một lần!

Đánh chế một ghế, so với luyện chế một kiện có thể lớn nhỏ tùy tâm, tự vận chuyển Linh khí, nhất là trong tình huống lực lượng Thần Hồn Diệp Chân mãnh liệt như vậy, độ khó không chỉ là gấp đôi.

Cho nên, cải tạo Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa này, ngoại trừ số việc phải làm phi thường nhiều làm cho Diệp Chân mệt đến ngất ngư, nhưng vô cùng thành công, uy lực đã gấp bội gia tăng!

- Chưa đi sao?

Trong phòng ngủ, Diệp Chân và Phong Khinh Nguyệt ôm nhau ngủ, Phong Khinh Nguyệt dùng cánh tay ngọc trắng noãn như ngó sen, nhẹ vỗ về lồng ngực hắn, khuôn mặt không nỡ.

Không cần Diệp Chân trả lời, Phong Khinh Nguyệt cũng biết đáp án của Diệp Chân là gì.

- Chàng nhất định phải đi, có thể mang ta theo hay không, ta cũng rất muốn nhìn phong quang ngoại vực Tử Hải trong truyền thuyết?

Nghe Phong Khinh Nguyệt nỉ non, mặt mũi Diệp Chân tràn đầy cười khổ.

Lần này tiến về ngoại vực Tử Hải, chính hắn còn phải lấy tiền đồ đánh cược, sinh tử khó liệu, mang theo nàng, Diệp Chân cũng không sợ nàng sẽ liên lụy hắn, thời khắc mấu chốt, hắn sợ mình liều mạng, ngay cả tính mạng không cần, cũng sẽ bảo toàn Phong Khinh Nguyệt.

Nhưng sợ là sợ ở một số thời khắc, thời điểm Diệp Chân liều mạng, cũng không bảo toàn được cho nàng, đó mới là chuyện đáng sợ nhất.

Loại tình huống này, đáp án đã rất rõ ràng.

- Nghe lời, ngoan ngoãn, bây giờ tu vi nàng đã đột phá đến Khai Phủ cảnh nhất trọng, đã là vương giả Khai Phủ cảnh, bây giờ cần làm chính là tiến vào Tiên Quang Sơn cực phẩm linh mạch tiềm tu, toàn lực đột phá!

- Chờ ta trở về, chờ tu vi của ta đột phá đến Khai Phủ cảnh, ta dẫn nàng cùng đi thưởng thức phong quang ngoại vực Tử Hải!

Diệp Chân nói.

- Chàng gạt ta, rõ ràng nơi đó đều là nguy cơ, nên không mang ta theo.

- Tràn ngập nguy cơ, còn chưa đến mức đó đối với ta, ta có một thân bản sự, nàng không phải không biết, yên tâm đi!

- Nhưng…

- Ngoan, nghe ta!

Nhìn ánh mắt Diệp Chân kiên nghị, Phong Khinh Nguyệt cũng không nhiều lời.

Nhưng nàng không biết, trong ánh mắt Diệp Chân kiên nghị, lại có hình bóng một nữ nhân.

Mỗi khi như vậy, Diệp Chân sẽ nghĩ đến Thải Y, nàng vẫn luôn bặt vô âm tín.

Diệp Chân có thể hứa hẹn với Phong Khinh Nguyệt, nhưng Thải Y thì sao?

Nàng thề dắt tay chung thân với Diệp Chân đến khi đầu bạc thì sao?

Không biết bây giờ đang đau khổ ở nơi nào!

Nỗi khổ tương tư, cho tới bây giờ chưa từng đứt đoạn.

Từ đầu đến cuối, Diệp Chân vẫn không hề từ bỏ qua ý nghĩ tìm kiếm Thải Y.

Bao gồm lần này mục đích Diệp Chân tiến về ngoại vực Tử Hải, không chỉ muốn tìm kiếm Sinh đan tăng thiên phú huyết mạch, còn có ý nghĩ tìm kiếm Thải Y.

Đương nhiên, trong ngoại vực Tử Hải sẽ không tìm thấy Thải Y, vì Diệp Chân biết rõ, Thải Y đã rời khỏi hắn đến Chân Huyền đại lục.

Nhưng vấn đề là, vô luận là trong Chân Linh Vực hay trong Hắc Long Vực, kiến thức về thế giới Chân Huyền đại lục đều quá ít, ít đến đáng thương.

Nghe nói toàn bộ Chân Linh Vực, có những hòn đảo được truyền thừa xa xưa trên ngoại vực Tử Hải, chính là nơi bảo tồn nhiều cổ thư bí điển nhất, thậm chí còn còn các lão quái vật sống mấy trăm hơn ngàn năm.

Theo Tôn Bá nói, trong ngoại vực Tử Hải, thậm chí còn có yêu tộc sống mấy ngàn năm.

Chính vì những chuyện này, Diệp Chân mới tận lực muốn đi ngoại vực Tử Hải xông xáo một phen, thậm chí nói, tìm kiếm Sinh đan tăng thiên phú huyết mạch, chỉ là mục đích thứ yếu của chuyến này.

Tìm kiếm tin tức liên quan đến thế giới Chân Huyền đại lục, tìm kiếm phương pháp rời khỏi đến Chân Huyền đại lục, đây mới là mục đích thực sự lần này Diệp Chân tiến về ngoại vực Tử Hải!

Thấy thời gian không còn nhiều, một đêm triền miên, tất nhiên không cần phân trần.

Khi ngoài cửa sổ đen kịt một màu, Diệp Chân lặng lẽ đứng dậy, sắp xếp gọn hành lý Phong Khinh Nguyệt đã sớm chuẩn bị cho hắn, sau đó đi đến trước giường Phong Khinh Nguyệt, sửa lại chăn mền cho nàng, hôn một cái nhẹ nhàng lên trán của nàng, sau đó quay người, đẩy cửa đi ra ngoài.

Khoảnh khắc Diệp Chân đẩy cửa đi ra ngoài, Phong Khinh Nguyệt bỗng nhiên mở mắt, thở nhẹ một tiếng.

- Phu quân, một đường cẩn thận, sớm ngày trở về!

Diệp Chân không quay đầu lại, thân hình run lên, gật đầu ừ một tiếng, lập tức biến mất trong bóng đêm.

Phong Khinh Nguyệt tình thâm nghĩa trọng với hắn như thế, mà chuyến này Diệp Chân lại có mục đích khác, điều này khiến Diệp Chân có chút hổ thẹn.

- Xem ra, chờ tìm thời gian, nói chuyện của Thải Y cho nàng nghe!

Trên bầu trời, Diệp Chân khẽ thở dài một tiếng, dạng chân lên lưng tiểu Miêu, ánh mắt nhìn về phía phương bắc.

Mục tiêu là Vọng Thiên Cảng ở Vọng Thiên Quy!