Chương 942 Lệnh Kỳ Khác Thường
Cự trảo của Tiểu Miêu vỗ xuống, đầu Bạch Long Lệnh Sứ này giống như dưa hấu trong nháy mắt vỡ vụn.
Hộ thể linh giáp của hắn đã vỡ vụn lúc bị Huyền Hỏa Toản oanh kích, còn chưa phục hồi như cũ, mặc dù trung phẩm linh giáp có lực phòng ngự cường hãn, nhưng lại hộ không đến trên đầu của hắn.
- Không.
Đây là tiếng rống giận dữ phát ra trong lòng Bạch Long Lệnh Sứ này trong tích tắc cuối cùng, đến chết hắn đều cũng không rõ ràng, dĩ vãng Hắc Long Lệnh Kỳ vừa dùng làm cho bách linh vạn thú lui tránh, vì sao hôm nay thời khắc mấu chốt này lại không dùng được?
Sao lại mất hiệu lực?
Đây cũng là nguyên nhân Tiền Thông và hai Bạch Long Lệnh Sứ còn lại vô cùng chấn động.
Xưa nay bọn hắn dựa vào Bạch Long Lệnh Sứ tung hoành ngoại vực Tử Hải, đừng nói Linh giai trung phẩm Yêu Thú, cho dù là Linh giai thượng phẩm Yêu Thú, trước mặt Hắc Long Lệnh Kỳ cũng tứ tán băng trốn, cái mông còn dính nước tiểu.
Nhưng hôm nay đến nơi đây, không ngờ lại mất linh?
Nhìn một màn này, con mắt Tiền Thông đột ngột biến thành đỏ bừng, trường tiên màu đen bay ra trước ngực đột ngột biến lớn, hóa thành một con giao long màu đen bay về phía Diệp Chân.
Không chỉ Tiền Thông, một Bạch Long Lệnh Sứ khác không nhận tập kích, cũng tế ra trường tiên màu đen, đánh về phía Diệp Chân.
Con ngươi Diệp Chân đột nhiên co lại đến cực hạn.
Trung phẩm Linh khí.
Hai Bạch Long Lệnh Sứ này vừa ra tay chính là hai món trung phẩm Linh khí thuộc tính công kích, thực lực của Long Minh này lần nữa làm cho Diệp Chân vô cùng chấn động.
Hai món trung phẩm Linh khí do vương giả Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng thúc giục, Diệp Chân không dám có chút khinh thị, không cẩn thận, có thể sẽ triệt để làm cho Diệp Chân tống táng mạng nhỏ của mình.
Thần niệm khẽ động, sau lưng Diệp Chân đã sớm xuất hiện Đại Thế Thần Chùy đã được năng lực Thổ Linh Lực gia trì thời gian ba hô hấp, mang theo một dải ánh sáng màu vàng đất, bay về phía một trường tiên màu đen trong đó.
Cùng thời khắc đó, thân hình Diệp Chân bay ngược ra sau, hai mắt nhìn chòng chọc vào hai trường tiên màu đen đang đánh đến. Ngón tay chà xát một cái, một trận Huyền Hỏa Toản đột ngột bay ra nghênh đón.
Thời gian lưu cho Diệp Chân quá ngắn. Kể cả một trận Huyền Hỏa Toản này đều ngưng kết có chút vội vàng.
Diễm quang xích hắc sắc bỗng nhiên bộc phát, trường tiên màu đen biến thành giao ảnh màu đen đột ngột xuyên qua xích hắc sắc diễm quang. Hung hăng đánh vào ngực Diệp Chân.
Huyền Hỏa linh giáp do địa mạch thiên hỏa ngưng tụ thành vỡ vụn trong nháy mắt, nhưng trường tiên màu đen biến thành giao ảnh màu đen cũng thu nhỏ hơn một nửa.
Đánh vào phía trên trung phẩm linh giáp Ô Tàm Linh Ti Giáp chỗ ngực Diệp Chân đã lập tức phá diệt.
Trong nháy mắt tiếp theo, ngực Diệp Chân ngòn ngọt, một ngụm máu tươi cuồng phún.
Cùng lúc đó, Đại Thế Thần Chùy của Diệp Chân và trường tiên màu đen do Tiền Thông oanh ra bỗng nhiên tách ra, trong mắt Tiền Thông lần nữa dần hiện ra vẻ khó tin.
Hắn không nghĩ ra, Diệp Chân chỉ là một võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng đỉnh phong thúc giục trung phẩm Linh khí. Vì sao có thể cân sức ngang tài với một vị vương giả Khai Phủ cảnh lục trọng thúc giục trung phẩm Linh khí?
Cái này là chuyện không thể.
Thật ra Tiền Thông nghĩ không sai, cái này bình thường đúng là chuyện không thể nào, nhưng vấn đề là trước khi Đại Thế Thần Chùy xuất kích, Diệp Chân đã dùng bàn tay khống chế năng lực Thổ Linh Lực từ bốn phương tám hướng trong hư không tụ tập vào Đại Thế Thần Chùy.
Nếu không làm như thế, dưới một kích này, Diệp Chân sẽ bị trọng thương.
Thật ra càng đáng tiếc chính là Diệp Chân, theo kế hoạch của hắn, trước dùng luyện hồn thần quang oanh sát một người, sau đó dùng hai trận Huyền Hỏa Toản trọng thương hai người, tiểu Miêu thừa cơ bay lên xử lý hai người kia là được.
Sau đó, tiểu Miêu cùng hắn hợp lực nhẹ nhõm xử lý hai người khác là xong.
Thế nhưng trang bị của những người này cực kỳ tinh lương, làm cho Diệp Chân từng bước một tính sai.
Bây giờ Tiểu Miêu bị một Bạch Long Lệnh Sứ khác quấn lấy, Diệp Chân một thân một mình chính diện đối chiến một cường giả Khai Phủ cảnh lục trọng và một cường giả
Khai Phủ cảnh ngũ trọng, tình thế trong nháy mắt trở nên nguy hiểm vạn phần.
- Hừ, tiểu tử, cho dù trong tay ngươi có nhiều bảo bối đến đâu thì cũng chỉ là một võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng, để ta xem ngươi còn có thể chống đến bao lâu
- Mã huynh. Ngươi trước ta sau, cùng nhau bắt sống tiểu tử này. Tiểu tử này nhất định có vấn đề, biết đâu chừng hắn chính là người Minh Chủ muốn tìm.
- Cái gì? Vậy chẳng phải chúng ta sẽ lập công lớn?
Bạch Long Lệnh Sứ Họ Mã đại hỉ, Linh Lực rót vào, giao ảnh Hắc Long Tiên vừa rồi trở nên ảm đạm đột ngột tăng vọt.
Cùng một giây, liên tiếp ba chùm sáng đen kịt mực tàu đột ngột hiện lên trước mặt Bạch Long Lệnh Sứ họ Mã.
- A, Tam Nguyên Thủy Lôi? Mã huynh, không ngờ, không ngờ ngươi đã luyện thành?
Nhìn thấy quang đoàn màu đen, Tiền Thông cũng lấy làm kinh hãi.
Thần sắc của Diệp Chân đột ngột biến thành vô cùng ngưng trọng, dưới thần niệm của Diệp Chân, lực lượng ba động Tam Nguyên Thủy Lôi này công phát ra không ngờ lại không sai biệt lắm với hai trận Huyền Hỏa Toản của hắn.
Hai trận Huyền Hỏa Toản.
Nếu oanh trúng có thể trực tiếp oanh sát vương giả Khai Phủ cảnh tứ ngũ trọng, cái này nếu đánh vào trên người Diệp Chân, mà còn là ba cái chỉ sợ có thể đánh Diệp Chân không còn sót lại một chút cặn.
Chỗ chết người nhất chính là Hắc Long Linh Tiên của Tiền Thông cùng một đạo chưởng ấn màu xanh nước biển mềm mại như nước đã đồng thời đánh đến.
Thấy thế, Diệp Chân hiểu rõ, nếu hôm nay hắn không bỏ ra chút gì, chỉ sợ cũng không cách nào còn sống rời khỏi nơi đây.
Vung tay lên, ngay lập tức ba chùm sáng xích hồng sắc bay ra ngoài đón lấy Tiền Thông, Diệp Chân triệt để không nhìn công kích của hắn, Thần Hồn ba động bàng bạc lần nữa dâng lên, đôi mắt hơi mở, luyện hồn thần quang đột ngột nổ bắn ra hướng về phía Bạch Long Lệnh Sứ họ Mã.
Luyện hồn thần quang chính là công kích Thần Hồn, vô cùng nhanh, Long Linh Tiên và Tam Nguyên Thủy Lôi của Bạch Long Lệnh Sứ Hắc họ Mã còn chưa oanh đến thì luyện hồn thần quang của Diệp Chân đã phát sau mà đến trước.
Bên này, luyện hồn thần quang mới lóe lên một cái rồi biến mất khiến cho họ Mã Bạch Long Lệnh Sứ nhớ tới Vu Dương vừa rồi bị một kích oanh sát, trong mắt khủng quang đại thịnh.
Thế nhưng, thời gian quá ngắn, khoảng cách quá ngắn, không cho phép hắn có bất kỳ phản ứng, ngay khi quanh người vừa dâng lên Thần Hồn ba động bàng bạc, luyện hồn thần quang đã đánh vào đầu hắn.
Thần Hồn phá diệt, Tam Nguyên Thủy Lôi và Hắc Long Linh Tiên nhất thời biến thành vật vô chủ, không bị Thần Hồn khống chế, một cái băng tán, một cái mất hết quang hoa, rơi xuống mặt biển.
Ngay vào lúc đó, thanh âm thịt nát vẩy ra vang lên.
Chính là ba khôi lỗi Thông Tí Hỏa Hầu Vương Diệp Chân vừa ném ra ngoài ngăn cản công kích của Tiền Thông, tranh thủ cho hắn chút thời gian bị kích thương.
Không chỉ là kích thương.
Thông Tí Hỏa Hầu Vương bị Hắc Long Linh Tiên của Tiền Thông oanh trúng, Hắc Long Linh Tiên tầng tầng quấn quanh, thịt nát vẩy ra, đảo mắt đã biến thành một đống bạch cốt.
Triệt để bị phế.
Một khôi lỗi Thông Tí Hỏa Hầu Vương khác công kích đến Tiền Thông, chỗ trái tim đột nhiên sụp đổ, trực tiếp biến thành thịt nát. Cùng nhau bị hủy diệt, còn có Linh hạch khôi lỗi.
Thời gian một nháy mắt, hai khôi lỗi Thông Tí Hỏa Hầu Vương bị hủy làm cho Diệp Chân đau lòng muốn chết.
Nhưng hai Thông Tí Hỏa Hầu Vương khôi lỗi hi sinh cũng tranh thủ cho Diệp Chân một chút thời gian quý giá, làm cho Diệp Chân có cơ hội một mình đối mặt Bạch Long Lệnh Sứ họ Mã, dùng luyện hồn thần quang oanh sát.
Luyện hồn thần quang, đây là ưu thế duy nhất trước mắt Diệp Chân đối mặt với vương giả Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng.
Phát hiện Diệp Chân trong một hơi oanh sát Bạch Long Lệnh Sứ họ Mã, Tiền Thông lộ ra ánh mắt như thấy ma, ngay cả một khôi lỗi Thông Tí Hỏa Hầu Vương khác cũng không thèm thu thập, thật nhanh lui lại.
Trong lúc lui lại, quanh người dâng lên lực lượng Thần Hồn vô cùng bàng bạc. Như tam sắc hồn quang thực chất thấu thể mà ra, tầng tầng lớp lớp bày ra một đạo lại một đạo Thần Hồn phòng ngự.
Khóe miệng Diệp Chân lại lộ ra một tia cười nhạo.
Không ngờ Tiền Thông này sợ chết, nếu lúc này hắn liều lĩnh đoạt công, có lẽ còn có cơ hội chém giết Diệp Chân, nhưng lại bởi vì cái chết của đồng liêu, ngược lại lui lại phòng ngự, đây không phải muốn chết là cái gì.
Tấn công vĩnh viễn là phòng ngự tốt nhất.
Luyện hồn thần quang màu đỏ đậm lần nữa đánh vào phía trên Thần Hồn phòng ngự đặc hạ tầng tầng của Tiền Thông, phát ra âm thanh xuy xuy xuy xuyên thủng.
Trong chốc lát, sắc mặt Tiền Thông trở nên vô cùng tái nhợt.
Bởi vì chỉ một kích này của Diệp Chân đã hủy diệt gần trăm đạo Thần Hồn phòng ngự hắn vừa rồi bày ra.
Loại tình huống này, nhất là trực diện tử vong, Tiền Thông đã hoảng hồn. Lại có chút không biết làm sao.
Không biết là tiếp tục Thần Hồn phòng ngự tốt, hay là thôi động Linh khí công kích Diệp Chân tốt?
Diệp Chân nhìn ra được, hẳn là những Bạch Long Lệnh Sứ này tung hoành trên ngoại vực Tử Hải bá đạo đã quen, có thể trong thời gian rất lâu căn bản không trải qua loại trận chiến sinh tử triệt để loạn trận cước.
Nguyên bản, cho dù hắn bố trí tầng tầng Thần Hồn phòng ngự, hay thôi động Hắc Long Tiên công kích Diệp Chân, đều có thể tranh thủ đến thời gian nhất định, thậm chí tìm tới cơ hội chuyển bại thành thắng.
Đáng tiếc, khi hắn hoảng hồn, không ngờ cái gì cũng không làm.
Trong lúc cao thủ quyết đấu, cái này không khác gì muốn chết.
Trong nháy mắt tiếp theo, luyện Thần Hồn quang của Diệp Chân lần nữa đánh vào trán Tiền Thông.
Thân hình Tiền Thông chấn động mãnh liệt, sắc mặt ở trong nháy mắt này trở nên hôi bại, thất khiếu đồng thời tràn máu tươi, nhưng linh quang quanh người tán đi một chút, hơi trì trệ liền khôi phục bình thường.
Cái này khiến Diệp Chân giật mình.
Vừa rồi một kích này, làm cho Diệp Chân triệt để tính ra uy lực luyện hồn thần quang của hắn.
Luyện hồn thần quang của Diệp Chân có thể trực tiếp miểu sát vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng và ngũ trọng trở xuống, nhưng vương giả Khai Phủ cảnh lục trọng và lục trọng trở lên cũng chỉ có thể trọng thương Thần Hồn, mà theo tu vi địch nhân càng ngày càng cao, uy lực công kích của luyện hồn thần quang sẽ càng ngày càng thấp.
Nhưng sau khi tiếp một kích luyện hồn thần quang của Diệp Chân, mặc dù Tiền Thông chưa chết nhưng cũng lộ ra sơ hở trí mạng.
Diệp Chân thậm chí không động thủ, khôi lỗi Thông Tí Hỏa Hầu Vương còn sót lại hai tay đột ngột biến dài, nhân cơ hội này tung thiết chưởng nắm hai bên thân thể Tiền Thông.
Trực tiếp xé ra hai nửa.
Tiếng kêu thảm thiết của Tiền Thông đột nhiên ngừng lại, một nửa trái tim khác trong thân thể còn đang phanh phanh cuồng loạn, tiên thiên hồn quang của hắn đã mang theo tiên thiên Thần Hồn bay ra.
Không đợi hắn bỏ chạy đã bị Diệp Chân trực tiếp thu cấm, ném vào trong trữ vật giới chỉ.
Cùng một giây, Hắc Long Lệnh Kỳ lúc trước tập trung đến trước mặt Tiền Thông, lần nữa phát ra một tiếng rên rỉ, xông về Bạch Long Lệnh Sứ Khai Phủ cảnh lục trọng còn sót lại đang dây dưa với Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.
Thật ra bàn về thực lực, Khai Phủ cảnh lục trọng Bạch Long Lệnh Sứ, dựa vào hai món trung phẩm Linh khí trên người, hoàn toàn có thể xử lý tiểu Miêu.
Thế nhưng trước đó bị hai trận Huyền Hỏa Toản của Diệp Chân đánh trọng thương, sau này trong chiến đấu, đồng liêu liên tiếp chết thảm, làm cho hắn vạn phần hoảng sợ, đã vô tâm ham chiến.
Đợi nhìn thấy Tiền Thông bị giết, đã sợ mất mật, thân hình khẽ động, định chạy khỏi nơi này.
Ầm ầm.
Lôi quang như sét đánh một đạo tiếp một đạo đánh vào trước người hắn.
Đây là Kinh Hồn Thiên Lôi mà Diệp Chân lâu rồi chưa sử dụng.
Đối với vương giả Khai Phủ cảnh ngũ lục trọng thì uy lực của Kinh Hồn Thiên Lôi đã không đáng chú ý, nhưng trong thời khắc này cũng đủ rồi.
Chỉ cần ngăn cản Bạch Long Lệnh Sứ này nửa hơi, cự trảo của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu và thiết quyền của khôi lỗi Thông Tí Hỏa Hầu Vương sẽ cùng lúc rơi vào trên người hắn.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình Diệp Chân chớp nhoáng, hai tay gắt gao giữ năm mặt Hắc Long Lệnh Kỳ chồng chất lên nhau đang muốn trốn tới phương xa.
Một loại cảm giác kỳ dị lập tức nổi lên trong lòng.