Chương 944 Khống Chế Nửa Thành
Vừa rồi, Diệp Chân trừ bỏ năm phong ấn trên mặt Hắc Long Lệnh Kỳ, năm mặt Hắc Long Lệnh Kỳ này lập tức cùng nhau phát lực, muốn rời khỏi Diệp Chân khống chế.
Nhưng Hắc Long Lệnh Kỳ này vẫn trong phạm trù Linh khí, chưa phải là Hồn khí, cho nên, cho dù ngũ kỳ hợp nhất cũng không chạy trốn được khống chế của Diệp Chân.
Ngược lại ngay khi thần niệm của Diệp Chân khẽ động, chìm vào Hắc Long Võ Mạch, trong Hắc Long Võ Mạch lại lần nữa tuôn ra một cỗ hấp lực quỷ dị, bắt đầu chủ động rút ra khí tức Hắc Long ẩn chứa trong Hắc Long Lệnh Kỳ.
Mỗi khi rút ra một sợi khí tức Hắc Long, Hắc Long Võ Mạch của Diệp Chân liền giải phong một chút.
Đến tận đây, Diệp Chân đã hoàn toàn xác định, người chế tác Hắc Long Lệnh Kỳ tuyệt đối có cùng truyền thừa với Hắc Long Võ Mạch.
Bằng không, không thể hút vào sẽ giải phong.
Đến tận đây, Diệp Chân cũng thật sự hiểu nguyên nhân Hắc Long Võ Mạch của hắn vẫn luôn băng phong, làm cho hắn không cách nào vận dụng.
Không hoàn chỉnh.
Hắc Long truyền thừa hắn lấy được từ trong mắt trái Hắc Long ở Hắc Long Bí Cung không hoàn chỉnh, cho nên mới chỉ có lực lượng mà không cách nào thôi động.
Mà khí tức ẩn chứa trong Hắc Long Lệnh Kỳ này chính là truyền thừa Hắc Long Võ Mạch của Diệp Chân thiếu khuyết.
Về phần vì sao Diệp Chân tiến vào ngoại vực Tử Hải trong thì Hắc Long Võ Mạch cũng sẽ lấy một loại tốc độ cực kỳ chậm rãi giải phong, hiện tại Diệp Chân cũng có một suy đoán đại khái.
Có thể xác định, Hắc Long Võ Mạch là thuộc tính thủy, bản nguyên lực lượng hoặc nói bản nguyên khí tức của nó chính là nước, mà ở ngoại vực Tử Hải vô biên vô hạn, hoặc nhiều hoặc ít dựng dục ra một chút khí tức Thủy Chi Bản Nguyên.
Sau khi Diệp Chân tiến vào ngoại vực Tử Hải, Hắc Long Võ Mạch thiếu khuyết loại bản nguyên khí tức này sẽ tự phát hấp thu, bắt đầu một quá trình giải phong cực kỳ chậm rãi.
Nhưng khi Hắc Long Võ Mạch chủ động thu nạp loại này bản nguyên lực lượng, đồng thời cũng tán phát khí tức của mình ra ngoài, thế là có họa Long Minh.
Cho nên mới có cử động bảy mươi hai lệnh sứ và Cửu Vực Long Vương tề tụ ở phương bắc hải vực Chân Linh Vực khiến thế nhân khiếp sợ.
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Diệp Chân.
Ngay khi Diệp Chân lợi dụng năng lực ẩn thân ban đêm của Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa giấu ở trong Tử Hải thì ở phương bắc hải vực Chân Linh cũng triệt để hỗn loạn.
Trên bầu trời, khí tức bàng bạc ba đạo như biển cả không chút kiêng kỵ bắn ra trên mặt biển, khiến cho những hải thú tu vi thấp trong Tử Hải đảo trắng bụng trôi dạt trên mặt biển, không ngờ lại bị uy áp này dọa chết.
Có hơn ba mươi Bạch Long Lệnh Sứ vây quanh tại ba người này xung quanh. Trước ngực bồng bềnh một mặt Hắc Long Lệnh Kỳ, hết sức thu hút ánh mắt người khác.
- Liên Lạc Sứ, mấy Long Vương khác và truyền lệnh sứ các vực, còn cần khoảng bao lâu mới có thể chạy tới nơi này?
Một lão giả đầu đội Kim Long quan ở trên bầu trời đột nhiên quát hỏi.
- Khởi bẩm Kim Hồng Long Vương, Long Vương sáu vực khác bởi vì đường xá xa xôi, nhanh một vị chạy đến nhanh nhất còn cần ba ngày, mấy Long Vương xa nhất muốn chạy tới nơi này, thời gian chỉ sợ vẫn phải nửa tháng trở lên, thậm chí càng lâu.
- Về phần truyền lệnh sứ, bởi vì tu vi hơi kém cho nên muốn chạy tới nơi này phải chậm hơn sáu vực Long Vương khác một chút. Nhanh thì bốn ngày, chậm thì hai mươi ngày
Một võ giả toàn thân hắc y, ở trong màn đêm giống như u linh, đột nhiên đáp lời.
- Ba ngày, nửa tháng? Quá chậm, Kim Hồng, nếu như chờ bọn hắn đuổi tới, độ khó tìm kiếm tặc tử kia sợ rằng sẽ tăng lên gấp đôi.
Xích Diễm Long Vương đỉnh đầu long quan màu đỏ cau mày nói.
Ngay lúc đó, một khác dáng người nhỏ gầy. Nhưng lại đội một long quan to lớn màu lam, Trấn Hải Long Vương mở miệng.
- Kim Hồng, Xích Diễm, lần này những nhóm Tiểu Bạch Long ở trên biển tìm kiếm chặn đường tìm được sáu tốp nhân mã, năm đám khác chúng ta đều đã nghiệm chứng.
Cũng không phải người minh chủ muốn tìm.
- Mà chỉ có nơi này họ Trịnh đào thoát, mà mặc dù họ Trịnh này chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh tứ trọng, nhưng chiến lực lại vô cùng kinh người.
- Biểu hiện kinh diễm như thế, lão phu hoài nghi, họ Trịnh này mười phần chính là người minh chủ muốn tìm.
Không đợi Trấn Hải Long Vương nói xong. Xích Diễm Long Vương đã lo lắng nói.
- Đã như vậy, vậy chúng ta càng không thể ở chỗ này lãng phí thời gian, nếu thật sự thả họ Trịnh chạy, mà có thể gia hỏa là minh chủ muốn tìm, lửa giận của minh chủ…
- Ngoại vực Tử Hải mênh mông, muốn tìm một người, nói nghe thì dễ.
Gương mặt Kim Hồng Long Vương ngưng trọng.
- Chân Linh hải vực này chính là địa bàn của lão phu.
- Như vậy đi, chúng ta phân vùng tìm kiếm, đồng thời, lão phu sẽ phát ra hiệp đồng lệnh truy nã cho tất cả thế lực và hải đảo một vùng biển này, một khi phát hiện họ Diệp sẽ lập tức cho chúng ta biết hoặc truy nã.
- Đồng thời, dưới tình huống nếu có tin tức, ta sẽ thông báo cho nhân thủ gần đây tiến đến.
Kim Hồng Long Vương nói.
- Như thế rất tốt…
Trấn Hải Long Vương và Xích Diễm Long Vương đồng thời gật đầu.
Trong nháy mắt tiếp theo, từng đạo phù quang như thiên nữ tán hoa từ trong tay Kim Hồng Long Vương bay ra, không bao lâu sau, ba Long Vương này vung tay lên, sau đó phân biệt mang theo thuộc hạ của mỗi người bọn họ phát tán bốn phương tám hướng của vùng biển.
Biển rộng mênh mông, trên bầu trời đêm đen kịt, muốn tìm một người nói dễ hơn làm.
Nhất là trên biển lớn, sóng cả lăn lộn, dưới thần niệm cảm ứng, khí tức Yêu Thú như sao như mưa, dày đặc khó tìm.
Cho nên, những đám võ giả tìm kiếm của Long Minh thường thường là quan sát trên mặt biển hoặc trong biển cạn có Khóa Hải Toa hay không, mục tiêu chủ yếu vẫn là đặt ở trên bầu trời.
Bởi vì theo tình báo của bọn hắn, thanh niên võ giả họ Diệp kia cưỡi một con Vân Dực Hổ Vương từ trên bầu trời rời khỏi.
Cho nên, thời gian sau nửa đêm, khi ba Bạch Long Lệnh Sứ kết bạn tìm kiếm bay qua trên bầu trời hải vực đen kịt một màu như mực, chỉ nhìn mặt biển một chút đã phát ra thần niệm hướng về bốn phương tám hướng trong hư không.
Về phần Khóa Hải Toa ẩn dưới mặt nước biển hơn mười mét và nước biển gần như là một màu thì căn bản không phát hiện.
Trong Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa, Diệp Chân thông qua pháp trận cảm ứng, sau khi đưa mắt nhìn ba Bạch Long Lệnh Sứ rời xa một vùng biển này, mới thoáng thở dài một hơi.
- Tiểu Miêu, tiếp tục giám thị, có dị thường lập tức cho ta biết.
Khẽ quát một tiếng, Diệp Chân lần nữa ngồi xếp bằng, lần nữa đưa thần niệm chìm vào trong Hắc Long Võ Mạch.
Qua gần ba canh giờ hấp thu, Diệp Chân rốt cục rút ra hoàn tất khí tức màu đen trong năm mặt Hắc Long Lệnh Kỳ, mà trình độ giải phong Hắc Long Võ Mạch của Diệp Chân cũng đạt tới một trình độ kinh người.
Nửa thành, lại gần năm phần trăm.
Nhưng mà, năm phần trăm này cũng không phải toàn bộ công lao của năm mặt Hắc Long Lệnh Kỳ, mấy năm trước đây của Diệp Chân và nửa tháng này đến trên ngoại vực Tử Hải chậm chạp tích lũy, tăng thêm năm mặt Hắc Long Lệnh Kỳ này mới giúp cho Hắc Long Võ Mạch của Diệp Chân giải phong được nửa thành.
Vừa rồi Diệp Chân đang muốn cẩn thận thể hội một chút biến hóa của Hắc Long Võ Mạch giải phong nửa năm sau, không ngờ tiểu Miêu cảnh báo, có vừa rồi một màn kia, lúc này mới có cơ hội tinh tế trải nghiệm loại biến hóa này.
Thần niệm vừa động một loại khí tức khó mà hình dung đột ngột lan ra quanh người Diệp Chân.
Cùng lúc đó, tiểu Miêu lần nữa gầm nhẹ một tiếng.
Diệp Chân quan sát phát hiện, nguyên nhân tiểu Miêu cảnh báo lại có hơn ngàn con hải thú đi vòng qua Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa, trực tiếp bị hù chết lật trắng bụng.
Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa do xương hải thú cường đại chế thành, mặc dù cũng có uy áp nhưng tuyệt đối không đạt được trình độ kinh người như thế.
Cái này khiến Diệp Chân trong chớp mắt đã nghĩ đến cái gì.
Lập tức lại lần nữa đem thần niệm chìm vào trong Hắc Long Võ Mạch thể ngộ.
Hắc Long Võ Mạch giải phong nửa thành cũng không cho Diệp Chân mang đến biến hóa gì mang tính thực chất, nhất là trên thực lực, dù sao Diệp Chân vẫn không thể thôi động Hắc Long Võ Mạch.
Nhưng Hắc Long Võ Mạch này giải phong nửa thành, đối với Diệp Chân hiện tại mà nói lại cực kỳ quan trọng.
Bởi vì giải phong nửa thành đã làm cho Diệp Chân rốt cục có năng lực khống chế nhất định đối với nó.
Không hề giống như lúc trước hoàn toàn không biết gì cả, chỉ có thể mặc cho Hắc Long Võ Mạch tự phát.
Nhất là Diệp Chân lại phát hiện, khi toàn bộ trên dưới Long Minh đều đang đuổi bắt hắn. Cái này sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Nếu không cách nào khống chế, Diệp Chân tựa như ngọn hải đăng ở trên biển, vô cùng bắt mắt, tình cảnh sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng bây giờ, Diệp Chân nếm thử, mặc dù không cách nào hoàn toàn khống chế lực lượng cảm ứng với người thần bí kia, nhưng đã ảnh hưởng đã yếu bớt.
Diệp Chân phát hiện, khi hắn dùng thần niệm toàn bộ chú vào trong Hắc Long Võ Mạch thì phương vị khí tức khủng bố cực kỳ xa xôi trước đây cảm ứng được sẽ trở nên chính xác hơn mấy phần.
Hướng chính đông, rất xa.
Tính theo đường thằng còn xa hơn tám triệu dặm.
Nhưng mà, đang nhanh chóng hướng về vị trí của Diệp Chân.
Diệp Chân đoán, khi hắn toàn lực thôi động Hắc Long Võ Mạch. Nhân vật thần bí kia sẽ cảm ứng được phương vị của hắn sẽ càng thêm rõ ràng.
Sau khi Hắc Long Võ Mạch giải phong nửa thành, lực khống chế nửa thành này lại có thể làm cho Diệp Chân thu nạp lực lượng Hắc Long Võ Mạch đối với Thủy Chi Bản Nguyên lực lượng, suy yếu co vào hơn chín thành.
Nhưng đồng thời, cảm ứng của Diệp Chân đối với khí tức thần bí đang nhanh chóng tới gần cũng suy yếu đến cực hạn.
Khi thần niệm của Diệp Chân toàn bộ rót vào Hắc Long Võ Mạch, có thể rõ ràng cảm ứng được phương hướng thậm chí khoảng cách của khí tức thần bí, nhưng khi Diệp Chân dùng thần niệm khống chế Hắc Long Võ Mạch bản năng thu nạp lực lượng.
Cảm ứng đối với khí tức thần bí kia đã gần như không.
Chỉ có trong lòng ẩn ẩn quanh quẩn một tia nguy cơ cảm giác, nhưng lại không có bất kỳ phản ứng nào.
Dựa theo sự biến hóa này, Diệp Chân đoán, tồn tại thần bí đang đuổi bắt hắn, nếu hắn khống chế ngăn chặn Hắc Long Võ Mạch thu nạp lực lượng thì cảm ứng đối với Diệp Chân hẳn là sẽ giảm mạnh.
Nhưng cụ thể xuống đến loại trình độ nào, Diệp Chân không cách nào suy đoán.
Nhưng có chút Diệp Chân có thể khẳng định, cảm ứng của nhân vật thần bí kia đối với Diệp Chân khẳng định mạnh hơn so với cảm ứng của Diệp Chân đối với hắn, mà lại mạnh hơn không phải một chút.
Bây giờ Diệp Chân chỉ hy vọng, khi hắn tiếp tục ngăn chặn Hắc Long Võ Mạch, cảm ứng của nhân vật thần bí đó đối với phương hướng của hắn đừng quá rõ ràng.
Như thế, Diệp Chân ở trên biển rộng mênh mông này mới có thể có một chút hi vọng sống.
Cơ hồ là khi Diệp Chân bắt đầu vận dụng lực lượng Thần Hồn áp chế Hắc Long Võ Mạch, trên hải vực xa xôi, lúc trước võ giả cưỡi Song Giác Ngân Giao thân mang hắc long bào, thân hình bỗng nhiên dừng lại, trong hai mắt đột ngột bắn ra thần quang doạ người.
- Nhanh như vậy đã bắt đầu khống chế Hắc Long Võ Mạch rồi, xem ra, đối thủ này của lão phu cũng không yếu?
Nói xong, kỵ giao khách này cười lạnh.
- Nhưng vô dụng, ngươi là số mệnh chi địch của lão phu, dù lão phu chỉ có thể cảm ứng được phương vị đại khái của ngươi, nhưng đợi lão phu cách ngươi càng ngày càng gần, nhìn ngươi trốn nơi nào.
Nói tới đây, một đạo kim sắc phù quang từ trên trời giáng xuống, đã rơi vào trong tay kỵ giao khách, ngay khi nhận lấy phù quang, thần sắc kỵ giao khách trở nên bạo ngược.
- Phế vật, năm truyền lệnh sứ, không ngờ lại không bắt nổi một võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng, một đám phế vật…