Chương 955 Một Chút Huyền Cơ
Khi ngươi ngủ, hoặc khi hết sức chuyên chú vào một việc nào đó, hơn nữa là ở trong một không gian bịt kín, sau lưng đột nhiên xuất hiện mấy người mà căn bản không khả năng xuất hiện sẽ có cảm giác ra sao?
Lúc mạnh mẽ quay đầu lại phát hiện, diện tích của bóng ma tâm lý kia phải lớn biết bao nhiêu?
Cực kỳ, sẽ sững sờ ngớ ngẩn!
Thạch Bị hiện tại đang sửng sốt!
Trên đường đi, Thạch Bị luôn hết sức chăm chú khống chế Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa, vừa phải giữ gìn tốc độ đi trên biển, còn phải đề phòng hải thú trong biển tập hợp thành đám xuất hiện, tinh thần có thể nói lúc nào cũng khẩn trương cao độ.
Trong ấn tượng của hắn, hắn nửa đường nhặt được Diệp Chân chủ thượng này, một mực đang tu luyện, nên không chú ý thêm.
Vừa rồi ở trong vòng vây của một đám Địa Giai hải thú xông ra một con đường máu, thần sắc Thạch Bị buông lỏng, theo bản năng quay đầu nhìn thoáng qua.
Nhưng vừa quay đầu lại, hắn lập tức sững sờ tại chỗ.
Phía sau hắn, ngồi bốn Diệp Chân!
Bốn chủ thượng giống nhau như đúc, mỗi người khoanh chân ngồi cạnh nhau ở đó, khoang thuyền chen chúc tràn đầy, ánh mắt mỗi người đều nhìn trừng trừng hắn, trong chốc lát, Thạch Bị kinh sợ!
Nếu không phải Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa là một không gian bịt kín, trong ngay khi nhìn thấy này bốn người giống nhau như đúc này, Thạch Bị đều có ý nghĩa nhảy ra ngoài chạy trốn, quả thực quá dọa người!
- Chủ… chủ thượng?
- Thế nào, bị dọa rồi? Thử nhìn một chút, có thể tìm ra cái nào là chân thân của ta hay không?
Diệp Chân cười hỏi.
Này không mở miệng còn tốt, vừa rồi mở miệng ra suýt chút nữa dọa Thạch Bị nổ tung, bốn Diệp Chân, không ngờ lại đồng thời mở miệng nói chuyện. Động tác nhếch miệng nói chuyện thậm chí biểu lộ trên gương mặt cũng giống nhai như đúc.
- Đừng sợ, đây là Thận Ảnh Phân Thân ta mới ngưng luyện ra, ngươi thử phân biệt thật giả một chút?
Diệp Chân an ủi.
- Chủ thượng, ngươi luyện thành rồi?
- Luyện thành thứ này cũng phải cần có Thận Châu. Hẳn là ngươi có Thận Châu kia đã tuyệt thế từ lâu?
Lấy lại bình tĩnh, Thạch Bị như súng bắn liên thanh đặt câu hỏi.
- Nếu không, ngươi nghĩ ta ngu mới mua bản Thận Ảnh Phân Thân Thuật này à? Mấy năm trước từng tiến vào một Thượng Cổ bí cung, may mắn đạt được một Thận Châu ngàn năm.
Việc có Thận Long Châu, Diệp Chân tuyệt đối sẽ không nói ngoài.
- Chủ thượng vận khí này… Chậc chậc…
Tặc lưỡi tán thưởng vài tiếng, Thạch Bị lấy lại bình tĩnh, bắt đầu vận chuyển lực lượng Thần Hồn cẩn thận phân biệt bốn Diệp Chân ở đây thật hay giả.
Diệp Chân cho thời gian sung túc, khoảng cách lại đủ gần, hơn nữa cho phép Thạch Bị tùy ý sử dụng lực lượng Thần Hồn, Thạch Bị gần như một tấc một tấc quét qua quét lại lực lượng Thần Hồn, ý định phân biệt ra hư thực của bốn Diệp Chân trước mắt.
Nửa khắc đồng hồ sau, Thạch Bị nở nụ cười khổ.
- Chủ thượng, ta có thể dùng Linh Lực chọc một chút hay không?
Nghe vậy, Diệp Chân lật mắt một.
Dùng Linh Lực công kích để phân biệt, thế thì cần gì ngươi? Lúc chiến đấu, ai mà không biết?
- Nếu không thể dùng Linh Lực, như vậy chủ thượng, ta thật sự không phân biệt ra!
- Nói thật, ta lăn lộn ở ngoại vực Tử Hải nhiều năm, các loại huyễn thân, Linh Lực phân thân, thậm chí ma ảnh phân thân đều gặp không ít, chẳng qua, nếu cẩn thận xem, luôn có thể phát hiện một chút kẽ hở.
Thế nhưng Thận Ảnh Phân Thân này của ngươi, ta thật sự là …
- Ha ha, không phân biệt ra, đó mới bình thường, nếu không… Hừ
Lời còn lại, Diệp Chân không nói, nếu hắn dùng thận khí trong Thận Long Châu có hiệu quả gấp mười gấp trăm lần thận khí trong vạn năm Thận Châu làm cho ngưng luyện Thận Ảnh Phân Thân bị Thạch Bị nhìn thấu, vậy thì thật uổng phí phen khổ cực của hắn.
Trên thực tế, dùng thận khí trong Thận Long Châu đúc thành Thận Ảnh võ mạch, so với trong tưởng tượng của Diệp Chân còn cường đại hơn.
Bình thường lúc chiến đấu, xuất hiện Huyễn Ảnh Phân Thân, sao có thể có nhiều thời gian, khoảng cách gần như thế cho ngươi giống như Thạch Bị làm cho phân biệt?
Thạch Bị ở khoảng cách gần như vậy, có thời gian dài như vậy cũng không thể phân biệt ra, vậy thì những người khác, dù cho có tu vi cao hơn Thạch Bị rất nhiều, muốn phân biệt thật giả, chỉ sợ vô cùng khó.
- Chúc mừng chủ thượng tu vi đột phá đến Chú Mạch cảnh ngũ trọng, lần này, truy nã của Long Minh, chủ thượng có thể buông lỏng một hơi.
Thạch Bị chắp tay nói.
Đúc thành đạo Thận Ảnh võ mạch thứ năm, tu vi của Diệp Chân lâu ngày bị vây ở
Chú Mạch cảnh tứ trọng đỉnh phong tự nhiên tăng lên tới Chú Mạch cảnh ngũ trọng sơ kỳ.
- Cũng không nhẹ nhàng như vậy, người của Long Minh cũng không phải kẻ ngốc Ầm!
Đột nhiên, Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa phát ra tiếng ầm ầm nổ vang, toàn bộ Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa giống như đằng vân giá vũ phi đằng.
- Hỏng bét!
Diệp Chân và Thạch Bị đồng thời kinh hô, hai người này đang một mực chú ý việc phân biệt Thận Ảnh Phân Thân, đối với sự khống chế Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa lại sơ sót thật lớn.
Thân hình Thạch Bị chớp động, lòng bàn tay ấn về phía pháp trận khống chế Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa.
- Để ta!
Diệp Chân lại đoạt trước Thạch Bị một bước, bắt đầu một lần nữa khống chế Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa, thần niệm lập tức xuyên thấu qua pháp trận cảm ứng xuyên ra ngoài, ngoài tình hình vừa xem hiểu ngay.
Dưới mặt biển, một con hải thú thân dài có hơn ngàn mét, quanh người tản ra khí tức khủng bố, không rõ tên gọi, đang dùng xúc tu dài ngoằng của nó gắt gao cuốn chặt Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa, đang muốn bóp nát hải toa.
Trận pháp phòng ngự mặt ngoài Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa đã bắt đầu điên cuồng lấp lóe, Tinh Linh thượng phẩm trong pháp trận phòng ngự của khoang thuyền bắt đầu giảm bớt nhanh tựa nước bốc hơi.
Thấy thế, Diệp Chân lại cười lạnh một tiếng, thần niệm một mực chìm vào Hắc Long Võ Mạch hơi động một chút, một đạo uy áp làm cho khắp người lạnh lẽo sợ hãi lập tức phóng ra.
Thoáng chốc, hải thú khổng lồ đang trói Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa phát ra một tiếng gào thét sợ hãi, xúc tu thật dài giống như mì sợi mềm rũ xuống, toàn bộ thân hình xụi lơ chìm xuống biển.
- Tiểu Miêu!
Một tiếng quát nhẹ, Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu từ trong ngực Diệp Chân thoát ra, thân hình bao viên trong linh quang, xông vào trong nước biển, móng vuốt khua loạn tìm tòi, móc ra Yêu Đan của hải thú khổng lồ kia.
Lạch cạch một tiếng, ừng ực nuốt xuống Yêu Đan.
Sau đó, nó từng ngụm từng ngụm cắn nuốt huyết nhục của hải thú khổng lồ này.
Mười hơi thở sau, Diệp Chân quát khẽ.
- Tiểu Miêu, trở về!
Trong nháy mắt tiếp theo, Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa giống như mũi tên xông ra, ngay vài chục hơi thở sau khi Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa rời khỏi, theo mùi máu tươi tản ra, số lượng to lớn hải thú nhanh chóng tụ tập hướng về phía nơi này.
Nơi này lập tức triển khai một trận hỗn chiến, một mảnh mặt biển nơi đây lập tức biến thành màu đỏ máu.
Nếu Hắc Long Lệnh Kỳ của Bạch Long Lệnh Sứ có thể tản ra khí tức có thể chấn nhiếp hải thú và phi hành Yêu Thú khiến cho chúng không dám xâm phạm, như vậy khí tức của Diệp Chân đã hấp thu luyện hóa mười bảy mặt Hắc Long Lệnh Kỳ không thể không chấn nhiếp hải thú.
Bởi vì ý nghĩ này nên có một màn vừa rồi kia!
Chẳng qua, cho dù Yêu Thú hay hải thú, trừ phi hóa thành hình người, nếu không sẽ không thể có hơn bản năng của loài thú, ngửi thấy mùi máu tươi lập tức trở nên liều lĩnh, nhất là máu tươi của Yêu Thú cường đại tràn đầy linh khí năng lượng.
Đến lúc đó, đừng nói Hắc Long Lệnh Kỳ, cho dù Diệp Chân mở rả toàn bộ phong ấn của Hắc Long Võ Mạch cũng không chấn nhiếp nổi đám hải thú phát cuồng.
Thạch Bị đương nhiên cũng quan sát được một màn này từ cửa sổ bên cạnh của Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa, ngoại trừ chấn kinh, vẫb là chấn kinh!
Đột nhiên hắn cảm thấy, đi theo chủ công này nửa đường giết ra cũng vẫn có thể xem là một cuộc sống mới.
Chí ít rất kích thích, không phải sao?
Chẳng qua, chỉ chạy ra ngoài ba ngàn dặm, Diệp Chân thả chậm tốc độ của Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa, lợi dụng đúng cơ hội, bắt sống một con Thủy Ảnh Hàn Quang Đồn lạc bầy.
Đây là một loại hải thú quần cư, phẩm giai cũng không cao, chỉ có Địa Giai thượng phẩm, chẳng qua tính công kích yếu, tộc đàn lớn nhỏ không đều, chính là khẩu phần lương thực tốt nhất của Yêu Thú rất cường đại trong biển.
Bắt được con Thủy Ảnh Hàn Quang Đồn, Diệp Chân nhét mười bảy mặt Hắc Long Lệnh Kỳ bị hắn luyện hóa rút hết linh khí vào trong miệng của nó, đồng thời sử dụng Linh Lực đánh vào trong bụng của nó.
Sau đó, Diệp Chân lại lái Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa đuổi kịp đám bầy đàn Thủy Ảnh Hàn Quang Đồn di chuyển phương hướng tương phản với nó, thả nó lại!
Diệp Chân sở dĩ làm như thế, là bởi vì trước đây Diệp Chân chú ý tới một dị thường nho nhỏ.
Những Hắc Long Lệnh Kỳ này, cho dù nhục thân của chủ nhân nắm giữ chúng bị phá diệt, hay trực tiếp hồn phi phách tán đều sẽ phi thường chủ động bay về phía Hắc Long Lệnh Kỳ gần đó.
Mỗi một lần, sau khi Diệp Chân mai phục giết chết Bạch Long Lệnh Sứ xong, Hắc Long Lệnh Kỳ tập hợp một chỗ, đều giống như tự có linh tính, không ngờ lại trốn xa thoát đi.
Mà trong tình huống bình thường, một khi tiên thiên Thần Hồn của người luyện hóa Linh khí bị đánh nát, nó sẽ giống như vật vô chủ, ngơ ngác ngây ngốc, căn bản không khả năng có ý thức tự chủ.
Có ý thức tự chủ, chỉ có Hồn khí.
Mà theo cảm ứng của Diệp Chân, Hắc Long Lệnh Kỳ tuyệt đối không phải Hồn khí.
Biểu hiện cổ quái của những mặt Hắc Long Lệnh Kỳ này khiến cho Diệp Chân ý thức được, những Bạch Long Lệnh Sứ không phải người sở hữu chân chính của Hắc Long Lệnh Kỳ; trong Hắc Long Lệnh Kỳ có thể còn có một đạo Thần Hồn lạc ấn khác hoặc có một chút huyền cơ khác.
Thế nhưng Diệp Chân tìm khắp trong ngoài đều không phát hiện điểm huyền cơ ấy.
Đã không tìm ra dị thường, như vậy Diệp Chân dứt khoát xử trí nó.
Nguyên bản là Diệp Chân muốn ném xuống biển rộng cho xong việc, chẳng qua, nghĩ nghĩ một hồi Diệp Chân mới làm ra hành động vừa rồi.
Dù sao chỉ là tiện tay, có thể cho đối thủ gia tăng điểm phiền phức hay không, toàn xem vận khí!
- Chủ thượng, hay là để ta điều khiển?
Gặp Diệp Chân làm việc xong, Thạch Bị nói.
- Mấy ngày nay ta chú mạch, ngươi cũng đã mệt mỏi, ngươi đi nghỉ ngơi một chút đi, ngươi và ta mỗi người một ngày thay phiên điều khiển một ngày, thay phiên nghỉ ngơi!
Diệp Chân nói.
Nghe được câu này, trong lòng Thạch Bị có chút xúc động không hiểu.
Chủ thượng nửa đường xông tới trước mắt này xác thực không coi hắn là võ nô mà sai sử, mọi chuyện đều dùng giọng điệu đồng bạn thương lượng với hắn, cứ như vậy đi theo hắn, hình như cũng không phải chuyện xấu?
Dựa theo ý nghĩ của Diệp Chân là muốn tìm hiểu một chút tình huống bên ngoài, nhìn có thể gặp lại mấy Bạch Long Lệnh Sứ đang đuổi bắt hắn hay không, tiện đường cướp giết bọn họ.
Diệp Chân là ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon, suy nghĩ nhân cơ hội luyện hóa hấp thu thêm một chút Hắc Long khí tức trong Hắc Long Lệnh Kỳ.
Đáng tiếc trong mười ngày tiếp theo, bởi vì biến hóa của báo động quanh quẩn trong lòng Diệp Chân, hắn thấy được hai đợt Bạch Long Lệnh Sứ đi ngang qua ở trên bầu trời nhưng mỗi một đợt Bạch Long Lệnh Sứ đều sáu người kết bạn đi.
Diệp Chân hiểu rõ, trong thời gian ngắn, nếu không cơ hội đặc thù, hắn không thể lấy được Hắc Long Lệnh Kỳ.
Không thể không nói, Diệp Chân tiêu phí ba trăm vạn Tinh Linh trung phẩm mua về hải đồ lộ tuyến Thiên Dực Đảo trong chợ đen Cổ Yêu thành vẫn rất đáng giá.
Trên đường trên cơ bản không đụng phải hải thú quá mức cường đại kinh khủng, bất chợt đụng phải thì hắn cũng có thể thoát khỏi, hai người thay phiên nhau lái thuyền, đang nhanh chóng lại gần Thiên Dực Đảo.
- Chủ thượng, ta nhìn hải đồ, còn có một ngày, thời gian nhiều nhất một ngày chúng ta sẽ đến được Thiên Dực Đảo!
- Đúng vậy, Thiên Dực Đảo, nghe nói thế nhưng có rất nhiều yêu tộc đại năng!
- Ha ha, chủ thượng, nào chỉ là yêu tộc đại năng, yêu tộc mỹ nữ càng nhiều, ngài đã từng gặp mỹ nhân ngư hay chưa, tư vị kia… Chậc chậc…
Oanh!
Đúng lúc Thạch Bị âm thầm dư vị, Nguyệt Ảnh Khóa Hải Toa lần nữa kịch liệt chấn động!