Chương 964 Ai Cũng Đừng Hòng Kiếm Tiện Nghi
Vân Dực Hổ Vương!
Lôi Thánh cũng chính là Bôn Lôi Long Vương quá nhạy cảm đối với bốn chữ này.
Thật ra không chỉ Lôi Thánh, trong Cửu Vực Long Vương của Long Minh, bảy mươi hai truyền lệnh sứ thậm chí võ giả các nơi lệ thuộc Long Minh, đối với bốn chữ
Vân Dực Hổ Vương này cũng vô cùng mẫn cảm.
Trong thời gian nửa tháng, tất cả võ giả từ trên xuống dưới của Long Minh đều đang bôn ba, Vân Dực Hổ Vương, võ giả Chú Mạch cảnh tứ trọng, hỏa toản, mấy đặc thù này, thành mục tiêu tìm kiếm của bọn hắn.
Nhất là Vân Dực Hổ Vương bắt mắt nhất.
Cơ hồ nhìn thấy mỗi một đầu Yêu Thú loại hổ, đám võ giả Long Minh đều sẽ theo bản năng đi xem trước.
Phản ứng của Lôi Thánh có thể nghĩ!
Cơ hồ là ngay khi nghe được bốn chữ "Vân Dực Hổ Vương", lỗ tai Lôi Thánh run lên, vô ý thức nhìn hướng về nơi phát ra thanh âm.
Không nhìn không sao, vừa nhìn tay Lôi Thánh bỗng nhiên run run một chút, Lôi Châu xoay quanh trên đỉnh đầu run lên bần bật, oanh ra một đạo lôi xà quang hoa kém một chút đã oanh sai lệch.
Khi ánh mắt Lôi Thánh nhìn xuống thì thấy Diệp Chân vừa đập nát đầu Ngư Đầu, thuận tay giam cầm Hắc Long Lệnh Kỳ, đánh thẳng trên từng đạo phong cấm.
Lôi Thánh run rẩy nhìn một chồng thật dày Hắc Long Lệnh Kỳ.
Lôi Thánh tinh mắt cỡ nào, liếc mắt đã nhìn ra, Hắc Long Lệnh Kỳ bị người thanh niên kia võ giả giam cầm trong tay, có sáu mặt!
Sáu mặt Hắc Long Lệnh Kỳ tập hợp một chỗ bị người bắt sống đại biểu cho sáu Bạch Long Lệnh Sứ tử vong!
Ngay khi ý thức được điểm này, trái tim Lôi Thánh đều đang chảy máu!
Hắn mang đến sáu Bạch Long Lệnh Sứ, lệ thuộc trực tiếp dưới trướng hắn cũng chỉ có sáu Bạch Long Lệnh Sứ này, gần như là dòng chính của hắn.
Mà bây giờ, sáu Bạch Long Lệnh Sứ vô thanh vô tức bị xử lý dưới mí mắt hắn!
Làm sao Lôi Thánh không giận?
Mà cùng thời khắc đó, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vừa chụp chết hai Bạch Long Lệnh Sứ, đang xách hai tay gãy bị thiêu đen sì bay về phía Diệp Chân.
Mà trên ngón giữa của hai tay gãy kia. Mỗi một cái đều có một chiếc nhẫn!
Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lăn lộn với Diệp Chân lâu như vậy cũng học được tặc tính. Sau mỗi lần giết chết địch thì không cần Diệp Chân phân phó, nó cũng sẽ tự mang theo trữ vật giới chỉ của địch nhân bị giết chết về cho Diệp Chân, căn bản không cần Diệp Chân quan tâm.
Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vừa mang theo hai tay gãy có trữ vật giới chỉ ném cho Diệp Chân, vừa thu nhỏ thân thể, một lần nữa chui vào trong ngực Diệp Chân.
Thế nhưng, Diệp Chân nhưng không để ý tới hai tay gãy mang theo trữ vật giới chỉ này.
Ngay khi "Ngư Đầu" hô lên một câu cuối cùng, thần sắc của Diệp Chân đã có chút khẩn trương nhìn lên bầu trời. Nếu một tiếng này rống bị Lôi Thánh chú ý tới thì phiền phức của Diệp Chân có thể nghĩ!
Đúng vào lúc này, ánh mắt của Lôi Thánh cũng nhìn về phía Diệp Chân, nhất là Vân Dực Hổ Vương trong ngực hắn.
Ánh mắt hai người đối mặt với nhau!
Nhìn thấy ngay khi ánh mắt của Lôi Thánh, Diệp Chân thầm kêu không tốt, trái tim bỗng nhiên co lại, thân hình khẽ động, định chuồn đi!
Hai vai nhoáng một cái, thân thể Diệp Chân đột ngột một phân thành hai chui vào trong đám người hỗn chiến, ngay khi vừa động thần niệm chìm vào trong thận ảnh võ mạch, thận ảnh thân pháp vừa luyện thành không bao lâu lập tức thi triển ra.
Thân ảnh Diệp Chân lập tức trở nên bắt đầu mơ hồ, những nơi đi qua, lưu lại từng chuỗi tàn ảnh không thể phỏng đoán.
Trong nháy mắt, thân hình Diệp Chân hình như trở thành hư vô!
Đây chính là đặc điểm của thận ảnh thân pháp!
Nó không có tốc độ của đại đa số thân pháp thần thông võ kỹ, càng không linh hoạt đa dạng, mặc dù thần thông võ kỹ Thiên giai thượng phẩm, bàn về tốc độ thân pháp linh hoạt đa dạng thì có thể chưa bằng thân pháp thần thông Thiên giai trung phẩm!
Nhưng nó lại ảnh hưởng ánh mắt của những người khác thậm chí Thần Hồn cảm ứng làm cho địch nhân căn bản không đuổi theo được quỹ tích di động của người thi triển.
Quan trọng nhất chính là một khi thi triển thận ảnh thân pháp. Tựa như là dính dầu cá chạch, thần niệm địch nhân sẽ không cách nào khóa chặt Diệp Chân!
Cơ hồ là ngay khi Diệp Chân chuồn đi, Lôi Thánh đau lòng đến lá gan cũng đau!
Trong chiến đấu giữa lực lượng đỉnh tiêm trên bầu trời, bọn người Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh bị đánh đến liên tục bại lui, không cách nào thoát thân, nhưng Lôi Thánh này lại nhưng tuỳ tiện thoát thân!
Ngay khi nhìn thấy Vân Dực Hổ Vương tiến vào trong ngực Diệp Chân, Lôi Thánh đã biết hắn phải làm thế nào!
Thần niệm khẽ động, trên trán bồng bềnh lôi quang châu màu đen nhánh, đột ngột run lên, hai đạo cỡ thùng nước, ngay cả lôi xà lôi quang của Tịnh Hải Đại Thánh đều có thể đánh lảo đảo một cái, phân biệt đánh về phía Diệp Chân và một đạo thận ảnh phân thân khác hắn phân hoá ra!
Chủ yếu là mỗi ngưng tụ một đạo thận ảnh phân thân, đều cần tiêu hao Diệp Chân không ít Linh Lực cùng lực lượng Thần Hồn, bằng không, lấy Diệp Chân có thể giống nhừ vừa rồi, duy nhất một lần phân ra bốn đạo thận ảnh phân thân.
Lúc trước Diệp Chân đánh lén sáu Bạch Long Lệnh Sứ, xuất liên tục sát chiêu, tiêu hao khá lớn, lúc này lại phía trước nguy hiểm, cũng không dám tiếp qua tại làm càn.
Khí tức kinh khủng vào đầu đè xuống.
Cơ hồ là trong chớp mắt, đạo thận ảnh phân thân Diệp Chân phân hoá ra cái kia đã bị lôi xà quang hoa oanh vỡ nát!
Đồng thời, một đạo lôi xà quang hoa khác thành hình chữ chi bắn về phía sau Diệp Chân, trong chớp mắt sát Diệp Chân cánh tay phải bay qua!
Thoáng chốc, Diệp Chân bị lôi xà quang hoa quét qua cánh tay phải thậm chí còn có một bộ phận vai phải trực tiếp biến thành tro bụi, trong nháy mắt hoá thành bụi phấn!
Diệp Chân lập tức phát ra một tiếng hét thảm, toàn thân co quắp không bị khống chế rơi về phía mặt nước!
Trong đạo này lôi xà quang hoa Lôi Thánh oanh ra, không chỉ có ẩn chứa năng lượng kinh khủng, còn ẩn chứa lôi điện kinh người, lôi điện thuận theo vết thương của Diệp Chân chui vào trong cơ thể hắn, trong chớp mắt liền hiện đầy Diệp Chân toàn thân.
Lần đầu tiên, Diệp Chân nếm đến tư vị bị lôi quang của người khác oanh trúng!
Tư vị đó thật là sống không bằng chết!
Toàn thân trên dưới mỗi một cơ bắp đều đang không ngừng run rẩy, nhưng Thần Hồn của Diệp Chân vô cùng thanh tỉnh, Thần Hồn kiệt lực khống chế lại nhục thân của mình.
Nhưng cho dù cố gắng như thế nào, nhục thân vẫn không nghe hắn sai khiến!
Càng chết là, Lôi Điện lực lượng trong ngũ tạng lục phủ chợt tới chợt lui, điện toàn thân Diệp Chân tê dại.
Đây cũng chính là Diệp Chân trong thần tế lúc trước vì có thể tu luyện tiên thiên hỏa chiến thể, lợi dụng nguyên lực của Nhật Nguyệt Âm Dương, rèn luyện ngũ tạng lục phủ đến cường độ bạo tăng lên mấy lần, mà trước đó Diệp Chân vì tu luyện Kinh Hồn Thiên Lôi nên bản thân đã từng chịu đựng Thiên Lôi tẩy lễ, có một chút tính đối với lực lượng Lôi Điện.
Bằng không, chỉ bằng lực lượng Lôi Điện này oanh kích ngũ tạng lục phủ là sẽ làm cho Diệp Chân xụi lơ như bùn không ngừng rơi xuống.
Nhưng cho dù như thế, trong hai ba hơi, Diệp Chân ngay cả một đầu ngón tay cũng không động đậy được.
Trên bầu trời. Thần sắc Lôi Thánh lại giật mình.
Nguyên bản, trong dự tính của hắn, gia hỏa có được Vân Dực Hổ Vương này. Hẳn là dưới một kích đó sẽ bị hắn đánh thành cặn bã, không ngờ lôi xà kích gần như bách phát bách trúng của hắn lại đi lệch!
Thật ra, cũng không phải lôi xà kích đi lệch, nguyên bản, lôi xà kích trước mặt thận ảnh thân pháp của Diệp Chân hẳn là đi trống không, mà không phải đi lệch!
Nhưng muốn mạng chính là, tốc độ xuất thủ của Lôi Thánh quá nhanh, lôi quang vốn đã nhanh, tốc độ lôi xà kích oanh kích càng nhanh đến cực điểm, ngay khi Diệp Chân phát động thận ảnh thân pháp, lôi xà kích đã oanh ra!
Mặc dù khi oanh ra lôi xà kích, thần niệm của Lôi Thánh căn bản không cách nào khóa chặt thân ảnh Diệp Chân, nhưng lôi xà kích quá nhanh, chỉ dựa vào cảm giác của mắt thường, Lôi Thánh oanh ra một kích này vẫn đánh trúng vào Diệp Chân.
Cho dù đi lệch!
Nếu khoảng cách giữa hai người lại xa một chút, tốc độ xuất thủ của Lôi Thánh lại hơi chậm một chút, chỉ sợ một kích này đã đi vào khoảng không, mà không phải đi lệch.
Về phần Diệp Chân, hiện tại đã không có thời gian ôm lấy oán thận ảnh thân pháp không dùng được.
Bởi vì hắn đã rơi xuống vào trong nước biển.
Mà lúc này, Lôi Thánh nổi giận hơi lắng xuống mới nghĩ đến Vân Dực Hổ Vương sau đó bỗng nhiên ra cả người toát mồ hôi lạnh!
Kém một chút nữa đã giết tiểu tử trước mắt này.
Mà minh chủ của bọn hắn đã hạ lệnh, yêu cầu bọn hắn bắt sống đối phương.
Thân hình khẽ động, Lôi Thánh nhào về phía rơi Diệp Chân về xuống mặt biển!
- A.
Tiếng kêu thảm thiết thê lương ở trong nháy mắt này vang lên. Đây là thanh âm của Phúc Hải Đại Thánh, giữa tiếng kêu gào thê thảm. Thân hình Phúc Hải Đại Thánh kịch liệt run rẩy mấy lần, hình người biến mất. Trên bầu trời đột ngột xuất hiện một Song Giác Giao Long dài đến ngàn mét, quanh người hất lên lớp vảy màu xanh lam!
Lúc này, đôi sừng giao long gần như đứt gãy, máu chảy như trụ!
Không ngờ lúc bị thương, Phúc Hải Đại Thánh lại hiện ra bản thể Yêu Thú của hắn
—— Phúc Hải Lam Giao!
Những Yêu Thú đã bắt đầu hóa thành hình người, một khi trong chiến đấu hiện ra bản thể, nhất là giống Phúc Hải Đại Thánh loại tồn sẽ đại biểu cho đã muốn liều mạng.
Phúc Hải Lam Giao vô cùng hung lệ, vừa hiển ra bản tướng đã lập tức làm cho một đám đại năng vây công hắn lui ra sau một vòng.
Bọn gia hỏa này đều là hạng người lão gian cự hoạt, đều rõ ràng lúc này không phải lúc liều mạng với Phúc Hải Đại Thánh, đợi thoáng kéo dài một chút, lại tiêu hao nó một chút, cho dù Phúc Hải Đại Thánh có hiện ra bản thể cũng vô dụng.
Phúc Hải Đại Thánh vừa hiện ra bản thể, người khác đều không có gì, nhưng Phá Hải Đại Thánh một mực duy trì sinh tế, duy trì vòng xoáy quang môn bí cảnh ở trung ương hải vực thì không chịu nổi!
Mắt thấy phe mình từng bước bại trận, hắn còn tiếp tục duy trì vòng xoáy quang môn bí cảnh này cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.
Hắn có tiếp tục giữ vững mà không tham chiến, không chỉ có Thiên Dực Đảo nguyên khí đại thương, mà những người khác sẽ chỉ chiếm tiện nghi.
Cùng một giây, sau khi hét thảm hiện ra bản thể Phúc Hải Đại Thánh đột ngột rống giận.
- Sinh tế, mặc kệ, các ngươi đã muốn liều mạng vậy bản tọa sẽ liều mạng cho các ngươi xem!
Song giác trên trán bãi xuống, Phúc Hải lệnh kỳ lơ lửng trên trống không hải vực đột ngột bay trở về, phô thiên cái địa xông về những cường giả các phương vây công hắn!
Cùng một giây, Phá Hải Đại Thánh đột ngột cũng theo đó rống giận.
- Đã các ngươi muốn cướp, vậy thì ai cũng đừng hòng đi vào, ai cũng đừng hòng đạt được nó, ai cũng đừng hòng kiếm tiện nghi!
Trong tiếng rống giận dữ, hai vạn sợi tơ máu màu đen của Phá Hải Đại Thánh nguyên bản dẫn đạo máu tươi tiếp tục rót vào đột ngột rời khỏi thi thể của hơn hai vạn hải thú vẫn còn đang phun ra máu tươi.
Hơn hai vạn quang hoa như sợi tơ đột ngột phóng lên tận trời, khẽ run lên nhao nhao sát nhập, vạn hợp ngàn, ngàn hợp trăm, trăm hợp mười, trong chớp mắt, hơn hai vạn sợi tơ biến thành hơn mười đạo ánh sáng màu đen to bằng cánh tay trẻ con, cuồng quyển hướng về các đại năng trên bầu trời đang vây công Phúc Hải Đại Thánh và Tịnh Hải Đại Thánh!
Lúc trước, Phá Hải Đại Thánh một mực không xuất thủ, bởi vì Phúc Hải Đại Thánh còn phân tâm dùng Phúc Hải lệnh kỳ khống chế trung ương hải vực cho nên không cách nào thi triển ra toàn lực!
Lúc này lại không bị trói buộc, toàn lực công kích.
Trong chớp mắt, bên phía Thiên Dực Đảo uy thế phóng đại!
Đồng thời, theo Phúc Hải lệnh kỳ triệt hồi, nước biển bốn phương tám hướng đã mất đi khống chế, trào lên hướng về phía hải vực bồn địa trước đây Phúc Hải lệnh kỳ bức ra!
Dưới tình huống bình thường, cái này không là gì!
Nhưng muốn mạng chính là Diệp Chân vừa rơi vào mặt biển.
Mà khi Diệp Chân rơi xuống nước, ngay xung quanh bồn địa này!
Soạt một tiếng, Diệp Chân vừa rơi xuống mặt biển đã bị nước biển cuốn theo về trung ương bồn địa!
Nơi đó, lúc này đang lóe ra một vòng xoáy chi môn bí cảnh màu lam!