Chương 974 Thần Bí Hắc Hoàng Thiết Bài
Chậm rãi đạp lên bạch sắc tro cốt, Diệp Chân đi đến cuối thông đạo, có một màn sáng màu xanh, như đại môn thông đạo vắt ngang ở nơi đó.
Màn sáng màu xanh không chỉ vô cùng nặng nề, hơn nữa kết cấu cũng vô cùng kỳ quái, hẳn là một màn sáng do thủ hộ trận pháp tạo thành mà Diệp Chân chưa từng thấy qua.
Diệp Chân muốn thử xem lực phòng ngự của nó.
Màn sáng màu xanh bị Huyền Hỏa Toản oanh kích, không ngờ lại không nhúc nhích tí nào, sau đó Diệp Chân liên tục oanh kích ba quyền Huyền Hỏa Toản, màn sáng màu xanh ba động tản ra từng vòng từng vòng gợn sóng.
Nhưng, loại ba động này rất nhanh đã khôi phục bình thường, dưới đại trận tạo ra màn sáng thủ hộ khẳng định có địa mạch trợ lực!
- Vào không được?
Phát hiện này, mặc dù rất trễ vẫn để Diệp Chân có chút sợ hãi, nếu trước đó tiến đến Lôi Thánh không bị thương, sau đó Diệp Chân chạy trốn tới nơi này, khả năng chính là tuyệt lộ.
- Không biết lòng đất có thể đi qua hay không?
Thần niệm khẽ động, thân thể Diệp Chân như lâm vào lưu sa phi tốc chìm vào lòng đất.
Sau mấy hơi, thân hình Diệp Chân xuất hiện phía trong màn sáng thủ hộ màu xanh, màn sáng thủ hộ màu xanh chỉ thâm nhập vào lòng đất mười mét, Diệp Chân lợi dụng thuật độn thổ, có thể nhẹ nhàng vượt qua.
Khoảnh khắc đầu vừa rồi nhô ra trong không gian màn sáng màu xanh, Diệp Chân đã lập tức nín thở, động tác thoát ra mặt đất, cũng trở nên vô cùng chậm!
Thi thể!
Trong màn sáng màu xanh, thi thể còn nhiều hơn so với trong thông đạo, hơn nữa thi thể nhân loại võ giả làm chủ xen lẫn không ít thi thể Yêu Thú to lớn, ngổn ngang lộn xộn đầy mặt đất.
Giữa ngực bụng rất nhiều võ giả, thậm chí còn lưu lại binh khí cắm vào nơi yếu hại.
Thô sơ giản lược xem xét, ít nhất cũng hơn vạn bộ thi thể, cũng may mắn thi thể nơi này đã toàn bộ biến thành bạch cốt, bằng không, chính là một Tu La Địa Ngục.
Nhưng thời điểm như thế, vẫn để Diệp Chân vô cùng sợ hãi, nơi này đến cùng xảy ra chuyện gì?
Không ngờ lại có nhiều võ giả chết như vậy!
Có vết xe đổ trong thông đạo, động tác Diệp Chân vô cùng cẩn thận. Sợ có bất kỳ điểm ba động nào, sẽ triệt để hủy một màn trước mắt.
Diệp Chân muốn thông qua nơi này tìm kiếm manh mối, phát hiện, tìm ra một điểm mánh khóe.
Vì sao có nhiều võ giả hội tụ chết ở chỗ này như vậy?
Thân hình Diệp Chân chậm rãi trồi lên từ lòng đất, đột nhiên, ánh mắt Diệp Chân ngưng tụ.
Đứng ở trên mặt đất nhìn lại, Diệp Chân thấy ở giữa không gian này, thấy bát giác phủ không gian chiếm diện tích ước chừng mười dặm!
Trong màn sáng không gian khắp nơi đều là thi thể gãy xương. Nhưng trong bát giác phủ không gian có phạm vi mười dặm lại trống rỗng, ngay cả nửa bộ thi cốt đều không có.
- Trận pháp?
Dựa vào nhãn lực kình của Diệp Chân, không khó đánh giá ra bát giác phủ không gian trước mắt rộng mười dặm là một tòa trận pháp khổng lồ, nhưng để Diệp Chân kinh ngạc chính là, nhìn kỹ lại, hình như bốn phương tám hướng hơn vạn bộ thi thể như đang vây tụ xung quanh bát giác trận pháp.
Có vài thi thể, nhìn vị trí của thi cốt như đang cực lực lại gần bát giác trận pháp này!
Thậm chí., Diệp Chân còn thấy mấy cỗ thi cốt nhi đồng và thiếu niên!
- Tại sao lại có thiếu niên và nhi đồng chết ở chỗ này?
Đây khiến Diệp Chân càng thêm nghi hoặc!
Ách, ánh mắt Diệp Chân đột nhiên đảo qua trong hài cốt nhìn thấy một hắc sắc thiết bài có chút phiếm hồng lớn chừng bàn tay, Diệp Chân dùng thị lực, trên cơ bản có thể xác định được thiết bài hẳn còn chưa bị hủy.
Thân hình khẽ nhúc nhích, Diệp Chân dùng một loại tốc độ thật chậm bay đến hướng về hắc sắc thiết bài.
Nhưng, trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân đã nở nụ cười khổ.
Mặc dù tốc độ của hắn rất chậm, nhưng lúc hành động lại dẫn động một chút xíu khí lưu, vẫn thổi tan một bộ thi cốt gần hắn.
Thoáng chốc, toàn bộ trong không gian như xảy ra phản ứng dây chuyền, tất cả thi cốt, trong nháy mắt toàn bộ biến thành thành tro, như thổi lên một cơn gió lốc mịt mù.
Hơn vạn bộ hài cốt, trong mấy hơi thở đã biến thành bạch phiến!
- Còn tốt, thiết bài vẫn còn, không biết có tin tức hữu dụng gì?
Thiết bài khác thường này bị thổi lơ lửng trong tro cốt bạch sắc, trên ngón tay Diệp Chân xuất hiện thêm một Linh Lực, chộp tới tay.
Dưới một trảo, Diệp Chân không khỏi ngạc nhiên.
- Không ngờ lại không di chuyển được, món đồ chơi này nặng bao nhiêu?
Hít sâu một hơi, Linh Lực trong đan điền cuồn cuộn ra, Diệp Chân cầm đủ tư thế muốn cầm lên phiếm hồng thiết bài.
Sau mấy hơi, Diệp Chân đỏ mặt, có chút nhụt chí buông lỏng hai tay ra, một mặt quỷ dị dò xét phiếm hồng thiết bài quái dị.
Mặc dù Diệp Chân không phải thể tu, nhưng nhờ vào Thận Long Châu rèn luyện, Linh Lực so với vương giả Khai Phủ cảnh tam tứ trọng bình thường còn tinh khiết hơn, Linh Lực tinh thuần như thế rèn luyện gân cốt, mặc dù không có cự lực dời non lấp bể, nhưng mượn nhờ Linh Lực, huy động mấy trăm hơn ngàn ngọn núi nhỏ, lại không có bất kỳ vấn đề gì!
Nhưng để Diệp Chân khiếp sợ là, lúc này hắn dùng hết toàn lực, không ngờ lại không cách nào di chuyển thiết bài nho nhỏ.
Thiết bài này nhìn qua không thể đặt vào mắt, đến cùng nặng bao nhiêu?
Nếu nói lực lượng cực hạn của Diệp Chân là một ngàn tấn, như vậy nếu vật trước mặt Diệp Chân nặng một ngàn năm trăm tấn, thời điểm này hắn không nhấc nổi nó, nhưng tuyệt đối có thể xê dịch chút ít!
Đây như người bình thường, nhiều nhất có thể nhấc lên vật nặng trăm cân, nhưng cho dù vật nặng năm sáu trăm cân, lắc lư một chút, có đôi khi vẫn có thể!
Nhưng bây giờ, thiết bài này lại không nhúc nhích.
Nói một cách khác, trọng lượng hắc sắc thiết bài này, rất có thể gấp bốn năm lần, bảy tám lần một ngàn tấn thậm chí nhiều hơn!
Sau khi Diệp Chân khiếp sợ xong, lại quan sát tỉ mỉ.
Trên thiết bài khắc đầy hoa văn huyền ảo, nhưng không có bất kỳ Linh Lực ba động, Linh Lực có thể xuyên vào, lực lượng Thần Hồn cũng có thể xuyên vào.
Nhưng muốn mạng chính là, mặc dù Diệp Chân có võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, triệt để tìm kiếm trong kinh nghiệm luyện khí của Địa Tâm Hỏa Soái rất nhiều thiên tài địa bảo nổi danh có trọng lượng rất nặng, lại tìm không ra vật liệu đúc thành hắc sắc thiết bài này!
Đây khiến Diệp Chân có chút mừng rỡ!
Khỏi cần phải nói, chỉ dựa vào điểm này, hắc sắc thiết bài này tuyệt đối là bảo bối.
- Ta thử nhìn một chút có thể dùng Thần Hồn lực lượng thu vào trữ vật giới chỉ hay không?
Trong nháy mắt tiếp theo, thần niệm của Diệp Chân bao vây hắc sắc thiết bài!
Tê!
Sau mười mấy hơi thở, Diệp Chân lần nữa hít vào một ngụm khí lạnh!
Không ngờ thần niệm của hắn cũng không thể làm cho hắc sắc thiết bài nhúc nhích.
Dùng thần niệm thu vật phẩm vào trong trữ vật giới chỉ, dưới tình huống bình thường, vô cùng dễ dàng, chỉ cần lực lượng Thần Hồn đủ cường đại, vật liệu cực nặng như một ngọn núi lớn, cũng có thể thu vào trữ vật giới chỉ, trước mắt hắc sắc thiết bài này, không ngờ lại không thu vào được?
Đây khiến Diệp Chân càng hiếu kỳ!
- Nhưng lực lượng Thần Hồn có thể tiến vào trong, ta dùng Thần Hồn lực lượng thử một chút!
Trong nháy mắt tiếp theo, bàng bạc tứ sắc tiên thiên hồn quang lập tức tràn vào trong hắc sắc thiết bài.
- Lên!
Chợt quát một tiếng, Xích Nguyệt Hồn Giới của Diệp Chân đột ngột lóe lên quang hoa, hắc sắc thiết bài quỷ dị lập tức biến mất tại chỗ, mà trước mắt Diệp Chân bỗng nhiên biến thành hắc sắc, lảo đảo một cái ngay tại chỗ, thiếu chút đã ngã xuống đất!
- Lão thiên gia của ta, đây rốt cuộc là thứ đồ gì, chỉ xê dịch một chút, không ngờ lại tiêu hao hết hơn tám thành tứ sắc tiên thiên hồn quang của ta, nếu ta lại giảm thêm một chút lực lượng Thần Hồn khô kiệt đã có thể hôn mê!
Diệp Chân lấy tay vỗ trán, gương mặt giật mình.
Làm sao cũng nghĩ không thông, hắc sắc thiết bài cỡ bàn tay, không ngờ lại nặng đến như vậy!
Cũng may Diệp Chân có tứ sắc tiên thiên hồn quang phẩm chất cực cao, nếu đổi thành vương giả Khai Phủ cảnh dùng tam sắc tiên thiên hồn quang di chuyển, chỉ sợ sẽ hôn mê tại chỗ!
Thần niệm của Diệp Chân lần nữa đã rơi vào Xích Nguyệt Hồn Giới cẩn thận quan sát hắc sắc thiết bài quỷ dị này, quan sát một hồi lâu, bất kể thử như thế nào, cũng không có phát hiện bất kỳ dị thường.
Nó chính là một hắc sắc thiết bài so với bình thường còn bình thường hơn, nhưng trọng lượng của nó, lại kinh người tới cực điểm.
Quan sát hơn nửa ngày, Diệp Chân phát hiện, hoa văn mặt sau hắc thiết bài, hình như hợp thành một hàng chữ rất xưa, Diệp Chân có biết vì trong võ đạo truyền thừa của Địa Tâm Hỏa Soái, có kiểu chữ tương tự!
- Đã như vậy, món đồ chơi này gọi là Hắc Hoàng Thiết Bài!
Không phát hiện thêm điều gì, Diệp Chân cũng không xoắn xuýt, đợi ngày này đề cao tu vi càng cao, lại nghiên cứu nó, nói không chừng sẽ có thu hoạch gì.
Đương nhiên, Diệp Chân cũng không có nóng lòng xuất phát, mà trước tiên ngồi khoanh chân tĩnh tọa nửa ngày, khôi phục lại lực lượng Thần Hồn tiêu hao hết tám thành được bảy tám phần, lúc này mới một lần nữa đứng dậy tiếp tục hướng phía trước thăm dò!
Như dự đoán của Diệp Chân giữa phạm vi mười dặm hình bát giác trống rỗng kia là một trận pháp khổng lồ.
Phủi đi lớp bụi, mặt đất có vô số các loại tài liệu trân quý dùng để khắc họa trận pháp tuyến đường, khắp nơi đều là khảm nạm một thể trận bàn, nhất là vật liệu trận bàn kia, không ngờ lại sử dụng vật liệu toàn bộ đều là dùng để luyện chế thượng phẩm Hồn khí.
Sau khi chấn kinh, Diệp Chân vô cùng khát khao, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp nào.
Hơn nữa, Diệp Chân cũng không tinh thông trận pháp, căn bản không nhận ra đây là đại trận gì?
Bất đắc dĩ, Diệp Chân chỉ có thể khắc lại hình dáng đại trận này, các loại đường vân toàn bộ khắc văn thần lục vào trong một ngọc phù, chờ sau khi trở về, hỏi Huyễn Trận Vương Trần Sí một chút, nhìn xem nó là loại trận pháp gì?
Trừ cái đó ra, trước mắt trong không gian này trừ tro cốt cũng là tro cốt.
Vượt qua bát giác đại trận, Diệp Chân tiếp tục hướng phía trước thăm dò, trước mắt không gian bắt đầu biến hẹp, lại xuất hiện một thông đạo hơi rộng lớn, nhưng trên thông đạo này lại không có bất kỳ thi cốt!
Tiến lên chừng mười vài dặm, khi đứng trước một ngã ba, tóc Diệp Chân, đột nhiên tự bốc cháy.
Đây khiến Diệp Chân giật mình kêu to.
Huyền Hỏa Linh Lực đột ngột rơi ra, sau khi bao trùm toàn thân cực kỳ chặt chẽ, mới không còn hỏa diễm toát ra.
- Hơn trăm lần!
- Nồng độ điểm sáng mờ ảo nơi này không ngờ lại dày đặc hơn mấy trăm lần so với lối đi lúc trước!
Diệp Chân nhắm hai mắt, cẩn thận cảm ứng,
- Bên trái!
- Điểm sáng mờ ảo hẳn bắt nguồn từ lối đi bên trái!
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân dứt khoát rẽ vào lối đi bên trái, Diệp Chân rất muốn biết trong thông đạo bên trái đến cùng có thứ gì lại có thể phát ra điểm sáng hỏa lực kinh người như thế!
Lối đi bên trái có chút quanh co, đi vòng ước chừng ba mươi, khi khoảng cách còn bốn mươi dặm, Diệp Chân chỉ cảm thấy trước mắt một rộng rãi, đột nhiên xuất hiện một bãi bùn bạch sắc cực to!
Cẩn thận nhìn chằm chằm vào bạch sắc bãi bùn mấy lần, sắc mặt Diệp Chân đột nhiên đại biến!