Chương 998 Vào Nhóm
Mặc dù Thiên Dực Đảo và Long Minh bất hòa, có xảy ra tranh chấp trong tối, nhưng ngoài mặt, hai thế lực vẫn duy trì hòa bình.
Đến cảnh giới như bọn hắn này, tranh chấp tu vi và địa vị lại không giống như các đại quốc.
Cho nên, nghe có Bạch Long Lệnh Sử cầm bút tín phù của Minh chủ Long Minh Giải Thiên Hà cầu kiến, Tịnh Hải Đại Thánh vội vàng bỏ dở trò chuyện, đi đầu gặp đặc phái lệnh sứ!
- Giải Thiên Hà trịnh trọng phái tới một đặc phái lệnh sứ đến đây, ta đoán, tám chín phần mười có quan hệ đến chuyện Bôn Lôi Long Vương mất tích!
Phúc Hải Đại Thánh cố ý nhấn mạnh hai chữ “Mất tích”.
- Nhị ca, nghe theo cách nói của ngươi, ngược lại ta rất hiếu kỳ, Diệp Chân ngươi chẳng qua chỉ có tu vi Chú Mạch cảnh lục trọng, ngươi làm sao có thể giết chết Bôn Lôi Long Vương?
Ánh mắt Phá Hải Đại Thánh nhìn về phía Diệp Chân.
- Ta cũng rất tò mò, Diệp Chân, bây giờ chúng ta đã chấp nhận hợp tác với nhau, đồng thời đã phát hệ Thần Hồn thệ ngôn, ngươi chém giết Bôn Lôi Long Vương như thế nào, hẳn có thể nói cho chúng ta biết?
Phúc Hải Đại Thánh hỏi.
Diệp Chân cười hắc hắc.
- Rất đơn giản, ngay khi ta nhìn thấy tên kia, tên kia đã bị trọng thương, tiện tay đánh ra một kiếm, đã bị ta chém chết!
- Không thể nào!
Phá Hải Đại Thánh và Phúc Hải Đại Thánh đồng thời gào to.
- Bôn Lôi Long Vương là một vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng, thời điểm trước khi tiến vào Dị không gian bí cảnh kia, đã bị chúng ta oanh đến trọng thương, nhưng cũng tuyệt đối không phải người ngươi có thể đối phó.
- Bảo bối bảo mệnh của hắn, tùy tiện ném ra một cái, đều có thể oanh sát ngươi thành thịt vụn!
Phá Hải Đại Thánh nghi ngờ nói.
- Nhưng, Diệp Chân ta, đồng thời không phải võ giả Chú Mạch cảnh bình thường, nếu võ giả Chú Mạch cảnh, làm sao có thể ngồi ở đây đàm phán giao dịch với Thiên Dực Tam Thánh đại danh đỉnh đỉnh?
Diệp Chân nói cực kì nghiêm túc.
Phá Hải Đại Thánh và Phúc Hải Đại Thánh lập tức im lặng.
Một câu của Diệp Chân, kém chút đã làm cho bọn hắn nghẹn thành nội thương!
Diệp Chân xác thực không phải võ giả Chú Mạch cảnh bình thường, nhưng, bọn hắn vô cùng rõ ràng, quá trình Diệp Chân chém giết Bôn Lôi Long Vương, tuyệt đối không có nhẹ nhàng như Diệp Chân thuật lại, chỉ là Diệp Chân không nói, bọn hắn không làm gì được!
Trong khi nói chuyện phiếm, Tịnh Hải Đại Thánh tiếp đãi đặc phái lệnh sứ Long Vương Giải Thiên Hà, đã quay lại.
Ngay lập tức, ánh mắt đã nhìn chằm chằm về phía Diệp Chân và Phúc Hải Đại Thánh hỏi.
- Trước đây khi các ngươi chém giết Kim Hồng Long vương và thuộc hạ của hắn, không có để lọt tin tức ra ngoài đúng không? Có tiên thiên Thần Hồn chạy thoát hay không? Có người tại trước khi chết phát ra cảnh báo phù tấn hay không?
- Những tiên thiên Thần Hồn Bạch Long Lệnh Sứ kia còn có Kim Hồng Long vương, đều đang ở chỗ ta, không có bất kỳ một ai chạy thoát!
Diệp Chân nói.
- Dưới tình huống kia, không ai dám phân thần phát cảnh báo phù tấn. Dù sao một khoảnh khắc phân thần, khả năng chính là tử vong!
Phúc Hải Đại Thánh bổ sung một câu.
- Vậy là tốt rồi!
Nghe vậy, Tịnh Hải Đại Thánh thở dài một hơi.
- Long Minh đã biết, chuyện trước khi Bôn Lôi Long Vương mất tích đã từng xuất hiện trên sinh tế Thượng Cổ tế đàn chúng ta, đã bắt đầu điều tra chuyện này!
- Hắn phái lệnh sứ đến đây, chính là hỏi thăm tình huống, chuyện này, ta cũng không giấu giếm, cáo tri toàn chi tiết, hơn nữa lúc ấy nhiều người như vậy đều xuất thủ, hơn nữa, chính Bôn Lôi Long Vương muốn chết, Long Minh cũng không thể trách đến trên đầu chúng ta!
- Chỉ cần các ngươi không để lọt tin tức chém giết Kim Hồng Long vương, Long Minh hẳn sẽ không truy giết chúng ta!
Tịnh Hải Đại Thánh nói.
Nghe vậy, Diệp Chân giật mình.
- Đại thánh kiêng kỵ Long Minh như vậy?
- Không phải kiêng kị, nếu thật sự liều mạng, ai cũng không sợ ai! Nhưng lúc đó, sẽ phải máu chảy thành sông. Nếu không cẩn thận, Thiên Dực Đảo chúng ta đều sẽ triệt để hôi phi yên diệt!
Nói đến đây, Tịnh Hải Đại Thánh lộ ra một tia hồi ức.
- Trong mấy trăm năm này, ta tận mắt thấy có bốn đảo bị hủy do tranh chấp giữa các cường giả!
- Tốt, chúng ta tiếp tục chuyện lúc trước, mời Diệp thiếu hiệp đợi chút, việc này ba huynh đệ chúng ta cần thương lượng một chút!
Tịnh Hải Đại Thánh nói.
- Mời!
Thiên Dực Tam Thánh nói để Diệp Chân hơi kinh ngạc, rốt cuộc muốn thương nghị cái gì?
Thật ra chuyện đến trình độ này, dựa vào trình độ coi trọng của Thiên Dực Tam Thánh đối với trận pháp trong Dị không gian bí cảnh Thượng Cổ, Diệp Chân từng bước an bài, dù Thiên Dực Tam Thánh không muốn đáp ứng cũng phải đáp ứng.
Mà còn thần thần bí bí là muốn thương nghị chuyện gì?
Để Diệp Chân càng thêm ngoài ý muốn là, một lần Thiên Dực Tam Thánh thương nghị lại kéo dài hơn nửa canh giờ!
Nếu không phải Diệp Chân rõ ràng nếu Thiên Dực Tam Thánh thật sự muốn đối phó bọn hắn, căn bản không cần phải chuẩn bị thời gian dài như vậy, bằng không, Diệp Chân đã có chút hoài nghi.
Khi Thiên Dực Tam Thánh xuất hiện lần nữa, biểu hiện ba người, rõ ràng có chút khác biệt.
Bộ dáng kia của Tịnh Hải Đại Thánh, hay trên mặt Phúc Hải Đại Thánh lại mang theo vài phần vui mừng, còn Phá Hải Đại Thánh vẫn như cũ một mặt âm trầm, nhưng rõ ràng trên mặt có vài phần không tình nguyện!
- Diệp Chân, ngươi còn nhớ rõ khi chúng ta quay lại Thiên Dực Đảo, ta cố ý đề cập với ngươi một câu nói không?
- Cố ý đề cập qua?
Diệp Chân nhớ lại:
- Đại thánh là chỉ ý nghĩ to gan kia của ngươi?
- Không sai!
Phúc Hải Đại Thánh nặng nề gật đầu.
- Con người ta dự cảm luôn luôn rất chuẩn!
Diệp Chân nhạy cảm ý thức được chuyện Phúc Hải Đại Thánh bất ngờ thay đổi xưng hô với hắn.
- Đại ca, ngươi đến nói đi!
Phúc Hải Đại Thánh nói.
Tịnh Hải Đại Thánh nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Chân.
- Diệp Chân, chúng ta cẩn thận thương nghị qua, bây giờ phiền phức của ngươi tương đối nhiều, hơn nữa theo chúng ta quan sát ngươi là người rất thích gây sự!
- Ngươi còn muốn đi Âm Dương đảo tìm thuốc giải, còn muốn đi Thủy Lệ đảo, mà thân phận của ngươi lại vô cùng mẫn cảm!
- Thân phận? Mẫn cảm?
Diệp Chân có chút không hiểu.
- Diệp Chân, ngươi sẽ không cho là đến bây giờ, chúng ta còn chưa hiểu rõ thân phận chân thật của ngươi? Người chính là võ giả nhận một nửa khác của Hắc long truyền thừa, Long Minh Minh Chủ Giải Thiên Hà tận lực truy sát, người chính là mục tiêu cần phải giết chết?
Phá Hải Đại Thánh chậm rãi nói.
- Ây.... Không sai!
- Không thể không nói, loại tình huống này, tình cảnh của ngươi vô cùng nguy hiểm. Mà theo tính tình của ngươi, chúng ta lại không thể bảo vệ khốn ngươi trên Thiên Dực Đảo.
Nếu ngươi ra ngoài, chúng ta phải âm thầm đi theo bảo hộ, một khi xảy ra chuyện, chúng ta sẽ phải xuất hiện!
- Cho nên, chúng ta dự định để ngươi nhập hội!
Tịnh Hải Đại Thánh nói.
- Nhập hội?
Diệp Chân triệt để thất thần!
- Không sai, chính là nhập hội! Để ngươi gia nhập Thiên Dực Đảo chúng ta, trở thành thánh thứ tư của Thiên Dực Đảo chúng ta, trở thành huynh đệ của chúng ta!
Có cái danh Tứ đảo chủ Thiên Dực Đảo, rất nhiều người muốn động ngươi, cũng phải trước cân nhắc một chút.
- Hơn nữa, nếu thật có việc ngoài ý muốn, ba người chúng ta không nhúng tay vào, cũng có thể được bảo toàn!
- Đồng thời, có danh phận này, vô luận là ngươi muốn thiệp mời của Thủy Lệ Đảo, hay yêu cầu giải dược từ Âm Dương Đảo, đều trở nên vô cùng đơn giản, có thể mượn uy danh của chúng ta.
Tịnh Hải Đại Thánh nói.
Ánh mắt Diệp Chân kinh ngạc đảo qua trên mặt Thiên Dực Tam Thánh, nói thật, Diệp Chân nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng hết lần này tới lần khác không ngờ Thiên Dực Tam Thánh lại đưa ra một khả năng cho hắn nhập hội.
Như Thiên Dực Tam Thánh nói như vậy, khí phách ba người này xác thực cao minh, cũng cực kỳ có thành ý.
- Úc, ta hiểu rõ, ta dùng cái danh Tứ đảo chủ Thiên Dực Đảo, vẫn còn có chút tác dụng, cái danh này, ta nhận.....
Không đợi Diệp Chân nói xong, Tịnh Hải Đại Thánh và Phúc Hải Đại Thánh lại đồng thời lắc đầu.
- Diệp Chân, không chỉ là tên tuổi.....
- Bọn hắn muốn làm huynh đệ với ngươi, đường đường chính chính làm huynh đệ, trảm đầu gà, uống máu rượu kết nghĩa huynh đệ, như ba chúng ta, bây giờ, lại thêm ngươi!
Phá Hải Đại Thánh có chút tức giận nói.
- Huynh đệ?
Nghe vậy, Diệp Chân nở nụ cười khổ.
- Trong lòng Diệp mỗ, huynh đệ thế cũng không phải nói muốn làm huynh đệ là có thể thành huynh đệ chân chính!
Tịnh Hải Đại Thánh nhìn Phúc Hải Đại Thánh một chút nói.
- Nhị đệ nói, tính tình của ngươi, nếu ngươi làm huynh đệ với chúng ta cũng sẽ không thua thiệt! Cho nên, trước hết kết làm huynh đệ, về phần có thể trở thành huynh đệ chân chính hay không, ngày sau thời gian lâu dài, tự nhiên sẽ biết!
- Đúng vậy nha, tiểu tử ngươi từng bước tính toán, ta còn thực sự sợ ngươi bán đi ta!
Phá Hải Đại Thánh chen vào một câu!
- Huynh đệ, chậm rãi làm chính là… Nhưng, Thiên Dực Đảo chúng ta sắp phát ra thông cáo tứ phương, đến lúc đó, vẫn phải diễn xuất một phen, ngươi hiểu rõ?
Tịnh Hải Đại Thánh nói.
Đạo lý này, Diệp Chân tự nhiên hiểu rõ, tự nhiên gật đầu xác nhận.
- Nhưng, mặc dù thực lực của ngươi không tệ, nhưng trước mắt tu vi, thực tế có chút không ổn thỏa! Dưới tình huống bình thường, loại chuyện này chúng ta phải phát ra anh hùng thiếp, mời tứ phương anh hùng đến đây xem lễ, hướng toàn bộ ngoại vực Tử Hải tuyên cáo thân phận của ngươi.
- Lại thêm thân phận của ngươi cực kỳ mẫn cảm, muốn làm một buổi lễ hoành tráng, nhất định phải mời đệ nhất đại thế lực Long Minh đến ngoại vực Tử Hải xem lễ với mọi người, cho nên, chúng ta quyết định một chuyện có liên quan chuyện ngươi nhập hội trở thành Tứ đảo chủ, làm giản lược, nhất là anh hùng thiếp, cũng không cần phát.
- Nhưng đã làm huynh đệ, cái khác nên có, cũng sẽ không thiếu phần của ngươi, ngươi không có ý kiến chứ?
Tịnh Hải Đại Thánh nói.
Cuối cùng, không đợi Diệp Chân nói chuyện, Tịnh Hải Đại Thánh lại bổ sung.
- Đương nhiên, nếu ngươi muốn tổ chức lớn, chúng ta cũng sẽ không ngăn cản ngươi, sẽ toàn bộ dựa theo ý tứ của ngươi mà làm.
Nghe vậy, Diệp Chân lắc đầu.
- Đại thánh....
- Ừm? Còn gọi đại thánh?
Phúc Hải Đại Thánh đánh gãy Diệp Chân nói.
Diệp Chân ngẩn người, lập tức hiểu rõ ra, sau đó trịnh trọng đứng lên, sau đó hướng về phía Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh ba người từng cái hành lễ.
- Đại ca!
- Nhị ca!
- Tam ca!
Thiên Dực Tam Thánh liếc nhau, cùng nhau cười ha ha, sau đó, cùng chắp tay hướng về Diệp Chân nói.
- Tứ đệ!
- Đại ca, chuyện ta nhập hội, vẫn nên giản lược, ta không muốn rêu rao!
Diệp Chân nói.
- Tốt, nếu Tứ đệ nói như vậy, vậy thì giản lược, nhưng cũng chỉ giản lược đối ngoại, đối nội, hẳn phải có, tuyệt đối không thiếu!
Tịnh Hải Đại Thánh nói chắc như đinh đóng cột.
Sau nửa canh giờ, từng đạo phù tấn, từ trong tay Thiên Dực Tam Thánh bay ra, không bao lâu, toàn bộ Thiên Dực Đảo đã sôi trào!