Chương 1030 Hạ Phẩm Linh Hỏa?
Ngay khi vừa trở lại tân khách tiểu viện, Diệp Chân đã lấy Tử Diễm Kim Đăng vừa thắng tới tay ra.
Ngắm nghía Tử Diễm Kim Đăng, Diệp Chân mặt đầy cao hứng.
Hắn cũng không ngờ, lại có thể ở Thủy Lệ Đảo lấy được Tử Diễm Kim Đăng này.
Có cái Tử Diễm Kim Đăng này, uy lực Huyền Hỏa linh lực của Diệp Chân, sẽ triệt để phát huy.
Có điều, lúc này bộ dáng của Tử Diễm Kim Đăng lại là có chút thê thảm. Ánh sáng ảm đạm, diễm quang màu tím lúc trước sáng tỏ như một ngôi sao, lúc này chỉ lóe ra một ngọn lửa cực nhỏ màu tím, giống như một đạo gió nhẹ cũng có thể thổi tắt nó.
Cái khe lực lượng Tử Linh bản nguyên bị lúc trước Diệp Chân dùng một kiếm bổ ra vẫn còn, có điều đã bị một đạo bản nguyên lực lượng cực kỳ nồng đậm chặn lại.
Lực lượng thần hồn của Diệp Chân, thậm chí có thể phát hiện một chút mùi máu tanh trong đạo bản nguyên lực lượng cực kỳ nồng đậm kia, còn là loại rất tươi mới.
Trên khe Tử Diễm Kim Đăng này, hẳn là cung chủ Thanh Dương Cung Chử Ương hao tổn đại lượng bản nguyên tinh huyết chặn lại, mà lực lượng bản nguyên của Tử Diễm Kim Đăng sẽ bất cứ lúc nào tiêu hao bản nguyên lực lượng của Chử Ương, để Chử
Ương thỉnh thoảng phải bổ sung cái phong ấn này.
Lần này, Diệp Chân có chút hiểu tại sao Chử Ương nóng vôi. Vì nếu kéo thời gian thời gian quá lâu, cái khe trên Tử Diễm Kim Đăng này, tuyệt đối có thể kéo đổ
Chử Ương.
Đây cũng là một nguyên nhân khác cuối cùng Chử Ương mới có thể thống khoái giao Tử Diễm Kim Đăng ra.
Cho dù có vạn năm hỏa ngọc trong tinh thuần lực lượng đến lớn mạnh bản nguyên lực lượng của Tử Diễm Kim Đăng, để nó khôi phục uy năng thì cũng không cách nào nắm giữ Tử Diễm Kim Đăng này quá lâu.
Dù sao chỉ có cái này khe này, đối bất luận một vị chủ nhân nào mà nói, Tử Diễm Kim Đăng chính là một vướng víu.
Từ một loại trình độ nào đó, hạ phẩm Hồn khí Tử Diễm Kim Đăng này sau khi bị
Diệp Chân vận dụng lực lượng bản nguyên của Tử Linh bổ ra một khe hở đó đã bị phế.
Chử Ương cực khổ tìm kiếm bảo bối Hỏa hệ đến bổ sung bản nguyên lực lượng của nó, thật ra hay vì cái sợi tử diễm ở bên trong kia, muốn kéo dài thời gian một lần nữa tìm tới một bảo bối có thể gánh chịu tử diễm đó.
Trong Thanh Dương Cung chỉ có cung chủ có thể tu luyện Thanh Dương Kiêu Diễm, nhất định phải có tử diễm trong cái này Tử Diễm Kim Đăng mới có thể luyện thành!
Đáng tiếc là Chử Ương tuyệt đối nghĩ không ra, Diệp Chân lại là một luyện khí sư!
Mà hắn còn là một vị luyện khí sư có truyền thừa Thượng Cổ.
Lúc này, vị Diệp Chân này có truyền thừa luyện khí sư Thượng Cổ đang cẩn thận nghiệm nhìn hạ phẩm Hồn khí Tử Diễm Kim Đăng trong tay, đầu nhanh chóng vận chuyển. Suy nghĩ phương pháp chữa trị Tử Diễm Kim Đăng này.
Nếu không thể chữa trị cái khe trên Tử Diễm Kim Đăng này, vậy Tử Diễm Kim Đăng này đối với Diệp Chân mà nói chính là phế vật.
Ngay cả vương giả Khai Phủ cảnh thất trọng Chử Ương đều phải dùng bản nguyên tinh huyết mới có thể phong ấn cái khe này, mà còn phải thường xuyên gia trì phong ấn một lần nữa, như vậy đổi lại Diệp Chân thì càng không chịu nổi!
Mà bản nguyên tinh huyết, cho dù đối với bất kỳ một võ giả nào, đều vô cùng quan trọng.
Trong bản nguyên tinh huyết ẩn chứa một tia tiên thiên tinh huyết chi khí duy nhất của võ giả kia. Vô cùng trân quý, một khi tổn thất thì nguyên khí sẽ tổn hao nhiều. Cho dù võ giả có được thiên phú huyết mạch lại ở lâu dài trong tu luyện, chậm rãi khôi phục tổn thất tiên thiên tinh huyết chi khí trong thiên phú huyết mạch, nhưng quá trình kia hơi có chút chậm chạp.
Mặc cho ai đều tiêu hao không nổi.
Không nói những cái khác, chính là tu vi của Chử Ương, lúc trước chính là tu vi Khai Phủ cảnh thất trọng đỉnh phong nhưng bây giờ cũng chỉ có tu vi Khai Phủ cảnh thất trọng trung kỳ, cái này có thể nói rõ mọi thứ.
Có điều, lấy năng lực của Diệp Chân hiện tại, muốn chữa trị một món hạ phẩm Hồn khí bị tổn thương, quá khó khăn.
Không phải truyền thừa không đủ.
Trong Huyền Thiên Luyện Khí Quyết của Địa Tâm Hỏa Soái, phương pháp luyện khí cực kỳ tinh diệu, đừng nói là phương pháp luyện chế Hồn khí, cho dù là Trấn khí, Linh Bảo thậm chí Hậu Thiên Linh Bảo, trong Huyền Thiên Luyện Khí Quyết đều có ghi chép.
Trước đó, Diệp Chân cũng hơi nghiên cứu qua. Nhưng vấn đề là tu vi không đủ, hỏa lực chưa đủ!
Giống như là thợ rèn, trình độ kỹ nghệ của ngươi rèn sắt có cao hơn nhưng độ nóng trong lò không đủ không luyện hóa được khoáng thạch thì cũng không thể làm gì!
Lúc này, Diệp Chân đối mặt chính là một loại quẫn cảnh như vậy.
Diệp Chân không có chế hạ phẩm Hồn khí, tu bổ một khe nho nhỏ như vậy, cũng không khó.
Nhưng, Tử Tinh diễm quang trong Tử Diễm Kim Đăng này chính là thiên hỏa Thiên giai trung phẩm so với uy lực địa mạch thiên hỏa của Diệp Chân còn mạnh hơn một phẩm. Mà lúc luyện chế Hồn khí Hỏa hệ, chất liệu gánh chịu linh hỏa thường thường phải cao hơn phẩm giai của hỏa diễm cao hơn một hai giai. Bằng không, không cách nào tiếp nhận uy lực trong hỏa diễm.
Cái chất liệu của Tử Diễm Kim Đăng này chính là lấy Dương Chước Đồng hiếm thấy làm vật liệu chính, chịu được nhiệt độ cao. Mà muốn luyện hóa Dương Chước Đồng, bình thường cần linh hỏa mới có thể luyện hóa nó.
Cho nên, trước mắt Diệp Chân có phương pháp tu bổ Hồn khí này nhưng không có năng lực kia. Cái này khiến Diệp Chân vô cùng đau đầu!
Lấy được Tử Diễm Kim Đăng, trong tay còn có bảo bối khôi phục bản nguyên lực lượng của Tử Diễm Kim Đăng, lại chỉ có thể giương mắt nhìn.
- Chỉ chữa trị, nhất định sẽ có biện pháp....
Diệp Chân nhíu mày khổ tư.
Đột nhiên, ánh mắt Diệp Chân rơi vào phía trên vạn năm hỏa ngọc bày ra ở trước mặt, con mắt đột ngột sáng lên.
- Lực lượng trong vạn năm hỏa ngọc cực kỳ tinh thuần, nhưng giống lực lượng trong Linh Tinh, chỉ thuộc về lực lượng phụ trợ, bản thân không có thuộc tính quá mạnh. Nhưng nó lại ngay cả lực lượng bản nguyên của Linh giai hỏa diễm đều có thể bổ sung, mà ta cần, chỉ là mềm hoá cái khe này, dưới ta cực lực áp súc, có lẽ chỉ cần như vậy một khắc như vậy đủ rồi!
- Bằng vào tứ sắc tiên thiên hồn thần quang của ta, có lẽ sẽ không quá khó khăn, chỉ cần không nổ tung thì sẽ không sao! Mà cho dù nó nổ tung, bằng vào năng lực thiên phú khống hỏa của ta, hẳn là cũng có thể khống chế?
- Có lẽ, có thể thử một chút....
Can hệ trọng đại, trong vạn năm hỏa ngọc ẩn chứa một lượng Hỏa linh lực vô cùng tinh thuần khủng bố đến mức nào, Diệp Chân lại quá là rõ ràng. Cho nên, trước khi có động tác cụ thể, Diệp Chân bỏ ra thời gian dài để nghiên cứu, đồng thời trong đầu gia tăng mấy lần, nghĩ đến tất cả những ngoài ý muốn có thể xảy ra, đồng thời từng cái phải đưa ra biện pháp giải quyết, lúc này mới bắt đầu động thủ.
Bước đầu tiên, Diệp Chân tự nhiên trước dùng thần niệm triệt để lạc ấn Tử Diễm Kim Đăng này, một hồi luyện hóa như vậy, mới thuận tiện Diệp Chân khống chế.
Sau đó, Diệp Chân đưa thần niệm vào trong hỏa ngọc vạn năm, sau đó thúc giục Hỏa linh lực vô cùng tinh thuần trong hỏa ngọc vạn năm chuyển vào trong Tử Diễm Kim Đăng.
Có điều, trước khi tiến vào bấc đèn Tử Diễm Kim Đăng, Hỏa linh lực tinh thuần vô cùng bàng bạc đã bị lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân cản lại.
Trong nháy mắt tiếp theo, tiên thiên hồn quang tứ sắc như thực chất của Diệp Chân khuynh tiết mà ra, áp súc Hỏa linh lực tinh thuần không ngừng rơi ra từ vạn năm hỏa ngọc.
Điên cuồng áp súc bắn ra một sợi Tử Tinh diễm quang về phía Tử Diễm Kim Đăng.
Theo một lượng lớn tinh thuần Hỏa linh lực bị áp súc, độ sáng của một sợi Tử
Tinh diễm quang trong chớp mắt trở nên hừng hực hơn cả mặt trời.
Hình thể bắt đầu nhanh chóng tăng vụt.
Không đợi hình thể của nó tăng vụt, tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân sớm đã súc thế ở bên vọt xuống, lấy lực lượng khống chế áp đảo hình thể của một sợi Tử Tinh diễm quang không cho nó biến lớn.
Nhưng linh lực tinh thuần trong vạn năm Linh Ngọc ở dưới lực lượng Thần Hồn của Diệp Chân thôi động vẫn như cũ thật nhanh bị chăm chú tiến cái này một sợi Tử
Tinh diễm quang. Mà hình thể của nó lại bị Diệp Chân gắt gao áp chế!
Loại tình huống này, có thể nghĩ.
Thời gian dần trôi qua, một cỗ khí tức khủng bố khó mà hình dung đột ngột từ trong một sợi Tử Tinh diễm quang phát ra.
Cái gọi là lượng biến sinh ra chất biến, theo một lượng lớn Hỏa hệ linh lực tiến vào, một sợi Tử Tinh diễm quang thậm chí mang tới một tia kim sắc, tản ra hỏa lực ba động, đột ngột nhảy lên tới Thiên giai thượng phẩm.
- Còn chưa đủ, ít nhất đến đưa nó áp súc đến phẩm chất Linh giai Hạ phẩm linh hỏa. Mới có thể chữa trị Tử Diễm Kim Đăng.
Thần sắc Diệp Chân vô cùng tỉnh táo, thần niệm khẽ động, một lượng lớn Hỏa linh lực tinh thuần tràn vào cái này một sợi tản ra kinh khủng ba động trong Tử Tinh diễm quang.
Thời gian dần trôi qua, ngay cả Diệp Chân cũng áp chế không nổi hỏa lực nóng bỏng không hiểu lan ra.
Y phục trên người Diệp Chân trong chớp mắt đã hóa thành tro bụi, ngay cả Ô Tàm Linh Ti Giáp, đều loé lên linh quang nhàn nhạt.
Tiếp theo, lấy Diệp Chân làm trung tâm, toàn bộ mọi vật liệu trong tĩnh thất cũng bắt đầu biến thành màu đen tan thành tro bụi, giống như gợn sóng lan ra phía ngoài.
Mắt thấy sẽ lập tức hủy đi tiểu viện này.
Thậm chí là hủy đi địa giới phương viên mấy chục dặm gần đó, đột nhiên thủy quang lóe lên, nhiệt lực kinh khủng lập tức bị một cỗ lực lượng vô danh ngăn cản lại.
Mà Diệp Chân thì vẫn như trước đang điên cuồng quán chú tinh thuần Hỏa linh lực về một sợi Tử Tinh diễm quang.
Tử Tinh diễm quang tán phát nhiệt lực càng ngày càng càng khủng bố hơn.
Tóc, lông mày của Diệp Chân nhao nhao bắt đầu hóa thành tro bụi.
Tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân trói một sợi Tử Tinh diễm quang, tốc độ tiêu hao đột nhiên tăng nhanh gấp đôi. Mấy hơi sau, tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân cơ hồ là lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng tiêu hao.
Xuy xuy!
Trên da Diệp Chân bắt đầu nổi lên từng vết bỏng rộp hỏa hồng, ngay cả nhục thân Diệp Chân đều chịu không được dưới nhiệt lực được áp súc cực hạn sợi Tử Tinh diễm quang tản ra.
Phốc!
Vết bỏng rộp vỡ tan, làn da Diệp Chân bắt đầu biến thành màu đen. Có điều, cũng ngay một khắc này, cái này một sợi Tử Tinh diễm quang đột nhiên quang hoa lóe lên, biến thành một loại diễm quang nội kim ngoại tử hoàn toàn mới.
Tán phát loại khí tức khủng bố kia, khiến cho gắn vào Diệp Chân căn này trong tĩnh thất lồng ánh sáng màu xanh lam, đều bỗng nhiên run rẩy một chút.
- Linh hỏa....
Ngay khi hơi có chút chật vật phun ra hai chữ này, ánh mắt Diệp Chân nhất bạo, tiên thiên hồn quang tứ sắc bỗng nhiên dẫn dắt đến sợi diễm quang hoàn toàn mới trong kim ngoại kia nhào về phía cái khe trên Tử Diễm Kim Đăng.
Ngay khi nội kim ngoại tử hoàn toàn mới này linh hỏa nhào lên, cái khe trên Tử
Diễm Kim Đăng lập tức hòa tan biến thành chất lỏng sền sệt.
Cũng chính là một chút như thế, Diệp Chân đã phí hết chín trâu hai hổ giày vò đi ra một sợi hạ phẩm linh hỏa, liền tiêu hao lấy hết tất cả năng lượng, tán loạn như vậy.
Diệp Chân sớm đã chuẩn bị xong lực lượng thần hồn bọc lại cái chất lỏng luyện hóa Tử Diễm Kim Đăng kia, dựa theo phương án trước đó thôi diễn vài chục lần, bắt đầu tạo hình cho cái kia khe. Đồng thời, thần niệm như đao, bắt đầu khắc họa kết nối trận pháp đường vân trong đó. Cái này khe vốn là cực nhỏ, chỗ rộng nhất cũng chỉ bằng kích thước của một hạt gạo nhỏ, tất cả chữa trị, cơ hồ là hoàn thành trong nháy mắt!
Mà đã mất đi cái kia một sợi Linh Diễm hỏa lực chèo chống, lỗ hổng vừa hòa tan gần Dương Chước Đồng đã chớp mắt đông lại ngưng kết. May mắn là ở trong nháy mắt này, Diệp Chân đã hoàn thành tất cả làm việc!
- Hô!
Diệp Chân thở phào một hơi, lập tức nhe răng toét miệng kêu đau, lúc này, làn da ở hai đầu cánh tay của hắn đã trở nên cháy đen một mảnh!
Cơ hồ là đồng thời, một đạo tiếng gầm gừ truyền vào trong lỗ tai Diệp Chân:
- Lão tứ, ngươi có biết, kém một chút nữa ngươi đã để cho Thiên Dực Đảo chúng ta ngay cả quần cũng phải đền hết hay không?