Chương 1033 Có Sát Khí
Sau đó mấy ngày, mặc dù chợ Thủy Lệ trên trở nên càng ngày càng náo nhiệt, nhưng Diệp Chân ngoại trừ mỗi ngày đi một chuyến dạo chơi nhìn có công pháp Mộc thuộc tính thích hợp hay không ra, thời gian khác đều rất điệu thấp, rất ít ra ngoài.
Mặc dù Diệp Chân đối với việc minh chủ Long Minh Giải Thiên Hà là số mệnh chi địch đã xuất hiện đã có chuẩn bị tâm lý nhất định, nhưng từ bản tâm mà nói, không bị phát hiện liền không nên bị phát hiện!
Để Diệp Chân buồn bực là, hắn tại Thủy Lệ phiên chợ ngược lại phát hiện mấy bản công pháp Mộc thuộc tính, nhưng đều không lọt nổi mắt xanh của hắn.
Sau đó, Diệp Chân cũng hiểu rõ, tại Thủy Lệ phiên chợ, trên cơ bản không có bảo bối tốt.
Bởi vì bảo bối tốt, toàn bộ đều sẽ tập trung tới đại hội cạnh tranh mấy ngày nữa được tổ chức trên Thủy Lệ Đảo, khi đó, mới có thể bán ra giá tốt, lúc này đương nhiên sẽ không xuất hiện.
Nghĩ thông suốt điểm này, Diệp Chân cũng không còn sốt ruột lấy đi dạo lung tung, an tâm chờ đợi ngày thưởng đan đại hội bắt đầu.
Sáng sớm ngày thứ tư, thời điểm dương quang chiếu sáng toàn bộ Thủy Lệ Đảo, Thủy Lệ phiên chợ lập tức trở nên náo nhiệt vô cùng, từng đạo lưu quang tập trung bay về phía nhàn cư thưởng đan lâu.
Đó là một tòa kiến trúc cỡ lớn Thủy Lệ Đảo vì tổ chức thưởng đan đại hội mà cố ý tu kiến.
Ngoài có một quảng trường khổng lồ, có thể đồng thời dung nạp hơn vạn tên võ giả, mà bên trong lại có một phòng bán đấu giá cao tới năm tầng có thể đồng thời dung nạp ngàn người.
Vì nghênh đón thưởng đan đại hội mỗi mười năm một lần, lúc này đã được sửa chữa đổi mới hoàn toàn.
Khi Diệp Chân cùng Phá Hải Đại Thánh cùng bay về phía bầu trời, Diệp Chân bị bộ dáng hùng vĩ này làm giật mình.
Gần vạn đạo khí tức vương giả Khai Phủ cảnh đồng thời phát ra trong phương viên trăm dặm, đó là một loại cảm thụ gì?
Người tu vi hơi kém hoặc tâm niệm không kiên định, ở chỗ này nửa khắc đồng hồ đều không ở lại được.
Cũng chính là gần vạn đạo khí tức vương giả Khai Phủ cảnh làm theo ý mình, nếu tập kết đến cùng nhau, đoán chừng chỉ bằng khí tức đã hù chết một bộ phận người.
- Danh vọng Thủy Lệ Đan Vương, ngươi xem như thấy được? Thời điểm không ai nợ ơn hắn, chỉ dựa vào hắn phần lực hiệu triệu này, tại ngoại vực Tử Hải. Tuyệt đối không ai dám trêu chọc.
Phá Hải Đại Thánh nói.
Xác thực....
Bên cạnh quảng trường cực lớn trước lầu thưởng đan, võ giả lúc này chạy tới đều tốp năm tốp ba tập trung ở chỗ này, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về một chỗ đài cao trên lầu thưởng đan đối diện quảng trường.
Hôm nay, Thủy Lệ Đan Vương danh chấn toàn bộ ngoại vực Tử Hải sẽ xuất hiện ở đây, tuyên bố những việc dính đến thưởng đan đại hội.
Bởi vì tính tình Thủy Lệ Đan Vương, bản thân lại có ý tứ phát dương đan đạo, cho nên, thiệp mời thưởng đan đại hội cũng rất khó làm.
Mỗi một lần thưởng đan đại hội tụ tập tới tứ phương cường giả. Ít thì một vạn, vạn rưỡi, nhiều võ giả như vậy đồng thời tụ tập tới thưởng thức một hai khỏa đan dược, cạnh tranh một hai khỏa đan dược, hiển nhiên không thực tế.
Nhưng Thủy Lệ Đan Vương cũng không phải người bình thường, càng không phải tục nhân, căn bản sẽ không thiết trí loại cánh cửa tài lực để giảm bớt nhân số đấu giá.
Cho nên mỗi một giới thưởng đan đại hội, Thủy Lệ Đan Vương đều sẽ định ra ra rất nhiều quy tắc để đào thải một bộ phận người, sau đó tinh tuyển ra mấy trăm gần ngàn người tới tham gia thưởng đan đại hội.
Vì bồi thường những võ giả đường xa mà đến, Thủy Lệ Đan Vương sẽ đưa lên rất nhiều tặng thưởng để tới dỗ dành những võ giả bị đào thải.
Cho nên mỗi giới mặc dù có rất nhiều võ giả bị đào thải, cuối cùng không cách nào tham gia thưởng đan đại hội chân chính, nhưng người đến vẫn chạy theo như vịt.
Có ý tứ nhất, là mỗi năm Thủy Lệ Đan Vương định ra những phương pháp quy tắc đào thải võ giả khác biệt.
Nghe nói hoang đường nhất một lần chơi đố đèn, người đoán đúng sẽ thắng được thưởng để cái võ giả nhặt được chỗ tốt hô to may mắn.
Hôm nay, phương pháp quy tắc là cái gì, rất khó nói.
Cho nên, đám người tề tụ ở chỗ này chính là vì chờ Thủy Lệ Đan Vương xuất hiện công bố quy tắc cụ thể năm nay.
Đồng thời, hôm nay trận này cũng là đại hội các phương cường giả lẫn nhau kết bạn.
Nhất là những võ giả có thực lực mạnh giao hữu rộng lớn cùng địa vị cao, lúc này quả thực là đáp ứng không xuể.
Minh chủ Long Minh - Giải Thiên Hà chính là một người trong số đó.
Giải Thiên Hà làm minh chủ Long Minh, xưa nay xử lý sự vụ như vậy không thể thiếu, cũng mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Mà hắn xưa nay cũng có phần ưa thích loại cảm giác được chúng tinh phủng nguyệt này.
Nhưng hôm nay, hắn nhưng không có bất kỳ tâm tình gì.
Đối diện, bất cứ người nào đê chào hỏi đều xa cách, sau lưng hắn, Thanh Sam Long Vương - Úc Trường Không cùng Phong Dực Long Vương bên cạnh đành phải không ngừng chắp tay tươi cười nghênh đón, ngẫu nhiên giải thích vài câu.
Giải Thiên Hà là thật tâm nóng vội.
Liền mấy ngày qua, trên môi đều sẽ hiện lên một tầng vết bỏng rộp. Đây đối với một vị cường giả Nhập Đạo cảnh mà nói, bao nhiêu nóng vội mới gấp đến độ ngoài miệng nổi bóng?
Đến Thủy Lệ Đảo gần bảy ngày, trong thần niệm của hắn, hắn có thể rõ ràng cảm ứng được, số mệnh chi địch đang ở ngay Thủy Lệ Đảo, thậm chí trong phạm vi ngàn dặm.
Nhưng vị trí cụ thể, lại vô cùng mơ hồ.
Bảy ngày qua, hắn không ngủ không nghỉ đi tuần tra một lần những nơi có thể đi trên Thủy Lệ Đảo, lại không thấy gì.
Hôm nay làm cho hắn phát hỏa nhất, hắn có thể cảm ứng được, số mệnh chi địch hắn muốn tìm ở ngay chỗ này, thế nhưng đưa mắt nhìn lại, trên vạn người tập trung ở nơi này, sẽ là ai?
Loại cảm giác lo lắng muốn điên kia để Giải Thiên Hà có một loại xúc động giết hết mọi người ở đây.
Mặc dù như thế, Giải Thiên Hà vẫn cố gắng trấn định nội tâm
- Chúng ta cách xa hắn một chút!
Phá Hải Đại Thánh thật xa đã thấy Giải Thiên Hà liền lặng yên không tiếng động mang theo Diệp Chân tránh qua một phương hướng khác.
Thời điểm Diệp Chân vừa rơi xuống đất liền nghe thấy trong đám người sau lưng truyền đến một tiếng tiếng kêu kinh ngạc, bất quá, Diệp Chân cũng không để ý.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, một đạo sát khí không che giấu chút nào liền không chút kiêng kỵ đập tới mặt Diệp Chân, thậm chí khóa chặt Diệp Chân.
Cảm ứng được sát khí, Diệp Chân hơi kinh ngạc, ai dám ở đây trắng trợn thả ra sát ý?
Ngay khi quay đầu, Diệp Chân hơi kinh hãi.
- Lại là ngươi, ngươi còn sống?.
- Diệp Chân!.
Diêm Dịch Quân tức giận gào thét giống như dã thú, hai mắt đỏ lên giống như dã thú, dùng một loại ánh mắt như muốn thôn phệ nhìn chòng chọc vào Diệp Chân.
Ánh mắt kia, oán độc tới cực điểm.
Thần sắc của Diệp Chân cũng ở trong nháy mắt này trở nên kinh ngạc.
Diêm Dịch Quân, đệ tử đích hệ Huyền Thiên Diêm gia đã bị Diệp Chân tự tay chém giết trên Quy Linh đại hội lúc này không ngờ lại sống sờ sờ đứng ở trước mặt Diệp Chân.
Nếu không phải Diệp Chân rõ ràng cảm ứng được huyết mạch khí tức ba động của Diêm Dịch Quân, Diệp Chân đều có một loại ảo giác gặp quỷ.
Lúc này Diêm Dịch Quân không chỉ có sống sờ sờ, mà tu vi không ngờ lại đạt đến Chú Mạch cảnh thất trọng đỉnh phong, cách Khai Phủ cảnh cũng chỉ một bước.
- Diệp Chân, không ngờ sao, ta còn sống?
Diêm Dịch Quân cười khằng khặc quái dị.
- Hôm nay ngươi ta gặp lại ở nơi này, nhất định là thượng thiên chuẩn bị để cho ta báo thù huyết hận!
Trong lời nói Diêm Dịch Quân tràn đầy oán độc.
Sát khí Diêm Dịch Quân không giữ lại chút nào khóa chặt Diệp Chân, không chỉ có kinh động đến võ giả bốn phương tám hướng, cũng kinh động đến người Diêm gia cùng Diêm Dịch Quân đến đây.
- Dịch Quân, ngươi làm gì? Nơi này chính là Thủy Lệ Đảo, nhanh thu hồi sát khí!
Ngủ tộc lão Diêm gia tu vi cao tới Khai Phủ cảnh cửu trọng sơ kỳ - Diêm Vô Lạc bị sát khí Diêm Dịch Quân dọa nhảy dựng, quát tháo Diêm Dịch Quân.
Theo tiếng quát, một đoàn người Huyền Thiên Diêm gia đang cùng tứ phương võ giả chào hỏi, toàn bộ tụ tập tới.
Quát tháo xong, Diêm Dịch Quân lại không có ý muốn thu hồi sát khí.
Ngược lại khặc khặc lệ cười to.
- Tứ thúc tổ, ngươi biết người trước mắt này là ai chăng?
- Ai? Bất kể là ai, trước tiên đem sát khí thu lại.
- Diệp Chân, người tự tay giết ta, ta chết qua một lần kém chút triệt để xong đời là do hắn! Dẫn đầu võ giả Nhật Nguyệt thần giáo tự tay đồ diệt Vạn Tinh Lâu Chân Linh Vực, Diệp Chân, khiến cho Diêm gia ta tổn thất nặng nề, là Diệp Chân kia.
- Thậm chí theo tình báo điều tra, Tam thúc tổ chết, tên họ Diệp này không thoát nổi can hệ, Tam thúc tổ chính là trúng gian kế của tiểu tử này mới chết tại Thanh Lam võ đô.
- Nếu bàn về kẻ cầm đầu để cho Diêm gia chúng ta tử thương thảm trọng, tiểu tử này tuyệt đối có thể sắp xếp ba vị trí đầu!
Diêm Dịch Quân nói.
- Cái gì, ngươi chính là Diệp Chân?. thần sắc Diêm Vô Lạc lập tức trở nên u ám, nhìn chằm chằm Diệp Chân, ánh mắt âm lãnh giống như rắn độc.
Tên Diệp Chân trong Vạn Tinh Lâu, nhất là trong Diêm gia, quả thực như sấm bên tai, mấy vị đích hệ huyết mạch Diêm gia đều chết trên tay Diệp Chân.
Biết được thanh niên trước mắt này chính là Diệp Chân, trong lòng Diêm Vô Lạc run lên, bản năng dùng sát khí khóa chặt Diệp Chân.
Nhưng hắn lại phi thường hiểu rõ đây là nơi nào, lập tức phản ứng lại, một sợi sát khí lóe lên liền biến mất.
Nhưng sát khí của một vị vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng kinh khủng bực nào.
Lúc này chợt lóe lên ngay trước quảng trường đại hội, không thua gì một tiếng sấm nổ vang trên đỉnh đầu mọi người.
- Chuyện gì?
Khí tức cùng ánh mắt tất cả mọi người liền tập trung hướng về phía nơi này.
Tò mò, có chút võ giả thậm chí ngự không bay lên, từ trên cao nhìn xuống xung đột bên này.
- Nhiều năm không thấy võ giả dám gây chuyện trên Thủy Lệ Đảo, hôm nay lại có người dám phóng thích sát khí trước thưởng đan lâu…
Những võ giả này lập tức hưng phấn.
Không chỉ những võ giả này, một sợi sát khí của Diêm Vô Lạc cũng kinh động đến mấy võ giả tuần tra xung quanh Thủy Lệ Đảo, ánh mắt cùng nhau nhìn về phía nơi này.
Ngay tại lúc đó, trái tim Diệp Chân bỗng nhiên co rụt, một đạo ánh mắt giống như kim châm đặt ở phần lưng Diệp Chân.
Ngay khi ánh mắt kia đưa tới, Diệp Chân liền cảm ứng được chủ nhân của nó là ai
—— Giải Thiên Hà!.
Minh chủ Long Minh Giải Thiên Hà!.
Ngay khi ánh mắt tập trung trên người Diệp Chân, một loại cảm giác quen thuộc khó nói lên lời liền hiện lên trong lòng Giải Thiên Hà, khiến cho ánh mắt Giải Thiên Hà cũng không còn cách nào dời khỏi người Diệp Chân!.